Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 49
Lại một ngày Tết thiếu nhi đến.
Dung Huyên từ sớm đã chuẩn bị quà cho đứa con trai béo nhà mình. Quà tặng là một chiếc khăn quàng cổ do cô tự tay dệt. Mỗi năm đến ngày Tết thiếu nhi, quà tặng đưa cho con trai đều do cô tự tay chuẩn bị, nếu không phải là khăn quàng cổ thì chính là bao tay, hoặc là quần áo. Chỉ có tự tay chuẩn bị mới có thể thể hiện tâm ý của bản thân.
Cố Dã tặng cho con trai béo nhà mình một chiếc máy bay đồ chơi. Con trai ấy mà, thích nhất chính là mấy món đồ chơi như thế này, hơn nữa, đa số con trai trong lòng đều có một ước mơ, hy vọng bản thân sau này khi trưởng thành có thể trở thành phi công hoặc thuyền trưởng.
Con trai béo vừa nhận được món quà này liền yêu thích không nỡ buông tay. Bàn tay nhỏ cầm lấy máy bay đồ chơi, bắt chước cho máy bay bay lên cao, một ánh mắt cũng lười dịch chuyển đến trên người ba mẹ mình.
Cố Dã thừa dịp này lặng lẽ mang Dung Huyên đi, để lại con trai cưng cho mẹ Cố trông.
Dung Huyên bị Cố Dã nắm tay dắt đi có chút nghi hoặc "Anh làm cái gì vậy? Còn cố ý cắt đuôi con?"
Cố Dã cong môi cười "Còn có thể làm gì? Hôm nay là mùng một tháng sáu, đương nhiên là muốn tổ chức Tết thiếu nhi rồi"
Dung Huyên lúc này còn tưởng rằng Cố Dã còn chuẩn bị thêm cho con trai một phần quà nữa, khiến bé càng thêm vui vẻ cho nên cô cũng không hỏi nhiều.
Chờ đến khi cô đi đến trước cửa Disney, cô vẫn còn chưa phản ứng lại. Hôm nay Disney cực kỳ náo nhiệt, có đôi tình nhân cũng có gia đình nhỏ mang con đến chơi.
Vẻ mặt Dung Huyên đầy mờ mịt "Chồng à, anh không phải là định mua quà cho con sao?"
Cố Dã cùng Dung Huyên nắm tay, mười ngón đan xen đi vào trong Disney "Không phải đã tặng quà cho con rồi sao?"
"Nhưng mà không phải anh nói muốn tổ chức Tết thiếu nhi sao? Con trai bị anh bỏ rơi ở nhà rồi"
Cố Dã lắc lắc bàn tay đang nắm lấy nhau của hai người, giọng nói đầy dịu dàng "Anh không phải là đang nắm tay bạn nhỏ rồi sao?"
Dung Huyên sửng sốt, sau đó mới hiểu ra bạn nhỏ trong miệng Cố Dã chính là cô. Anh muốn tổ chức Tết thiếu nhi cho cô.
Ý thức được điều này, trong lòng cô chợt dâng lên tia mềm mại cùng cảm xúc vui sướng.
Mỗi một người phụ nữ, mặc kệ là bao nhiêu tuổi đều sẽ mang trong mình một trái tim thiếu nữ. Mặc dù cô hiện tại đã gần 30, là mẹ của một đứa trẻ 4 tuổi nhưng trong lòng cô vẫn giữ một chút tâm tình trẻ nhỏ.
Disney là công viên trò chơi mà cô thích nhất, không nghĩ tới Cố Dã sẽ mang cô tới nơi này ăn Tết thiếu nhi.
Cô lúc này mới phát hiện hôm nay Cố Dã ăn mặc rất thoải mái, bên trên là áo phông đen ngắn tay phối cùng quần jeans, chân đi giày chơi bóng, chỉnh thể nhìn cực kỳ đơn giản, tùy tính nhưng mặc dù vậy vẫn khó có thể che nổi vẻ đẹp của anh.
Anh hẳn là đã sớm lên kế hoạch cho ngày hôm nay. Không ngờ anh vì muốn tặng cho cô sự bất ngờ vui sướng này mà đã giấu diếm lâu như vậy. Có điều, không thể không nói, sự bất ngờ này, cô thật sự rất thích, còn vui vẻ hơn khi nhận được quà tặng.
Đi vào trong Disney, Cố Dã trước tiên mua cho Dung Huyên một chiếc cài đầu có tai chuột Minnie.
Ở Disney có rất nhiều cô gái nhỏ đều đeo cái này, người khác có, cô đương nhiên cũng nên có.
Hai tay Dung Huyên nắm ở sau lưng, cô xoay một vòng, tươi cười như hoa "Chồng ơi, đẹp không?"
Cố Dã mỉm cười "Bạn nhỏ nhà anh đeo gì cũng đẹp"
Dung Huyên cúi đầu mỉm cười.
Lúc bọn họ tới vừa lúc có đoàn diễu hành.
Mọi người đứng xung quanh xem náo nhiệt.
Dung Huyên không có lợi thế về chiều cao, thật ra cô không tính là lùn chẳng qua là ở đây có quá nhiều người, cô không muốn chen lấn cho nên chỉ có thể đứng ở phía sau xem náo nhiệt.
Lúc này, Cố Dã ngồi xổm xuống trước mặt cô.
"Bạn nhỏ, để anh nâng em lên" Nói xong, Cố Dã dùng tay phải vỗ vỗ bả vai mình.
Dung Huyên cắn môi "Ngồi lên trên vai?"
"Đúng vậy"
Dung Huyên thật ra có chút ngượng ngùng, nơi này có rất nhiều người ngồi lên vai con trai nhưng đó đều là trẻ em hoặc mấy cô gái nhỏ. Cô đã gần 30 tuổi rồi, ở trước mặt nhiều người ngồi lên vai Cố Dã cứ cảm thấy có cảm giác không thích hợp.
Hơn nữa, mặc kệ Cố Dã hay cô đều được xem như là nhân vật của công chúng, xung quanh có nhiều người nhìn như vậy khiến cô có chút không được tự nhiên.
Cố Dã lại vỗ vỗ bả vai, thúc giục "Bạn nhỏ, mau lên, đoàn diễu hành sắp rời đi rồi"
Bạn nhỏ.....
Cho nên, Cố Dã đang nhắc nhở cô, cô hiện tại chỉ là một bạn nhỏ đến Disney ăn mừng Tết thiếu nhi, không cần quá quan tâm thân phận cùng tuổi tác sao?
Nghĩ như vậy, Dung Huyên thả lỏng người.
Chẳng lẽ Disney không phải là nơi lưu lại ký ức thời thơ ấu của cô sao? Tới Disney, còn không phải vì muốn buông xuống mọi phiền não, một lần nữa cảm nhận tuổi nhỏ vô lo vô nghĩ? Ở nơi này, buông tha mọi thứ, sống thật với chính mình, vậy cô hiện tại còn suy nghĩ nhiều như vậy làm gì?
Sau khi nghĩ thông suốt, Dung Huyên biết nghe lời phải mà ngồi lên trên vai Cố Dã.
Chờ sau khi Dung Huyên ngồi ổn định Cố Dã mới chậm rãi đứng lên.
Cố Dã cao 1m87, Dung Huyên ngồi trên vai anh có chút không quen mà túm lấy tóc anh. Chất tóc của Cố Dã cực kỳ mềm mại khiến cô nhịn không được mà lại sờ nhiều vài cái.
Ngồi lên vai Cố Dã, tầm nhìn của Dung Huyên trở nên thoáng đãng hơn nhiều. Toàn cảnh đoàn diễu hành rõ ràng hiện ra trước mặt cô. Nhân vật hoạt hình đi ở phía trước nhìn thấy cô còn thân thiện mà vẫy vẫy tay với cô.
Giây phút này, cô dường như trở về thời thơ ấu, bởi vì nhìn thấy đoàn diễu hành mà cảm thấy vui mừng.
Nhưng trên thực tế, cho dù khi còn nhỏ, cô cũng chưa từng được thử cảm giác được ngồi trên vai ba. Không phải người ba nào cũng vô tư, vĩ đại, nguyện ý cưng chiều con gái cưng vô điều kiện. Có điều, cho dù cô chưa từng trải qua thì hiện tại cũng được Cố Dã cho trải nghiệm.
Rất nhiều lần đầu tiên, ví dụ như việc ngồi lên vai này, đều là Cố Dã mang đến cho cô.
Nụ cười trên mặt Dung Huyên càng thêm tươi.
Mãi đến khi đoàn diễu hành đi khuất, đám người cũng chậm rãi giải tán, Dung Huyên mới từ trên vai Cố Dã đi xuống.
Cô uyển chuyển nhìn thoáng qua eo Cố Dã, quan tâm hỏi "Chồng ơi, anh có ổn không?" Động tác vừa rồi quả thật rất có tính thách thức với lực eo của người đàn ông. Hơn nữa thời gian cô ngồi trên vai anh cũng không tính là ngắn, toàn bộ thời gian đoàn diễu hành đi qua, hơn nữa thời gian cô đều ở trên vai Cố Dã.
Cố Dã cười như không cười, cố tình giảm âm lượng "Có ổn hay không, buổi tối em thử thì sẽ biết"
Dung Huyên sửng sốt.
Nghĩ đến người này vẫn luôn không biết hai chữ thỏa mãn là gì, Dung Huyên không biết eo Cố Dã hiện tại có nhức hay không nhưng eo cô thật ra đã cảm thấy hơi mỏi rồi.
Đều do người này, nghiêm túc không nổi ba giây.
Lúc này, mấy cái hotsearch chình ình xuất hiện trên Weibo.
#Vợ chồng Cố tổng đi Disney#
#Cố tổng thực cưng chìu vợ#
Nhấn vào từ khóa là có thể nhìn thấy ảnh chụp cô ngồi trên vai Cố Dã, tươi cười như hoa.
Lúc Dung Huyên biết chuyện, cô cùng Cố Dã đã chơi xong vài trò, đang ngồi ở trong một nhà ăn chuẩn bị ăn cơm tối.
Cô nhân lúc chờ món ăn được mang lên, nhìn bình luận ở dưới hotsearch.
Có ghen tỵ, cũng có chúc phúc.
[Bà Cố thật là đẹp, cười cũng đẹp]
[Cố tổng thật sự rất chiều vợ, nhìn thấy đôi này tôi lại có niềm tin vào tình yêu]
[Bọn họ thật là xứng đôi, nghe nói là yêu nhau từ khi còn là học sinh]
[Bà Cố nhìn không giống như sắp 30 tuổi gì cả]
[Ha ha, hai người bọn họ đã kết hôn mấy năm chứ? Chờ thêm vài chục năm nữa rồi hẵng nói]
[Đúng vậy, có lẽ chỉ muốn đóng kịch cho mọi người xem thôi, lừa gạt mấy tên ngốc các người]
[Hai người lầu trên thật là không thú vị. Người ta tốt xấu gì cũng đã từng được cưng chìu, còn các người chắc cả đời cũng không biết được chiều chuộng là cảm giác gì]
[Ít nhất bà Cố người ta thật sự hạnh phúc, nụ cười không lừa được người. Nếu Cố tổng không tốt, cô ấy căn bản sẽ không thể nào cười tươi như vậy được]
[Cược một gói que cay, vợ chồng Cố thị sẽ hạnh phúc cả đời]
[Tôi cược một túi hạt dưa]
[Cược 5 tệ]
Dung Huyên nhìn thấy trong ảnh chụp, mình tóc xõa ngang vai, cười giống như một cô gái nhỏ, vô lo vô nghĩ.
Không, cho dù là khi còn trẻ, cô có khi cũng chưa bao giờ cười tươi như vậy.
Mấy năm nay, Cố Dã quả thật đã làm đúng như những gì mà anh đã nói trước mặt đám anh em ở lễ cưới. Anh có thể nói là đã đặt cô vào trong lòng bàn tay mà cưng chiều.
Lúc này, cô phát hiện Cố Dã share cái bình luận đánh cược một gói que cay.
Cố Dã V: Chúc mừng, bạn đã giành chiến thắng.
Weibo vì đương sự lên tiếng mà bùng nổ.
[Cố tổng quá ngầu]
[Cố tổng giống y tên anh thật là hoang dã, yêu yêu]
[Đây là mối tình thần tiên gì, ghen tỵ, ghen tỵ]
[Ha ha, bạn đã giành chiến thắng, lời này nghe ngầu quá]
[Cố tổng tự mình nắm chắc]
Dung Huyên sau khi nhìn thấy Cố Dã nhắn lại, trái tim mềm thành một mảnh.
Cô đặt tay mình vào trong tay Cố Dã, đôi mắt cong cong "Ngài Cố, quãng đời còn lại, xin chỉ giáo nhiều hơn"
Trả lời cô, là cái nắm tay thật chặt của Cố Dã.
"Được. Quãng đường còn lại xin chỉ giáo nhiều hơn"
Dung Huyên từ sớm đã chuẩn bị quà cho đứa con trai béo nhà mình. Quà tặng là một chiếc khăn quàng cổ do cô tự tay dệt. Mỗi năm đến ngày Tết thiếu nhi, quà tặng đưa cho con trai đều do cô tự tay chuẩn bị, nếu không phải là khăn quàng cổ thì chính là bao tay, hoặc là quần áo. Chỉ có tự tay chuẩn bị mới có thể thể hiện tâm ý của bản thân.
Cố Dã tặng cho con trai béo nhà mình một chiếc máy bay đồ chơi. Con trai ấy mà, thích nhất chính là mấy món đồ chơi như thế này, hơn nữa, đa số con trai trong lòng đều có một ước mơ, hy vọng bản thân sau này khi trưởng thành có thể trở thành phi công hoặc thuyền trưởng.
Con trai béo vừa nhận được món quà này liền yêu thích không nỡ buông tay. Bàn tay nhỏ cầm lấy máy bay đồ chơi, bắt chước cho máy bay bay lên cao, một ánh mắt cũng lười dịch chuyển đến trên người ba mẹ mình.
Cố Dã thừa dịp này lặng lẽ mang Dung Huyên đi, để lại con trai cưng cho mẹ Cố trông.
Dung Huyên bị Cố Dã nắm tay dắt đi có chút nghi hoặc "Anh làm cái gì vậy? Còn cố ý cắt đuôi con?"
Cố Dã cong môi cười "Còn có thể làm gì? Hôm nay là mùng một tháng sáu, đương nhiên là muốn tổ chức Tết thiếu nhi rồi"
Dung Huyên lúc này còn tưởng rằng Cố Dã còn chuẩn bị thêm cho con trai một phần quà nữa, khiến bé càng thêm vui vẻ cho nên cô cũng không hỏi nhiều.
Chờ đến khi cô đi đến trước cửa Disney, cô vẫn còn chưa phản ứng lại. Hôm nay Disney cực kỳ náo nhiệt, có đôi tình nhân cũng có gia đình nhỏ mang con đến chơi.
Vẻ mặt Dung Huyên đầy mờ mịt "Chồng à, anh không phải là định mua quà cho con sao?"
Cố Dã cùng Dung Huyên nắm tay, mười ngón đan xen đi vào trong Disney "Không phải đã tặng quà cho con rồi sao?"
"Nhưng mà không phải anh nói muốn tổ chức Tết thiếu nhi sao? Con trai bị anh bỏ rơi ở nhà rồi"
Cố Dã lắc lắc bàn tay đang nắm lấy nhau của hai người, giọng nói đầy dịu dàng "Anh không phải là đang nắm tay bạn nhỏ rồi sao?"
Dung Huyên sửng sốt, sau đó mới hiểu ra bạn nhỏ trong miệng Cố Dã chính là cô. Anh muốn tổ chức Tết thiếu nhi cho cô.
Ý thức được điều này, trong lòng cô chợt dâng lên tia mềm mại cùng cảm xúc vui sướng.
Mỗi một người phụ nữ, mặc kệ là bao nhiêu tuổi đều sẽ mang trong mình một trái tim thiếu nữ. Mặc dù cô hiện tại đã gần 30, là mẹ của một đứa trẻ 4 tuổi nhưng trong lòng cô vẫn giữ một chút tâm tình trẻ nhỏ.
Disney là công viên trò chơi mà cô thích nhất, không nghĩ tới Cố Dã sẽ mang cô tới nơi này ăn Tết thiếu nhi.
Cô lúc này mới phát hiện hôm nay Cố Dã ăn mặc rất thoải mái, bên trên là áo phông đen ngắn tay phối cùng quần jeans, chân đi giày chơi bóng, chỉnh thể nhìn cực kỳ đơn giản, tùy tính nhưng mặc dù vậy vẫn khó có thể che nổi vẻ đẹp của anh.
Anh hẳn là đã sớm lên kế hoạch cho ngày hôm nay. Không ngờ anh vì muốn tặng cho cô sự bất ngờ vui sướng này mà đã giấu diếm lâu như vậy. Có điều, không thể không nói, sự bất ngờ này, cô thật sự rất thích, còn vui vẻ hơn khi nhận được quà tặng.
Đi vào trong Disney, Cố Dã trước tiên mua cho Dung Huyên một chiếc cài đầu có tai chuột Minnie.
Ở Disney có rất nhiều cô gái nhỏ đều đeo cái này, người khác có, cô đương nhiên cũng nên có.
Hai tay Dung Huyên nắm ở sau lưng, cô xoay một vòng, tươi cười như hoa "Chồng ơi, đẹp không?"
Cố Dã mỉm cười "Bạn nhỏ nhà anh đeo gì cũng đẹp"
Dung Huyên cúi đầu mỉm cười.
Lúc bọn họ tới vừa lúc có đoàn diễu hành.
Mọi người đứng xung quanh xem náo nhiệt.
Dung Huyên không có lợi thế về chiều cao, thật ra cô không tính là lùn chẳng qua là ở đây có quá nhiều người, cô không muốn chen lấn cho nên chỉ có thể đứng ở phía sau xem náo nhiệt.
Lúc này, Cố Dã ngồi xổm xuống trước mặt cô.
"Bạn nhỏ, để anh nâng em lên" Nói xong, Cố Dã dùng tay phải vỗ vỗ bả vai mình.
Dung Huyên cắn môi "Ngồi lên trên vai?"
"Đúng vậy"
Dung Huyên thật ra có chút ngượng ngùng, nơi này có rất nhiều người ngồi lên vai con trai nhưng đó đều là trẻ em hoặc mấy cô gái nhỏ. Cô đã gần 30 tuổi rồi, ở trước mặt nhiều người ngồi lên vai Cố Dã cứ cảm thấy có cảm giác không thích hợp.
Hơn nữa, mặc kệ Cố Dã hay cô đều được xem như là nhân vật của công chúng, xung quanh có nhiều người nhìn như vậy khiến cô có chút không được tự nhiên.
Cố Dã lại vỗ vỗ bả vai, thúc giục "Bạn nhỏ, mau lên, đoàn diễu hành sắp rời đi rồi"
Bạn nhỏ.....
Cho nên, Cố Dã đang nhắc nhở cô, cô hiện tại chỉ là một bạn nhỏ đến Disney ăn mừng Tết thiếu nhi, không cần quá quan tâm thân phận cùng tuổi tác sao?
Nghĩ như vậy, Dung Huyên thả lỏng người.
Chẳng lẽ Disney không phải là nơi lưu lại ký ức thời thơ ấu của cô sao? Tới Disney, còn không phải vì muốn buông xuống mọi phiền não, một lần nữa cảm nhận tuổi nhỏ vô lo vô nghĩ? Ở nơi này, buông tha mọi thứ, sống thật với chính mình, vậy cô hiện tại còn suy nghĩ nhiều như vậy làm gì?
Sau khi nghĩ thông suốt, Dung Huyên biết nghe lời phải mà ngồi lên trên vai Cố Dã.
Chờ sau khi Dung Huyên ngồi ổn định Cố Dã mới chậm rãi đứng lên.
Cố Dã cao 1m87, Dung Huyên ngồi trên vai anh có chút không quen mà túm lấy tóc anh. Chất tóc của Cố Dã cực kỳ mềm mại khiến cô nhịn không được mà lại sờ nhiều vài cái.
Ngồi lên vai Cố Dã, tầm nhìn của Dung Huyên trở nên thoáng đãng hơn nhiều. Toàn cảnh đoàn diễu hành rõ ràng hiện ra trước mặt cô. Nhân vật hoạt hình đi ở phía trước nhìn thấy cô còn thân thiện mà vẫy vẫy tay với cô.
Giây phút này, cô dường như trở về thời thơ ấu, bởi vì nhìn thấy đoàn diễu hành mà cảm thấy vui mừng.
Nhưng trên thực tế, cho dù khi còn nhỏ, cô cũng chưa từng được thử cảm giác được ngồi trên vai ba. Không phải người ba nào cũng vô tư, vĩ đại, nguyện ý cưng chiều con gái cưng vô điều kiện. Có điều, cho dù cô chưa từng trải qua thì hiện tại cũng được Cố Dã cho trải nghiệm.
Rất nhiều lần đầu tiên, ví dụ như việc ngồi lên vai này, đều là Cố Dã mang đến cho cô.
Nụ cười trên mặt Dung Huyên càng thêm tươi.
Mãi đến khi đoàn diễu hành đi khuất, đám người cũng chậm rãi giải tán, Dung Huyên mới từ trên vai Cố Dã đi xuống.
Cô uyển chuyển nhìn thoáng qua eo Cố Dã, quan tâm hỏi "Chồng ơi, anh có ổn không?" Động tác vừa rồi quả thật rất có tính thách thức với lực eo của người đàn ông. Hơn nữa thời gian cô ngồi trên vai anh cũng không tính là ngắn, toàn bộ thời gian đoàn diễu hành đi qua, hơn nữa thời gian cô đều ở trên vai Cố Dã.
Cố Dã cười như không cười, cố tình giảm âm lượng "Có ổn hay không, buổi tối em thử thì sẽ biết"
Dung Huyên sửng sốt.
Nghĩ đến người này vẫn luôn không biết hai chữ thỏa mãn là gì, Dung Huyên không biết eo Cố Dã hiện tại có nhức hay không nhưng eo cô thật ra đã cảm thấy hơi mỏi rồi.
Đều do người này, nghiêm túc không nổi ba giây.
Lúc này, mấy cái hotsearch chình ình xuất hiện trên Weibo.
#Vợ chồng Cố tổng đi Disney#
#Cố tổng thực cưng chìu vợ#
Nhấn vào từ khóa là có thể nhìn thấy ảnh chụp cô ngồi trên vai Cố Dã, tươi cười như hoa.
Lúc Dung Huyên biết chuyện, cô cùng Cố Dã đã chơi xong vài trò, đang ngồi ở trong một nhà ăn chuẩn bị ăn cơm tối.
Cô nhân lúc chờ món ăn được mang lên, nhìn bình luận ở dưới hotsearch.
Có ghen tỵ, cũng có chúc phúc.
[Bà Cố thật là đẹp, cười cũng đẹp]
[Cố tổng thật sự rất chiều vợ, nhìn thấy đôi này tôi lại có niềm tin vào tình yêu]
[Bọn họ thật là xứng đôi, nghe nói là yêu nhau từ khi còn là học sinh]
[Bà Cố nhìn không giống như sắp 30 tuổi gì cả]
[Ha ha, hai người bọn họ đã kết hôn mấy năm chứ? Chờ thêm vài chục năm nữa rồi hẵng nói]
[Đúng vậy, có lẽ chỉ muốn đóng kịch cho mọi người xem thôi, lừa gạt mấy tên ngốc các người]
[Hai người lầu trên thật là không thú vị. Người ta tốt xấu gì cũng đã từng được cưng chìu, còn các người chắc cả đời cũng không biết được chiều chuộng là cảm giác gì]
[Ít nhất bà Cố người ta thật sự hạnh phúc, nụ cười không lừa được người. Nếu Cố tổng không tốt, cô ấy căn bản sẽ không thể nào cười tươi như vậy được]
[Cược một gói que cay, vợ chồng Cố thị sẽ hạnh phúc cả đời]
[Tôi cược một túi hạt dưa]
[Cược 5 tệ]
Dung Huyên nhìn thấy trong ảnh chụp, mình tóc xõa ngang vai, cười giống như một cô gái nhỏ, vô lo vô nghĩ.
Không, cho dù là khi còn trẻ, cô có khi cũng chưa bao giờ cười tươi như vậy.
Mấy năm nay, Cố Dã quả thật đã làm đúng như những gì mà anh đã nói trước mặt đám anh em ở lễ cưới. Anh có thể nói là đã đặt cô vào trong lòng bàn tay mà cưng chiều.
Lúc này, cô phát hiện Cố Dã share cái bình luận đánh cược một gói que cay.
Cố Dã V: Chúc mừng, bạn đã giành chiến thắng.
Weibo vì đương sự lên tiếng mà bùng nổ.
[Cố tổng quá ngầu]
[Cố tổng giống y tên anh thật là hoang dã, yêu yêu]
[Đây là mối tình thần tiên gì, ghen tỵ, ghen tỵ]
[Ha ha, bạn đã giành chiến thắng, lời này nghe ngầu quá]
[Cố tổng tự mình nắm chắc]
Dung Huyên sau khi nhìn thấy Cố Dã nhắn lại, trái tim mềm thành một mảnh.
Cô đặt tay mình vào trong tay Cố Dã, đôi mắt cong cong "Ngài Cố, quãng đời còn lại, xin chỉ giáo nhiều hơn"
Trả lời cô, là cái nắm tay thật chặt của Cố Dã.
"Được. Quãng đường còn lại xin chỉ giáo nhiều hơn"
Bình luận facebook