Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 44: Thực hiện
Giám đốc của Kranes bước lên sân khấu, tay cầm một chiếc mic, phía sau lưng có một màn hình LED rất lớn. Cô vỗ nhẹ vào chiếc mic để thử tiếng, lúc này mới cho bắt đầu bữa tiệc, mọi người cũng dần chú ý mà hướng mặt về phía sân khấu.
Tạm gác mối băn khoăn sang một bên, Trịnh phu nhân đứng kế bên Victor ở phía dưới sân khấu, mắt hướng lên phía trước. Anh đứng thẳng, một tay đút vào trong túi quần, mắt nhìn về phía trước mà coi bộ rất chán nản.
Trịnh phu nhân đôi lúc cũng đưa mắt lên nhìn anh, bắt gặp được ánh mắt hờ hững, nhàm chán ấy của anh thỉnh thoảng lại liếc nhin về phía Erena và tên đàn ông trăng hoa kia, khiến cô bất giác bật cười tủm tỉm.
Victor cũng vì không hiểu, liền đánh mắt xuống nhìn cô, đôi mày chau lại.
- Cậu ghen đấy à? - Trịnh phu nhân ngước mắt lên rồi hỏi anh thật nhẹ nhàng với ngữ điệu nửa đùa nửa thật.
- Vớ vẩn. - Victor lạnh lùng đáp trả với giọng trầm xuống, lập tức quay mặt nhìn đi chỗ khác, ánh mắt hơi sắc, đôi mày chau nhẹ lại như không thoải mái.
Bất chợt một người phụ nữ có vẻ khá vội vã liền chạy sượt qua và va phải người Uyển Nhi khiến cô mất thăng bằng, Mỹ Anh cùng với Victor thấy vậy liền nhanh chóng đỡ lấy cô như một phản xạ, chỉ khác là cách họ đỡ lấy cô không giống nhau...
Mỹ Anh cầm lấy bàn tay của Trịnh phu nhân, người góa phụ cũng gồng chắc tay lên mà bám lấy bàn tay ấy như một điểm tựa, bỗng hai mắt cô mở to đầy ngạc nhiên khi cảm nhận được một cánh tay vững chắc, khỏe mạnh được vòng ra đằng sau lưng và kéo nhẹ cô nép vào người mình, bàn tay anh nhẹ nhàng chạm vào làn da mịn màng của cô.
"Nhờ" cái hành động bất chợt ấy của Victor mà cả Mỹ Anh và Uyển Nhi đều tròn mắt ngước lên nhìn anh với ánh mắt khá kì quặc, Victor liếc mắt xuống nhìn hai người mà thầm cảm thấy ngượng ngùng, hai gò má anh bất giác ửng đỏ, liền bỏ tay ra khỏi người cô, một tay che lên miệng rồi hắng giọng quay đi với vẻ gượng gạo.
Màn giới thiệu sản phẩm mới của nữ giám đốc Kranes diễn ra tương đối thuận lợi, mọi người vỗ tay ròm rã khi sản phẩm ấy lần đầu xuất hiện trước công chúng. Lúc này Victor mới nhớ tới điều khiến mình băn khoăn nãy giờ, lập tức cất giọng hỏi.
- Tôi không nghĩ là phu nhân lại thích tới những nơi khá ồn ào thế này. - Anh liếc mắt xuống nhìn người góa phụ.
- Ta không thích, nhưng giám đốc của Kranes lại là bạn của ta, đã ngỏ lời mời tới dự, chẳng nhẽ lại không tới? - Trịnh Uyển Nhi nhẹ lắc đầu khe khẽ, miệng thở dài ra một tiếng não lòng.
Victor lắng nghe rồi cũng ậm ừ tiếp nhận câu trả lời, vừa mới quay đi thì ống tay áo của anh bất ngờ bị níu lại, Victor ngạc nhiên ngoái đầu lại.
- Cậu vẫn chưa giải đáp thắc mắc của ta, có chuyện gì đang xảy ra sao? - Trịnh phu nhân giương đôi mắt đầy hoài nghi lên mà nhìn Victor.
- Chuyện gì? - Anh đánh mắt về hướng khác, ngữ điệu cất lên thật hờ hững, đồng thời cũng rất ngô nghê.
- Erena và cái tên chỉ huy trưởng trăng hoa kia, rốt cuộc là sao? - Cô gằn giọng, đôi mày chau lại.
Victor và Uyển Nhi sở hữu chiều cao hoàn toàn chênh lệch, khoảng cách là rất lớn, 1m81 và 1m55. Ở góc độ này nhìn xuống, khuôn mặt kiêu kì của Trịnh phu nhân đang cau có, nhưng bằng một cách nào đó vẻ đẹp trưởng thành, cao phái của cô vẫn toát lên thật mạnh mẽ.
Khóe môi anh nhếch lên khe khẽ đầy xảo trá, hai tay anh lập tức đút vào túi quần, dáng người hơi co khom lại, khuôn mặt nam tính cùng với những đường nét hoàn hảo bất ngờ dí sát xuống gần gương mặt thanh tú của cô.
- Tôi không nghĩ rằng lúc phu nhân tức giận lại có thể quyến rũ tới vậy. - Victor thở cái giọng nồng ấm ấy vào mặt cô, ngữ điệu hết sức quyến rũ, giống như anh đang cố gạ gẫm cô.
Trước mặt cô là một mỹ nam sở hữu một vẻ đẹp quyến rũ tới khó cưỡng ấy, vậy mà Uyển Nhi lại chẳng hề có chút phản ứng nào. Đôi mắt cô biểu lộ rõ rệt sự chán nản khi nhìn vào nụ cười nửa miệng đang khiêu khích kia của Victor.
- Đừng có đánh trống lảng. - Cô lạnh lùng cất giọng.
Tuy nhận lại được câu trả lời hết sức thẳng thắn như vậy, Victor vẫn không hề chán nản với trò đùa của mình.
- Tôi chỉ đang thắc mắc thôi, rằng lúc nào thì phu nhân trông quyến rũ hơn? Bây giờ... hay là tối nay...? - Victor hạ trầm giọng xuống nữa, nó ấm áp và cũng thật khiêu gợi. Ánh mắt cùng với nụ cười nhếch mép của anh khiến Trịnh phu nhân có phần rung động đôi chút, tuy nhiên...
"Bốp!", một lần nữa Trịnh phu nhân lại giơ tay lên với anh, tiếng đánh vào da thịt vang lên chua chát, Victor quay mặt sang bên phải, để lộ phần má trái đang đỏ tấy lên.
Vị phu nhân trừng mắt, nghiến răng nhìn anh, Victor cũng từ từ đặt tay lên má mà đứng thẳng dậy nhìn cô, Mỹ Anh đứng bên cạnh nhìn hai người mà bỗng cảm thấy run sợ bởi không khí giữa hai người.
- Đừng bao giờ giở cái giọng gạ gẫm đó với tôi! - Vị phu nhân bất giác gắt lên với vẻ khó chịu.
- Xin lỗi, chán quá nên muốn trêu chút thôi, không ngờ phu nhân dữ tới vậy. - Anh thở dài ngao ngán, ánh mắt hờ hững, chán chường ấy lại một lần nữa hướng về phía cô.
- Còn về Erena, sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra đâu, chỉ là một phi vụ nhỏ. - Anh chỉnh trang quần áo rồi nhìn về phía Erena, lúc này cô đã bắt đầu đi theo hắn ta.
______
Hắn đưa cô về nhà riêng của mình, nhìn phía ngoài thì ngôi nhà tương đối rộng rãi, trước cổng nhà có một chiếc cột đèn, bên trên được lắp một chiếc camera, cô ngước mắt nhìn lên nó mà quan sát.
Lúc ấy ở trụ sở của Unknown, một màn hình máy tính laptop đang sáng lên, họ có thể nhìn thấy Erena và hắn ta đang đứng trước cửa ngôi nhà, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ngơ ngác nhìn về phía ống kính camera. Thì ra đây là camera thành phố được chính phủ cho lắp đặt, thật tình cơ khi trước cửa nhà hắn có một cái nhưng đã nhanh chóng bị người của Unknown hack được.
Cậu con trai với mái tóc đỏ lập tức nói gì đó vào chiếc mic nhỏ, truyền thông tin tới người ở đầu dây bên kia.
Hắn tra khóa vào cánh cửa rồi đẩy vào, một tay vòng qua eo cô mà dìu vào trong. Căn nhà rộng rãi, thoải mái này khá trống trải, dường như hắn ở đây có một mình.
Bất ngờ hắn quay ngoắt người sang bên cô, một tay hắn chống lên bức tường sau lưng cô khiến Erena tròn mắt ngạc nhiên, trong lòng cũng thầm cảm thấy sợ hãi.
- Cuối cùng chúng ta cũng có không gian riêng tư. - Hắn ta nhìn xuống cô với ánh mắt của một con hổ đói.
"Chuyện này như thế này không phải là tiến triển quá nhanh sao?...Bình tĩnh đã nào...!" Erena rối trí, đảo mắt liến thoắng nhìn xung quanh.
Đã từ rất lâu rồi cô mới tiếp xúc gần gũi với một người đàn ông lạ lẫm khác, ngoài Victor ra cô không hề động chạm vào ai, giờ đây bị dồn vào góc tường bởi một người đàn ông xa lạ vô cùng, trong lòng cô cảm thấy lo lắng không nguôi, liền nảy ra ý mà đánh trống lảng, cô cúi xuống mà chui người qua tay hắn, bước nhẹ từng bước vào phía trong nhà.
- Tôi cảm thấy hơi khát, nhà anh có nước không? - Erena lập tức đổi chủ đề, cố gắng lẩn tránh khỏi tình huống khó xử kia.
Hắn liếc mắt nhìn cô mà thầm nghĩ gì đó, trên môi nở một nụ cười đắc ý.
- Cô ngồi đi, tôi sẽ lấy chút rượu. - Hắn chỉ tay vào chiếc sofa rồi bước vào phòng bếp, Erena đưa mắt nhìn xung quanh, căn nhà được trang trí, bày biện đồ đạc khá thuận mắt, một chiếc đài khá lớn được đặt phía góc nhà.
"Giờ này chắc Chris phải tới rồi chứ...?" Cô cắn môi mà thầm nghĩ, mắt liếc nhìn lên chiếc đồng hồ trên tường.
_____
Trên ban công tầng 2, một chàng trai che kín mặt mũi, ăn mặc kín đáo nhanh chóng trèo lên, tay bám vào lan can mà thâm nhập vào. Dáng vẻ dường như rất bí hiểm, mắt đảo liến thoắng nhìn xung quanh rất cảnh giác.
Chiếc cửa ban công đã bị khóa chặt từ phía trong, sau khi cố gắng mở nó ra nhưng vẫn thật bất lực, Chris đành chuyển mục tiêu sang chiếc cửa sổ có những thanh sắt đã chặn lại.
____
Hắn bước ra từ trong bếp cùng một chai rượu vang đỏ và hai chiếc ly, nụ cười trên môi hắn lúc nào cũng thật rạng ngời khi nhìn vào Erena.
- Làm chút chứ? - Hắn nói rồi đặt các thứ lên bàn, một mực ngồi xuống bên cạnh cô.
Erena cười gượng gạo mà cũng thật nhẹ nhàng như một sự đồng ý, hắn mở nút chai rượu thật khó nhọc trong khi cô mải mê đưa mắt nhìn xung quanh, bất chợt những tiếng động nhỏ trên tầng bỗng vọng xuống thật nhẹ nhàng. Không dễ để nghe thấy nó nhưng Erena đã cẩn thận nghe ngóng và kịp thời phát hiện.
Bất giác cô quay mặt nhìn sang bên, hắn vẫn đang loay hoay vặn chiếc nút chai ra, khuôn mặt không biểu hiện tí gì là đã nghe thấy tiếng động ấy.
Erena bất ngờ chủ động bám tay vào vai đối phương khiến hắn giật mình quay mặt sang phía cô.
- Chúng ta có thể nghe chút nhạc không? - Cô nghiêng đôi mắt to tròn mà nhìn hắn như một lời xin xỏ nhẹ nhàng.
Hắn nhìn vẻ mặt vô cùng dễ thương lúc này của cô lập tức bật cười, nụ cười của sự đắc chí rồi đứng dậy bật đài cho cô.
Âm nhạc vang lên ngay sau đó, những bài nhạc pop bắt tai và khá nổi trên thị trường những ngày gần đây, Erena bất ngờ vẫy tay ra hiệu cho hắn tăng âm lượng, trong lòng thầm nở một nụ cười, thực chất cô chỉ muốn tiếng nhạc át đi những tiếng động mà Chris gây ra trên tầng.
_____
Lúc này Chris bắt đầu bắt tay vào việc lục lọi mọi thứ trên tầng, mọi ngóc ngách nhỏ nhất cũng đều bị lục tung lên, tất cả chỉ để tìm chiếc usb, mọi việc ở dưới kia cũng trông cậy vào Erena hết.
_____
Căn phòng ấm áp, nên thơ, nhạc vang lên phía sau lưng hai người con trai một nam một nữ đang cùng ngồi trên ghế sofa. Tất cả mọi yếu tố đó dường như đang đẩy hai người này tới một tình huống khá ngượng ngụng.
Một tay anh ta choàng lên thành ghế sau lưng cô, mặt cũng hướng về phía người con gái kiềm diễm ấy, phía sâu trong đôi mắt của hắn như đang tóe lên tia lửa tình ái.
Hắn nhìn cô đầy âu yếm rồi cũng chủ động nhướn cổ tới gần cô hơn, gần hơn nữa, tới mức hơi thở nồng ấm của đối phương, cả hai đều cảm nhận được rất rõ.
Bất chợt Erena rụt cổ lại đầy vẻ ngại ngùng, mặt hơi chếch về hướng khác, miệng thốt lên nhẹ nhàng.
- Anh có chút đồ nhắm gì không...? Tôi... hơi đói.
Hắn nhìn cô mà bật cười, sao trên đời lại có người con gái dễ thương tới vậy, từng ấy biểu cảm trên gương mặt cô cũng đã được hắn ngắm nghía từ nãy đến giờ, để giờ đây ánh mắt hắn nhìn cô như thật sự rất muốn "nuốt trọn".
Hắn trở vào bếp ngay sau đó, Erena nhướn cổ ngó vào trong, đảm bảo hắn khuất khỏi tầm nhìn mới dám ra tay. Cô nhanh nhảu lấy ra một mảnh vải bọc một ít thứ bột kì lạ, nhanh chóng mở ra và đổ đống bột vào ly rượu của hắn.
"Chỉ cần một chút thế này cũng đủ để hắn chầu trời rất nhanh" Cô nhớ lại lời của Victor trong giây lát.
Bột tan chầm chậm trong rượu vang, Erena cũng phần vì lo sợ nó không tan kịp trước khi hắn bước ra liền cầm ly lên mà lắc nhẹ tới khi bột tan hết.
Một lát sau hắn trở ra cùng với một đĩa đồ ăn nhắm, Erena cũng nhìn sang hắn mà nở một nụ cười trìu mến.
- Nào. - Erena cất một giọng quyến rũ vô cùng, đồng thời nâng ly rượu của mình lên, đôi mày nhướn lên nhìn hắn.
Hắn cười rồi cũng cầm ly rượu của mình lên, môi kề vào miệng ly, cô nhìn chằm chằm, quan sát từng nhất cử nhất động của hắn mà tim cứ đập nhanh mãi không thôi.
Chỉ còn một chút nữa thôi là hắn nhấp được một ngụm rượu nhỏ, tất cả những gì cô cần chỉ có thế, vậy mà sao hắn lại... dừng lại.
Ly rượu vẫn y nguyên được hắn đặt lại xuống mặt bàn ngay trước cái nhìn đầy hụt hẫng của cô gái trẻ. Bất ngờ hắn đứng phắt dậy, giơ tay bấm điều khiển tắt đài, miệng lên tiếng.
- Cô ngồi đây chờ tôi chút nhé, tôi có việc phải lên tầng một chút.
"Không được!!" Erena lo sợ, đồng tử giãn to ra mà nhìn hắn. "Phải làm gì đây...?!"
Tạm gác mối băn khoăn sang một bên, Trịnh phu nhân đứng kế bên Victor ở phía dưới sân khấu, mắt hướng lên phía trước. Anh đứng thẳng, một tay đút vào trong túi quần, mắt nhìn về phía trước mà coi bộ rất chán nản.
Trịnh phu nhân đôi lúc cũng đưa mắt lên nhìn anh, bắt gặp được ánh mắt hờ hững, nhàm chán ấy của anh thỉnh thoảng lại liếc nhin về phía Erena và tên đàn ông trăng hoa kia, khiến cô bất giác bật cười tủm tỉm.
Victor cũng vì không hiểu, liền đánh mắt xuống nhìn cô, đôi mày chau lại.
- Cậu ghen đấy à? - Trịnh phu nhân ngước mắt lên rồi hỏi anh thật nhẹ nhàng với ngữ điệu nửa đùa nửa thật.
- Vớ vẩn. - Victor lạnh lùng đáp trả với giọng trầm xuống, lập tức quay mặt nhìn đi chỗ khác, ánh mắt hơi sắc, đôi mày chau nhẹ lại như không thoải mái.
Bất chợt một người phụ nữ có vẻ khá vội vã liền chạy sượt qua và va phải người Uyển Nhi khiến cô mất thăng bằng, Mỹ Anh cùng với Victor thấy vậy liền nhanh chóng đỡ lấy cô như một phản xạ, chỉ khác là cách họ đỡ lấy cô không giống nhau...
Mỹ Anh cầm lấy bàn tay của Trịnh phu nhân, người góa phụ cũng gồng chắc tay lên mà bám lấy bàn tay ấy như một điểm tựa, bỗng hai mắt cô mở to đầy ngạc nhiên khi cảm nhận được một cánh tay vững chắc, khỏe mạnh được vòng ra đằng sau lưng và kéo nhẹ cô nép vào người mình, bàn tay anh nhẹ nhàng chạm vào làn da mịn màng của cô.
"Nhờ" cái hành động bất chợt ấy của Victor mà cả Mỹ Anh và Uyển Nhi đều tròn mắt ngước lên nhìn anh với ánh mắt khá kì quặc, Victor liếc mắt xuống nhìn hai người mà thầm cảm thấy ngượng ngùng, hai gò má anh bất giác ửng đỏ, liền bỏ tay ra khỏi người cô, một tay che lên miệng rồi hắng giọng quay đi với vẻ gượng gạo.
Màn giới thiệu sản phẩm mới của nữ giám đốc Kranes diễn ra tương đối thuận lợi, mọi người vỗ tay ròm rã khi sản phẩm ấy lần đầu xuất hiện trước công chúng. Lúc này Victor mới nhớ tới điều khiến mình băn khoăn nãy giờ, lập tức cất giọng hỏi.
- Tôi không nghĩ là phu nhân lại thích tới những nơi khá ồn ào thế này. - Anh liếc mắt xuống nhìn người góa phụ.
- Ta không thích, nhưng giám đốc của Kranes lại là bạn của ta, đã ngỏ lời mời tới dự, chẳng nhẽ lại không tới? - Trịnh Uyển Nhi nhẹ lắc đầu khe khẽ, miệng thở dài ra một tiếng não lòng.
Victor lắng nghe rồi cũng ậm ừ tiếp nhận câu trả lời, vừa mới quay đi thì ống tay áo của anh bất ngờ bị níu lại, Victor ngạc nhiên ngoái đầu lại.
- Cậu vẫn chưa giải đáp thắc mắc của ta, có chuyện gì đang xảy ra sao? - Trịnh phu nhân giương đôi mắt đầy hoài nghi lên mà nhìn Victor.
- Chuyện gì? - Anh đánh mắt về hướng khác, ngữ điệu cất lên thật hờ hững, đồng thời cũng rất ngô nghê.
- Erena và cái tên chỉ huy trưởng trăng hoa kia, rốt cuộc là sao? - Cô gằn giọng, đôi mày chau lại.
Victor và Uyển Nhi sở hữu chiều cao hoàn toàn chênh lệch, khoảng cách là rất lớn, 1m81 và 1m55. Ở góc độ này nhìn xuống, khuôn mặt kiêu kì của Trịnh phu nhân đang cau có, nhưng bằng một cách nào đó vẻ đẹp trưởng thành, cao phái của cô vẫn toát lên thật mạnh mẽ.
Khóe môi anh nhếch lên khe khẽ đầy xảo trá, hai tay anh lập tức đút vào túi quần, dáng người hơi co khom lại, khuôn mặt nam tính cùng với những đường nét hoàn hảo bất ngờ dí sát xuống gần gương mặt thanh tú của cô.
- Tôi không nghĩ rằng lúc phu nhân tức giận lại có thể quyến rũ tới vậy. - Victor thở cái giọng nồng ấm ấy vào mặt cô, ngữ điệu hết sức quyến rũ, giống như anh đang cố gạ gẫm cô.
Trước mặt cô là một mỹ nam sở hữu một vẻ đẹp quyến rũ tới khó cưỡng ấy, vậy mà Uyển Nhi lại chẳng hề có chút phản ứng nào. Đôi mắt cô biểu lộ rõ rệt sự chán nản khi nhìn vào nụ cười nửa miệng đang khiêu khích kia của Victor.
- Đừng có đánh trống lảng. - Cô lạnh lùng cất giọng.
Tuy nhận lại được câu trả lời hết sức thẳng thắn như vậy, Victor vẫn không hề chán nản với trò đùa của mình.
- Tôi chỉ đang thắc mắc thôi, rằng lúc nào thì phu nhân trông quyến rũ hơn? Bây giờ... hay là tối nay...? - Victor hạ trầm giọng xuống nữa, nó ấm áp và cũng thật khiêu gợi. Ánh mắt cùng với nụ cười nhếch mép của anh khiến Trịnh phu nhân có phần rung động đôi chút, tuy nhiên...
"Bốp!", một lần nữa Trịnh phu nhân lại giơ tay lên với anh, tiếng đánh vào da thịt vang lên chua chát, Victor quay mặt sang bên phải, để lộ phần má trái đang đỏ tấy lên.
Vị phu nhân trừng mắt, nghiến răng nhìn anh, Victor cũng từ từ đặt tay lên má mà đứng thẳng dậy nhìn cô, Mỹ Anh đứng bên cạnh nhìn hai người mà bỗng cảm thấy run sợ bởi không khí giữa hai người.
- Đừng bao giờ giở cái giọng gạ gẫm đó với tôi! - Vị phu nhân bất giác gắt lên với vẻ khó chịu.
- Xin lỗi, chán quá nên muốn trêu chút thôi, không ngờ phu nhân dữ tới vậy. - Anh thở dài ngao ngán, ánh mắt hờ hững, chán chường ấy lại một lần nữa hướng về phía cô.
- Còn về Erena, sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra đâu, chỉ là một phi vụ nhỏ. - Anh chỉnh trang quần áo rồi nhìn về phía Erena, lúc này cô đã bắt đầu đi theo hắn ta.
______
Hắn đưa cô về nhà riêng của mình, nhìn phía ngoài thì ngôi nhà tương đối rộng rãi, trước cổng nhà có một chiếc cột đèn, bên trên được lắp một chiếc camera, cô ngước mắt nhìn lên nó mà quan sát.
Lúc ấy ở trụ sở của Unknown, một màn hình máy tính laptop đang sáng lên, họ có thể nhìn thấy Erena và hắn ta đang đứng trước cửa ngôi nhà, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ngơ ngác nhìn về phía ống kính camera. Thì ra đây là camera thành phố được chính phủ cho lắp đặt, thật tình cơ khi trước cửa nhà hắn có một cái nhưng đã nhanh chóng bị người của Unknown hack được.
Cậu con trai với mái tóc đỏ lập tức nói gì đó vào chiếc mic nhỏ, truyền thông tin tới người ở đầu dây bên kia.
Hắn tra khóa vào cánh cửa rồi đẩy vào, một tay vòng qua eo cô mà dìu vào trong. Căn nhà rộng rãi, thoải mái này khá trống trải, dường như hắn ở đây có một mình.
Bất ngờ hắn quay ngoắt người sang bên cô, một tay hắn chống lên bức tường sau lưng cô khiến Erena tròn mắt ngạc nhiên, trong lòng cũng thầm cảm thấy sợ hãi.
- Cuối cùng chúng ta cũng có không gian riêng tư. - Hắn ta nhìn xuống cô với ánh mắt của một con hổ đói.
"Chuyện này như thế này không phải là tiến triển quá nhanh sao?...Bình tĩnh đã nào...!" Erena rối trí, đảo mắt liến thoắng nhìn xung quanh.
Đã từ rất lâu rồi cô mới tiếp xúc gần gũi với một người đàn ông lạ lẫm khác, ngoài Victor ra cô không hề động chạm vào ai, giờ đây bị dồn vào góc tường bởi một người đàn ông xa lạ vô cùng, trong lòng cô cảm thấy lo lắng không nguôi, liền nảy ra ý mà đánh trống lảng, cô cúi xuống mà chui người qua tay hắn, bước nhẹ từng bước vào phía trong nhà.
- Tôi cảm thấy hơi khát, nhà anh có nước không? - Erena lập tức đổi chủ đề, cố gắng lẩn tránh khỏi tình huống khó xử kia.
Hắn liếc mắt nhìn cô mà thầm nghĩ gì đó, trên môi nở một nụ cười đắc ý.
- Cô ngồi đi, tôi sẽ lấy chút rượu. - Hắn chỉ tay vào chiếc sofa rồi bước vào phòng bếp, Erena đưa mắt nhìn xung quanh, căn nhà được trang trí, bày biện đồ đạc khá thuận mắt, một chiếc đài khá lớn được đặt phía góc nhà.
"Giờ này chắc Chris phải tới rồi chứ...?" Cô cắn môi mà thầm nghĩ, mắt liếc nhìn lên chiếc đồng hồ trên tường.
_____
Trên ban công tầng 2, một chàng trai che kín mặt mũi, ăn mặc kín đáo nhanh chóng trèo lên, tay bám vào lan can mà thâm nhập vào. Dáng vẻ dường như rất bí hiểm, mắt đảo liến thoắng nhìn xung quanh rất cảnh giác.
Chiếc cửa ban công đã bị khóa chặt từ phía trong, sau khi cố gắng mở nó ra nhưng vẫn thật bất lực, Chris đành chuyển mục tiêu sang chiếc cửa sổ có những thanh sắt đã chặn lại.
____
Hắn bước ra từ trong bếp cùng một chai rượu vang đỏ và hai chiếc ly, nụ cười trên môi hắn lúc nào cũng thật rạng ngời khi nhìn vào Erena.
- Làm chút chứ? - Hắn nói rồi đặt các thứ lên bàn, một mực ngồi xuống bên cạnh cô.
Erena cười gượng gạo mà cũng thật nhẹ nhàng như một sự đồng ý, hắn mở nút chai rượu thật khó nhọc trong khi cô mải mê đưa mắt nhìn xung quanh, bất chợt những tiếng động nhỏ trên tầng bỗng vọng xuống thật nhẹ nhàng. Không dễ để nghe thấy nó nhưng Erena đã cẩn thận nghe ngóng và kịp thời phát hiện.
Bất giác cô quay mặt nhìn sang bên, hắn vẫn đang loay hoay vặn chiếc nút chai ra, khuôn mặt không biểu hiện tí gì là đã nghe thấy tiếng động ấy.
Erena bất ngờ chủ động bám tay vào vai đối phương khiến hắn giật mình quay mặt sang phía cô.
- Chúng ta có thể nghe chút nhạc không? - Cô nghiêng đôi mắt to tròn mà nhìn hắn như một lời xin xỏ nhẹ nhàng.
Hắn nhìn vẻ mặt vô cùng dễ thương lúc này của cô lập tức bật cười, nụ cười của sự đắc chí rồi đứng dậy bật đài cho cô.
Âm nhạc vang lên ngay sau đó, những bài nhạc pop bắt tai và khá nổi trên thị trường những ngày gần đây, Erena bất ngờ vẫy tay ra hiệu cho hắn tăng âm lượng, trong lòng thầm nở một nụ cười, thực chất cô chỉ muốn tiếng nhạc át đi những tiếng động mà Chris gây ra trên tầng.
_____
Lúc này Chris bắt đầu bắt tay vào việc lục lọi mọi thứ trên tầng, mọi ngóc ngách nhỏ nhất cũng đều bị lục tung lên, tất cả chỉ để tìm chiếc usb, mọi việc ở dưới kia cũng trông cậy vào Erena hết.
_____
Căn phòng ấm áp, nên thơ, nhạc vang lên phía sau lưng hai người con trai một nam một nữ đang cùng ngồi trên ghế sofa. Tất cả mọi yếu tố đó dường như đang đẩy hai người này tới một tình huống khá ngượng ngụng.
Một tay anh ta choàng lên thành ghế sau lưng cô, mặt cũng hướng về phía người con gái kiềm diễm ấy, phía sâu trong đôi mắt của hắn như đang tóe lên tia lửa tình ái.
Hắn nhìn cô đầy âu yếm rồi cũng chủ động nhướn cổ tới gần cô hơn, gần hơn nữa, tới mức hơi thở nồng ấm của đối phương, cả hai đều cảm nhận được rất rõ.
Bất chợt Erena rụt cổ lại đầy vẻ ngại ngùng, mặt hơi chếch về hướng khác, miệng thốt lên nhẹ nhàng.
- Anh có chút đồ nhắm gì không...? Tôi... hơi đói.
Hắn nhìn cô mà bật cười, sao trên đời lại có người con gái dễ thương tới vậy, từng ấy biểu cảm trên gương mặt cô cũng đã được hắn ngắm nghía từ nãy đến giờ, để giờ đây ánh mắt hắn nhìn cô như thật sự rất muốn "nuốt trọn".
Hắn trở vào bếp ngay sau đó, Erena nhướn cổ ngó vào trong, đảm bảo hắn khuất khỏi tầm nhìn mới dám ra tay. Cô nhanh nhảu lấy ra một mảnh vải bọc một ít thứ bột kì lạ, nhanh chóng mở ra và đổ đống bột vào ly rượu của hắn.
"Chỉ cần một chút thế này cũng đủ để hắn chầu trời rất nhanh" Cô nhớ lại lời của Victor trong giây lát.
Bột tan chầm chậm trong rượu vang, Erena cũng phần vì lo sợ nó không tan kịp trước khi hắn bước ra liền cầm ly lên mà lắc nhẹ tới khi bột tan hết.
Một lát sau hắn trở ra cùng với một đĩa đồ ăn nhắm, Erena cũng nhìn sang hắn mà nở một nụ cười trìu mến.
- Nào. - Erena cất một giọng quyến rũ vô cùng, đồng thời nâng ly rượu của mình lên, đôi mày nhướn lên nhìn hắn.
Hắn cười rồi cũng cầm ly rượu của mình lên, môi kề vào miệng ly, cô nhìn chằm chằm, quan sát từng nhất cử nhất động của hắn mà tim cứ đập nhanh mãi không thôi.
Chỉ còn một chút nữa thôi là hắn nhấp được một ngụm rượu nhỏ, tất cả những gì cô cần chỉ có thế, vậy mà sao hắn lại... dừng lại.
Ly rượu vẫn y nguyên được hắn đặt lại xuống mặt bàn ngay trước cái nhìn đầy hụt hẫng của cô gái trẻ. Bất ngờ hắn đứng phắt dậy, giơ tay bấm điều khiển tắt đài, miệng lên tiếng.
- Cô ngồi đây chờ tôi chút nhé, tôi có việc phải lên tầng một chút.
"Không được!!" Erena lo sợ, đồng tử giãn to ra mà nhìn hắn. "Phải làm gì đây...?!"
Bình luận facebook