Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 47
4 cặp dốc toàn lực để chạy với tốc độ cực nhanh , dẫn đầu là Ken-Yun , nhì là Key-Cen , nó-Kai và Ngọc-TA bằng nhau ! Quãng đường xung quanh trường kh phải là ngắn , với 1 ngôi trường dành cho con nhà giàu lại còn huấn luyện sát thủ thì kh phải nhỏ ! Chạy cả quãng đường dài nhưng chẳng thấy chướng ngại vật , tốc độ của Ngọc dần chậm lại kéo theo cả TA . Ngọc ra mồ hôi ướt cả áo , hơi thở gấp gáp dần
- Này , kh sao chứ ? - TA dần chậm lại hỏi Ngọc
- Kh sao , chạy tiếp đi - Ngọc lau mồ hôi trên trán rồi nói !
Tốc độ của cả 2 dần chậm lại ở mức bình thường , nó-Kai vẫn giữ tốc độ như ban đầu , nó muốn quay lại để xem Ngọc như thế nào lắm nhưng vẫn kh thể ! Tốc độ của Kai nhanh hơn nó nên việc chạy theo đã thấm mệt ! Nó- Kai chạm mặt đội đối phương ở chướng ngại vật đầu tiên là bậc xa ! Ken-Yun vẫn kh lộ chút mệt mỏi , Key-Cen đã thấm mệt sau quãng đường dài ! Nó đứng lại rồi nhìn Kai
- Đi nào - Kai nói
Nó và Kai phải nhảy cùng lúc cho dù khoảng cách kh xa ! Nó bước tới nắm chặt tay Kai lại
- 1...2....3 - Kai đếm lớn
- * bịch *
Tụi nó nhảy qua được và dẫn đầu ! 2 cặp đối phương bỡ ngỡ , kh nghỉ rằng sau khi chạy quãng đường xa như v tụi nó có thể bậc cùng lúc như thế ! Ngay sau đó Ken-Yun cũng qua được ! Giờ là cuộc chiến tốc độ , nó-kai chạy với tốc độ nhanh để tạo khoảng cách ! Nó-kai cách Ken-Yun 1 khoảng kh phải quá xa nhưng vẫn kéo dài được ! Tiếp theo đó là chứng ngại vật 2, 3 và đều vượt được ! Đã chạy hết nữa quãng đường , nó bắt đầu mệt dần , hơi thở gấp rút và tốc độ dần chậm lại . Kai cũng như nó , kh phải là đấu sĩ , đối với 2 đứa nó như vậy có thể là quá sức rồi ! Ken-Yun cũng đã mệt , mồ hôi ướt đẫm cả áo ! Tụi nó đã chạy tới được sân bóng , nó vẫn chạy dù tốc độ có giảm ! Chạy tới giữa sân nó cảm thấy chân như sắp rụng rời ! Kai nhìn nó , hơi thở nặng nề
- Nghỉ ... Chút đi * hơ hơ... * - Kai vừa thở vừa nói
Nó gật đầu rồi cả 2 ngồi xuống giữa sân mà kh biết tụi nó đang gây sự chú ý cho cả trường , từ phía sau Ken-Yun đang chạy tới , tiếp theo là TA-Ngọc cùng Key-Cen , Ken-Yun dừng lại nghỉ mệt !
- Tụi này ...... Sao mà ....nhanh quá ! - TA thở hồng hộc nói
- M đừng coi thường ........ - Ngọc nói
Key-Cen chạy vượt qua khiến Ngọc-TA giật mình
- Chết tiệt , vượt rồi - TA nghiến răng
- Kh sao , rồi cũng phải dừng thôi , nãy giờ họ có ngừng đâu - Ngọc nói
TA cố gắng hít sâu lại để lấy sức , lúc này Ken-Yun vẫn đứng tại chỗ
- Mẹ kiếp , cái trường này sao to v - Yun nhăn mặt nói
- M..... Th kh ns - Ken định nói gì đó nhưng lại thôi rồi thở
- M chạy nổi kh ? - Yun quay qua Ken
- Tao gần chết rồi , m là trâu bò hả ? - Ken thở rồi nói
- v nghỉ đi , lấy sức - Yun nhìn xuống đất nói
Kh phải Anh và Yun kh mệt mà là vì kh muốn thua ! Cả 2 kh biết thua là gì nên tinh thần chiến đấu lúc nào cũng cao ! Kai đã lấy lại sức dù kh như ban đầu ! Nó thì điều chỉnh lại được nhịp tim và hơi thở ! Lúc này nó mới phát hiện , đây là sân bóng v là .....
Nó nhìn lên trên các cửa sổ , học sinh đang nhìn ra , nó nheo mắt kiếm 1 thứ gì đó ! Nó nhìn vào 1 khung cửa sổ rồi bất giác đứng lên lôi Kai đứng theo . Nó như bị hút hồn , nhìn vào khung cửa sổ đó kh chớp mắt ! Có người đứng trong khung cửa sổ đó , rất đông nhưng nó chỉ 1 người ! Nó cảm thấy tim kh còn đập nữa , Kai nhìn nó rồi nhìn theo hướng nó , có 1 người đang nhìn nó , cứ như thế giới của cả 2 ! Nó cảm thấy mắt hơi cay rồi 1 dòng nước ấm lăn dài trên khuôn mặt đầy mồ hôi của nó ! Nó đang khóc vì 1 thứ gì đó ! Bất giác nhắm mắt lại rồi lau đi dù nước mắt vẫn rơi , nó cứ lau rồi lau ! Mái tóc bạch kim che phũ cả khuôn mặt đầy nước mắt và mồ hôi . Nó cuối mặt xuống rồi mỉm cười ! Kai nhìn nó , nó đang khóc đúng kh ?
Nó ngước lên nhìn vào khung cửa sổ đó 1 lần nữa rồi mỉm cười trong nước mắt , vị mặn của nước mắt nó cảm nhận được . Nụ cười đau thương hiện lên trên môi .....
~ Dưới bầu không khí náo nhiệt xung quanh , 1 cô gái đang khóc và nụ cười vẫn giữ trên môi . Người con gái đó nhìn thấy 1 người mà chính cô ta kh giữ được , nước mắt bất giác lăn dài trên khuôn mặt và môi vẫn mỉm cười . Nụ cười vô vọng , tuyệt vọng như đang bất lực nhìn những thứ thuộc về mình bị người khác lấy mất . Nụ cười đau thương khiến người khác phải đau lòng . Trên quãng đường dài tiếp theo , bên cạnh cô ta sẽ kh còn người đó vì đã bị lấy mất . Nước mắt cứ lăn dài kh ngưng .... Đôi mắt vô vọng nhìn về 1 hướng ..... MỐI TÌNH ĐẦU LÀ MỐI TÌNH ĐẸP NHẤT NHƯNG KH BAO GIỜ LÀ MÃI MÃI ~
Ngày hôm đó , đã gặp lại nhưng khoảng cách quá xa : )
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
- Này , kh sao chứ ? - TA dần chậm lại hỏi Ngọc
- Kh sao , chạy tiếp đi - Ngọc lau mồ hôi trên trán rồi nói !
Tốc độ của cả 2 dần chậm lại ở mức bình thường , nó-Kai vẫn giữ tốc độ như ban đầu , nó muốn quay lại để xem Ngọc như thế nào lắm nhưng vẫn kh thể ! Tốc độ của Kai nhanh hơn nó nên việc chạy theo đã thấm mệt ! Nó- Kai chạm mặt đội đối phương ở chướng ngại vật đầu tiên là bậc xa ! Ken-Yun vẫn kh lộ chút mệt mỏi , Key-Cen đã thấm mệt sau quãng đường dài ! Nó đứng lại rồi nhìn Kai
- Đi nào - Kai nói
Nó và Kai phải nhảy cùng lúc cho dù khoảng cách kh xa ! Nó bước tới nắm chặt tay Kai lại
- 1...2....3 - Kai đếm lớn
- * bịch *
Tụi nó nhảy qua được và dẫn đầu ! 2 cặp đối phương bỡ ngỡ , kh nghỉ rằng sau khi chạy quãng đường xa như v tụi nó có thể bậc cùng lúc như thế ! Ngay sau đó Ken-Yun cũng qua được ! Giờ là cuộc chiến tốc độ , nó-kai chạy với tốc độ nhanh để tạo khoảng cách ! Nó-kai cách Ken-Yun 1 khoảng kh phải quá xa nhưng vẫn kéo dài được ! Tiếp theo đó là chứng ngại vật 2, 3 và đều vượt được ! Đã chạy hết nữa quãng đường , nó bắt đầu mệt dần , hơi thở gấp rút và tốc độ dần chậm lại . Kai cũng như nó , kh phải là đấu sĩ , đối với 2 đứa nó như vậy có thể là quá sức rồi ! Ken-Yun cũng đã mệt , mồ hôi ướt đẫm cả áo ! Tụi nó đã chạy tới được sân bóng , nó vẫn chạy dù tốc độ có giảm ! Chạy tới giữa sân nó cảm thấy chân như sắp rụng rời ! Kai nhìn nó , hơi thở nặng nề
- Nghỉ ... Chút đi * hơ hơ... * - Kai vừa thở vừa nói
Nó gật đầu rồi cả 2 ngồi xuống giữa sân mà kh biết tụi nó đang gây sự chú ý cho cả trường , từ phía sau Ken-Yun đang chạy tới , tiếp theo là TA-Ngọc cùng Key-Cen , Ken-Yun dừng lại nghỉ mệt !
- Tụi này ...... Sao mà ....nhanh quá ! - TA thở hồng hộc nói
- M đừng coi thường ........ - Ngọc nói
Key-Cen chạy vượt qua khiến Ngọc-TA giật mình
- Chết tiệt , vượt rồi - TA nghiến răng
- Kh sao , rồi cũng phải dừng thôi , nãy giờ họ có ngừng đâu - Ngọc nói
TA cố gắng hít sâu lại để lấy sức , lúc này Ken-Yun vẫn đứng tại chỗ
- Mẹ kiếp , cái trường này sao to v - Yun nhăn mặt nói
- M..... Th kh ns - Ken định nói gì đó nhưng lại thôi rồi thở
- M chạy nổi kh ? - Yun quay qua Ken
- Tao gần chết rồi , m là trâu bò hả ? - Ken thở rồi nói
- v nghỉ đi , lấy sức - Yun nhìn xuống đất nói
Kh phải Anh và Yun kh mệt mà là vì kh muốn thua ! Cả 2 kh biết thua là gì nên tinh thần chiến đấu lúc nào cũng cao ! Kai đã lấy lại sức dù kh như ban đầu ! Nó thì điều chỉnh lại được nhịp tim và hơi thở ! Lúc này nó mới phát hiện , đây là sân bóng v là .....
Nó nhìn lên trên các cửa sổ , học sinh đang nhìn ra , nó nheo mắt kiếm 1 thứ gì đó ! Nó nhìn vào 1 khung cửa sổ rồi bất giác đứng lên lôi Kai đứng theo . Nó như bị hút hồn , nhìn vào khung cửa sổ đó kh chớp mắt ! Có người đứng trong khung cửa sổ đó , rất đông nhưng nó chỉ 1 người ! Nó cảm thấy tim kh còn đập nữa , Kai nhìn nó rồi nhìn theo hướng nó , có 1 người đang nhìn nó , cứ như thế giới của cả 2 ! Nó cảm thấy mắt hơi cay rồi 1 dòng nước ấm lăn dài trên khuôn mặt đầy mồ hôi của nó ! Nó đang khóc vì 1 thứ gì đó ! Bất giác nhắm mắt lại rồi lau đi dù nước mắt vẫn rơi , nó cứ lau rồi lau ! Mái tóc bạch kim che phũ cả khuôn mặt đầy nước mắt và mồ hôi . Nó cuối mặt xuống rồi mỉm cười ! Kai nhìn nó , nó đang khóc đúng kh ?
Nó ngước lên nhìn vào khung cửa sổ đó 1 lần nữa rồi mỉm cười trong nước mắt , vị mặn của nước mắt nó cảm nhận được . Nụ cười đau thương hiện lên trên môi .....
~ Dưới bầu không khí náo nhiệt xung quanh , 1 cô gái đang khóc và nụ cười vẫn giữ trên môi . Người con gái đó nhìn thấy 1 người mà chính cô ta kh giữ được , nước mắt bất giác lăn dài trên khuôn mặt và môi vẫn mỉm cười . Nụ cười vô vọng , tuyệt vọng như đang bất lực nhìn những thứ thuộc về mình bị người khác lấy mất . Nụ cười đau thương khiến người khác phải đau lòng . Trên quãng đường dài tiếp theo , bên cạnh cô ta sẽ kh còn người đó vì đã bị lấy mất . Nước mắt cứ lăn dài kh ngưng .... Đôi mắt vô vọng nhìn về 1 hướng ..... MỐI TÌNH ĐẦU LÀ MỐI TÌNH ĐẸP NHẤT NHƯNG KH BAO GIỜ LÀ MÃI MÃI ~
Ngày hôm đó , đã gặp lại nhưng khoảng cách quá xa : )
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook