Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 283 Nhiều người quá nên quên mất
Quý Tương Như lớn tiếng mắng mỏ: “Nên sếp Nam mới vơ đũa cả nắm, đóng cửa xưởng may khăn lụa của tôi chỉ để trút giận và trả thù cho Ngũ Vận Uyển sao? Tôi, tôi, tôi oan chết mất!”
Nam Ngự nháy mắt ra hiệu Dương Tá nới lỏng dây trói cho Quý Tương Như. Dương Tá rót một ly Whisky cho Quý Tương Như.
Nam Ngự thật quá đáng! Bảo vệ Ngũ Vận Uyển thì thôi, không ngờ cậu ấy còn trở thành thám tử tư của cô, cậu ấy thật sự nghiêm túc với Ngũ Vận Uyển hả! Cái đồ si tình! Quý Tương Như mắng thầm trong lòng.
VietWriter
Ông đây không thể cứ thể bỏ qua cho hai người được, bắt nạt người ta quá đáng, anh em cái quần gì nữa? Đúng là có vợ nên quên anh em đây mà!
Nam Ngự vẫn nghi ngờ, dù sao chứng cứ rành rành ra đó, không phải Quý Tương Như thì có thể là ai? Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, Quý Tương Như bình thường là một anh chàng trăng hoa, độ đáng tin của anh ấy quá thấp.
Nam Ngự lên tiếng: “Cậu cố nhớ lại xem, dù là cậu thật tôi cũng không giết cậu đâu, tôi chỉ muốn tìm ra sự thật để đòi lại công bằng cho Ngũ Vận Uyển thôi. Tôi hi vọng sau này cô ấy có thể hạnh phúc. Quý Tương Như, cậu nhớ lại xem, hai năm trước, khách sạn Thế Kỷ, khăn lụa, phòng...”
Quý Tương Như cố nhớ lại, bưng ly rượu Whisky lên uống cạn.
Anh dám giơ tay thề với Nam Ngự rằng mình chưa lên giường với Ngũ Vận Uyển bao giờ, anh sẽ không làm vậy. Nếu có, anh nhất định sẽ thừa nhận! Về chiếc khăn lụa, anh cũng không biết rốt cuộc là có chuyện gì.
Nhưng Nam Ngự không tin tưởng Quý Tương Như cho lắm, anh chỉ hỏi: “Có khi nào cậu lên giường với nhiều người quá nên quên mất không?”
Quý Tương Như cài cúc áo, chỉnh lại quần áo rồi nghĩ ngợi, sau đó trả lời: “Điều đó càng không có khả năng, tôi có ghi chép lại hết, nếu không sao tôi nhớ được trong khi có nhiều người phụ nữ như thế? Tôi chắc chắn chưa gặp Ngũ Vận Uyển, chưa lên giường với cô ấy”
Quý Tương Như nhớ đại khái lịch trình hằng ngày hai năm trước, anh ấy nói: “Hai năm trước tôi không đến khách sạn Thế Kỷ, trong nhật ký lịch trình không nhắc tới, tôi cũng không có ấn tượng”.
Nếu không phải Quý Tương Như thì người có khăn lụa là ai?
Nam Ngự nháy mắt ra hiệu Dương Tá nới lỏng dây trói cho Quý Tương Như. Dương Tá rót một ly Whisky cho Quý Tương Như.
Nam Ngự thật quá đáng! Bảo vệ Ngũ Vận Uyển thì thôi, không ngờ cậu ấy còn trở thành thám tử tư của cô, cậu ấy thật sự nghiêm túc với Ngũ Vận Uyển hả! Cái đồ si tình! Quý Tương Như mắng thầm trong lòng.
VietWriter
Ông đây không thể cứ thể bỏ qua cho hai người được, bắt nạt người ta quá đáng, anh em cái quần gì nữa? Đúng là có vợ nên quên anh em đây mà!
Nam Ngự vẫn nghi ngờ, dù sao chứng cứ rành rành ra đó, không phải Quý Tương Như thì có thể là ai? Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, Quý Tương Như bình thường là một anh chàng trăng hoa, độ đáng tin của anh ấy quá thấp.
Nam Ngự lên tiếng: “Cậu cố nhớ lại xem, dù là cậu thật tôi cũng không giết cậu đâu, tôi chỉ muốn tìm ra sự thật để đòi lại công bằng cho Ngũ Vận Uyển thôi. Tôi hi vọng sau này cô ấy có thể hạnh phúc. Quý Tương Như, cậu nhớ lại xem, hai năm trước, khách sạn Thế Kỷ, khăn lụa, phòng...”
Quý Tương Như cố nhớ lại, bưng ly rượu Whisky lên uống cạn.
Anh dám giơ tay thề với Nam Ngự rằng mình chưa lên giường với Ngũ Vận Uyển bao giờ, anh sẽ không làm vậy. Nếu có, anh nhất định sẽ thừa nhận! Về chiếc khăn lụa, anh cũng không biết rốt cuộc là có chuyện gì.
Nhưng Nam Ngự không tin tưởng Quý Tương Như cho lắm, anh chỉ hỏi: “Có khi nào cậu lên giường với nhiều người quá nên quên mất không?”
Quý Tương Như cài cúc áo, chỉnh lại quần áo rồi nghĩ ngợi, sau đó trả lời: “Điều đó càng không có khả năng, tôi có ghi chép lại hết, nếu không sao tôi nhớ được trong khi có nhiều người phụ nữ như thế? Tôi chắc chắn chưa gặp Ngũ Vận Uyển, chưa lên giường với cô ấy”
Quý Tương Như nhớ đại khái lịch trình hằng ngày hai năm trước, anh ấy nói: “Hai năm trước tôi không đến khách sạn Thế Kỷ, trong nhật ký lịch trình không nhắc tới, tôi cũng không có ấn tượng”.
Nếu không phải Quý Tương Như thì người có khăn lụa là ai?
Bình luận facebook