Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
TÌNH YÊU ĐAU THƯƠNG-8
Tình Yêu Đau Thương: Tổng Tài là Kẻ Cuồng Ngược - Chương 8: Ngày hôm đó
#BooMew
Kí ức ùa về, Lâm Như Tiên nhịn không được rưng rưng nước mắt
Phải biết cái khoản thời gian đó khó khăn đối với cô biết bao nhiêu
Cái nhà đang ở chung nhau vui vẻ ngày hôm qua, hôm nay phải dọn ra, không nhìn thấy nhau nữa
Còn đường đi chung nhau bao lâu nay, bây giờ chỉ còn mỗi mình cô
Hạnh phúc khiến người khác ghen tị giờ chỉ còn lại một người
Cô không biết chuyện gì đã xảy ra
Cô càng không biết mình nên làm gì!
Hôm đó ngày cô đi cũng là ngày mưa to xối xả Người cô yêu nhất, không tin cô, người cô tin nhất, lại tính kế cô Có nói gì cũng vô dụng Vì chính cô không có bằng chứng và cả gạo đã nấu thành cơm
Cô hận, hận Lệ Thiệu Hoa tại sao không dùng biện pháp khác để cô rời xa Dương Ngọc Thiên mà nhất định phải dùng chuyện bỉ ổi nhất làm
Mãi đến tận hơn ba năm sau, cô ta quay về vẫn ác độc như vậy! Nếu cô không tìm bằng chứng sớm thì biết đâu bây giờ, Dương Ngọc Thiên lại vứt bỏ cô một lần nữa
Dù bây giờ, cả hai lấy nhau vì bản hợp đồng kia nhưng cô tin Anh chưa quên cô, đối với một người bản thân không muốn nhắc tới hay nhớ tới, họ sẽ không quan tâm đối phương làm gì hay ở đâu nhưng còn anh, luôn hận cô cũng chính là tận ba năm nay anh đều nhớ đến cô
Cô không cần anh phải yêu cô như trước đây, chỉ cần bây giờ trong lòng anh nhớ đến cô dù là hận thù cũng được
Dương Ngọc Thiên ngơ ngác đứng đó sau khi Lâm Như Tiên rời đi Nước mắt anh từ từ lăn dài trên má
Người anh yêu nhất, cấm xừng anh Anh chưa bao giờ nghĩ tới chuyện này là làm sau Nhưng anh đã cho người điều tra lại, chả có thông tin gì
Nhìn Lâm Như Tiên rời đi, anh đau lắm chứ ! Ai lại nói anh không đau ? Haha tim anh như bị cao dao đâm thẳng vào một nhát hai nhát và ba nhát nhưng anh không thể làm gì, bởi anh không thể tha thứ người phản bội anh được Huống chi Tiên lại là người anh yêu nhất trên đời
Ba năm ròng rã, anh cố dùng thời gian đó cho công việc để quên đi hình bóng cô ấy, nhưng chả được gì ngoài càng nhớ lại càng đau thêm
Ngày anh biết tin, đối tượng kết hôn của anh là Tiên, anh tự cười, tim anh thì nhói liên miên Anh nên làm gì đây ? Chúng ta là định mệnh hay nghiệt duyên?
Anh chỉ mong, khoản thời gian ba năm xa nhau, đến tận cuối cùng chúng ta vẫn còn nhớ nhau
Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo trước khi chuyển sang chương mới đọc nha
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
#BooMew
Kí ức ùa về, Lâm Như Tiên nhịn không được rưng rưng nước mắt
Phải biết cái khoản thời gian đó khó khăn đối với cô biết bao nhiêu
Cái nhà đang ở chung nhau vui vẻ ngày hôm qua, hôm nay phải dọn ra, không nhìn thấy nhau nữa
Còn đường đi chung nhau bao lâu nay, bây giờ chỉ còn mỗi mình cô
Hạnh phúc khiến người khác ghen tị giờ chỉ còn lại một người
Cô không biết chuyện gì đã xảy ra
Cô càng không biết mình nên làm gì!
Hôm đó ngày cô đi cũng là ngày mưa to xối xả Người cô yêu nhất, không tin cô, người cô tin nhất, lại tính kế cô Có nói gì cũng vô dụng Vì chính cô không có bằng chứng và cả gạo đã nấu thành cơm
Cô hận, hận Lệ Thiệu Hoa tại sao không dùng biện pháp khác để cô rời xa Dương Ngọc Thiên mà nhất định phải dùng chuyện bỉ ổi nhất làm
Mãi đến tận hơn ba năm sau, cô ta quay về vẫn ác độc như vậy! Nếu cô không tìm bằng chứng sớm thì biết đâu bây giờ, Dương Ngọc Thiên lại vứt bỏ cô một lần nữa
Dù bây giờ, cả hai lấy nhau vì bản hợp đồng kia nhưng cô tin Anh chưa quên cô, đối với một người bản thân không muốn nhắc tới hay nhớ tới, họ sẽ không quan tâm đối phương làm gì hay ở đâu nhưng còn anh, luôn hận cô cũng chính là tận ba năm nay anh đều nhớ đến cô
Cô không cần anh phải yêu cô như trước đây, chỉ cần bây giờ trong lòng anh nhớ đến cô dù là hận thù cũng được
Dương Ngọc Thiên ngơ ngác đứng đó sau khi Lâm Như Tiên rời đi Nước mắt anh từ từ lăn dài trên má
Người anh yêu nhất, cấm xừng anh Anh chưa bao giờ nghĩ tới chuyện này là làm sau Nhưng anh đã cho người điều tra lại, chả có thông tin gì
Nhìn Lâm Như Tiên rời đi, anh đau lắm chứ ! Ai lại nói anh không đau ? Haha tim anh như bị cao dao đâm thẳng vào một nhát hai nhát và ba nhát nhưng anh không thể làm gì, bởi anh không thể tha thứ người phản bội anh được Huống chi Tiên lại là người anh yêu nhất trên đời
Ba năm ròng rã, anh cố dùng thời gian đó cho công việc để quên đi hình bóng cô ấy, nhưng chả được gì ngoài càng nhớ lại càng đau thêm
Ngày anh biết tin, đối tượng kết hôn của anh là Tiên, anh tự cười, tim anh thì nhói liên miên Anh nên làm gì đây ? Chúng ta là định mệnh hay nghiệt duyên?
Anh chỉ mong, khoản thời gian ba năm xa nhau, đến tận cuối cùng chúng ta vẫn còn nhớ nhau
Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo trước khi chuyển sang chương mới đọc nha
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook