• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận - Kiều Hạ Phương (3 Viewers)

  • Chương 1132-1133-1134

Chương 1132


Hôm nay bà ấy thừa nhận, bà ấy đã làm sai rồi, bà ấy không nên vọng tưởng rằng mình có thể cảm hóa được một con sói đầy tham vọng.


Kiều Phương Hạ nghe được tiếng nức nở truyền đến trong căn phòng phía sau Phó Minh Tuyết, cô lướt qua vai bà ấy, liếc nhìn vào cửa căn phòng.


Phó Minh Tuyết lập tức dùng thân thể của mình chặn lại, trở tay đóng cửa lại, tỏ ra như không có việc gì nói với Kiều Phương Hạ: “Dì chắc là đã sắp chuẩn bị xong bữa tối rồi phải không?”


“Cũng gần chuẩn bị xong rồi ạ” Kiều Phương Hạ lập tức gật gật đầu.


“Vậy rửa tay chuẩn bị ăn cơm đi” Phó Minh Tuyết nhàn nhạt trả lời.


Trong lúc nói chuyện bà ấy đã đi tới, nhẹ nhàng kéo lấy tay Kiều Phương Hạ, rồi đi xuống lầu.


Lệ Đình Tuấn liếc nhìn hai người bọn họ.


“Con đứng im ở đó làm gì? Đi ăn cơm, không phải tới nhìn mẹ” Phó Minh Tuyết cười cười với Lê Đình Tuấn và nói.


Dì ở một bên đặt bốn bộ chén đũa lên bàn ăn, Phó Minh Tuyết liếc mắt nhìn một bộ chén đũa thừa, trực tiếp nói: “Bỏ một bộ đi.”


1132-tinh-yeu.jpg



Kiều Phương Hạ cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, cô cắn một miếng nhai trong im lặng.


Phó Minh Tuyết hài lòng gật đầu, đặt đũa xuống, mới nhàn nhạt nói: “Phương Hạ, kỳ thật có một chuyện mẹ nên nói với con từ lâu rồi, nhưng trước nay vẫn không tìm được cơ hội thích hợp.”


“Hôm nay được dịp, mẹ sẽ nhân cơ hội này, chúng ta vừa ăn vừa nói. Đình Tuấn cũng rất hiếm khi có cơ hội ngồi cùng bàn với mẹ ăn tối như vậy, tất cả đều là nhờ cả vào con đấy.”


Kiều Phương Hạ liếc nhìn về phía Lê Đình Tuấn một cái, cô lại cung kính trả lời Phó Minh Tuyết: “Mẹ nói đi”


Phó Minh Tuyết thở dài, nói: “Đình Tuấn có thái độ như thế nào đối với con, từ trước đến nay mẹ đều thấy rõ ở trong mắt, mặc dù mẹ không phải là một người mẹ hoàn hảo, ngay cả một bàn ăn đơn giản cũng không thể tự tay làm được, thậm chí ngay cả món Đình Tuấn thích ăn mẹ cũng không biết nấu, tuy nhiên người hiểu con trai mình nhất không ai có thể sánh bằng mẹ.”


“Tính cách của nó có chút quái gở và lạnh lùng, trông khá giống với mẹ, nó không biết cách dùng ngôn ngữ để biểu đạt cảm xúc của mình, nhưng nó sẽ thể hiện cảm xúc của mình bằng hành động, đây là điểm mạnh, nhưng cũng là điểm yếu của nó. Từ đầu đến cuối, Đình Tuấn chỉ thích có một mình con, cho dù Tô Minh Nguyệt đã quen biết nó nhiều năm như vậy, nhưng chung quy nó vẫn không hề thích cô ta.”


Phó Minh Tuyết giúp Lê Đình Tuấn nói ra những lời này, Kiều Phương Hạ vẫn là có chút sửng sốt.


“Trước đây mẹ không quan tâm lắm đến đời sống và tình cảm của nó, mẹ cũng không muốn quản thúc hoặc có thể do thái độ tiêu cực của mẹ, nên mới khiến con hiểu lầm điều gì đó”


“Nhưng đó chỉ là do mẹ không quản thúc mà thôi, mẹ cũng không hề tỏ ra những thái độ gì khác với những người cô gái xung quanh nó, bởi vì cuộc hôn nhân thất bại của mẹ và Lệ Quốc Chiến đã khiến mẹ hiểu ra được một đạo lý răng miễn cưỡng không có hạnh phúc, cho nên mẹ cũng sẽ không cưỡng ép Đình Tuần phải lấy ai làm vợ trong tương lai”.
Chương 1133

“Bởi vì chuyện trước đó ông ngoại đã sắp xếp một cuộc hôn nhân cho A Đô, mẹ còn vì thế mà trở về cãi nhau với ông ngoại, về chuyện này con có thể hỏi Triều Mai Hoàng, nếu con cho rằng mẹ nói bừa”

“Ngay cả khi mẹ từng có thành kiến với con vì mẹ con trước đây, đối với việc con quen Đình Tuấn, mẹ cũng chưa từng ép buộc nó phải chia tay với con”

“Đúng vậy, chuyện này anh có thể làm chứng” Lê Đình Tuấn trầm mặc trong vài giây, anh nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay dưới bàn của Kiều Phương Hạ, thấp giọng nói.

Đầu ngón tay của Kiều Phương Hạ hơi rút lại, khựng lại vài giây, nhưng chung quy cô vẫn không rút ra khỏi tay của Lê Đình Tuấn.

Phó Minh Tuyết liếc nhìn hai người một cái, rồi lại nói: “Ông ngoại cũng giống như mẹ, nhưng thật ra ông ấy rất yêu mến con, cho nên từ hôm nay trở đi, con không cần phải băn khoăn về thái độ của các trưởng bối, chỉ cần hai con muốn kết hôn, vậy thì cứ tổ chức kết hôn, mọi người đều sẽ tỏ ra ủng hộ và lý giải mà thôi.”

“Trước đây mẹ đã muốn nói với con những điều này rồi, nhưng mẹ vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp. Đúng dịp hôm nay, lần này giới truyền thông cố tình xuyên tạc về mối quan hệ giữa mẹ và Tô Minh Nguyệt, nên mới làm chuyện rồi tung lên như vậy?

Phó Minh Tuyết dừng lại một chút, lại tiếp tục nói: “Về việc lấy quà của các con chuyển tặng lại cho người khác, Phó Minh Tuyết mẹ chưa bao giờ làm ra hành vi không chín chắn như vậy. Cho dù mẹ có ném vào thùng rác, mẹ cũng sẽ không bao giờ đưa đồ tặng cho người khác”

“Sau này không được phép hiểu lầm mẹ vì những chuyện nhảm nhí này nữa, nó sẽ khiến mẹ cảm thấy rất mất mặt và buồn lòng”

“Huống hồ, chiếc đồng hồ mà con và Đình Tuấn tặng mẹ rất có giá trị. Giá thị trường đã lên tới tám con số, làm sao mẹ có thể tùy tiện tặng nó cho Tô Minh Nguyệt được?”.

Kiều Phương Hạ khá kinh ngạc, thế nhưng Phó Minh Tuyết đã biết rằng cô đã hiểu nhầm vấn đề này, vừa rồi khi họ ở trong phòng bếp, vì cô còn chưa hỏi hết câu hỏi của mình kia mà.

Phó Minh Tuyết nhìn thấy đáy mắt Kiều Phương Hạ hiện lên vẻ kinh ngạc, lại nói: “Về sau, con cũng nên thảo luận những chuyện này nhiều hơn với Đình Tuấn

mới phải, nếu là Đình Tuấn tới hỏi mẹ một tiếng, không phải là không có hiểu lầm rồi sao?”

Trong giọng điệu của Phó Minh Tuyết có ẩn chứa một chút trách cứ.

Lệ Đình Tuấn ngồi ở một bên nghe Phó Minh Tuyết nói xong, từ đầu đến cuối anh cũng không có lên tiếng, mà chỉ nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của Kiều Phương Hạ đang nằm gọn trong lòng bàn tay mình.

Thì ra cô đã phải chịu nhiều oan ức đến như vậy.

Đều là do trước đây anh đã lơ là và không để ý đến những thay đổi cảm xúc của Kiều Phương Hạ.

Mãi cho đến lúc này, anh mới biết rằng điều khiển Kiều Phương Ha hiểu lầm không chỉ đơn giản là về bộ quần áo đó.

“Đúng vậy, em nên nói với anh sớm hơn” Anh cụp mắt xuống và yêu chiều nhìn thẳng vào Kiều Phương Hạ, rồi nhẹ giọng nói với cô.

Kiều Phương Hạ cũng không phải là không nghĩ tới chuyện nói với Lệ Đình Tuấn, chỉ là vào hoàn cảnh lúc đó, khiến cô tức giận đến mức mất đi lý trí và khiến cô mất đi khả năng phán đoán cơ bản của mình.
Chương 1134

Huống hồ, nếu không phải là hôm nay Phó Minh Tuyết nói với cô những lời thật lòng này, làm sao cô có thể biết được trong lòng Phó Minh Tuyết đang suy nghĩ cái gì?

