Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-100
Chương 100: Hành động liên hợp
Translator: Nguyetmai
Để lừa Hao Thiên thêm một vố nữa, Lưu Sách có thể nói là chuẩn bị đầy đủ hết.
Quả nhiên, Hao Thiên sợ bốn trái Kết Tinh Của Biển Khơi khác trên đảo sẽ bị đánh cắp nên đã mắc mưu, vội vã muốn tìm kẻ đứng sau kế hoạch ăn trộm này.
Lần này không ngờ Hao Thiên lại đưa ra một trăm cây Linh Mễ Diễn Sinh để làm tiền treo giải thưởng. Nếu đổi thành hồn tệ thì tương đương với năm mươi nghìn. Số tiền kếch xù đó khiến Lưu Sách vô cùng động lòng.
Nhưng sau khi bàn bạc với các thành viên trong công hội, Lưu Sách lại có một ý tưởng mới.
Sau nhiều lần suy tư, gã gõ tên Cổ Ngữ trong list bạn tốt rồi chọn add friend.
Chỉ trong chốc lát sau, tin tức đối phương đã đồng ý trở thành bạn bè xuất hiện trong list của gã.
Cổ Ngữ: Sao tự nhiên lại add friend tôi vậy? Ông đang định chấp thuận đề nghị của tôi, đưa Làm Quy Hoạch xác nhập vào công hội Thần Thoại của chúng tôi hả?
Advertisement / Quảng cáo
Lưu Sách: Cút đi! Bây giờ công hội của ông đây mạnh lắm, sớm muộn gì cũng sẽ đánh thắng tụi mày nhé, đừng có mà đắc ý!
Cổ Ngữ: Thế thì sao? Mục đích ông add tôi là gì? (Cười ha ha)
Lưu Sách: Có một vụ làm ăn lớn, ông có muốn làm không? Một mình tôi nuốt không trôi.
Cổ Ngữ: Làm ăn lớn gì? Chẳng lẽ ông cũng muốn bán hồn tệ cho tôi hả? Thế thì bao nhiêu tôi cũng nuốt được hết. (Cười ha ha)
Lưu Sách: …
Lưu Sách: Tôi tìm thấy một hòn đảo toàn là linh tài cao cấp, nhưng lực lượng canh gác trên hòn đảo này rất mạnh. Tôi cần ông phối hợp với tôi, sau khi vụ này thành công, chúng ta sẽ ăn chia với nhau!
Cổ Ngữ: Năm năm nhé! (Cười ha ha)
Lưu Sách: Nói thật với ông, trên hòn đảo này còn có bốn trái Kết Tinh Của Biển Khơi. Tìm ông là vì nể mặt ông đấy nhé, có chịu hay không kệ ông. Tôi đâu phải chỉ có thể chọn mình ông!
Nghe thấy có bốn trái Kết Tinh Của Biển Khơi, Cổ Ngữ nhất thời không còn bình tĩnh được nữa: Đồng ý! Đồng ý chứ! Bây giờ ông đang ở đâu? Tôi đến tìm ông, chúng ta gặp mặt rồi bàn!
…
Sau khi biết vị trí của Lưu Sách, Cổ Ngữ vội dẫn theo mấy thành viên trong công hội chạy tới bờ biển Lưu Ly.
Kết Tinh Của Biển Khơi là báu vật cấp sử thi, thứ này hoàn toàn chỉ có thể gặp mà không thể cầu, cho dù là Cổ Ngữ thì cũng rất thèm thuồng. Anh ta không muốn bỏ qua cơ hội lần này.
Sau khi thấy Cổ Ngữ, Lưu Sách kể cho anh ta nghe tất tần tật tin tức về đảo Trùng Minh, cùng với việc mình đã lấy được Kết Tinh Của Biển Khơi như thế nào, rồi lại lừa gạt Hao Thiên ra sao.
Những hành vi của Lưu Sách trên đảo Trùng Minh nhất thời khiến Cổ Ngữ phải sửng sốt vì kinh ngạc.
Đồng thời, trong lòng anh ta cũng rất phấn khởi. Không ngờ lại thật sự có một nơi trù phú như thế. Bây giờ anh ta đã hiểu Lưu Sách kiếm được Kết Tinh Của Biển Khơi từ chỗ nào rồi.
