Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
TÌNH YÊU ĐAU THƯƠNG-3
Tình Yêu Đau Thương: Tổng Tài là Kẻ Cuồng Ngược - Chương 3: Đau Đớn Đêm Tân Hôn #18+ (1)
#BooMew
Đám cưới cực vắng vẻ, chú rể không xuất hiện chỉ có một mình cô dâu và vài người nhà chồng chúc nhau rồi ăn uống
Bên nhà cô không xuất hiện vì cô không báo, một phần là không muốn họ bị xem thường, hai là chú rể không xuất hiện như dự tính của cô
Trong căn phòng tối như mực kia, có một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế tựa mắt không ngừng nhớ về một đêm quá khứ mà anh ta không muốn nhớ đến Anh không khỏi cười khổ Người khiến mình mất đi cảm giác ba năm về trước bây giờ lại là vợ mình hhaha
Mẹ chồng nhìn Lâm Như Tiên muốn nói lại thôi Lâm Như Tiên nhìn ra được đều gì đó nên hỏi
" Mẹ muốn nói gì sao ? "
" Phòng con và Ngọc Thiên ở trên tầng hai, vừa lên là thấy Nó nói con không được ngủ riêng " Bà nhìn Lâm Như Tiên nói, bà rất lo lắng cho cô, không biết tại sao nhưng khi nhìn thấy con trai bà mỗi lần nhắc đến tên Lâm Như Tiên giống như chỉ hận không thể giết chết đi, bà không biết lúc trước xảy ra chuyện gì, nhưng bà thấy được Lâm Như Tiên là người tốt đáng tin cậy
" Dạ " Lâm Như Tiên giật mình cái, nhưng cũng đồng ý Cô biết rõ hôm nay thoát mai cũng không thoát được nên cô cũng cố gắng chuẩn bị tâm lý
Chân Lâm Như Tiên nặng trĩu bước từng bước lên lầu hai, dần dần cửa phòng hiện lên trước mặt, khiến cô vô cùng hồi hợp lo sợ, Dương Ngọc Thiên là mối tình đầu của cô, cũng là chồng hiện tại của cô Nhưng sau cô lại có cảm giác như sắp bước vào địa ngục, cảm giác đó rất rõ
Tay Lâm Như Tiên chạm vào chốt cửa mở ra, bước vào rồi đóng lại cẩn thận Chỉ thấy trong phòng là một màu đen tối, không có tia ánh sáng nào cả, cô bước đi không rõ như nào Đi vài bước đụng phải hơi ấm của con người, cô giật mình lui về sau
Dương Ngọc Thiên kéo mạnh cô, khiến cô không chuẩn bị mà té xuống giường Bên tay chỉ nghe tiếng bước chân của anh ta, lòng cô không khỏi sợ sệt, trái tim còn yêu mà quặng đau
" Đúng là nghiệt duyên nhĩ ? Lúc trước vì ham muốn mà bán rẻ thân thể mình, bây giờ là vì tiền mà làm vợ tôi, em nghĩ em xứng đáng được cái danh vợ này sao ? " Dương Ngọc Thiên bóp mạnh cổ tay cô, làm cô đau đến nhíu mày lại
" Sao không nói gì ? Hay em ham muốn đến cực điểm rồi nên bây giờ mới không nói được tiếng nào ? "
" Anh nghĩ anh là ai ? Tại sao tôi phải vì anh mà ham muốn " Lâm Như Tiên hung hăng đáp, tay cô bị bóp mạnh đến độ bây giờ đau đến tê dần
" Chát " Dương Ngọc Thiên nghe cô nói hung hăng lấy roi đánh vào người cô
" Á " Lâm Như Tiên thét lên vì đau, chiếc áo vì bị một rơi của Dương Ngọc Thiên mà rách theo lằng kèm theo tia máu rơm rớm chảy
" Ồ còn la à " Dương Ngọc Thiên quất xuống lưng cô thêm một rơi nữa, không thương hoa tiếc ngọc gì
" Á " Nhân lúc cô la, anh nhét viên thuốc vào họng cô
" Anhanh cho tôi uống gì " Lâm Như Tiên giật mình Vì cô muốn nhả thuốc ra đã không kịp nữa
Dương Ngọc Thiên cười như không cười nhìn cô, xoay người ngồi trên ghế tựa nhìn cô chằm chằm nói:
" Một lúc em sẽ biết thôi, rất nhanh nha "
Đúng như Dương Ngọc Thiên nói, qua năm phút thuốc bắt đầu phát công hiệu Cả người Lâm Như Tiên như thiêu đốt, cô khó chịu khó chịu lắm Hơi thở cô dồn dập hơn Cô biết rõ bây giờ cô bị gì và thuốc kia là thuốc gì chỉ không ngờ người đàn ông từng yêu cô này lại đối xử với cô như vậy
" Anh hạ dược tôi ! " Lâm Như Tiên khó khăn khẳng định một câu
" Ồ chắc do dùng nhiều nên biết nhĩ ? " Dương Ngọc Thiên đi tới gần cô sờ mó khắp người cô nói " Ba năm về trước cô cũng thích như vậy mà đúng không ? "
Hơi thở Lâm Như Tiên thêm nặng nề hơn, cô chỉ muốn bàn tay của anh không ngừng nghỉ mà mơn trớn cô, cô rất nóng nhưng lí trí cô còn tỉnh cố hỏi
" Sao anh phải làm vậy "
" Tại sao ư? Không phải em nói em không ham muốn với tôi sao? Nên tôi chỉ giúp em thôi haha " Dương Ngọc Thiên vừa nói tay không ngừng lột từng lớp quần áo trên người cô
" Đừng " Lâm Như Tiên không muốn mình trong tình trạng này bị người gọi là chồng mình chiếm lấy, cô vẫn muốn lần đầu của mình là chính hai người tự nguyện
" Đừng sao ? Nhưng cơ thể em thành thật hơn đấy " Dương Ngọc Thiên lột sạch quần áo trên người cô, cơ thể đầy đà của cô hiện lên trước mặt, đây là cơ thể mà anh muốn chiếm đoạt nhưng không nghĩ đến lại thành ra như thế này
" Ưm " Lâm Như Tiên không nhịn được khẽ rên lên, đầu nhũ bị chơi đùa đến đau, thân mình cô không ngừng run rẩy
Dương Ngọc Thiên không nhẹ nhàng nữa mà lần xuống bên dưới cô tìm cái động kia, cô run rẩy khi anh xoa bên ngoài đến khi đưa ngón tay vào
" Ưmm " Lâm Như Tiên rên lên, tai vừa bị liếm mút vừa nghe âm thanh kia " Muốn sao ? " Dương Ngọc Thiên trướng đến phát đau nhưng không ngừng nói lời kích thích cô, vốn do ác dụng thuốc mạnh nên bây giờ cả người cô nóng rang
Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo trước khi chuyển chương mới đọc nha
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
#BooMew
Đám cưới cực vắng vẻ, chú rể không xuất hiện chỉ có một mình cô dâu và vài người nhà chồng chúc nhau rồi ăn uống
Bên nhà cô không xuất hiện vì cô không báo, một phần là không muốn họ bị xem thường, hai là chú rể không xuất hiện như dự tính của cô
Trong căn phòng tối như mực kia, có một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế tựa mắt không ngừng nhớ về một đêm quá khứ mà anh ta không muốn nhớ đến Anh không khỏi cười khổ Người khiến mình mất đi cảm giác ba năm về trước bây giờ lại là vợ mình hhaha
Mẹ chồng nhìn Lâm Như Tiên muốn nói lại thôi Lâm Như Tiên nhìn ra được đều gì đó nên hỏi
" Mẹ muốn nói gì sao ? "
" Phòng con và Ngọc Thiên ở trên tầng hai, vừa lên là thấy Nó nói con không được ngủ riêng " Bà nhìn Lâm Như Tiên nói, bà rất lo lắng cho cô, không biết tại sao nhưng khi nhìn thấy con trai bà mỗi lần nhắc đến tên Lâm Như Tiên giống như chỉ hận không thể giết chết đi, bà không biết lúc trước xảy ra chuyện gì, nhưng bà thấy được Lâm Như Tiên là người tốt đáng tin cậy
" Dạ " Lâm Như Tiên giật mình cái, nhưng cũng đồng ý Cô biết rõ hôm nay thoát mai cũng không thoát được nên cô cũng cố gắng chuẩn bị tâm lý
Chân Lâm Như Tiên nặng trĩu bước từng bước lên lầu hai, dần dần cửa phòng hiện lên trước mặt, khiến cô vô cùng hồi hợp lo sợ, Dương Ngọc Thiên là mối tình đầu của cô, cũng là chồng hiện tại của cô Nhưng sau cô lại có cảm giác như sắp bước vào địa ngục, cảm giác đó rất rõ
Tay Lâm Như Tiên chạm vào chốt cửa mở ra, bước vào rồi đóng lại cẩn thận Chỉ thấy trong phòng là một màu đen tối, không có tia ánh sáng nào cả, cô bước đi không rõ như nào Đi vài bước đụng phải hơi ấm của con người, cô giật mình lui về sau
Dương Ngọc Thiên kéo mạnh cô, khiến cô không chuẩn bị mà té xuống giường Bên tay chỉ nghe tiếng bước chân của anh ta, lòng cô không khỏi sợ sệt, trái tim còn yêu mà quặng đau
" Đúng là nghiệt duyên nhĩ ? Lúc trước vì ham muốn mà bán rẻ thân thể mình, bây giờ là vì tiền mà làm vợ tôi, em nghĩ em xứng đáng được cái danh vợ này sao ? " Dương Ngọc Thiên bóp mạnh cổ tay cô, làm cô đau đến nhíu mày lại
" Sao không nói gì ? Hay em ham muốn đến cực điểm rồi nên bây giờ mới không nói được tiếng nào ? "
" Anh nghĩ anh là ai ? Tại sao tôi phải vì anh mà ham muốn " Lâm Như Tiên hung hăng đáp, tay cô bị bóp mạnh đến độ bây giờ đau đến tê dần
" Chát " Dương Ngọc Thiên nghe cô nói hung hăng lấy roi đánh vào người cô
" Á " Lâm Như Tiên thét lên vì đau, chiếc áo vì bị một rơi của Dương Ngọc Thiên mà rách theo lằng kèm theo tia máu rơm rớm chảy
" Ồ còn la à " Dương Ngọc Thiên quất xuống lưng cô thêm một rơi nữa, không thương hoa tiếc ngọc gì
" Á " Nhân lúc cô la, anh nhét viên thuốc vào họng cô
" Anhanh cho tôi uống gì " Lâm Như Tiên giật mình Vì cô muốn nhả thuốc ra đã không kịp nữa
Dương Ngọc Thiên cười như không cười nhìn cô, xoay người ngồi trên ghế tựa nhìn cô chằm chằm nói:
" Một lúc em sẽ biết thôi, rất nhanh nha "
Đúng như Dương Ngọc Thiên nói, qua năm phút thuốc bắt đầu phát công hiệu Cả người Lâm Như Tiên như thiêu đốt, cô khó chịu khó chịu lắm Hơi thở cô dồn dập hơn Cô biết rõ bây giờ cô bị gì và thuốc kia là thuốc gì chỉ không ngờ người đàn ông từng yêu cô này lại đối xử với cô như vậy
" Anh hạ dược tôi ! " Lâm Như Tiên khó khăn khẳng định một câu
" Ồ chắc do dùng nhiều nên biết nhĩ ? " Dương Ngọc Thiên đi tới gần cô sờ mó khắp người cô nói " Ba năm về trước cô cũng thích như vậy mà đúng không ? "
Hơi thở Lâm Như Tiên thêm nặng nề hơn, cô chỉ muốn bàn tay của anh không ngừng nghỉ mà mơn trớn cô, cô rất nóng nhưng lí trí cô còn tỉnh cố hỏi
" Sao anh phải làm vậy "
" Tại sao ư? Không phải em nói em không ham muốn với tôi sao? Nên tôi chỉ giúp em thôi haha " Dương Ngọc Thiên vừa nói tay không ngừng lột từng lớp quần áo trên người cô
" Đừng " Lâm Như Tiên không muốn mình trong tình trạng này bị người gọi là chồng mình chiếm lấy, cô vẫn muốn lần đầu của mình là chính hai người tự nguyện
" Đừng sao ? Nhưng cơ thể em thành thật hơn đấy " Dương Ngọc Thiên lột sạch quần áo trên người cô, cơ thể đầy đà của cô hiện lên trước mặt, đây là cơ thể mà anh muốn chiếm đoạt nhưng không nghĩ đến lại thành ra như thế này
" Ưm " Lâm Như Tiên không nhịn được khẽ rên lên, đầu nhũ bị chơi đùa đến đau, thân mình cô không ngừng run rẩy
Dương Ngọc Thiên không nhẹ nhàng nữa mà lần xuống bên dưới cô tìm cái động kia, cô run rẩy khi anh xoa bên ngoài đến khi đưa ngón tay vào
" Ưmm " Lâm Như Tiên rên lên, tai vừa bị liếm mút vừa nghe âm thanh kia " Muốn sao ? " Dương Ngọc Thiên trướng đến phát đau nhưng không ngừng nói lời kích thích cô, vốn do ác dụng thuốc mạnh nên bây giờ cả người cô nóng rang
Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo trước khi chuyển chương mới đọc nha
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook