• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New TOÀN CHỨC PHÁP SƯ DỊ BẢN (7 Viewers)

  • Chương 465: Ta là ai? (Lucifer cố sự)

...



"Ngươi rất thông minh, ta là Ambrogio, là huyết tộc đầu tiên trên thế giới này. Ngươi có thể tìm thấy ta, khám phá ra ta kế hoạch, nhưng rất tiếc chẳng thể nào thay đổi được kết cục". Ambrogio huyết ma vương nở nụ cười của kẻ chiến thắng.



Cái ngày mà Lucifer đến tìm hắn ở Cesar cung điện, hắn đã biết Lucifer nhất định sẽ can dự cuộc chiến này.



Nhưng Azazel chưa bao giờ nhìn xa đến viễn cảnh gã huyết tộc chi vương này chính là không cam tâm thua trận, đã lợi dụng mâu thuẫn của những cao tầng bên trong Thiên Quốc để bọn họ lưỡng bại câu thương!



Chính hắn đã giúp Ariel có thể tìm ra Venus.



Lucifer ngược lại đã nhìn ra chuyện này, trước khi tiến về Thiên Quốc đã đem chuyện này nói ra. Lúc bấy giờ Azazel mới bừng tỉnh đại ngộ.



Mọi chuyện từ đầu đến cuối ít nhiều đều là do gã huyết ma vương này sắp đặt.



"Các ngươi tính toán quả nhiên chu toàn, chỉ tiếc rằng lại quá coi thường ta!" Ambrogio cười lạnh nói ra.



"Ngươi muốn trả thù sao? Muốn giết chết tất cả chúng ta sao? Ha ha ha ha ha!!" Ambrogio nụ cười không có tắt, càng là méo mó đến cực điểm.



"Janus đang ở đâu?" Azazel bất chợt hỏi cái này vấn đề.



"Ồ, ngươi không nhắc ta cũng suýt nữa quên mất, hắn vốn là quân sư đại thần của ta, mưu lược không kém ngươi, chỉ là ta chưa bao giờ thấy kẻ nào như hắn, làm nội gián chỉ để duy trì hoà bình, không hề muốn tiêu diệt kẻ thù, thực sự đã lãng phí hắn trí tuệ".



"Lòng hắn luôn hướng về người Hy Lạp, luôn tìm cách phá hỏng cơ hội chúng ta tiến quân, nhưng nể tình bao lâu nay hắn đối với ta không tệ, ta đã ban cho hắn một ân huệ to lớn, đó chính là trở thành... một trong chúng ta". Ambrogio cười nhạt nói rằng.



"Ngươi..." Azazel nhất thời nhíu mày.



"Hắn hiện tại không ở đây, nếu muốn tìm hắn, trừ phi ngươi có thể sống sót rời khỏi!"



Ambrogio vừa dứt lời, ngay lập tức một đạo màu đỏ như máu dị quang trào ra, đem phương viên mấy trăm dặm đều chiếu thành màu đỏ sậm, thời không lộ ra cực kỳ quỷ dị.



Vẻ ngoài của hắn hoàn toàn thay đổi, song huyết nha từ miệng hắn lộ ra, từ hình dáng nhân loại đã phát sinh khủng bố biến hóa. Sau lưng mọc ra cánh dơi to lớn sải rộng, cái đuôi dài nhọn hoắc phía sau lượn lờ, thân thể cũng trở nên to hơn, huyết trảo, vuốt chân đều biến đổi thành một cái quái vật chí tà như vậy.



Hắn bất chợt dùng bàn tay đầy vuốt nhọn cắm vào chính mình lồng ngực, sau đó lạnh lùng rút ra.



Máu tươi không ngừng tuôn trào. Mà quỷ dị chính là máu kia... không có rơi xuống mặt đất!