Hiện tại cô đã hiểu rõ, đều là do cô đã hiểu lầm Phó Minh Tuyết và Lê Đình

Tuấn hai người họ.

Cô ngập ngừng một lúc, nhưng trong lúc nhất thời lại không biết mình nên nói gì mới phải.

“Được rồi, cũng là lỗi của con, con cũng không nên trách Phương Hạ nữa” Phó Minh Tuyết liếc mắt nhìn hai người họ, giảng hoà nói: “Ăn tối trước đi, các món ăn sắp nguội cả rồi”

Hôm nay bà ấy gọi Kiều Phương Hạ đến ăn tối, chính là muốn để cho hai người bọn họ nói rõ mọi chuyện với nhau, tránh để không có bất kỳ khoảng cách và hiểu lầm nào.

Bây giờ mục đích đã đạt được, trái tim treo lơ lửng của bà ấy cũng được thả lỏng.

Lệ Đình Tuấn làm sao nỡ trách cứ Kiều Phương Hạ thêm điều gì? Anh thương yêu cô còn không kịp nữa mà.

Bây giờ ngẫm nghĩ lại, có lẽ tất cả những lời cô nói sau cơn hôn mê khi tỉnh dậy ở nước Thanh Sơn đều chỉ là lời nói khi tức giận mà thôi.

Tô Minh Nguyệt đã giở trò ở trước mặt Kiều Phương Hạ từ khi nào, điều đó đã không còn quan trọng nữa.

Điều quan trọng là hành vi của cô ta đã hoàn toàn khiến anh tức giận.

Bề mặt cô ta đã làm không ít hành vi khiến người ta khinh bỉ đến vậy rồi, còn ở sau lưng thì đương nhiên càng không cần phải nói đến.

Anh tưởng rằng Tô Minh Nguyệt đã rút ra được bài học từ trước, anh tưởng rằng trong khoảng thời gian này cô ta trông ngoan ngoãn hơn trước không ít, đúng là thực sự muốn thay đổi và hối cải rồi, ai ngờ rằng cô ta đang âm thầm thực hiện một kế hoạch lớn.

Đại thọ lần thứ tám mươi của bà cụ nhà họ Tô, Tô Minh Nguyệt mượn cơ hội tiếp cận Phó Minh Tuyết và sống tại nhà Phó Minh Tuyết, chỉ e rằng đó cũng là một bước trong kế hoạch của Tô Minh Nguyệt.

Bản lĩnh của Tô Minh Nguyệt đúng là lớn quá rồi.

Điều anh thực sự muốn biết là sau khi anh đã ngăn chặn hết mọi tin tức xấu trên hot search về Kiều Phương Hạ, cô ta làm sao có thể tung thêm những tin tức xấu khác để làm cho mọi chuyện càng thêm nghiêm trọng hơn.

Chẳng phải cô ta đã rơi vào hoàn cảnh nghèo khổ túng thiếu, thậm chí còn đến mức phải đến câu lạc bộ để tiếp khách bồi rượu rồi sao?

Chỉ dựa vào một mình cô ta, làm sao có thể có bản lĩnh thông thiên như vậy trong tay?

Tô Minh Nguyệt có vấn đề.

Anh buông lỏng bàn tay của Kiều Phương Hạ ra, rồi cầm đũa lên gắp cho cô một vài món cô yêu thích, đồng thời còn trầm giọng ra lệnh cho người đứng ở bên ngoài nhà ăn: “Cử người theo dõi Tô Minh Nguyệt và canh chừng cô ta suốt hai mươi bốn trên hai mươi bốn”

“Vâng” Bên ngoài nhà ăn, Vô Nhật Huy lập tức thấp giọng đáp lại.

Tô Minh Nguyệt lần này thê thảm rồi, Vô Nhật Huy biết chắc rằng vào một ngày nào đó cô ta sẽ bị vạch trần thôi, Lê Đình Tuấn chính là muốn thực hiện một chiêu lớn để dồn cô ta vào chỗ chết đây mà.

Ai bảo cô ta tự tìm đến cái chết, cứ khăng khăng đưa mình đến trước mũi súng chứ?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Phương Pháp Hồi Sinh Tình Yêu Của Tôi
  • Vãn Phong Tiếu Ngã Kim Phi Tạc/晚风笑我今非昨
TÌNH YÊU CỦA CHÚNG TA
  • Xuân Phong Lựu Hỏa
Chương 91...
Tình Yêu Của Pháo Hôi
  • Đang cập nhật..
Giới Hạn Của Tình Yêu
  • Đang cập nhật..

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom