Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 302 Nụ hôn của anh hôm nay rất ngang ngược.
Vốn dĩ Nam Ngự đã rất kiêng kỵ chuyện của Nam Bá, đàn ông đều rất nhỏ mọn, chuyện Nam Bá cứu cô trong vụ hoả hoạn lần trước, Nam Ngự cũng lằng nhằng mất mấy ngày. Lần này Nam Bá cưỡng hôn cô, anh có thể bỏ qua cho cô không? Cô không thích Nam Ngự giận, cô muốn mỗi ngày anh đều mỉm cười vui vẻ.
Mà Ngũ Vận Uyển đang tự suy nghĩ vấn đề, không biết rằng sắc mặt Nam Ngự cũng không tốt.
Lúc này Nam Ngự chầm chậm đứng lên từ xe lăn, anh bước tới đột nhiên đề Ngũ Vận Uyển lại rồi hỏi: “Ngũ Vận Uyển, em không có gì muốn nói với anh sao?”
“Không, không có.” Ngũ Vận Uyển càng thêm hoảng loạn. Lẽ nào Nam Ngự đã biết? Sao có thể là Nam Bá nói sao?
Nam Ngự cau mày, ánh mắt thâm thuý nhìn cô: “Thật sự không có sao?”
VietWriter
“Ồ, không, có” Ngũ Vận Uyển do dự một lát: “Có... Nhưng có phải anh đã biết gì rồi không?”
Cổ họng Nam Ngự thắt lại, nhất thời không biết nên trả lời thế nào.
Anh không nói nên lời.
Ngũ Vận Uyển nghĩ nếu Nam Ngự đã hỏi cô như vậy thì dù anh có biết hay không, nhưng hai người đã sống cùng nhau và tin tưởng lẫn nhau thì có nên kể cho anh toàn bộ câu chuyện, cho anh biết cô bị cưỡng hôn, sau đó cô đã giãy ra được và chạy thoát.
Ngũ Vận Uyển bình tĩnh lại rồi nói với Nam Ngự: “Nam Ngự, em có chuyện
muốn nói với anh, tối qua ở toà soạn...”
Ngũ Vận Uyển còn chưa nói xong, môi Nam Ngự đã đặt xuống, chặn hết tất cả lời cô nói.
Nụ hôn của anh hôm nay rất ngang ngược.
Khoảnh khắc Ngũ Vận Uyển lên tiếng, Nam Ngự phát hiện mình hoàn toàn không muốn nghe thấy cái tên “Nam Bá” từ miệng cô.
Anh không muốn nghe thấy tên Nam Bá nữa, anh muốn gạt Nam Bá ra khỏi lòng cô.
Trong lòng cô không được xuất hiện tên người đàn ông thứ hai ngoài Nam Ngự nữa!
Ngũ Vận Uyển bị nụ hôn của Nam Ngự xâm chiếm và tấn công, trái tim cô cũng tan chảy.
Cô nằm trên giường cả người tê dại, mặc cho Nam Ngự dùng mọi cách để yêu thương, người cô càng lúc càng mềm, dường như sắp bay lên.
Nụ hôn của anh mạnh mẽ, ngang ngược như muốn cắm rễ, nở hoa trong sinh mạng cô, Ngũ Vận Uyển hoàn toàn đắm chìm. Cô thích anh hồn lên môi mình, cảm nhận được tim anh chạm vào mình, cọ xát ra tia lửa tình yêu.
Mà Ngũ Vận Uyển đang tự suy nghĩ vấn đề, không biết rằng sắc mặt Nam Ngự cũng không tốt.
Lúc này Nam Ngự chầm chậm đứng lên từ xe lăn, anh bước tới đột nhiên đề Ngũ Vận Uyển lại rồi hỏi: “Ngũ Vận Uyển, em không có gì muốn nói với anh sao?”
“Không, không có.” Ngũ Vận Uyển càng thêm hoảng loạn. Lẽ nào Nam Ngự đã biết? Sao có thể là Nam Bá nói sao?
Nam Ngự cau mày, ánh mắt thâm thuý nhìn cô: “Thật sự không có sao?”
VietWriter
“Ồ, không, có” Ngũ Vận Uyển do dự một lát: “Có... Nhưng có phải anh đã biết gì rồi không?”
Cổ họng Nam Ngự thắt lại, nhất thời không biết nên trả lời thế nào.
Anh không nói nên lời.
Ngũ Vận Uyển nghĩ nếu Nam Ngự đã hỏi cô như vậy thì dù anh có biết hay không, nhưng hai người đã sống cùng nhau và tin tưởng lẫn nhau thì có nên kể cho anh toàn bộ câu chuyện, cho anh biết cô bị cưỡng hôn, sau đó cô đã giãy ra được và chạy thoát.
Ngũ Vận Uyển bình tĩnh lại rồi nói với Nam Ngự: “Nam Ngự, em có chuyện
muốn nói với anh, tối qua ở toà soạn...”
Ngũ Vận Uyển còn chưa nói xong, môi Nam Ngự đã đặt xuống, chặn hết tất cả lời cô nói.
Nụ hôn của anh hôm nay rất ngang ngược.
Khoảnh khắc Ngũ Vận Uyển lên tiếng, Nam Ngự phát hiện mình hoàn toàn không muốn nghe thấy cái tên “Nam Bá” từ miệng cô.
Anh không muốn nghe thấy tên Nam Bá nữa, anh muốn gạt Nam Bá ra khỏi lòng cô.
Trong lòng cô không được xuất hiện tên người đàn ông thứ hai ngoài Nam Ngự nữa!
Ngũ Vận Uyển bị nụ hôn của Nam Ngự xâm chiếm và tấn công, trái tim cô cũng tan chảy.
Cô nằm trên giường cả người tê dại, mặc cho Nam Ngự dùng mọi cách để yêu thương, người cô càng lúc càng mềm, dường như sắp bay lên.
Nụ hôn của anh mạnh mẽ, ngang ngược như muốn cắm rễ, nở hoa trong sinh mạng cô, Ngũ Vận Uyển hoàn toàn đắm chìm. Cô thích anh hồn lên môi mình, cảm nhận được tim anh chạm vào mình, cọ xát ra tia lửa tình yêu.
Bình luận facebook