Huyết ma chi lực không gì sánh được nồng nặc tản mát, cũng không rõ đây là cái gì tà thuật, nhưng chúng nó nhanh chóng tập trung lên bàn tay trái của hắn, dần hình thành một viên huyết cầu.



Huyết cầu sắc đỏ như máu, vô cùng tà dị, có vẻ như máu tươi không đủ để thoả mãn nó, mặc dù nó chỉ là một viên nho nhỏ hình cầu đỏ sậm, nhưng tà khí mà nó toả ra giống như muốn nuốt chửng mọi khí tức sinh mệnh xung quanh.



Bàn tay hắn vung lên ném huyết cầu lên cao.



Nó lơ lửng trên đỉnh đầu Azazel, huyết quang tà mị không ngừng cáu kỉnh dâng trào. Không gian bốn phía cũng nhuộm thẫm bởi huyết sắc vô cùng đáng sợ.



Ambrogio cười gằn, hắn bàn tay làm động tác bóp nát, huyết cầu trên không kia cũng đồng thời vỡ vụn, tuôn ra hàng ngàn sợi huyết quang màu đỏ, hướng về bốn phương tám hướng phun ra, sau đó lại điên cuồng quất quít lấy nhau, cuối cùng giống như lưu tinh vũ như vậy hướng về phía Azazel từ trên không thoát xuống.



Azazel vung lên thiên sứ chi dực bay đi, hàng ngàn huyết quang sợi tơ túa ra đuổi theo hắn, chúng nó như có mắt khoá lại Azazel mà không ngừng truy sát.



Azazel lông mày khoá chặt, cũng không phải là vì hắn e ngại cái kia huyết ma yêu thuật đang truy đuổi mình.



Từ trước đến nay Azazel trí tuệ chưa từng e ngại bất luận người nào. Nhưng kẻ ở trước mặt hắn hoá thân quái vật này, hắn có thể ở phương xa hàng ngàn dặm, không cần trực tiếp ra tay liền có thể gần như hủy diệt một cái thế lực mạnh nhất thế giới.



Nhưng giả như Azazel có thể biết trước âm mưu của hắn, liệu sẽ có kết quả khác sao?



Lucifer nếu đã nhìn ra tất cả, nhưng hắn vẫn mặc kệ một đường tiến về phía trước. Có thể hay không dù Ambrogio không làm ra cái này kế hoạch, tương lai vẫn sẽ diễn ra sự tình tương tự?



Dù đi bất kỳ con đường khác nhau cũng đều đi đến một vạch đích duy nhất.



Đây là tượng trưng cho định mệnh, hay là lý niệm bất diệt không thể chuyển dời?



Azazel ánh mắt thanh lãnh, hạo nhiên chính khí mở rộng ra 14 cánh thiên thần, tử sắc nhật nguyệt toả ra hừng hực kim quang, đánh tan hoàn toàn những huyết quang sợi tơ kia, khiến vùng đất tối tăm này nhất thời trở nên sáng sủa như diệu quang hạo nhật.



Thiên sứ chi dực cao quý không thể khinh nhờn, mười bốn cánh tựa như Nhật Nguyệt tinh không nở rộ, áp đảo hoàn toàn huyết dực khí thế của huyết tộc vương giả.



Azazel đưa lên hai tay, vô cùng sáng chói hào quang không rõ từ thời không nào xuất hiện phía trên đỉnh đầu, chất chứa nồng đậm khí tràng gột rửa đại địa mà rơi xuống như một dải hoàng kim thác đổ.



Quang thác chiếu đến đâu, cả một mảnh đất đầy tà khí này bị tịnh boá đến đấy. Cái này lãnh địa huyết tộc vốn là một cõi ảm đạm u linh, hiện tại giống như sắp sửa nghênh đón kỷ nguyên hắc ám tuyệt diệt bắt đầu.



Hắn cũng không muốn dây dưa kéo dài trận đấu, lập tức thi triển cái này ma pháp mạnh mẽ nhất.



Ambrogio có chút bất ngờ, gã này thiên sứ nhưng không hề muốn thăm dò thực lực, phát ra khí thế như muốn một chiêu liền kết thúc.



Tuy vậy hắn cũng không e ngại Azazel, nụ cười méo mó hiện lên như đáp lại "ta phụng bồi ngươi tới cùng", tay hắn lại tụ hội một huyết cầu to lớn, mà huyết cầu này lại huyễn hoá thành huyết trảo khổng lồ, phô thiên cái địa, nhuộm đỏ không gian hướng về phía Azazel chụp tới.



"Chết đi!"



"Xoẹt~~~"



Diệt trảo quét ngang, huyết hồng tà quang nhuộm đầy trời.



Huyết ma trảo kia uy lực cực kỳ khủng bố, trên đường nó đi qua không gian nhất thời rung chuyển, thiên băng địa liệt. Nó không có quỹ tích phương hướng cố định, mục tiêu đã bị khoá không thể né tránh, nếu không có cường đại kỹ năng hộ thân chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.



“viu viu viu~~~~~~~~~!”



Kim quang khếch tán càng rộng rãi, khắp nơi như bị một loại thần thánh khí lưu thẩm thấu trở nên sáng chói hơn bao giờ hết, lâu đài âm u trước đây tràn ngập huyết sắc cũng trở nên ảm đạm phai mờ, bị tẩy lễ bởi kim sắc chấn động lòng người kia.



Bên trong kim quang chứa bàng bạc lực lượng thánh thần, có thể trong chớp mắt tiêu diệt mọi sinh vật hắc ám đang ẩn nấp bên trong huyết thành này



Nhưng mà...



Huyết trảo chi lực của Ambrogio cũng là cực kỳ mạnh mẽ, tuy không thể đánh tan thiên sứ lực lượng của Azazel, nhưng nó vừa đủ để xuyên thủng một khe hở nhỏ của thánh quang này. Ambrogio trong khoảnh khắc bùng phát tốc độ nhanh không thể tưởng xuyên thẳng qua thánh quang chi lực của Azazel vừa lộ ra kẽ hở.



"Vùuuuu~"



"Phập~~~!"



Huyết trảo của Ambrogio tràn ngập hơi thở hủy diệt, hướng thẳng vào Azazel thân người, quét ngang một cái liền là ma khải phòng ngự dễ dàng tan vỡ, lạnh lẽo xuyên vào Azazel giữa ngực.



Nhiễu~ nhiễu~~~



Azazel hai mắt trừng lớn, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Ambrogio, miệng đồng thời phun ra một ngụm máu, mà trên ngực hắn máu tươi cũng là không ngừng nhỏ giọt.



Thánh quang kia tương đương với một cái diệt ma cấm chú, thậm chí còn muốn cường đại hơn, nhưng rốt cục đối với Ambrogio thân thể chỉ tạo ra một chút hủ hoá xây xát nhẹ. Hắn trong một khắc rất nhỏ thoát được trực tiếp sát chiêu của Azazel, đồng thời nhanh như chớp bùng nổ phản kích.



Hắn chân chính đòn kết liễu không phải là huyết hồng ma trảo mà là một đòn man lực cận thân miễu sát này.



"Ha ha ha, lực lượng thiên sứ khắc chế hắc ám thì lại làm sao? Cái này bất quá đối với ta chỉ là trò trẻ con".



Ambrogio nói đúng, thánh quang chi lực là vô cùng hữu dụng để đối phó hắc ám, đối với hầu hết hắc ám sinh vật chính là trí mạng công kích, thậm chí là một kẻ có thân thể đế vương. Azazel có thể đoán ra kẻ khác âm mưu, có thể lập ra nhiều mưu kế, nhưng hắn tuyệt nhiên không ước lượng được bản lĩnh của gã này huyết tộc.



Trận này... hắn thua rồi!



Bàn tay của Ambrogio có thể cảm nhận lấy máu tươi tràn ra từ bên trong Azazel thân thể, từng chút từng chút một



Azazel ánh mắt dần trở nên không có tiêu cự, máu không ngừng từ ngực hắn rơi nhiễu xuống.



Tí tách, tí tách~~~



"Máu của ngươi thật tốt, ta sẽ cố gắng không để lãng phí".



"Vĩnh biệt, ngài đại thiên sứ!"



Ambrogio lạnh lùng rút huyết trảo ra khỏi ngực Azazel, máu tươi phun ra xối xả. Hắn trên miệng mọc lên nụ cười thoả mãn.



Một đại thiên sứ nữa rốt cục chết dưới tay hắn rồi.



Không gian không còn chút nào âm thanh.



Mọi thứ đều trở về bình tĩnh.



"Loé~~~"



Ambrogio bất giác giật nảy mình, không gian tĩnh mịch đen tối kia lại đột nhiên loé lên một tia ánh sáng màu trắng.



Mà ánh sáng kia, phảng phất đến từ Ambrogio trên tay.



Hắn giật mình nhìn lại, liền nhìn thấy một nụ cười đầy ý tứ trêu chọc trên khoé miệng đầy máu của gã thiên sứ.



Làm thế nào hắn ở trước thời điểm tử vong vẫn như vậy tươi cười, quang mang vừa loé lên trên tay mình đến tột cùng là cái gì?



"A a a a a!!!"



Đột nhiên, Ambrogio gào lên một tiếng thảm thiết, hắn kinh ngạc đưa hai tay lên nhìn chằm chằm, phát hiện một nguồn năng lượng cực lớn xuất phát từ cánh tay lúc nãy xuyên qua Azazel đang lan tràn khắp cơ thể.



Sức mạnh này đột ngột tăng vọt, thẩm thấu, khuếch tán, khiến Ambrogio hoàn toàn không nửa điểm cơ hội phản kháng lại.



Azazel làm sao lại không biết điểm yếu của huyết tộc đây?



Chẳng qua hắn hiểu rõ, bình thường công kích bằng thánh quang lực lượng cũng khó có thể hạ được gã huyết tộc yêu vương trí tuệ cực cao này. Ambrogio hiển nhiên sẽ nắm rõ điểm yếu của bản thân và cách đối phó với mình.



Kỳ thực, đây là một cái cạm bẫy.



Cấm chú pháp sư, ma pháp quy tắc là có thể tùy ý thay đổi, càng không cần phải nói đến cấp độ thiên sứ như Azazel.



Cho dù là một hạt nguyên tố bé nhỏ không đáng kể, ngươi cũng không thể nào biết được ẩn sâu bên trong vẻ ngoài tầm thường, vô hình kia có thể chứa đựng hủy diệt hay sát cơ đến mức độ nào.



Azazel không biết từ bao giờ đã tập hợp lấy một cái thần quang lực lượng cực lớn bên trong thân thể. Ambrogio nhìn thấy thiên sứ chi lực trước đó đã phóng thích ra, liền cho rằng đối phương không thể trong mấy giây ngắn ngủi tạo ra pháp thuật cường đại khác, không chút nào đề phòng.



Chấp nhận bị trọng thương, để gã huyết tộc chi vương kia rơi vào bẫy, để chân chính sát chiêu trực tiếp len lỏi bám vào thân thể kẻ địch, cách làm này thực sự quá táo bạo đi.



Thân thể quái vật cường hãn kia cũng không giúp Ambrogio thoát được khỏi cái này khủng bố ma pháp, từng điểm từng điểm cơ thể huyết tộc đế vương bị thánh quang cường thế kia chui vào bên trong phá hủy, hắc khí cuồn cuộn bốc lên hoà tan vào không khí.



Ambrogio không thể cử động được nữa. Diệu nhật kim sắc đối với huyết tộc chính là tử vong thế giới, cơ thể hắn xuất hiện trăm ngàn lỗ thủng, kim quang bắt đầu cuồn cuộn từ bên trong cơ thể của hắn phá ra.



Giờ tử của hắn đã đến rồi.



Azazel đòn kết liễu không chút thủ hạ lưu tình. Ambrogio bên trong thánh quang này không ngừng bị tịnh hoá gột rửa, dù thân thể cường đại đến đâu, dù cố gắng vẫy vùng thế nào vẫn như cũ bị thánh quang đốt cháy da thịt, huyết mạch, nội tạng, xương cốt bên trong. Hoàn toàn không thể bên trong hủy diệt thần pháp này chịu đựng. Liền ngay sau đó, từ một cái quái vật cường hãn mới vừa rồi vẫn còn tràn đầy sinh khí ma lực, ấy vậy mà trong khoảnh khắc tan rã, hoá thành khí thể hoà lẫn vào mảnh đất khắp nơi toàn là hoàng kim chi sắc này.



Chỉ có điều, Ambrogio trước khi tan biến cũng không nghe thấy nửa điểm thét gào, trên gương mặt cũng chỉ có duy nhất một nụ cười đắc ý.



Hắn thua, chỉ là thua một trận đấu cuối cùng này.



Hắn nhưng có thể khiến thiên Quốc mất đi 4 vị tối cao thiên sứ, chết đi mấy nghìn thánh pháp sư, thành trì vững chắc nhất của nhân loại gần như sụp đổ, đó cũng xem như là hắn thắng lợi cuối cùng.



Rốt cục nơi đây cũng hoàn toàn tan hết hơi thở sự sống, nồng đậm tà khí của hắc ám sinh vật ở xung quanh huyết thành cũng không còn hiện diện nữa.



Toà thành bị nhuộm lên một màu trắng tươi sáng, nhưng thây cốt huyết nhục vương vãi khắp nơi cũng không làm nó thay đổi được hình ảnh một vùng đất chết chóc, không gian trở nên im ắng như tờ.



Một nam nhân ngồi bệt xuống đất thở dài, như có điều suy tư trăn trở. Hắn đã xong việc ở nơi này, kẻ thù đã chết, nhưng rốt cục chẳng hiểu vì sao hắn lại cảm thấy trống trải cùng cô đơn.



Ta là ai? Ta là cái gì trong thế giới này?



Là thiên sứ, là một trong những tồn tại mạnh mẽ nhất?



Không phải sao...



Mạnh mẽ? Mạnh mẽ nhưng không cứu được ta huynh đệ, vậy thì có ý nghĩa gì?



Ta ở Thiên Quốc đã hai mươi mấy năm, mọi người đều xem ta như một thiên tài kể cả về thực lực lẫn trí tuệ. Ta không để ý đến cái hư danh thiên tài gì đó, ta chỉ không ngừng phấn đấu, xem việc trở thành một chí cao sí thiên sứ là mục tiêu lớn lao nhất của đời mình.



Rốt cục càng trở nên mạnh mẽ, ta cũng chỉ cảm thấy thật trống trải, chỉ có duy nhất một người khiến ta cảm giác mình không lạc lõng trên thế gian này.



Thiên sứ danh tự của hắn là Satanel, nhưng hắn không thích người ta gọi hắn bằng cái tên đó, hắn thích dùng cái tên nguyên bản của chính mình: "Lucifer".



Ngày chúng ta trở thành thiên sứ, chúng ta đều có cùng một người cha là Thiên Phụ, tất cả những thiên sứ đối với nhau đều là huynh đệ tỷ muội. Nhưng chỉ có Lucifer, Đại Thiên sứ trưởng đầu tiên, cũng là người đầu tiên thực sự xem ta là huynh đệ, thậm chí còn sâu sắc nhiều hơn thế.



Hắn lạnh lùng ít nói, nhưng không hề kiêu ngạo, cũng chẳng ỷ lại xem thường. Hắn không tin vào số mệnh, khi sinh ra đã định sẵn hắn là kẻ phải vượt lên trên hết thảy mọi quy tắc ràng buộc.



Khi ta mơ hồ cảm giác thế giới này thật nhàm chán, khi ta cho rằng cuộc đời này đã không còn gì truy cầu, ta đã gặp hắn, bỗng nhiên nhiệt huyết bên trong ta sục sôi. Ta nhận ra mình không muốn ở trên cao an nhàn, ta muốn cuộc đời thật đặc biệt, ta muốn mang theo đôi cánh và trí tuệ của mình cùng hắn bước ra thế giới này.



Mỗi một vị thiên sứ khi tuần hành nhân gian đều được mang một cái khác thân phận, ta rất vui vẻ dùng nó để khẳng định chính mình. Ta phát hiện cuộc đời này càng có nhiều mục tiêu cùng ý nghĩa.



Ta từng nói rằng, ta không muốn tuân theo quy tắc giáo điều cứng nhắc. Hắn cũng nói điều tương tự, cũng muốn số phận của mình nắm trong lòng bàn tay.



Nhưng mà...



Có lẽ thế giới này, niên kỷ này đối với chúng ta không hề phù hợp.



Đúng hay sai, tốt hay xấu? Chẳng qua chỉ là ở những hoàn cảnh cùng góc nhìn khác nhau, chẳng có người tốt hay kẻ xấu, chỉ có những kẻ cố gắng bảo vệ quan điểm của chính mình, đồng thời đổ lỗi cho kẻ còn lại.



Thế giới này nếu toàn bộ đều tu hắc ma pháp và cấm thuật, nhưng ngươi lại sử dụng ma pháp chính tông, vậy thì ngươi chính là dị đoan của thế giới này.



Chấp nhận buông bỏ để trở thành một phần của nó, hoặc trở thành kẻ mạnh nhất đạp lên tất cả để thay đổi nó. Thế giới này chính là tàn nhẫn như thế.



Ngày mà hắn gặp một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, tên của nàng là Venus, Venus Aphrodite, cuộc đời hắn đã hoàn toàn thay đổi.



Hắn luôn bảo vệ nàng, nàng ghi tâm khắc cốt. Đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp động lòng người cùng trái tim thuần khiết của nàng, rốt cục khiến tâm của hắn gần như mất đi vẻ tĩnh lặng như mặt hồ trong suốt mấy mươi năm.



Ta chưa từng đối với nữ nhân động lòng, ta không hiểu lắm chuyện tình yêu nam nữ, nhưng với tư cách là một chuyên gia về độc. Ta biết hắn trúng độc của nữ tử này là vô phương cứu chữa rồi.



Hắn bất chấp tất cả bảo vệ nàng. Hắn chấp nhận bị phế đi hồn thai thiên sứ. Hắn chọn nàng, chứ không chọn làm thiên thần chí cao vô thượng. Người ta có thể cho rằng hắn chọn mỹ nhân chứ không chọn giang sơn, nhưng cái giang sơn đã mục nát đó, hắn sẽ cần sao?



Là đại thiên sứ của Thiên Quốc, ta có chức trách cùng sứ mệnh. Nhưng ta không muốn cùng một chỗ với những kẻ vô lương thống trị, ta cũng không do dự từ bỏ tất cả để trợ giúp huynh đệ của chính mình.



Càng tiến gần những chân tướng sự thật, ta càng ngưỡng mộ hắn, đồng thời càng chán ghét những kẻ đang thao túng thế giới này.



Nafplio...



Venus không còn nữa, nàng trả giá cả sinh mệnh vì hắn. Hắn còn chưa kịp làm gì để bù đắp lại cho nàng phần này vô giá ân tình.



Đau thương cùng thù hận đến cực hạn, hắn đánh mất tất cả hỷ nộ ái ố xúc cảm, trở thành một cái vô hồn, vô cảm ác ma. Ta cảm thấy trái tim hắn vẫn cháy lên ngọn lửa bừng bừng, chỉ là không phải Thánh Hoả nhiệt thành ấm áp, mà là Ma Hoả bất cứ lúc nào cũng có thể thiêu rụi hoàn toàn thế giới.



Bất quá, hắn có trở thành yêu ma hay bất kỳ thứ gì, dù là trăm năm, ngàn năm sau đi nữa, chúng ta vẫn là huynh đệ.



Trận chiến cuối cùng, hắn bảo ta hãy đi tìm gã kia Huyết tộc, nhưng ta biết đó chỉ là cái cớ không cho ta tham gia vào cuộc chiến này.



Ta từng nói hắn không chỉ có một mình, nhưng ta lại chỉ có thể giúp hắn làm một vài chuyện nhỏ, chỉ có thể đứng nhìn hắn đơn độc chiến đấu một lần sau cuối.



Rốt cục hắn chỉ bằng sức một người, một đường giết vào Thiên Quốc, đánh bại tất cả.



Thực lực của hắn ở trên đỉnh nhân loại, kẻ địch mạnh nhất cũng bị hắn giẫm đạp dưới chân, nhưng rốt cục hắn vẫn chưa thể vượt qua Thiên Phụ trên cao, càng không có cơ hội chạm đến vị thần sáng tạo thế giới này.



Chúng ta chỉ là những cường giả bên trong một tinh cầu nằm lẻ loi giữa vũ trụ vô ngần không nhìn ra điểm cuối.



Hắn bị đánh vào địa ngục, ta không thể giúp được gì, cũng không thể mù quáng đi nộp mình chịu chết. Bởi vì chỉ có tự nhủ với bản thân phải nhẫn nhịn mới có thể còn cơ hội tìm thấy hắn, cứu hắn ra khỏi địa ngục thâm uyên này.



Đúng vậy, Athena nói cho ta, hắc ám địa ngục này đối với hắn không phải là kết thúc, nó là sự khởi đầu.



Nghĩ đến đó, nhiệt huyết trong ta lại không ngừng sục sôi.



Ta ngày hôm nay không thể cùng Lucifer san bằng Thiên Quốc. Nhưng ta một mình đến đây, tại Huyết Ma Vương lãnh địa, giết sạch bọn chúng bộ tộc, đốt sạch bọn chúng thành trì. Khiến chúng phải biến mất, phải ẩn mình trong nhân gian trốn chui trốn nhủi.



Ta sẽ ở trong bóng tối giúp đỡ Hy Lạp nữ thần, để nàng có thể xây nên một đế chế vĩ đại, đủ để đứng đối lập với những kẻ tự xưng người chưởng quản nhân gian kia. Ta cũng nợ nữ hài ở Argos thành kia một lời hứa.



Ta sẽ không ngừng nỗ lực, phá vỡ giới hạn bản thân cùng luân hồi pháp tắc, để một ngày thực lực của ta có thể sánh vai thánh thần. Khi đến thời điểm, ta sẽ lại cùng hắn kề vai chiến đấu.



Ta nhất định sẽ gặp lại hắn, cùng hắn thay đổi vĩnh viễn thế giới này.



Ta là nhật nguyệt thiên sứ.



Tên ta là... Azazel!



- - - - - - - - - - - - - - -
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Toàn chức pháp sư convert
  • 5.00 star(s)
  • Loạn
Chap-3128
Toàn Chức Cao Thủ
  • Hồ Điệp Lam
Toàn Chức Nghệ Thuật Gia
  • Yếu Phi Đích Ngưu
Toàn Chức Y Thánh
  • Hạ Ngôn Băng
Chương 49
Toàn chức cao thủ
  • Hồ Diệp Lam
Chap-1765

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom