Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 295 Chúng ta mới xứng đội nhất!
Có một khoảnh khắc, Ngũ Vận Uyển thừa nhận cô đã mềm lòng, dù sao Nam Bá là quá khứ của cô, hai người đã cùng nhau đi qua những năm tháng đẹp nhất và cũng có một tình yêu đẹp nhất.
Nhưng vật đổi sao dời, mọi thứ đã thay đổi. Cô đã gặp Nam Ngự, mà anh ta...
Ngũ Vận Uyển nhớ đến Lâm Tiểu Như, cô mượn cơ hội đẩy Nam Bá ra rồi bảo: “Nam Bá, anh còn có Lâm Tiểu Như, không phải hai người đã sắp kết hôn sao? Tôi nhìn ra được cô ta rất yêu anh, hai người sẽ hạnh phúc.”
VietWriter
Nhắc đến Lâm Tiểu Như, Nam Bá cực kỳ kích động, cực kỳ phản cảm.
Anh ta hét lên: “Đừng nhắc đến Lâm Tiểu Như nữa! Em. biết vì sao anh muốn kết hôn với cô ta không? Vì hai người có khuôn mặt giống nhau, anh muốn lấy cô ta để trả thù em. Thật ra trong lòng anh không hề có cô ta, anh chỉ có em. Vận Uyển, anh thật sự rất hối hận, năm đó anh hận em như vậy là vì anh yêu em! Anh yêu em, Ngũ Vận Uyển!”
Ngũ Vận Uyển rất ngạc nhiên khi nghe Nam Bá bày tỏ tình cảm. Ánh mắt anh ta vẫn chân thành và nồng cháy như vậy.
Anh ta vẫn luôn che giấu tình cảm của mình vì anh ta sợ, anh ta nghĩ cô là một người phụ nữ xấu nên không tin cô. Anh ta bất chấp sống chết chạy vào biển lửa để cứu cô, lúc đó Ngũ Vận Uyển ngẩn ngơ cảm giác như Nam Bá của hai năm trước thực sự quay lại.
“Ngũ Vận Uyển, em là của anh, em là của anh. Anh rất
muốn quay lại trường đại học, chúng ta cùng quay về được không, chúng ta về trường đi... Chúng ta mới xứng đội nhất!” Ánh mắt Nam Bá nhìn Ngũ Vận Uyển nóng bỏng, không hề che giấu.
Nam Bá phát hiện tối nay Ngũ Vận Uyển rất đẹp, anh ta nhìn cô mà thấy hơi say mê.
Bây giờ trong văn phòng chỉ có hai người họ, trời đã về khuya, ánh đèn ngoài cửa sổ kính nhấp nháy, rất thích hợp để làm một số chuyện đặc biệt, cũng rất dễ khiến người khác cảm thấy trong người như có luồng nhiệt trào dâng.
Tuổi trẻ của ai mà không dẹp? Trong ký ức mỗi người, dù ghi dấu của tuổi trẻ là đắng cay hay ngọt bùi, sau bao năm tháng đều trở thành những vần thơ đẹp đẽ, đáng nhớ nhất.
Ngũ Vận Uyển và Nam Bá cùng đi với nhau qua mỗi nơi trong khuôn viên trường đại học.
Nhưng vật đổi sao dời, mọi thứ đã thay đổi. Cô đã gặp Nam Ngự, mà anh ta...
Ngũ Vận Uyển nhớ đến Lâm Tiểu Như, cô mượn cơ hội đẩy Nam Bá ra rồi bảo: “Nam Bá, anh còn có Lâm Tiểu Như, không phải hai người đã sắp kết hôn sao? Tôi nhìn ra được cô ta rất yêu anh, hai người sẽ hạnh phúc.”
VietWriter
Nhắc đến Lâm Tiểu Như, Nam Bá cực kỳ kích động, cực kỳ phản cảm.
Anh ta hét lên: “Đừng nhắc đến Lâm Tiểu Như nữa! Em. biết vì sao anh muốn kết hôn với cô ta không? Vì hai người có khuôn mặt giống nhau, anh muốn lấy cô ta để trả thù em. Thật ra trong lòng anh không hề có cô ta, anh chỉ có em. Vận Uyển, anh thật sự rất hối hận, năm đó anh hận em như vậy là vì anh yêu em! Anh yêu em, Ngũ Vận Uyển!”
Ngũ Vận Uyển rất ngạc nhiên khi nghe Nam Bá bày tỏ tình cảm. Ánh mắt anh ta vẫn chân thành và nồng cháy như vậy.
Anh ta vẫn luôn che giấu tình cảm của mình vì anh ta sợ, anh ta nghĩ cô là một người phụ nữ xấu nên không tin cô. Anh ta bất chấp sống chết chạy vào biển lửa để cứu cô, lúc đó Ngũ Vận Uyển ngẩn ngơ cảm giác như Nam Bá của hai năm trước thực sự quay lại.
“Ngũ Vận Uyển, em là của anh, em là của anh. Anh rất
muốn quay lại trường đại học, chúng ta cùng quay về được không, chúng ta về trường đi... Chúng ta mới xứng đội nhất!” Ánh mắt Nam Bá nhìn Ngũ Vận Uyển nóng bỏng, không hề che giấu.
Nam Bá phát hiện tối nay Ngũ Vận Uyển rất đẹp, anh ta nhìn cô mà thấy hơi say mê.
Bây giờ trong văn phòng chỉ có hai người họ, trời đã về khuya, ánh đèn ngoài cửa sổ kính nhấp nháy, rất thích hợp để làm một số chuyện đặc biệt, cũng rất dễ khiến người khác cảm thấy trong người như có luồng nhiệt trào dâng.
Tuổi trẻ của ai mà không dẹp? Trong ký ức mỗi người, dù ghi dấu của tuổi trẻ là đắng cay hay ngọt bùi, sau bao năm tháng đều trở thành những vần thơ đẹp đẽ, đáng nhớ nhất.
Ngũ Vận Uyển và Nam Bá cùng đi với nhau qua mỗi nơi trong khuôn viên trường đại học.
Bình luận facebook