Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 333 Bây giờ xem ra, rất giá trị!
Ai lại có thể nghĩ đến, một cái nhìn như hài đồng yêu nhân chỉ có tám chín tuổi, sẽ có thực lực khủng bố như thế!
Giang Tà là Võ Vương nhị phẩm, thế mà vẫn bị đánh cho chật vật không chịu nổi như thế, thực lực của Tiểu Long Long, ít nhất cũng phải có thể so với Võ Vương ngũ lục phẩm, thậm chí cao hơn!
Hình thái chiến đấu, cực kỳ kinh khủng!
"Xoát!"
Tiểu Long Long bắt lấy một chân của Giang Tà, kéo đối phương ra từ trong vách đá, sau đó hướng phía vách núi nhảy lên, cuối cùng nhảy tới chỗ đỉnh núi.
Cứ như vậy.
Giang Tà đã ngất đi, cả người bị Tiểu Long Long trực tiếp kéo vào Thiết Cốt Phái, sau đó ném trên sân luyện võ.
"Chuyện này. . ."
Quân Thường Tiếu nhìn tên cường giả Ma Sát Tông bị đánh tới mức, ngay cả mẹ hắn cũng không nhận ra, hai mắt hắn trợn tròn lên.
Tính toán thời gian, khế ước thú của mình nhảy xuống núi cho tới bây giờ cũng chỉ mới 10 phút mà thôi, kết quả một tên Võ Vương bị ngược thành bộ dạng này, tốc độ cũng nhanh quá đi!
Chủ yếu vẫn là Giang Tà có thể chịu đòn, bởi vì Tiểu Long Long đánh có chút sướng tay, cho nên liền đánh liên tục một trận.
Nếu không, chỉ cần vài phút là đã có thể giải quyết xong.
"Chủ nhân."
Tiểu Long Long ngửa đầu, nhõng nhẽo nói:
"Nhanh khen ta đi!"
"Lợi hại, lợi hại!"
Quân Thường Tiếu giơ ngón tay cái lên!
Có thể đánh một tên Võ Vương đến mức thê thảm như thế, khế ước thú của mình quả thật mạnh phi thường!
Vì tăng lên tỷ lệ biến dị, thiếu chút nữa đã tiêu đến táng gia bại sản.
Bây giờ xem ra, rất giá trị!
Tiểu Long Long nghiêm túc nói:
"Ta sẽ không nở hoa trong lòng chỉ bởi vì lời khen của chủ nhân!"
". . ."
Chúng đệ tử co giật khóe miệng.
Ngươi không nở hoa trong lòng, bất quá cái đuôi phía sau mông vì cái gì lắc lư liên tục vậy!
"Đông!"
Đột nhiên, âm thanh giòn vang truyền đến.
Tiểu Long Long từ dê nhân trở về hình thái ban đầu, như con cá chạch mỏng manh nằm co quắp trên mặt đất.
Hình thái chiến đấu mặc dù phi thường cường hãn, nhưng khuyết điểm chính là thời gian kéo dài không lâu, sau khi trở lại ban đầu, cả người cũng sẽ lâm vào trạng thái suy nhược.
Quân Thường Tiếu đi tới, đưa nó ôm vào trong ngực, nói:
"Tiểu gia hỏa, vất vả cho ngươi rồi."
Giang Tà là Võ Vương nhị phẩm, thế mà vẫn bị đánh cho chật vật không chịu nổi như thế, thực lực của Tiểu Long Long, ít nhất cũng phải có thể so với Võ Vương ngũ lục phẩm, thậm chí cao hơn!
Hình thái chiến đấu, cực kỳ kinh khủng!
"Xoát!"
Tiểu Long Long bắt lấy một chân của Giang Tà, kéo đối phương ra từ trong vách đá, sau đó hướng phía vách núi nhảy lên, cuối cùng nhảy tới chỗ đỉnh núi.
Cứ như vậy.
Giang Tà đã ngất đi, cả người bị Tiểu Long Long trực tiếp kéo vào Thiết Cốt Phái, sau đó ném trên sân luyện võ.
"Chuyện này. . ."
Quân Thường Tiếu nhìn tên cường giả Ma Sát Tông bị đánh tới mức, ngay cả mẹ hắn cũng không nhận ra, hai mắt hắn trợn tròn lên.
Tính toán thời gian, khế ước thú của mình nhảy xuống núi cho tới bây giờ cũng chỉ mới 10 phút mà thôi, kết quả một tên Võ Vương bị ngược thành bộ dạng này, tốc độ cũng nhanh quá đi!
Chủ yếu vẫn là Giang Tà có thể chịu đòn, bởi vì Tiểu Long Long đánh có chút sướng tay, cho nên liền đánh liên tục một trận.
Nếu không, chỉ cần vài phút là đã có thể giải quyết xong.
"Chủ nhân."
Tiểu Long Long ngửa đầu, nhõng nhẽo nói:
"Nhanh khen ta đi!"
"Lợi hại, lợi hại!"
Quân Thường Tiếu giơ ngón tay cái lên!
Có thể đánh một tên Võ Vương đến mức thê thảm như thế, khế ước thú của mình quả thật mạnh phi thường!
Vì tăng lên tỷ lệ biến dị, thiếu chút nữa đã tiêu đến táng gia bại sản.
Bây giờ xem ra, rất giá trị!
Tiểu Long Long nghiêm túc nói:
"Ta sẽ không nở hoa trong lòng chỉ bởi vì lời khen của chủ nhân!"
". . ."
Chúng đệ tử co giật khóe miệng.
Ngươi không nở hoa trong lòng, bất quá cái đuôi phía sau mông vì cái gì lắc lư liên tục vậy!
"Đông!"
Đột nhiên, âm thanh giòn vang truyền đến.
Tiểu Long Long từ dê nhân trở về hình thái ban đầu, như con cá chạch mỏng manh nằm co quắp trên mặt đất.
Hình thái chiến đấu mặc dù phi thường cường hãn, nhưng khuyết điểm chính là thời gian kéo dài không lâu, sau khi trở lại ban đầu, cả người cũng sẽ lâm vào trạng thái suy nhược.
Quân Thường Tiếu đi tới, đưa nó ôm vào trong ngực, nói:
"Tiểu gia hỏa, vất vả cho ngươi rồi."
Bình luận facebook