"Thế ông định hợp tác kiểu gì?"
Lưu Sách gật đầu: "Ý tưởng của tôi rất đơn giản, đến lúc đó các ông sẽ sắm vai kẻ đứng đằng sau vụ trộm Kết Tinh Của Biển Khơi, sau đó tôi sẽ báo tọa độ của các ông cho Hao Thiên để hắn ta dẫn quân đội đi bao vây các ông. Sau đó công hội Làm Quy Hoạch của chúng tôi và những lực lượng viện trợ mà chúng tôi mời đến sẽ làm chủ lực tấn công đảo Trùng Minh, thừa dịp phòng thủ bạc nhược nhất để cướp lấy linh điền!"
Cổ Ngữ suy nghĩ, cảm thấy đúng là khả thi thật nhưng có một điểm vẫn khiến anh ta khó hiểu.
"Nhưng nghe ông kể về thực lực của quân đoàn Hao Thiên, tôi cảm thấy cho dù là thú nhân ở lại phòng thủ thì chắc thực lực cũng vẫn mạnh lắm. Chỉ bằng thực lực của công hội Làm Quy Hoạch các ông, muốn đánh vào trong đảo chắc là sẽ khó lắm đấy!"
Lúc này, cách đó không xa có mấy người xuất hiện.
"Ai bảo chỉ có mình cậu được mời hả?" Ngô Quốc Nhất khiêng cự kiếm chậm rãi đi tới.
"Kết Tinh Của Biển Khơi, tôi rất thích. Đặt trước một trái nhé!" Diệp Tuyết Nhi cũng dẫn theo mấy trăm cấp dưới chậm rãi đi tới.
Advertisement / Quảng cáo
"Ai gặp người đó có phần chứ, tôi cũng muốn một trái!" Giọng nói của Trần Tử Vũ cũng truyền tới từ nơi khác.
"Sao ông kêu lắm đứa thế?" Cổ Ngữ buồn bực nhìn Lưu Sách.
"Lực lượng phòng ngự của đảo Trùng Minh đúng như lời ông nói, vô cùng mạnh! Cho nên để đảm bảo chắc ăn, hôm nay chúng ta nhất định phải đoàn kết với nhau. Chờ đến khi nào đánh chiếm được đảo Trùng Minh rồi năm công hội chúng ta mỗi nhà được hai phần. Còn Kết Tinh Của Biển Khơi thì vì chỉ có bốn trái nên công hội Làm Quy Hoạch chúng tôi nhất định phải có một trái, ba trái còn lại bốn nhà các anh rút thăm quyết định đi!"
"Ông đã có một trái rồi, không thể khiêm nhường cho người khác sao?" Tôn Khởi ngồi bên cạnh Cổ Ngữ không nhịn được chen mồm vào.
Lưu Sách xòe tay ra: "Thân là người khởi xướng, đương nhiên phải có ưu đãi rồi. Có chịu hay không mấy người tự quyết định đi."
Nghe vậy, bốn người khác đều im lặng. Nhưng bây giờ vị trí của đảo Trùng Minh đang nằm trong tay Lưu Sách, quyền chủ động có thể nói là nằm bên phe gã. Mấy người cân nhắc kỹ càng rồi vẫn đồng ý với đề nghị này.
Tiếp đó, năm người bắt đầu bàn bạc phải thực thi hành động này như thế nào ở bên bờ biển.
Sau khi tranh luận suốt một giờ, cuối cùng vẫn là công hội Thần Thoại có thực lực mạnh nhất đi làm mồi, những công hội khác thì sẽ phát động tấn công mãnh liệt đối với đảo Trùng Minh sau khi Hao Thiên dẫn quân đoàn rời khỏi đảo.
Sau khi quyết định phương án, năm công hội bắt đầu tổ chức nhân viên trong kênh giọng nói của công hội, tụ tập những người chơi đang phân tán ở đủ mọi khu vực lại một chỗ.
Để cam đoan rằng lần hợp tác này sẽ đạt được hiệu suất cao, năm công hội đã liên kết một kênh cộng đồng để tiện cho việc trao đổi, chắc chắn rằng kế hoạch này sẽ không xảy ra ngoài ý muốn.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Lưu Sách bèn dẫn dắt cấp dưới đi lên tàu Quy Hoạch, lái về phía đảo Trùng Minh. Đồng thời bám đuôi còn có tàu Báo Thù, tàu Thiên Thần và tàu Đại Long.
Năm công hội, chiến lực khổng lồ khoảng chừng năm nghìn người đã bắt đầu vụ hợp tác chiến lược đầu tiên.
…
Lưu Sách lại bước chân lên đảo Trùng Minh. Lần này các thú nhân đã biết Lưu Sách nên không đề phòng gã nữa mà lập tức đi báo cho Hao Thiên.
Hao Thiên cũng nhanh chóng đi tới bến tàu.
"Có tin tức chưa?" Hao Thiên hỏi với vẻ đầy mong chờ.
Lưu Sách ra vẻ bình tĩnh gật đầu: "Chúc mừng đảo chủ Hao Thiên, ta đã tìm được thế lực đứng sau màn rồi. Nhưng thế lực này có tới mấy chục nghìn người nên lần này ta không thể bắt kẻ đứng sau màn cho đảo chủ được!"
Lưu Sách cố ý tăng số lượng nhân viên canh gác của công hội Thần Thoại lên gấp mười, mục đích đương nhiên là vì khiến Hao Thiên mang đi nhiều lực lượng trên đảo hơn.
"Được lắm!" Hao Thiên phấn khởi bước lên trước mấy bước, vỗ vai Lưu Sách.
"Thế còn kẻ đứng sau màn thì sao? Ta sẽ đích thân đi bắt giữ hắn. Chẳng qua là mấy chục nghìn người mà thôi, cho dù là mấy trăm nghìn thì ở hải vực Vọng Hư này, vẫn do quân Hải Vương chúng ta định đoạt!"
Nghe thấy đã tìm được kẻ đứng sau màn, Hao Thiên vô cùng phấn khởi.
Hắn ta hoàn toàn không sợ kẻ địch mạnh cỡ nào, không tìm được kẻ đứng sau màn mới là vấn đề khiến Hao Thiên phải nhức đầu.
Advertisement / Quảng cáo
"Chắc hẳn thế lực này đến từ hải vực khác, lúc này chúng đang đóng quân ở đảo Đọa Ngư. Nếu đảo chủ muốn đi bắt giữ kẻ đứng sau màn thì nên làm sớm đi, bởi vì khi ta điều tra chúng, hình như cũng đã bị chúng phát hiện ra rồi. Cho nên chúng rất có khả năng sẽ rời đi bất cứ lúc nào."
Hao Thiên gật đầu: "Được! Hao mỗ xin cảm ơn sự giúp đỡ của thương hội Quy Hoạch. Ngươi ở đây chờ ta, khi nào ta bắt được kẻ đứng sau màn thì sẽ trả một trăm cây Linh Mễ Diễn Sinh cho ngươi."
Lưu Sách bình tĩnh gật đầu: "Đúng rồi đảo chủ, ta nhất định phải nhắc nhở ngài rằng thế lực này rất thần bí, về mặt thực lực cũng sâu không lường được. Ngài phải cẩn thận hết sức."
Nghe vậy, vẻ mặt Hao Thiên cũng trở nên nghiêm túc.
"Ta cũng phát hiện ra điểm này. Ba tên trộm mà ngươi bắt đến cho ta, ta đã dùng hết mọi thủ đoạn rồi mà vẫn không thể ép hỏi được tin tức có ích nào cả. Càng khiến ta kinh ngạc là không biết những sinh vật này thuộc chủng tộc nào mà khi chết lại biến thành khói đen rồi tan mất, thậm chí không để lại linh hồn. Quả thật là khó tin!"
Lưu Sách gật đầu: "Để chắc chắn rằng có thể bắt được kẻ trộm, Hao Thiên đảo chủ có cần bên ta cho ngài mượn một ít binh lực hay không?"
Lưu Sách nói vậy đương nhiên không phải thật sự muốn cho gã mượn lính, mà là để kích thích Hao Thiên, không ngừng ám chỉ rằng thực lực của thế lực đứng sau màn ở đảo Đọa Ngư rất mạnh.
Nhưng Hao Thiên vẫn vô cùng tự tin: "Ở hải vực Vọng Hư, quân Hải Vương chúng ta chưa bao giờ phải sợ những thế lực ngoại lai đó. Cho dù là rồng thì cũng phải uốn mình cho ta, mặc cho ta đối phó!"
