Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 316 “Tới luôn!”
Lý Phi và Điền Thất vội vàng hét theo.
Tiêu Tội Kỷ có chút ngại ngùng uống liên tiếp hai bát rượu lớn, hắn tửu lượng không tốt lắm nên mặt nhanh chóng đỏ lên.
Lần giành quán quân môn phái luận võ ở thành Lịch Dương, hắn cũng đã uống say, ôm vò rượu khóc thút thít, bởi vì đó là giải phóng cảm xúc của năm năm tủi nhục.
Hiện tại lại uống say, trên mặt tràn trề ý cười.
Bởi vì không có tủi nhục, không có chán chường, chỉ có một trái tim mạnh mẽ hơn.
Vừa tưới súp gà vừa dạy bảo, giúp cho Tiêu Tội Kỷ rơi vào sa sút cực độ trở mình, đây là điều khiến Quân Thường Tiếu vui lòng nhìn được.
“Chưởng môn.”
Lý Thành Dương đứng dậy nói:
“Ly rượu này đệ tử kính người.”
Nếu như không gặp Quân Thường Tiếu, cuộc đời hắn đã kết thúc ở bên ngoài thành Thanh Dương, cũng không có thành tựu như ngày hôm nay.
Các đệ tử khác ồn ào đến đến kính rượu, bày tỏ sự sùng bái đối với chưởng môn.
Một hồi công phu.
Quân Thường Tiếu đã uống hết mười mấy bát rượu.
Mặc dù có dùng linh khí để hóa giả một phần men rượu, nhưng hơi men rượu vẫn có chút quấy rối ý thức.
“Nào, nào!”
Tô Tiểu Mạt say khướt cầm một bát rượu, ôm vai Lý Phi, nói:
“Chúng ta uống một bát.”
“Một bát làm sao đủ.”
“Ngươi muốn mấy bát!”
“Ít nhất phải uống 6 bát, cát lợi!”
“Ôi chao, người rất có gan đó, nào chúng ta uống 6 bát!”
Tô Tiểu Mạt và Lý Phi rất cứng rắn, hai người bày ra trên bàn mười bát lớn, sau đó đổ đầy rượu vào.
“Tới luôn!”
Các đệ tử ào ào vây quanh xem náo nhiệt.
Tô Tiểu Mạt và Lý Phi giẫm chân lên ghế, sau đó từng bát từng bát thoải mái uống.
“Hai vị sư huynh.”
Lý Thượng Thiên hét lên nói:
“Một bát rượu này còn đắt hơn một cân thịt, ngàn vạn lần đừng để đổ rượu ra ngoài.”
“Phụt!”
Lý Phi không nhịn được, trực tiếp phun rượu ra, vừa khéo bắn đầy lên mặt hắn.
“Ha ha ha”
“Ahahaha”
Tiêu Tội Kỷ có chút ngại ngùng uống liên tiếp hai bát rượu lớn, hắn tửu lượng không tốt lắm nên mặt nhanh chóng đỏ lên.
Lần giành quán quân môn phái luận võ ở thành Lịch Dương, hắn cũng đã uống say, ôm vò rượu khóc thút thít, bởi vì đó là giải phóng cảm xúc của năm năm tủi nhục.
Hiện tại lại uống say, trên mặt tràn trề ý cười.
Bởi vì không có tủi nhục, không có chán chường, chỉ có một trái tim mạnh mẽ hơn.
Vừa tưới súp gà vừa dạy bảo, giúp cho Tiêu Tội Kỷ rơi vào sa sút cực độ trở mình, đây là điều khiến Quân Thường Tiếu vui lòng nhìn được.
“Chưởng môn.”
Lý Thành Dương đứng dậy nói:
“Ly rượu này đệ tử kính người.”
Nếu như không gặp Quân Thường Tiếu, cuộc đời hắn đã kết thúc ở bên ngoài thành Thanh Dương, cũng không có thành tựu như ngày hôm nay.
Các đệ tử khác ồn ào đến đến kính rượu, bày tỏ sự sùng bái đối với chưởng môn.
Một hồi công phu.
Quân Thường Tiếu đã uống hết mười mấy bát rượu.
Mặc dù có dùng linh khí để hóa giả một phần men rượu, nhưng hơi men rượu vẫn có chút quấy rối ý thức.
“Nào, nào!”
Tô Tiểu Mạt say khướt cầm một bát rượu, ôm vai Lý Phi, nói:
“Chúng ta uống một bát.”
“Một bát làm sao đủ.”
“Ngươi muốn mấy bát!”
“Ít nhất phải uống 6 bát, cát lợi!”
“Ôi chao, người rất có gan đó, nào chúng ta uống 6 bát!”
Tô Tiểu Mạt và Lý Phi rất cứng rắn, hai người bày ra trên bàn mười bát lớn, sau đó đổ đầy rượu vào.
“Tới luôn!”
Các đệ tử ào ào vây quanh xem náo nhiệt.
Tô Tiểu Mạt và Lý Phi giẫm chân lên ghế, sau đó từng bát từng bát thoải mái uống.
“Hai vị sư huynh.”
Lý Thượng Thiên hét lên nói:
“Một bát rượu này còn đắt hơn một cân thịt, ngàn vạn lần đừng để đổ rượu ra ngoài.”
“Phụt!”
Lý Phi không nhịn được, trực tiếp phun rượu ra, vừa khéo bắn đầy lên mặt hắn.
“Ha ha ha”
“Ahahaha”
Bình luận facebook