Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1068
Chương 1068
“Cô…” Người kia chưa kịp nói hết câu thì Kiều Phương Hạ đã nhíu mày ném ông ta qua một bên.
Chỉ thấy đầu của đối phương và vào một cây cột đá vang một tiếng Trầm, giây tiếp theo đã trợn trắng hai mắt trực tiếp ngã xuống đất, Kiều Phương Hạ không chờ những người kia kịp lấy lại tinh thần đã quất một roi về phía hai người chấp hành quy định trừng phạt của Quân Diệt ở bên cạnh, mấy giây sau hai người đó cũng đồng thoạt ngã xuống đất.
Ánh sáng trong phòng hơi lờ mờ u ám nên tầm nhìn của mọi người của không quá rõ ràng, Kiều Phương Hạ xông qua một bên để lấy súng và quất roi về những người đang có ý định nhắm vào cô, cơ thể cô thoăn thoắt nhanh như một bóng ma, bọn họ chưa kịp nhắm trúng cô thì cô đã dễ dàng quật ngã hai người.
Hôm nay, vì Cố Dương Hàn và Arthur nên cô muốn thỏa sức chém giết một trận.
Viên đạn sượt qua gò má Kiều Phương Hạ, cô nhanh chóng xoay người, cơ thể cong lên tạo thành một góc độ không thể tin nổi, tránh thoát những viên đạn khác liên tiếp bắn về phía mình rồi nhẹ nhàng rơi xuống phía sau người vừa nổ súng.
Cô đổi hướng chiếc nhẫn trên tay, đánh mạnh một quyền vào gáy của đối phương.
Trong khoảnh khắc đối phương ngã xuống đất, càng có nhiều viên đạn bắn loạn rơi xuống cạnh Kiều Phương Hạ.
Có người ấn thiết bị cảnh báo nguy cấp, một bộ phận sát thủ nhận được thông báo lập tức chạy tới trước.
Kiều Phương Hạ tiện tay kẹp gọng kìm khống chế một người chắn trước mặt mình, ánh mắt lạnh bằng lướt qua những người đồng đội từng kề vai chiến đấu với cô.
“Bọn chúng bức tử Arthur” Kiều Phương Hạ gằn giọng nói: “Mọi người có hai lựa chọn. Một là tiếp tục phục tùng bọn chúng trở thành Arthur tiếp theo. Còn lựa chọn thứ hai…”
“Từ nay trở đi, mọi người nghe theo mệnh lệnh của tôi. Tôi sẽ tăng thêm tiền thù lao lên năm mươi phần trăm, sửa lại chế độ của Quân Diệt một lần nữa”
Lời Kiều Phương Hạ vừa nói ra làm cho mấy tên sát thủ đang tiến lên sững sờ ngay tại chỗ.
“Arthur đã xảy ra chuyện?” Một người trong đó trầm giọng hỏi.
“Tôi..” Kiều Phương Hạ vừa nói được một chữ, người bị cô kẹp gọng kìm khống chế nhân lúc cô phân tâm đập gáy về phía sau trúng vào xương sống mũi cao thẳng của Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ chỉ cảm thấy trước mắt biến thành từng trận màu đen, đầu “ong” lên, không khống chế được lùi về sau một bước.
Người đàn ông vừa bị cô khống chế vừa rồi quay đầu lại đầm một quyền về phía cô.
Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Kiều Phương Hạ nhanh chóng lùi mấy bước về phía sau theo bản năng.
Nhưng lực đối phương xuất ra cực lớn, quả đấm chỉ sượt qua huyệt Thái Dương
của cô nhưng đầu của Kiều Phương Hạ lại choáng váng ngã nhào xuống đất.
Đối phương nắm lấy áo Kiều Phương Hạ nhấc cô từ dưới đất lên.
Trước mặt người da trắng có thân hình cao lớn, Kiều Phương Hạ có vẻ cực kỳ nhỏ nhắn mềm mại. Đối phương chỉ cần dùng một tay là có thể nhẹ nhàng nhấc cô khỏi mặt đất.
“Cô…” Người kia chưa kịp nói hết câu thì Kiều Phương Hạ đã nhíu mày ném ông ta qua một bên.
Chỉ thấy đầu của đối phương và vào một cây cột đá vang một tiếng Trầm, giây tiếp theo đã trợn trắng hai mắt trực tiếp ngã xuống đất, Kiều Phương Hạ không chờ những người kia kịp lấy lại tinh thần đã quất một roi về phía hai người chấp hành quy định trừng phạt của Quân Diệt ở bên cạnh, mấy giây sau hai người đó cũng đồng thoạt ngã xuống đất.
Ánh sáng trong phòng hơi lờ mờ u ám nên tầm nhìn của mọi người của không quá rõ ràng, Kiều Phương Hạ xông qua một bên để lấy súng và quất roi về những người đang có ý định nhắm vào cô, cơ thể cô thoăn thoắt nhanh như một bóng ma, bọn họ chưa kịp nhắm trúng cô thì cô đã dễ dàng quật ngã hai người.
Hôm nay, vì Cố Dương Hàn và Arthur nên cô muốn thỏa sức chém giết một trận.
Viên đạn sượt qua gò má Kiều Phương Hạ, cô nhanh chóng xoay người, cơ thể cong lên tạo thành một góc độ không thể tin nổi, tránh thoát những viên đạn khác liên tiếp bắn về phía mình rồi nhẹ nhàng rơi xuống phía sau người vừa nổ súng.
Cô đổi hướng chiếc nhẫn trên tay, đánh mạnh một quyền vào gáy của đối phương.
Trong khoảnh khắc đối phương ngã xuống đất, càng có nhiều viên đạn bắn loạn rơi xuống cạnh Kiều Phương Hạ.
Có người ấn thiết bị cảnh báo nguy cấp, một bộ phận sát thủ nhận được thông báo lập tức chạy tới trước.
Kiều Phương Hạ tiện tay kẹp gọng kìm khống chế một người chắn trước mặt mình, ánh mắt lạnh bằng lướt qua những người đồng đội từng kề vai chiến đấu với cô.
“Bọn chúng bức tử Arthur” Kiều Phương Hạ gằn giọng nói: “Mọi người có hai lựa chọn. Một là tiếp tục phục tùng bọn chúng trở thành Arthur tiếp theo. Còn lựa chọn thứ hai…”
“Từ nay trở đi, mọi người nghe theo mệnh lệnh của tôi. Tôi sẽ tăng thêm tiền thù lao lên năm mươi phần trăm, sửa lại chế độ của Quân Diệt một lần nữa”
Lời Kiều Phương Hạ vừa nói ra làm cho mấy tên sát thủ đang tiến lên sững sờ ngay tại chỗ.
“Arthur đã xảy ra chuyện?” Một người trong đó trầm giọng hỏi.
“Tôi..” Kiều Phương Hạ vừa nói được một chữ, người bị cô kẹp gọng kìm khống chế nhân lúc cô phân tâm đập gáy về phía sau trúng vào xương sống mũi cao thẳng của Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ chỉ cảm thấy trước mắt biến thành từng trận màu đen, đầu “ong” lên, không khống chế được lùi về sau một bước.
Người đàn ông vừa bị cô khống chế vừa rồi quay đầu lại đầm một quyền về phía cô.
Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Kiều Phương Hạ nhanh chóng lùi mấy bước về phía sau theo bản năng.
Nhưng lực đối phương xuất ra cực lớn, quả đấm chỉ sượt qua huyệt Thái Dương
của cô nhưng đầu của Kiều Phương Hạ lại choáng váng ngã nhào xuống đất.
Đối phương nắm lấy áo Kiều Phương Hạ nhấc cô từ dưới đất lên.
Trước mặt người da trắng có thân hình cao lớn, Kiều Phương Hạ có vẻ cực kỳ nhỏ nhắn mềm mại. Đối phương chỉ cần dùng một tay là có thể nhẹ nhàng nhấc cô khỏi mặt đất.
Bình luận facebook