• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Tình yêu Cấp 2 - Yêu Nghiệt (5 Viewers)

  • Chương 171

Ngọc cứng đờ người lại rồi từ từ xoay lại đằng sau , Kai đứng cạnh cũng dần dần di chuyển ra phía sau ông anh Cen của mình . Yun mặc áo khoác da , trên tay vẫn là điếu thuốc cháy dở , khuôn mặt lạnh tanh nhìn Ngọc không chút cảm tình.
- Hi Boss !
Ngọc cười cười giơ tay chào , khí bức người toả ra từ Yun khiến cô nàng càng thêm bất an . Hắn phả khói vào mặt Ngọc rồi búng vào trán cô nàng :
- Tôi nhớ tổ chức không có rèn luyện môn nhiều chuyện , tại sao em lại giỏi môn này quá vậy ? - Yun nói
- Đau... - Ngọc ôm trán đồng thời trốn phía sau Kino
- Ở Mĩ đang mùa đông , tôi đang nghĩ đến việc cho em đi học bơi ngoài trời . Liệu mà cư xử đi ! - Yun nói
- Nghe lén , nhớ cử người có trình độ đi ! - Yun nhìn Key
- Ok ! - Key cười
Hắn quăng điếu thuốc xuống đất , mắt đảo xung quanh tìm người . Mắt dừng lại ở chỗ Ken , nó như con gấu Koala sống chết vẫn bám vào anh.
Ken nhún vai , môi nở nụ cười rồi vuốt vuốt tóc nó dịu dàng nói :
- Anh hai đưa em về , ở đây lưu manh rất nhiều , không nên để chúng đến gần !
- Tao lái xe cho ! - Key đứng lên
Nó ngoan ngoãn gật đầu , đi theo hai ông anh của mình không thèm chú ý ai kia đã trở thành thần mặt đen từ lúc nào.
Trên xe , nó ngồi ở ghế sau trong tâm trạng vô cùng hỗn loạn . Bỗng suy nghĩ một hồi nó mới nói :
- Sao hai người tìm được nơi này ?
- Vài ngày trước , Vĩ An đần độn đã bị phát hiện bởi đàn em của A Tưởng , A Tưởng liền gọi cho tụi anh . Nghe nói là vì Vĩ An xuống thị trấn mua sữa ! - Key vừa lái xe vừa nói
Thì ra là vì mua sữa cho nó nên Vĩ An mới bị phát hiện , thật đáng thương :< !
- Ba...
- Rất lo và nhớ em !
Ken không để nó nói hết câu liền cướp lời kèm theo nụ cười an ủi . Nó gật gật đầu , dù vậy trong lòng vẫn vô cùng lo lắng.
- Em không cần lo lắng , mọi chuyện đã ổn rồi . Chúng ta vẫn còn ở đây , mọi thứ rồi cũng sẽ diễn ra theo quy luật tự nhiên..
Ken thấy sắc mặt nó xấu đi liền an ủi , nở nụ cười tươi . Key cũng gật gù đồng ý , mọi chuyện rốt cuộc cũng đâu vào đấy..
- Ngay bây giờ , em muốn quay về..
Nó trầm tư một lát rồi nói , Key và anh cũng ngạc nhiên không ít . Vì họ nghĩ nó sẽ rất khó khăn để đối diện với mọi thứ sau một khoảng thời gian dài nhưng khi thấy nó kiên quyết như thế , họ rất mừng vì điều đó..
- Em không muốn chạy trốn nữa.. Dù là 5 năm , 10 năm thì mọi chuyện cũng đã xảy ra , sự thật vẫn là sự thật không thể thay đổi . Em muốn về với ba , về nhà cùng mọi người....hơn hết nữa , em muốn về với mẹ !
Khi mà bản thân đã quá mệt mỏi với thế giới bên ngoài , bạn sẽ muốn quay về với tổ ấm của mình . Muốn được sà vào lòng của ba , của mẹ , của anh trai , của những người bạn . Khi đó , bạn sẽ biết không nơi nào bằng tổ ẩm chính mình .
Nó chính là như vậy , ngay lúc này nó chỉ muốn sà vào lòng của người cha đã khổ cực kiếm tìm mình mà khóc oà . Lời xin lỗi nói cả ngàn lần cũng không đủ.
****
Nhờ đi chung xe với hai ông anh , nó đã xuống thị trấn ăn uống no căng cả bụng và mua đem về khá nhiều . Khi bước đến trước cửa nhà , cả ba người đã nghe tiếng chửi nhau xối xả bên trong :
- Mau lấy thau nước lên đây , mẹ kiếp nhanh lên coi ! - Tiếng của Vĩ An
- Ngọc , đem hết thuốc sát trùng lên giùm tao ! - Tuấn Anh nói lớn
- Con mẹ nó , cậu định giết chết anh đấy à ?! - Yun tức giận quát
- Ừ , phải biết tận dụng cơ hội chứ ! - Tuấn Anh dứt khoát
- Không làm nữa , mặc kệ nó đi ! - Yun nói
- Anh ngồi yên coi , máu chảy ra sàn rồi ! - Vĩ An quát
- Mau làm nhanh lên , ba người kia sắp về rồi ! - Giọng Ngọc gấp gáp
- Ai về cơ ?!
Anh từ bên ngoài bước vào với nụ cười trên môi khiến mọi người bên trong cứng đờ lại . Một khung cảnh rất hỗn loạn : Yun ở trần tấm lưng rộng đầy những vết không rõ hình thù , máu đen theo đó chảy dọc xuống sàn . Tuấn Anh cùng Vĩ An bận rộn với những bông băng trên tay . Kino cầm thau nước từ dưới bếp đi lên , Ngọc cũng cầm theo rất nhiều thuốc sát trùng . Còn hai anh em Cen Kai thì đang lau dọn hiện trường đẫm máu.
- Ồ..Ồ....Ồ....Nhóc con mau vào trong , cảnh kinh dị không dành cho con nít dưới 18 tuổi !
Key ngó đầu vào thấy liền nói , cố ngăn không cho nó vào . Nó nghe Key nói vậy liền nhíu mày , biết rõ có cái gì đó không ổn liền đẩy hai ông anh mình ra rồi tự mình nhìn vào trong.
- Rốt cuộc là anh bị cái quái gì vậy ?
Không chần chừ nó lao tới giúp Vĩ An và Tuấn Anh ngăn máu đen chảy . Giọng không khỏi hốt hoảng , quả nhiên nó đoán đúng , hắn vẫn che giấu rất nhiều vết thương trên người.
- Mau ngồi trước mặt anh ta đi , giúp anh ta tỉnh táo , nhanh lên !
Tuấn Anh nói , dù trong hoàn cảnh nào cậu ta vẫn luôn bình tĩnh mà giải quyết . Nó gật đầu , mặc kệ bàn tay đã dính đầy máu di chuyển ngồi xuống trước mặt Yun . Hắn nhìn nó rồi nhìn xuống hai bàn tay trắng nõn đã dính máu đen liền nói :
- Mau đi rửa tay !
- Giờ không phải là lúc nói chuyện đó , mau nhìn tôi , không được ngủ !
Nó mặc kệ hắn có toả khí bức người mà nói , sự lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt . Hai tay nó áp vào má hắn , bắt hắn nhìn mình . Yun cảm thấy mắc cười , con bé này nghĩ hắn dễ ngất đến thế sao ?
- Tuấn Anh , mau tìm cách cho máu đen chảy ra hết đi rồi mới sát trùng được !
Vĩ An gấp gáp nói , Tuấn Anh gật đầu rồi dùng sức bóp chặt chỗ máu đen đang chảy ra . Đồng thời cậu ta nói :
- Hơi đau , chịu đựng chút !
Vết thương trên lưng bị lực mạnh tác động vào nên nứt hết ra , máu đen càng lúc càng chảy nhiều . Yun cắn chặt răng , không mở miệng kêu đau , mắt nhìn người con gái ở trước mắt mà mất đi cả cảm giác
Tuấn Anh nhìn vết thương đang dần chảy thành máu đỏ mới thở phào , tỏ vẻ tiếc nuối nói :
- Còn tưởng chảy đến hết máu chứ !
- Đáng tiếc nhỉ ?! - Ken cười
- Thật đáng tiếc a~~~ - Cen cười tươi
Biết cái gì gọi là anh em tốt không ? Đây chính là anh em tốt :v
Tiếp theo , Vĩ An dùng nước rửa đi hết vết máu rồi cùng Tuấn Anh hào hứng đổ thuốc sát trùng lên . Yun không phản ứng kịp liền hít một hơi thật sâu , bọn này học ngành y là để giết người thì có !!!!
- Bôi thuốc giao lại cho em đó em gái , chúc em may mắn !
Vĩ An đứng lên vỗ vỗ vào vai nó miệng cười tươi . Tuấn Anh cũng đã rất hài lòng nên thu dọn xong để thuốc bôi lại cho nó , rũ bỏ trách nhiệm .
- Đợi tôi một chút !
Nó đứng lên đi tìm cái khăn và thau nước ấm , sẵn tiện rửa tay rồi mới quay lại . Yun không thể dựa vào tường , mệt mỏi như muốn ngủ gục . Ngồi ra phía sau , nó cẩn thận dùng nước ấm lau đi những vệt máu còn sót lại rồi mới bôi thuốc.
Mọi người đều ở đó , quan sát nó và hắn . Ngọc gật gật đầu , tỏ vẻ tự hào nói :
- Con gái nuôi lớn ròng rã suốt mười mấy năm , giờ gả được rồi đấy !
- Ừ ra dáng người vợ hiền rồi - Kai cười
- Chứ ai như ai kia , vụng về hậu đậu - Kino mỉa mai
- Ê ê , móc méo ai đó ! - Ngọc liếc
- Như , mày thật là biết cách chà đạp con tim bé bỏng của người khác ! - Ngọc nói tiếp , mắt nhìn về Tuấn Anh
- Ừ , lát nữa sẽ nhờ Ken chà đạp con tim bé bóng của mày - Tuấn Anh nói
- Em gái , thực không muốn gả em đi chút nào ! - Key giả bộ thở dài
- Đừng lấy chồng , anh tình nguyện nuôi em cả đời - Ken cười
- Thôi đi anh hai , lo mà cưới vợ đi ! - Vĩ An nói
- Thằng Ken cưới vợ , Key thì cưới chồng ! - Cen bật cười
- Chồng ?! - Nó lúc này mới lên tiếng
- Cưới Yun !
Cen vừa dứt lời cả đám đã cười ồ lên , Yun đang mệt mỏi nghe thế liền cáu :
- Đi ra ngoài , lẹ !
Không chờ đến lời thứ hai , cả đám đã mất dạng . Nó cùng lúc cũng bôi thuốc xong , lại đi ra trước mặt hắn ngồi xuống.
Dùng nước ấm lau mặt cho hắn , quả thật lúc này nhìn nó rất giống một người vợ hiền trong nhà . Yun cau mày , né động tác của nó nói :
- Tôi tự làm được , em mau thay đồ đi , bẩn hết rồi.
- Chút nữa tôi thay sau , anh mau quay sang đây nhanh lên , đừng cử động nhiều tránh vết thương lại chảy máu.
Yun thở dài rồi quay qua để nó lau giúp mình . Nếu là người khác , hắn sẽ mặc kệ họ vì hắn đã quen rồi . Nhưng nó lại đang mặc một bộ đồ bị bẩn , vẻ mặt lo lắng khiến tâm tình hắn khó chịu đôi chút..
Đến khi thấy hắn đã sạch sẽ , nó mới vào nơi Vĩ An để quần áo mới lấy một cái áo tay dài chất liệu vải khá dày ra đưa cho hắn.
- Tôi...
- Thử cãi xem !
Nó liếc hắn , giúp hắn mặc áo vào vì sợ vết thương lại xảy ra vấn đề . Yun cảm thấy lòng mình như có một ngọn lửa đang dần cháy to hơn..
Lau dọn , bôi thuốc đều xong rồi nó mới mệt mỏi đi thay quần áo mới . Không muốn ra ngoài , nó chui rúc trong chăn trên giường . Vừa no lại thêm mệt mỏi khiến cơn buồn ngủ ập tới nhanh chóng hơn.
Vừa lim dim nhắm mắt , nó đã phát hiện có ai đó chui vào chăn ôm lấy mình.
- Không cãi nhau một ngày anh ăn cơm không ngon à ? Sáng mới cãi , giờ tôi không có sức đâu mà đấu võ mồm với anh . Mau ra ngoài cho tôi ngủ..
Nó lười biếng không còn sức để quát , chỉ rúc người vào chăn cảm nhận hơi ấm và thân nhiệt từ ai đó..
Yun cũng theo đó chui vào chăn ấm , ôm nó vào lòng . Hắn cũng đâu có ý định đùa giỡn hay làm càn , chỉ muốn ôm nó rồi ngủ cho hết ngày..
- Tôi cũng mệt , ngủ cũng đã ngủ chung.. Với lại , ôm em ngủ ngon hơn nhiều..
Hắn cười , giọng đầy mị hoặc nói như dụ dỗ một đứa trẻ . Nó nghe thế định cãi lại nhưng lại thôi , vì thật ra nó cũng muốn được rúc vào lòng hắn ngủ say.
Một hồi sâu , Yun nhìn nó rất tự nhiên xoay người lại chui rúc vào lòng mình . Hắn nở nụ cười , hôn vào trán nó rồi vòng tay cũng ôm chặt hơn :
- Cảm ơn em vì tất cả , ngủ ngon !
****
Vài tiếng sau , Kino thấy trong nhà không có tiếng động nên liều một phen đi vào . Khi đi ngang qua phòng nó đang mở rộng cửa , Kino thấy một đôi nam nữ đang ôm nhau ngủ trên giường , khung cảnh rất bình yên..
Chạy ra ngoài , Kino cười gian tà nói :
- Hiện giờ người ta ngủ hết rồi..ngủ cùng nhau !
Ken và Key đang uống nước liền phun hết ra , trong tích tắc đã phóng thẳng vào nhà . Cả đám người loi nhoi trước phòng nó , Key không khỏi khóc thầm :
- Em gái , sao em lại dại dột trai thân cho tên ác ma đó chứ ?
- Được rồi , mau mau ra ngoài cho hai đứa nó ngủ đi ! - Ken thở dài
- Sếp , anh không vào ngũ mã phanh thây sao ? - Ngọc ngạc nhiên
- Anh sẽ về nói với bác Trang , ông ấy sẽ có cách giải quyết hay hơn ! - Ken nói
-.......
Ken , anh chơi méc phụ huynh :<
*****
Rất lâu sau , nó nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài , tiếng gió lớn như muốn tốc cả mái nhà . Mở mắt ra thì thấy Yun vẫn còn đang ôm nó và ngủ rất say , khuôn mặt hắn lúc này trông thật yên bình..
Cẩn thận gỡ tay hắn ra , nó bước ra ngoài thì đã thấy quần áo của mình được Ngọc xếp gọn vào vali . Cô nàng thấy nó liền nở nụ cười gian :
- Trông tình tứ lắm nha~
- Mày làm gì với quần áo của tao đấy ?!
Nó mặc kệ lời trêu chọc của Ngọc ngáp ngắn ngáp dài nói đồng thời tay búi tóc cao lên . Còn đang loay hoay với dây buộc tóc , Ken từ bên ngoài bước vào thấy nó vụng về liền bước tới giúp.
- Con gái lớn rồi mà đến cả việc này cũng không xong ! - Ken cười
- Không sao , có anh hai rồi !
Nó cười nhìn anh , Ken cũng bó tay với cô em gái này . Vĩ An cũng bước vào , đồng thời đưa cho nó một ống thuỷ tinh chứa chất lỏng màu cam :
- Em mau uống cái này vào !
- Gì thế ? - Nó nhận lấy
- Vitamin , uống xong hai giờ sau sẽ tiêm thuốc cho em vì sợ bị sốc nhiệt !
Vĩ An vừa nhìn tài liệu vừa nói , nó uống xong liền nói :
- Sốc nhiệt ?
- Về nhà thôi , em gái !
Ken nói , âm điệu dịu dàng như nâng niu một bông hoa nhỏ . Nó hơi ngẩn người rồi mới nhớ ra , liền nở nụ cười rồi gật đầu.
Anh giúp nó đem vali ra trực thăng , còn Ngọc thì bắt nó mặc thêm áo ấm vào . Đến khi hoàn tất ngồi trên trực thăng nó mới nhớ ra một điều liền quay sang nói với Ngọc :
- Còn Yun ?!
- Cứ bỏ anh ta lại đi ! - Tuấn Anh ngồi đối diện nói
- Đúng rồi đó ! - Ngọc đồng tình
- Không được , để tao xuống đánh thức anh ta ! - Nó nhíu mày
Ngọc đã nhanh chóng ngăn lại , Tuấn Anh ở đối diện sắc mặt cũng khó coi đi vài phần rồi tiếp tục xem tài liệu trên tay.
- Cen đã vác anh ta qua chiếc trực thăng còn lại rồi - Ngọc cười
- Ây ya , lo lắng cho chồng quá ta ?! - Key ngồi gần đó cười
-.....
Nó im lặng không đáp , như nhận định rằng nó đã lo lắng..
****
Hai chiếc trực thăng bay qua đại dương bao la , qua những hòn đảo lớn nhỏ khác nhau cuối cùng cũng đặt chân lên nước Mĩ . Thật đúng lúc , nó lại trở về nơi này vào mùa đông .-. !
Vừa bước ra khỏi trực thăng , một làn gió man mát thổi ngang qua khiến nó lạnh đến run cả người . Bỗng một chàng trai từ đằng sau bước tới choàng lấy vai kéo nó dựa vào người mình..
- Lạnh lắm à ?
Tuấn Anh lo lắng hỏi khi thấy nét mặt nó dần mất đi vẻ hồng hào . Nhìn thấy hành động quan tâm của cậu ta , nó vừa vui vừa thấy có lỗi vô cùng..
- Ừ , thật biết chọn lúc để về mà !
Nó nói mà khói trắng cũng bay ra theo . Tuấn Anh càng cố nó áp sát vào người mình , cậu ta muốn truyền thân nhiệt sang cho nó :
- Xe gần đây , chịu lạnh một chút !
-.....ừm
Tuấn Anh vừa nói bước chân cũng nhanh hơn một nhịp . Cả hai cùng cười nói vui vẻ cùng bước đi , Ngọc ở phía sau thấy vậy chỉ biết thở dài tiếc nuối cho cậu bạn thân của mình . Cô nàng cũng lạnh đến thấu xương mà không ai ôm đi như thế , thật bất công :<
- Đi nhanh lên , muốn lạnh chết à ?!
Kino đi tới , nhìn Ngọc mà nói . Cô nàng liếc Kino , anh ta chỉ thở hắt ra rồi ôm choàng lấy bờ vai nhỏ kia..
- Được rồi , cho em mượn một chút cho đỡ tủi thân
Kino vừa nói vừa cười , Ngọc cũng hậm hực nhưng không nỡ đẩy ra . Trong lòng cả hai lúc này lại có chút ấm áp lạ thường..
- Con mẹ nó , nhìn tụi nó hạnh phúc chưa kìa ? Tại sao tao lại vác thằng này chứ ? Bất công , bất công !
Cen vừa cõng một chàng trai ngủ như chết xuống xe vừa nói với Key . Anh ta cảm thấy bản thân thật xui xẻo~
- Vì nếu bỏ nó lại thì mày nghĩ đến lúc nó tỉnh lại , tụi mình sống yên không ?
Key đi bên cạnh nói , đút hai tay vào túi áo khoác vì lạnh . Nhìn hắn đang ngủ say không biết trời mây gì hết mà thở dài
- Tội nghiệp , thức cả tuần liền không ngủ nên giờ như người chết ! - Key nói
- Nhân cơ hội này huỷ nó luôn đi - Cen nói mà hai mắt sáng rỡ
- Giết là phải giết cho chết nhé , nó mà tỉnh lại thì hai đứa mày sống không bằng chết ! - Ken từ phía sau đi lên nói
- ......đừng nghĩ tao không nghe thấy gì . Ba đứa mày mà động thủ thì dù có mơ ngủ tao cũng lột sạch da ra.... - Một giọng nói khác cất lên
-......................
Thế là một khung cảnh rất đẹp hiện ra , bốn chàng trai đi giữa phi trường giá lạnh vào ngày đông thu hút mọi ánh nhìn . Phải nói là ba người đi và một người được cõng mới đúng....
*****
Vừa bước qua cánh cửa , nó đã vội vội vàng vàng tìm một người . Đi theo những người hầu , nó đi thẳng vào phòng khách lớn.
Một người đàn ông tuổi trung niên , mái tóc chải chuốt gọn gàng, trên khuôn mặt cũng đã có nhiều nếp nhăn hiện lên nhưng không thể che lấp đi vẻ đẹp lão . Hốc mắt ửng hồng , nó từng bước đi tới , giọng run run cất lời :
- Ba...
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom