Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 28
Lúc này chỉ còn hai người.
" Em hay đến đây sao"
" Ừ"
" Em đưa anh đi tham quan nơi này một chút đi"
" Anh muốn xem nơi đây sao"
" Ừ"
" Vậy ta đi thôi"
Hai người liền đi một vòng cô nhi viện, nhưng phía sao hai người lại có một đám trẻ đi theo hai người.
" Mình sao này sẽ lấy một người chồng như chồng của chị Ngân Tuyết"
"Còn mình sẽ tìm một người như chị Ngân Tuyết"
" Nè mọi người có thấy hai người đó đẹp đôi không"
" Câu đó mà cũng phải hỏi sao"
" Hai người họ không đẹp thì ai đẹp nữa"
" Nè mọi người nghĩ xem, con của hai người họ chắc phải đẹp lắm nhỉ"
"Ừ.."
" Mà không biết hai người họ có em bé chưa nhỉ"
" Không biết nữa....."
Đám trẻ trốn sao hai người nói chuyện, thấy hai người đi, bọn trẻ lại đi theo liền.
Sao một lúc thì hai người cũng đi hết một vòng, lúc này cũng gần đến trưa, hai người cũng sắp về.
Ngân Tuyết và Âu Dương Thiên Vũ lại về chỗ bọn trẻ đang chơi, đột nhiên có một cô bé chạy đến ôm lấy Ngân Tuyết.
"Chị...Ngân....Tuyết......chị có phải không cần em nữa không"
Ngân Tuyết vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra.
" Con sao vậy, sao chị lại không cần các con nữa chứ"
" Tại chị Ngân Tuyết lấy chồng rồi, rồi chị sẽ quên bọn em, không đến chơi với bọn em nữa"
" Không có chuyện đó, vậy chị phải hứa với em nha"
" Rồi, chị hứa với con"
" Ừ...."
Lúc này mẹ cũng đến bến cô bé ra.
" Các con ở đây phải ngoan nha, mấy hôm nữa chị Ngân Tuyết sẽ lại đến chơi với các con"
" Vâng"
Mấy cô bé điều ngoan ngoãn trả lời. Chỉ là vẫn có một người luông theo dõi cô.
Cảnh này lại bị bọn trẻ mới lớn nhìn thấy được. Bọn chúng cũng biết chị Ngân Tuyết của họ tìm được một người luôn yêu thương chị ấy rồi.
Hai người chào tạm biệt bọn trẻ rồi đi về.
Hai người ngồi trong xe.
" Em rất thân với bọn trẻ thì phải"
" Từ khi mẹ tôi không còn, tôi đã hay tới đây rồi"
" Anh đến đây để làm ăn sao"
" Không"
Xong hai người cũng không về nhà, hai người đi đến một nhà hàng ăn trưa, ăn xong, nhìn lại cô gái trước mặt mình, anh bộ váy cô mặc.
( Đồ của em ấy, hình như là tự em ấy mua)
Nghĩ đến đây anh lại có lịch trình mới cho hôm nay.
Ra khỏi nhà hàng, hai người lai đi đến một trung tâm mua sắn, vừa bước vào nhân viên ở đây đã ra chào đón hay người.
" Âu tổng, ngài đến không biết có chuyện gì"
" Chọn cho em ấy mấy bộ đồ đẹp"
" Vâng, chúng tôi biết rồi"
Nhân viên ở đây liền nhanh chóng đưa Ngân Tuyết vào rất nhiều đồ, từ đầu đến châm, công việc của Ngân Tuyết chính là thử đồ.
Ngân Tuyết mặc xong liền bị nhân viên đưa đến trước mặt Âu Dương Thiên Vũ.
" Âu tổng, cô ấy đến rồi"
Âu Dương Thiên Vũ nhìn Ngân Tuyết mặc chiếc váy hàng hiệu, thật sự là cho người nhìn nhận biết được thế nào là giá trị của hàng hiệu.
Nhưng Ngân Tuyết mặc chiếc vấy bị lộ ra thịt khà là nhiều lại có chút xấu hổ.
" Đẹp lắm, thay bộ khác"
( Hả....đã bảo đẹp sao lại phải đổi) Ngân Tuyết không hiểu nếu đã đẹp sao lại phải đổ bộ khác chứ, lấy bộ này luôn là được.
Nhưng cô không ngowg rằng số bộ đồ mà cô thử cô không còn nhớ nổi.
Sao một lúc lặp đi lặp lại thì Ngân Tuyết cuối cùng cũng xong.
Nhưng cô không ngờ đến lúc ra thanh toán lại nhiều cái túi như vậy.
Khi hai người ra khỏi còn có người sách đồ cho.
- ----------------------------------------------
Vừa về nhà Ngân Tuyết liền chạy chỗ Phỉ Phỉ, lúc này thấy Phỉ Phỉ đang nấu cơm, Ngân Tuyết liền ra cùng Phỉ Phỉ làm.
" Chị làm với"
" Thiếu phu nhân, chuyện này cứ để em làm là được rồi"
" Không sao, cũng là chị muốn là"
" Thiếu phu nhân.."
" Em nói nhiều quá đó"
Hai người ăn tối xong, Ngân Tuyết liền về phòng mình, nhưng khi vào mở cửa đi vào, cô không ngờ rằng, trong phòng mình chảng còn chút đồ gì cả.
Liền xoay người lại thì thấy Phỉ Phỉ đang đứng ở ngoài.
" Phỉ Phỉ, chuyện này là sao'
" Thiếu phu nhân, thiếu gia bảo từ bây giờ thiếu phu nhân ra phòng thiếu gia ngủ.
" Chị.....chị sao....."
" Vâng............"
" Chuyện này là sao"
" Em cũng không biết "
" Em đi về trước đây "
Ngân Tuyết vẫn đang suy nghĩ tại sao mà không nghe thấy câu nó của Phỉ Phỉ.
Khi Ngân Tuyết quay lại thì Phỉ Phỉ cũng không còn ở đấy.
Ngân Tuyết Nhìn căn phòng trống rỗng lại có chút sợ, cuối cùng cô đành ra phòng Âu Dương Thiên Vũ. Nhưng Âu Dương Thiên vũ không có ở đây, Ngân Tuyết lúc này mở tủ quần áo ra, trong đó có cả đò của cô và đồ của anh.
Ngân Tuyết đang không hiểu chuyện gidf đang xảy ra nữa,.
Ngân Tuyết liền lên giường ngồi, giường cũng được thay mới.
Lúc này ngoài của truyền tiếng mở của. Không ngoài dự đoán, đó là Âu Dương Thiên Vũ.
" Sao anh lại chuyển đồ của tôi về đây"
Anh không nói gì liền đi đến chỗ Ngân Tuyết.
" Chúng là vợ chồng, ở cùng phòng cũng không có gì là lạ"
" Anh.....a..ư..ư" anh lại lần nữa chiến lấy môi nhỏ của cô.
Tay anh cũng bắt đầu đi vòng xuống ngực cô, Ngân Tuyết lại lần nữa bị anh khống chế.
Khi buông môi nhỏ của cô ra, miệng tiến về tai cô và nói.
" Chúng sinh con đi"
Nghe thấy câu nói của anh, Ngân Tuyết thật sự bị sốc luôn, cô không ngờ anh lại nói vậy với cô.
" Ừ '
Nghe thấy câu nói của cô, anh liền dừng luôn hành động của mình, anh quay lại nhìn thẳng vào mắt cô.
" Vậy là em đồng ý rồi"
Ngân Tuyết nhìn anh đang nhìn chằn chằn vào minh, cô liền nhỏ giọng.
" Ừ'
Nghe thấy câu trả lời của cô anh liền vui vẻ mà hôm lên môi cô.
Hai người cứ vậy mà chìm vào sự quyến rũ của đối phương.
" Em hay đến đây sao"
" Ừ"
" Em đưa anh đi tham quan nơi này một chút đi"
" Anh muốn xem nơi đây sao"
" Ừ"
" Vậy ta đi thôi"
Hai người liền đi một vòng cô nhi viện, nhưng phía sao hai người lại có một đám trẻ đi theo hai người.
" Mình sao này sẽ lấy một người chồng như chồng của chị Ngân Tuyết"
"Còn mình sẽ tìm một người như chị Ngân Tuyết"
" Nè mọi người có thấy hai người đó đẹp đôi không"
" Câu đó mà cũng phải hỏi sao"
" Hai người họ không đẹp thì ai đẹp nữa"
" Nè mọi người nghĩ xem, con của hai người họ chắc phải đẹp lắm nhỉ"
"Ừ.."
" Mà không biết hai người họ có em bé chưa nhỉ"
" Không biết nữa....."
Đám trẻ trốn sao hai người nói chuyện, thấy hai người đi, bọn trẻ lại đi theo liền.
Sao một lúc thì hai người cũng đi hết một vòng, lúc này cũng gần đến trưa, hai người cũng sắp về.
Ngân Tuyết và Âu Dương Thiên Vũ lại về chỗ bọn trẻ đang chơi, đột nhiên có một cô bé chạy đến ôm lấy Ngân Tuyết.
"Chị...Ngân....Tuyết......chị có phải không cần em nữa không"
Ngân Tuyết vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra.
" Con sao vậy, sao chị lại không cần các con nữa chứ"
" Tại chị Ngân Tuyết lấy chồng rồi, rồi chị sẽ quên bọn em, không đến chơi với bọn em nữa"
" Không có chuyện đó, vậy chị phải hứa với em nha"
" Rồi, chị hứa với con"
" Ừ...."
Lúc này mẹ cũng đến bến cô bé ra.
" Các con ở đây phải ngoan nha, mấy hôm nữa chị Ngân Tuyết sẽ lại đến chơi với các con"
" Vâng"
Mấy cô bé điều ngoan ngoãn trả lời. Chỉ là vẫn có một người luông theo dõi cô.
Cảnh này lại bị bọn trẻ mới lớn nhìn thấy được. Bọn chúng cũng biết chị Ngân Tuyết của họ tìm được một người luôn yêu thương chị ấy rồi.
Hai người chào tạm biệt bọn trẻ rồi đi về.
Hai người ngồi trong xe.
" Em rất thân với bọn trẻ thì phải"
" Từ khi mẹ tôi không còn, tôi đã hay tới đây rồi"
" Anh đến đây để làm ăn sao"
" Không"
Xong hai người cũng không về nhà, hai người đi đến một nhà hàng ăn trưa, ăn xong, nhìn lại cô gái trước mặt mình, anh bộ váy cô mặc.
( Đồ của em ấy, hình như là tự em ấy mua)
Nghĩ đến đây anh lại có lịch trình mới cho hôm nay.
Ra khỏi nhà hàng, hai người lai đi đến một trung tâm mua sắn, vừa bước vào nhân viên ở đây đã ra chào đón hay người.
" Âu tổng, ngài đến không biết có chuyện gì"
" Chọn cho em ấy mấy bộ đồ đẹp"
" Vâng, chúng tôi biết rồi"
Nhân viên ở đây liền nhanh chóng đưa Ngân Tuyết vào rất nhiều đồ, từ đầu đến châm, công việc của Ngân Tuyết chính là thử đồ.
Ngân Tuyết mặc xong liền bị nhân viên đưa đến trước mặt Âu Dương Thiên Vũ.
" Âu tổng, cô ấy đến rồi"
Âu Dương Thiên Vũ nhìn Ngân Tuyết mặc chiếc váy hàng hiệu, thật sự là cho người nhìn nhận biết được thế nào là giá trị của hàng hiệu.
Nhưng Ngân Tuyết mặc chiếc vấy bị lộ ra thịt khà là nhiều lại có chút xấu hổ.
" Đẹp lắm, thay bộ khác"
( Hả....đã bảo đẹp sao lại phải đổi) Ngân Tuyết không hiểu nếu đã đẹp sao lại phải đổ bộ khác chứ, lấy bộ này luôn là được.
Nhưng cô không ngowg rằng số bộ đồ mà cô thử cô không còn nhớ nổi.
Sao một lúc lặp đi lặp lại thì Ngân Tuyết cuối cùng cũng xong.
Nhưng cô không ngờ đến lúc ra thanh toán lại nhiều cái túi như vậy.
Khi hai người ra khỏi còn có người sách đồ cho.
- ----------------------------------------------
Vừa về nhà Ngân Tuyết liền chạy chỗ Phỉ Phỉ, lúc này thấy Phỉ Phỉ đang nấu cơm, Ngân Tuyết liền ra cùng Phỉ Phỉ làm.
" Chị làm với"
" Thiếu phu nhân, chuyện này cứ để em làm là được rồi"
" Không sao, cũng là chị muốn là"
" Thiếu phu nhân.."
" Em nói nhiều quá đó"
Hai người ăn tối xong, Ngân Tuyết liền về phòng mình, nhưng khi vào mở cửa đi vào, cô không ngờ rằng, trong phòng mình chảng còn chút đồ gì cả.
Liền xoay người lại thì thấy Phỉ Phỉ đang đứng ở ngoài.
" Phỉ Phỉ, chuyện này là sao'
" Thiếu phu nhân, thiếu gia bảo từ bây giờ thiếu phu nhân ra phòng thiếu gia ngủ.
" Chị.....chị sao....."
" Vâng............"
" Chuyện này là sao"
" Em cũng không biết "
" Em đi về trước đây "
Ngân Tuyết vẫn đang suy nghĩ tại sao mà không nghe thấy câu nó của Phỉ Phỉ.
Khi Ngân Tuyết quay lại thì Phỉ Phỉ cũng không còn ở đấy.
Ngân Tuyết Nhìn căn phòng trống rỗng lại có chút sợ, cuối cùng cô đành ra phòng Âu Dương Thiên Vũ. Nhưng Âu Dương Thiên vũ không có ở đây, Ngân Tuyết lúc này mở tủ quần áo ra, trong đó có cả đò của cô và đồ của anh.
Ngân Tuyết đang không hiểu chuyện gidf đang xảy ra nữa,.
Ngân Tuyết liền lên giường ngồi, giường cũng được thay mới.
Lúc này ngoài của truyền tiếng mở của. Không ngoài dự đoán, đó là Âu Dương Thiên Vũ.
" Sao anh lại chuyển đồ của tôi về đây"
Anh không nói gì liền đi đến chỗ Ngân Tuyết.
" Chúng là vợ chồng, ở cùng phòng cũng không có gì là lạ"
" Anh.....a..ư..ư" anh lại lần nữa chiến lấy môi nhỏ của cô.
Tay anh cũng bắt đầu đi vòng xuống ngực cô, Ngân Tuyết lại lần nữa bị anh khống chế.
Khi buông môi nhỏ của cô ra, miệng tiến về tai cô và nói.
" Chúng sinh con đi"
Nghe thấy câu nói của anh, Ngân Tuyết thật sự bị sốc luôn, cô không ngờ anh lại nói vậy với cô.
" Ừ '
Nghe thấy câu nói của cô, anh liền dừng luôn hành động của mình, anh quay lại nhìn thẳng vào mắt cô.
" Vậy là em đồng ý rồi"
Ngân Tuyết nhìn anh đang nhìn chằn chằn vào minh, cô liền nhỏ giọng.
" Ừ'
Nghe thấy câu trả lời của cô anh liền vui vẻ mà hôm lên môi cô.
Hai người cứ vậy mà chìm vào sự quyến rũ của đối phương.
Bình luận facebook