Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 18
Ngân Tuyết đang dọn đồ trong phòng, cô hình như chợ nhớ ra cái gì.
Ngân Tuyết đến bên chiếc hộp đựng sợ dây chuyền 300 triệu, Ngân Tuyết đến giờ vẫn không ngờ người nhận sợ dây chuyền lại là mình.
Cô nhìn chiếc hộp mà có chút vui, cô như vừa tìm được những niềm vui nhỏ nhoi đầu tiên của mình.
Phỉ Phỉ bước vào nhìn thấy thiếu phu nhân cười, cô liền chạy nhanh đến chỗ cô.
" Thiếu phu nhân, người hôm nay có gì khác khác nha"
Ngân Tuyết nghe thấy tiếng Phỉ Phỉ liền quay lại bình thường.
" Đâu có" Ngân Tuyết cũng tranh thủ cấp chiếc hộp đi luôn.
" Có thật không đó" Phỉ Phỉ láo lỉnh nhò ngó khác phòng.
" Thật mà, em ra ngoài đợi chị chút "
Lần đầu Phỉ Phỉ thấy thiếu phu nhân hoảng loạn như vậy.
" Được rồi, em biết rồi"
- ---------------------------------------
Thư ký Lâm cần trên tay giấy tờ tuyển chọn phó thư ký đến phòng Âu tổng.
" Âu tổng, đây làm danh sách những người ứng tuyển, mời ngài xem qua"
" Tôi biết rồi, cậu để đấy đi"
" Vâng".
Khi thư ký Lâm đi ra, Âu Dương Thiên Vũ cần danh sách những người ứng tuyển lên xem.
Anh lập đi qua mấy người, tay anh dừng lại tại hồ sơ của một người.
Anh nhìn thấy ảnh của cô gái đó mà anh ngơ người lại, anh quay sang nhìn tên Liễu Ngân Hy.
Âu Dương Thiên Vũ rời khỏi chỗ ngồi, đi đến cửa sổ nhìn khung cảnh ngoài kia.
" Có khi chỉ là trùng hợp thôi"
- --------------------
3 ngày sau.
Âu Dương Thiên Vũ đi vào chỗ ngồi, anh thấy trên bàn có 1 tách cà phê.
Đúng lúc này thư ký Lâm đi vào.
" Âu tổng"
" Đây là sao" ánh mắt anh nhìn vào tách cà phê trên bàn.
Thấy vậy thư ký Lâm nhanh chóng giải thích.
" Âu tổng, đây là phó thư ký pha cho ngài, hôm nay là ngài đầu tiên cô ấy đi làm"
" Vậy à"
Âu Dương Thiên Vũ liền ngồi xuống nhìn cốc cà phê.
" Âu tổng, đây là tài liệu hôm nay"
" Câj để đấy đi"
" Vâng"
" Nếu không còn gì tôi xin phép đi trước"
" Ừ"
Khi thư ký Lâm đi ra ngoài.
Âu Dương Thiên Vũ nhìn cốc cà phê quen thuộc, anh liền nhấc lên uống một ngụ.
( Đúng là hương vị này).
Thư ký Lâm cũng nhìn ra Âu tổng hôm nay rất nhiều tâm sự.
( Cũng tại Liễu Ngân Hy kia, ngày đầu đi làm mà đã bày trò. Không biết ngày tháng vui vẻ còn kéo dài bao lâu nữa đây).
Thư ký Lâm thở dài bước về phòng mình.
" Thư ký Lâm, anh xem còn việc gì tôi làm được nữa không"
Thư ký Lâm quay lại nhìn, hóa ra là Liễu Ngân Hy.
" À để tôi xem, mà hôm nay là hôm đầu tiên cô đi làm chỉ cần biết việc thôi, rồi sau này làm từ từ"
" Vâng, nhưng mà....."
" Có chuyện gì sao"
" Dạ, không ạ"
" Vậy cô về chỗ ngồi đi"
" Vâng "
Xong thư ký Lâm lại về phòng mình, anh không hiểu anh cảm giác không thích cô gái này lắm, anh cảm giác cô không thật.
Nhìn thư ký Lâm bước về phòng, nụ cười trên môi Liễu Ngân Hy liền tắt.
" Hừ...cứ từ từ, rồi nó cũng sẽ làm của tôi".
Liễu Ngân Hy lại đi về chỗ ngồi của mình.
Đến chiều.
Âu Dương Thiên Vũ đang làm việc, thì nghe thấy tiếng gõ cửa.
" Vào đi"
Cánh cửa mở ra.
" Âu tổng, tôi...tôi..." giọng nói cô có chút run sợn.
Âu Dương Thiên Vũ quay sang nhìn người đang đứng ở cửa, anh nhưng nhìn thấy em ấy vậy.
" Ngân Vân..............."
Anh cứ vậy mà nhìn cô gái đó chằn chằn.
Thấy vậy, Liễn Ngân Hy liền lên tiếng.
" Âu tổng, trên mặt tôi có gì sao "
Lúc này Âu Dương Thiên Vũ mới quay về trạng thái bình thường.
" Cô là..."
" Âu tổng...tôi là Liễu Ngân Hy phó thư ký mới ạ"
" Ra vậy, không biết cô có chuyện gì không".
" Âu tổng...tôi....tôi..."
Âu Dương Thiên Vũ nhìn thấy cô gái đứng trước mặt mình rất run sợ.
Anh chợt nhận ra đây không phải làm Ngân Vân.
" Ra đây ngồi đi"
Âu Dương Thiên Vũ đi lên ghế sofa ngồi.
Ngân Hy cũng nghe theo lời anh mà ra đấy ngồi.
" Có chuyện gì thì nói đi"
" Dạ...Âu tổng chuyện là tôi...tôi...."
" Không sao, cô cứ nói đi"
" Dạ...tôi....tôi nghĩ ngài chắc chưa ăn gì nên tôi cần cái này cho người" Ngân Hy hay tay run rẩy đưa hộp cơm ra cho anh.
" Ra vậy"
" Mà em cũng không cần sợ anh như vậy đâu Ngân Vân"
" Âu tổng, em là Ngân Hy ạ"
" À...tại em rất giống một người nên tôi nhần tên"
" Vậy em giống Ngân Vân mà ngài nói sau"
" Dúng vậy, hai người có chút giống nhau, nhưng cũng không hẳn".
" Vâng, Âu tổng"
" Vậy em còn chuyện gì không"
" À...chuyện là...tối nay em có thể mời Âu tổng đi ăn bữa tối không ạ"
" Chuyện đó à....được"
" Thật ạ, em cảm ơn Âu tổng" Ngân Hy liền vui vẻ cười.
" Vậy em còn chuyện gì không"
" Dạ không ạ, vậy em xin phép, chúc Âu tổng buổi chiều vui vẻ" Ngân Hy nở nụ cười ngây thơ, vui vẻ đi về.
Âu Dương Thiên Vũ nhìn Liễn Ngân Hy mà nhưng nhìn thấy Thẩm Ngân Vân của trước kia vậy.
Âu Dương Thiên Vũ liền mở hộp cơm trước mặt ra ăn, đúng là hương vị quen thuộc mà anh từng ăn.
Ngân Tuyết đến bên chiếc hộp đựng sợ dây chuyền 300 triệu, Ngân Tuyết đến giờ vẫn không ngờ người nhận sợ dây chuyền lại là mình.
Cô nhìn chiếc hộp mà có chút vui, cô như vừa tìm được những niềm vui nhỏ nhoi đầu tiên của mình.
Phỉ Phỉ bước vào nhìn thấy thiếu phu nhân cười, cô liền chạy nhanh đến chỗ cô.
" Thiếu phu nhân, người hôm nay có gì khác khác nha"
Ngân Tuyết nghe thấy tiếng Phỉ Phỉ liền quay lại bình thường.
" Đâu có" Ngân Tuyết cũng tranh thủ cấp chiếc hộp đi luôn.
" Có thật không đó" Phỉ Phỉ láo lỉnh nhò ngó khác phòng.
" Thật mà, em ra ngoài đợi chị chút "
Lần đầu Phỉ Phỉ thấy thiếu phu nhân hoảng loạn như vậy.
" Được rồi, em biết rồi"
- ---------------------------------------
Thư ký Lâm cần trên tay giấy tờ tuyển chọn phó thư ký đến phòng Âu tổng.
" Âu tổng, đây làm danh sách những người ứng tuyển, mời ngài xem qua"
" Tôi biết rồi, cậu để đấy đi"
" Vâng".
Khi thư ký Lâm đi ra, Âu Dương Thiên Vũ cần danh sách những người ứng tuyển lên xem.
Anh lập đi qua mấy người, tay anh dừng lại tại hồ sơ của một người.
Anh nhìn thấy ảnh của cô gái đó mà anh ngơ người lại, anh quay sang nhìn tên Liễu Ngân Hy.
Âu Dương Thiên Vũ rời khỏi chỗ ngồi, đi đến cửa sổ nhìn khung cảnh ngoài kia.
" Có khi chỉ là trùng hợp thôi"
- --------------------
3 ngày sau.
Âu Dương Thiên Vũ đi vào chỗ ngồi, anh thấy trên bàn có 1 tách cà phê.
Đúng lúc này thư ký Lâm đi vào.
" Âu tổng"
" Đây là sao" ánh mắt anh nhìn vào tách cà phê trên bàn.
Thấy vậy thư ký Lâm nhanh chóng giải thích.
" Âu tổng, đây là phó thư ký pha cho ngài, hôm nay là ngài đầu tiên cô ấy đi làm"
" Vậy à"
Âu Dương Thiên Vũ liền ngồi xuống nhìn cốc cà phê.
" Âu tổng, đây là tài liệu hôm nay"
" Câj để đấy đi"
" Vâng"
" Nếu không còn gì tôi xin phép đi trước"
" Ừ"
Khi thư ký Lâm đi ra ngoài.
Âu Dương Thiên Vũ nhìn cốc cà phê quen thuộc, anh liền nhấc lên uống một ngụ.
( Đúng là hương vị này).
Thư ký Lâm cũng nhìn ra Âu tổng hôm nay rất nhiều tâm sự.
( Cũng tại Liễu Ngân Hy kia, ngày đầu đi làm mà đã bày trò. Không biết ngày tháng vui vẻ còn kéo dài bao lâu nữa đây).
Thư ký Lâm thở dài bước về phòng mình.
" Thư ký Lâm, anh xem còn việc gì tôi làm được nữa không"
Thư ký Lâm quay lại nhìn, hóa ra là Liễu Ngân Hy.
" À để tôi xem, mà hôm nay là hôm đầu tiên cô đi làm chỉ cần biết việc thôi, rồi sau này làm từ từ"
" Vâng, nhưng mà....."
" Có chuyện gì sao"
" Dạ, không ạ"
" Vậy cô về chỗ ngồi đi"
" Vâng "
Xong thư ký Lâm lại về phòng mình, anh không hiểu anh cảm giác không thích cô gái này lắm, anh cảm giác cô không thật.
Nhìn thư ký Lâm bước về phòng, nụ cười trên môi Liễu Ngân Hy liền tắt.
" Hừ...cứ từ từ, rồi nó cũng sẽ làm của tôi".
Liễu Ngân Hy lại đi về chỗ ngồi của mình.
Đến chiều.
Âu Dương Thiên Vũ đang làm việc, thì nghe thấy tiếng gõ cửa.
" Vào đi"
Cánh cửa mở ra.
" Âu tổng, tôi...tôi..." giọng nói cô có chút run sợn.
Âu Dương Thiên Vũ quay sang nhìn người đang đứng ở cửa, anh nhưng nhìn thấy em ấy vậy.
" Ngân Vân..............."
Anh cứ vậy mà nhìn cô gái đó chằn chằn.
Thấy vậy, Liễn Ngân Hy liền lên tiếng.
" Âu tổng, trên mặt tôi có gì sao "
Lúc này Âu Dương Thiên Vũ mới quay về trạng thái bình thường.
" Cô là..."
" Âu tổng...tôi là Liễu Ngân Hy phó thư ký mới ạ"
" Ra vậy, không biết cô có chuyện gì không".
" Âu tổng...tôi....tôi..."
Âu Dương Thiên Vũ nhìn thấy cô gái đứng trước mặt mình rất run sợ.
Anh chợt nhận ra đây không phải làm Ngân Vân.
" Ra đây ngồi đi"
Âu Dương Thiên Vũ đi lên ghế sofa ngồi.
Ngân Hy cũng nghe theo lời anh mà ra đấy ngồi.
" Có chuyện gì thì nói đi"
" Dạ...Âu tổng chuyện là tôi...tôi...."
" Không sao, cô cứ nói đi"
" Dạ...tôi....tôi nghĩ ngài chắc chưa ăn gì nên tôi cần cái này cho người" Ngân Hy hay tay run rẩy đưa hộp cơm ra cho anh.
" Ra vậy"
" Mà em cũng không cần sợ anh như vậy đâu Ngân Vân"
" Âu tổng, em là Ngân Hy ạ"
" À...tại em rất giống một người nên tôi nhần tên"
" Vậy em giống Ngân Vân mà ngài nói sau"
" Dúng vậy, hai người có chút giống nhau, nhưng cũng không hẳn".
" Vâng, Âu tổng"
" Vậy em còn chuyện gì không"
" À...chuyện là...tối nay em có thể mời Âu tổng đi ăn bữa tối không ạ"
" Chuyện đó à....được"
" Thật ạ, em cảm ơn Âu tổng" Ngân Hy liền vui vẻ cười.
" Vậy em còn chuyện gì không"
" Dạ không ạ, vậy em xin phép, chúc Âu tổng buổi chiều vui vẻ" Ngân Hy nở nụ cười ngây thơ, vui vẻ đi về.
Âu Dương Thiên Vũ nhìn Liễn Ngân Hy mà nhưng nhìn thấy Thẩm Ngân Vân của trước kia vậy.
Âu Dương Thiên Vũ liền mở hộp cơm trước mặt ra ăn, đúng là hương vị quen thuộc mà anh từng ăn.
Bình luận facebook