Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 64
Doãn Đằng Nhân hắc hắc cười, cái kiểu làm bộ đó so với ai cũng đều đáng yêu: “Phải không? Mình không biết!”
“Cậu nghĩ mình không biết tài nghệ của cậu sao? Hồi trước chúng ta ở Nhật Bản, Tiểu Tuyền cũng không phải là đối thủ của cậu!” Mạc Tử Bắc chỉ duy nhất một lần chứng kiến bản lĩnh của Doãn Đằng Nhân, lần đó cũng là lần duy nhất Doãn Đằng Nhân công khai thi triển ở trước mặt người khác. Bản lĩnh vô địch chân chính của tên tiểu tử này rấtthần bí không dễ gì lộ ra ngoài.
“Ha ha” Doãn Đằng Nhân hắc hắc cười chớp chớp mắt: “Nhìn kìa, trên trần có cái gì kìa?”
Mạc Tử Bắc ghét nhất là cái vẻ không đứng đắn khi nói chuyện đó của anh ta: “Có quỷ chứ gì!”
“Mạc! Cậu đừng có thường xuyên thay đổi tâm nhãn mà mắng mình chứ, mình thực sự vô tội mà!” Ánh mắt Doãn Đằng Nhân ai oán nhìn chằm chằm Mạc Tử Bắc: “Có thể hạ khẩu lưu đức được không? Gần đây mình cứ thấy báo ứng của mình sắp đến rồi, cũng không biết là do bị cái mỏ quạ đen của cậu nói hay là do mình thật sự quá để ý.”
“Ờ! Mình thấy đúng là báo ứng sắp đến rồi, báo ứng tổng giám đốc đào hoa!” Mạc Tử Bắc tiếp tục đe dọa anh ta.
Doãn Đằng Nhân lắc mạnh đầu tóc một hồi mới dừng lại: “Mình sẽ không bao giờ đến Mạc thị hại người nữa, chuyện tốt không làm tốt nên hiện tại thường rất khó chịu. Đáng giận nhất là lần nào đến đều bị cậu chế ngạo, cái miệng của cậu công lực quả thực còn lợi hại hơn cả ba mình.”
“Ha ha, cô vệ sĩ bên ngoài đối với cậu mà nói không giống bình thường nhỉ?” Mạc Tử Bắc một câu nói toạc bí mật ra.
“Ha ha.” Doãn Đằng Nhân gãi gãi đầu: “Không có gì đặc biệt, thân thủ rất tốt đánh bại rất nhiều đàn ông mới được mình tuyển vào thôi. Cậu nghĩ xem một cô gái thế nào mà lại luyện được tốt thân thủ như vậy? Mình để cô bên cạnh là muốn biết cô ấy vì sao lại luyện tập loại võ dũng mãnh như Karate này.”
“Nói nghiêm túc thì mình thấy cậu có ý đồ xấu. Đừng nói với mình là lúc nảy cậu mang theo cô vệ sĩ đó đi là để hẹn hò với mỹ nữ nha!”
“Hắc hắc bị cậu đoán đúng rồi. Cô ấy ở bên ngoài, mình với cậu ở bên trong phòng làm việc, còn về phần có nghe thấy hay không thì rất khó nói.” Doãn Đằng Nhân đầy mình toàn ý nghĩ xấu xa, anh ta mang Tiểu Túc đi khẳng định là không ý gì tốt.
“Cô ấy tên là gì?” Mạc Tử Bắc nhịn không được hỏi.
“Túc Nhĩ Nhiên, ngay cả cái tên cũng kỳ quái như vậy!” Doãn Đằng Nhân đối với cái tên Túc Nhĩ Nhiên này thật sự rất ngạc nhiên.
“Ừ, giống như là tên con trai vậy. Chính cậu cũng cẩn thận một chút, cẩn thận xảy ra chuyện chẳng lành đấy!” Mạc Tử Bắc theo trực giác cảm thấy Tiểu Túc không hề đơn giản. Tuổi không lớn mà có thể lãnh đạm như thế khiến anh không tự chủ được mà trong đầu lại hiện lên gương mặt cũng đặc biệt như vậy của tên tiểu quỷ Mai Thiếu Khanh!
“Tìm mình đến có chuyện gì?” Doãn Đằng Nhân rốt cuộc cũng quay lại vấn đề chính.
“Mình đang nghĩ có muốn đi tìm cô ấy hay không.” Mạc Tử Bắc sâu kín thở dài: “Thực mờ mịt.”
“Vì sao không đi tìm? Nếu thích vì sao không đi tìm chứ?” Doãn Đằng Nhân là lần đầu tiên thấy anh chần chờ!
“Nhưng mà mình sợ tìm được rồi thì cô đã kết hôn sinh con.”
“Cậu để ý chuyện cô kết hôn sao?” Doãn Đằng Nhân hỏi.
“Để ý. Mình thậm chí còn nghĩ cho dù cô có kết hôn thì mình cũng muốn cướp lại cô ấy. Nhưng mà làm như vậy thì có chút tàn nhẫn, phá hoại hôn nhân của người khác là rất không đạo đức. Mạc Tử Bắc vẻ mặt buồn khổ.
“Mình nghĩ năm năm trước cô ấy bằng lòng trao mình cho cậu như vậy chứng tỏ là cô ấy yêu cậu. Lần đầu tiên của người con gái rất quan trọng, cậu được người ta cho như vậy mà lại không quý trọng.” Doãn Đằng Nhân vì anh tiếc hận vậy lại thấy khó hiểu: “Mình chỉ là không hiểu cậu vì sao muốn chung tình với một người. Chẳng lẽ cậu quên chúng ta từng thề gì rồi sao? Cả đời không kết hôn vậy mà giờ ngược lại cậu còn rơi vào trong cơn lốc tình yêu. Mình thực đồng cảm với cậu!”
Mạc Tử Bắc tựa vào ghế cười như không cười nhìn Doãn Đằng Nhân: “Cơn lốc tình yếu? Bây giờ sợ không phải tình yêu là yêu đơn phương!”
“Mình đây cứu không được cậu nữa rồi. Cậu cứ đi tìm cái cô gái hại cậu đánh mất cả trái tim kia đi, tìm được rồi cũng mặc kệ cô ấy có phải đã kết hôn sinh con hay không, trước mắt cứ giải quyết ngay tại chỗ.” Trong đầu Doãn Đằng Nhân đúng là không có cái đề nghị gì tốt. Thứ anh ta có thể nghĩ tới vĩnh viễn chỉ là làm thế nào với phụ nữ.
“Cậu nghĩ mình không biết tài nghệ của cậu sao? Hồi trước chúng ta ở Nhật Bản, Tiểu Tuyền cũng không phải là đối thủ của cậu!” Mạc Tử Bắc chỉ duy nhất một lần chứng kiến bản lĩnh của Doãn Đằng Nhân, lần đó cũng là lần duy nhất Doãn Đằng Nhân công khai thi triển ở trước mặt người khác. Bản lĩnh vô địch chân chính của tên tiểu tử này rấtthần bí không dễ gì lộ ra ngoài.
“Ha ha” Doãn Đằng Nhân hắc hắc cười chớp chớp mắt: “Nhìn kìa, trên trần có cái gì kìa?”
Mạc Tử Bắc ghét nhất là cái vẻ không đứng đắn khi nói chuyện đó của anh ta: “Có quỷ chứ gì!”
“Mạc! Cậu đừng có thường xuyên thay đổi tâm nhãn mà mắng mình chứ, mình thực sự vô tội mà!” Ánh mắt Doãn Đằng Nhân ai oán nhìn chằm chằm Mạc Tử Bắc: “Có thể hạ khẩu lưu đức được không? Gần đây mình cứ thấy báo ứng của mình sắp đến rồi, cũng không biết là do bị cái mỏ quạ đen của cậu nói hay là do mình thật sự quá để ý.”
“Ờ! Mình thấy đúng là báo ứng sắp đến rồi, báo ứng tổng giám đốc đào hoa!” Mạc Tử Bắc tiếp tục đe dọa anh ta.
Doãn Đằng Nhân lắc mạnh đầu tóc một hồi mới dừng lại: “Mình sẽ không bao giờ đến Mạc thị hại người nữa, chuyện tốt không làm tốt nên hiện tại thường rất khó chịu. Đáng giận nhất là lần nào đến đều bị cậu chế ngạo, cái miệng của cậu công lực quả thực còn lợi hại hơn cả ba mình.”
“Ha ha, cô vệ sĩ bên ngoài đối với cậu mà nói không giống bình thường nhỉ?” Mạc Tử Bắc một câu nói toạc bí mật ra.
“Ha ha.” Doãn Đằng Nhân gãi gãi đầu: “Không có gì đặc biệt, thân thủ rất tốt đánh bại rất nhiều đàn ông mới được mình tuyển vào thôi. Cậu nghĩ xem một cô gái thế nào mà lại luyện được tốt thân thủ như vậy? Mình để cô bên cạnh là muốn biết cô ấy vì sao lại luyện tập loại võ dũng mãnh như Karate này.”
“Nói nghiêm túc thì mình thấy cậu có ý đồ xấu. Đừng nói với mình là lúc nảy cậu mang theo cô vệ sĩ đó đi là để hẹn hò với mỹ nữ nha!”
“Hắc hắc bị cậu đoán đúng rồi. Cô ấy ở bên ngoài, mình với cậu ở bên trong phòng làm việc, còn về phần có nghe thấy hay không thì rất khó nói.” Doãn Đằng Nhân đầy mình toàn ý nghĩ xấu xa, anh ta mang Tiểu Túc đi khẳng định là không ý gì tốt.
“Cô ấy tên là gì?” Mạc Tử Bắc nhịn không được hỏi.
“Túc Nhĩ Nhiên, ngay cả cái tên cũng kỳ quái như vậy!” Doãn Đằng Nhân đối với cái tên Túc Nhĩ Nhiên này thật sự rất ngạc nhiên.
“Ừ, giống như là tên con trai vậy. Chính cậu cũng cẩn thận một chút, cẩn thận xảy ra chuyện chẳng lành đấy!” Mạc Tử Bắc theo trực giác cảm thấy Tiểu Túc không hề đơn giản. Tuổi không lớn mà có thể lãnh đạm như thế khiến anh không tự chủ được mà trong đầu lại hiện lên gương mặt cũng đặc biệt như vậy của tên tiểu quỷ Mai Thiếu Khanh!
“Tìm mình đến có chuyện gì?” Doãn Đằng Nhân rốt cuộc cũng quay lại vấn đề chính.
“Mình đang nghĩ có muốn đi tìm cô ấy hay không.” Mạc Tử Bắc sâu kín thở dài: “Thực mờ mịt.”
“Vì sao không đi tìm? Nếu thích vì sao không đi tìm chứ?” Doãn Đằng Nhân là lần đầu tiên thấy anh chần chờ!
“Nhưng mà mình sợ tìm được rồi thì cô đã kết hôn sinh con.”
“Cậu để ý chuyện cô kết hôn sao?” Doãn Đằng Nhân hỏi.
“Để ý. Mình thậm chí còn nghĩ cho dù cô có kết hôn thì mình cũng muốn cướp lại cô ấy. Nhưng mà làm như vậy thì có chút tàn nhẫn, phá hoại hôn nhân của người khác là rất không đạo đức. Mạc Tử Bắc vẻ mặt buồn khổ.
“Mình nghĩ năm năm trước cô ấy bằng lòng trao mình cho cậu như vậy chứng tỏ là cô ấy yêu cậu. Lần đầu tiên của người con gái rất quan trọng, cậu được người ta cho như vậy mà lại không quý trọng.” Doãn Đằng Nhân vì anh tiếc hận vậy lại thấy khó hiểu: “Mình chỉ là không hiểu cậu vì sao muốn chung tình với một người. Chẳng lẽ cậu quên chúng ta từng thề gì rồi sao? Cả đời không kết hôn vậy mà giờ ngược lại cậu còn rơi vào trong cơn lốc tình yêu. Mình thực đồng cảm với cậu!”
Mạc Tử Bắc tựa vào ghế cười như không cười nhìn Doãn Đằng Nhân: “Cơn lốc tình yếu? Bây giờ sợ không phải tình yêu là yêu đơn phương!”
“Mình đây cứu không được cậu nữa rồi. Cậu cứ đi tìm cái cô gái hại cậu đánh mất cả trái tim kia đi, tìm được rồi cũng mặc kệ cô ấy có phải đã kết hôn sinh con hay không, trước mắt cứ giải quyết ngay tại chỗ.” Trong đầu Doãn Đằng Nhân đúng là không có cái đề nghị gì tốt. Thứ anh ta có thể nghĩ tới vĩnh viễn chỉ là làm thế nào với phụ nữ.
Bình luận facebook