Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 272 Mình tắm chung đi”
“Em nên hỏi cô ta chứ.”
Nam Ngự cười trừ: “Hình như cô ta hiểu lầm anh có ý đồ khác nên mới mời cô ta làm đại diện thương hiệu”
Quả là vậy. Bao nhiêu năm làm trong giới giải trí, Tả Dao chưa từng đổ một người đàn ông nào nên rất tự tin vào sức hấp dẫn của bản thân.
“Anh vốn đã làm lơ Tả Dao rồi” Nam Ngự liếc mắt nhìn Ngũ Vận Uyển: “Nhưng... do có người cứ gán ghép ảnh với cô ta mãi.”
Ngũ Vận Uyển sửng sốt, đỏ mặt khi nhìn khuôn mặt tuấn tú kề thật sát của Nam Ngự.
Đúng thật, chính cô đã luôn miệng bảo Nam Ngự đi ăn với Tả Dao, cuối cùng cũng là cô nổi máu ghen.
Ngại quá đi mất.
Ngũ Vận Uyển lúng túng cười.
Nam Ngự thấy cô cười thì ánh mắt trở nên dịu dàng, ôm cô vào lòng: “Tối nay em đẹp lắm”
Đęp u?
Ngũ Vận Uyển lại chẳng thấy có gì khác biệt, vẫn bộ vest khô khan đấy, mà cô cũng chẳng trang điểm sửa soạn cầu kì.
Cô rút tay về, ghen mà muốn được dỗ nên lại nói tiếp: “Em có đẹp như Tả Dao đâu. Cô ta nhìn mê thật ấy, hôm nay mặc bộ đồ mà ngực sắp lộ ra luôn”
Nam Ngự không nén được nụ cười: "Anh không thích kiểu như Tả Dao”
Câu nói này cũng là tiếng lòng của anh.
Đối với Nam Ngự, dáng vẻ ghen tuông đầy đáng yêu của cô còn thu hút cả tỷ lần so với loại người nịnh nọt, ăn mặc hở hang như Tả Dao.
Anh ôm cô đến nhà tắm.
“Đi đâu vậy?” Mặt Ngũ Vận Uyển đỏ lên vì xấu hổ.
“Đi tắm” Giọng nói của Nam Ngự trầm ấm mà đầy dịu dàng: “Mình tắm chung đi”
Khuôn mặt của Ngũ Vận Uyển như bốc cháy, muốn phản kháng nhưng Nam Ngự lại cúi đầu chặn miệng cô lại, thủ thỉ: “Hôm nay em phạm lỗi, phải phạt, không được chống đối.”
Anh nói chuyện rất cứng rắn, Ngũ Vận Uyển không thể nào phản bác được nên đành nghe lời, vào phòng tắm.
Phút chốc, trong nhà tắm văng đầy nước, hơi nước mờ mịt, gương mặt nhỏ nhắn của Ngũ Vận Uyển đỏ như trái táo.
Hôm sau, Nam Ngự đưa Ngũ Vận Uyển đến nơi rồi đi tới tập đoàn Ngự Diệu.
Sau cuộc họp vào sáng sớm, anh ngồi một mình trong văn phòng. Hôm nay khá rảnh rỗi nên Nam Ngự dựa vào ghế xem báo cáo.
Bỗng nghe Dương Tá bên ngoài lớn tiếng: “Cô không được vào!”
Tiếng quát làm mạch suy nghĩ của Nam Ngự bị ngắt ngang, anh ngồi thẳng người lên.
Nam Ngự cười trừ: “Hình như cô ta hiểu lầm anh có ý đồ khác nên mới mời cô ta làm đại diện thương hiệu”
Quả là vậy. Bao nhiêu năm làm trong giới giải trí, Tả Dao chưa từng đổ một người đàn ông nào nên rất tự tin vào sức hấp dẫn của bản thân.
“Anh vốn đã làm lơ Tả Dao rồi” Nam Ngự liếc mắt nhìn Ngũ Vận Uyển: “Nhưng... do có người cứ gán ghép ảnh với cô ta mãi.”
Ngũ Vận Uyển sửng sốt, đỏ mặt khi nhìn khuôn mặt tuấn tú kề thật sát của Nam Ngự.
Đúng thật, chính cô đã luôn miệng bảo Nam Ngự đi ăn với Tả Dao, cuối cùng cũng là cô nổi máu ghen.
Ngại quá đi mất.
Ngũ Vận Uyển lúng túng cười.
Nam Ngự thấy cô cười thì ánh mắt trở nên dịu dàng, ôm cô vào lòng: “Tối nay em đẹp lắm”
Đęp u?
Ngũ Vận Uyển lại chẳng thấy có gì khác biệt, vẫn bộ vest khô khan đấy, mà cô cũng chẳng trang điểm sửa soạn cầu kì.
Cô rút tay về, ghen mà muốn được dỗ nên lại nói tiếp: “Em có đẹp như Tả Dao đâu. Cô ta nhìn mê thật ấy, hôm nay mặc bộ đồ mà ngực sắp lộ ra luôn”
Nam Ngự không nén được nụ cười: "Anh không thích kiểu như Tả Dao”
Câu nói này cũng là tiếng lòng của anh.
Đối với Nam Ngự, dáng vẻ ghen tuông đầy đáng yêu của cô còn thu hút cả tỷ lần so với loại người nịnh nọt, ăn mặc hở hang như Tả Dao.
Anh ôm cô đến nhà tắm.
“Đi đâu vậy?” Mặt Ngũ Vận Uyển đỏ lên vì xấu hổ.
“Đi tắm” Giọng nói của Nam Ngự trầm ấm mà đầy dịu dàng: “Mình tắm chung đi”
Khuôn mặt của Ngũ Vận Uyển như bốc cháy, muốn phản kháng nhưng Nam Ngự lại cúi đầu chặn miệng cô lại, thủ thỉ: “Hôm nay em phạm lỗi, phải phạt, không được chống đối.”
Anh nói chuyện rất cứng rắn, Ngũ Vận Uyển không thể nào phản bác được nên đành nghe lời, vào phòng tắm.
Phút chốc, trong nhà tắm văng đầy nước, hơi nước mờ mịt, gương mặt nhỏ nhắn của Ngũ Vận Uyển đỏ như trái táo.
Hôm sau, Nam Ngự đưa Ngũ Vận Uyển đến nơi rồi đi tới tập đoàn Ngự Diệu.
Sau cuộc họp vào sáng sớm, anh ngồi một mình trong văn phòng. Hôm nay khá rảnh rỗi nên Nam Ngự dựa vào ghế xem báo cáo.
Bỗng nghe Dương Tá bên ngoài lớn tiếng: “Cô không được vào!”
Tiếng quát làm mạch suy nghĩ của Nam Ngự bị ngắt ngang, anh ngồi thẳng người lên.
Bình luận facebook