"Người đâu! Hãy triệu tập quân đoàn thú nhân để ra biển bắt kẻ trộm đứng sau màn cùng ta!"
Translator: Nguyetmai
Để lừa Hao Thiên thêm một vố nữa, Lưu Sách có thể nói là chuẩn bị đầy đủ hết.
Quả nhiên, Hao Thiên sợ bốn trái Kết Tinh Của Biển Khơi khác trên đảo sẽ bị đánh cắp nên đã mắc mưu, vội vã muốn tìm kẻ đứng sau kế hoạch ăn trộm này.
Lần này không ngờ Hao Thiên lại đưa ra một trăm cây Linh Mễ Diễn Sinh để làm tiền treo giải thưởng. Nếu đổi thành hồn tệ thì tương đương với năm mươi nghìn. Số tiền kếch xù đó khiến Lưu Sách vô cùng động lòng.
Nhưng sau khi bàn bạc với các thành viên trong công hội, Lưu Sách lại có một ý tưởng mới.
Sau nhiều lần suy tư, gã gõ tên Cổ Ngữ trong list bạn tốt rồi chọn add friend.
Chỉ trong chốc lát sau, tin tức đối phương đã đồng ý trở thành bạn bè xuất hiện trong list của gã.
Cổ Ngữ: Sao tự nhiên lại add friend tôi vậy? Ông đang định chấp thuận đề nghị của tôi, đưa Làm Quy Hoạch xác nhập vào công hội Thần Thoại của chúng tôi hả?
Advertisement / Quảng cáo
Lưu Sách: Cút đi! Bây giờ công hội của ông đây mạnh lắm, sớm muộn gì cũng sẽ đánh thắng tụi mày nhé, đừng có mà đắc ý!
Cổ Ngữ: Thế thì sao? Mục đích ông add tôi là gì? (Cười ha ha)
Lưu Sách: Có một vụ làm ăn lớn, ông có muốn làm không? Một mình tôi nuốt không trôi.
Cổ Ngữ: Làm ăn lớn gì? Chẳng lẽ ông cũng muốn bán hồn tệ cho tôi hả? Thế thì bao nhiêu tôi cũng nuốt được hết. (Cười ha ha)
Lưu Sách: …
Lưu Sách: Tôi tìm thấy một hòn đảo toàn là linh tài cao cấp, nhưng lực lượng canh gác trên hòn đảo này rất mạnh. Tôi cần ông phối hợp với tôi, sau khi vụ này thành công, chúng ta sẽ ăn chia với nhau!
Cổ Ngữ: Năm năm nhé! (Cười ha ha)
Lưu Sách: Nói thật với ông, trên hòn đảo này còn có bốn trái Kết Tinh Của Biển Khơi. Tìm ông là vì nể mặt ông đấy nhé, có chịu hay không kệ ông. Tôi đâu phải chỉ có thể chọn mình ông!
Nghe thấy có bốn trái Kết Tinh Của Biển Khơi, Cổ Ngữ nhất thời không còn bình tĩnh được nữa: Đồng ý! Đồng ý chứ! Bây giờ ông đang ở đâu? Tôi đến tìm ông, chúng ta gặp mặt rồi bàn!
…
Sau khi biết vị trí của Lưu Sách, Cổ Ngữ vội dẫn theo mấy thành viên trong công hội chạy tới bờ biển Lưu Ly.
Kết Tinh Của Biển Khơi là báu vật cấp sử thi, thứ này hoàn toàn chỉ có thể gặp mà không thể cầu, cho dù là Cổ Ngữ thì cũng rất thèm thuồng. Anh ta không muốn bỏ qua cơ hội lần này.
Sau khi thấy Cổ Ngữ, Lưu Sách kể cho anh ta nghe tất tần tật tin tức về đảo Trùng Minh, cùng với việc mình đã lấy được Kết Tinh Của Biển Khơi như thế nào, rồi lại lừa gạt Hao Thiên ra sao.
Những hành vi của Lưu Sách trên đảo Trùng Minh nhất thời khiến Cổ Ngữ phải sửng sốt vì kinh ngạc.
Đồng thời, trong lòng anh ta cũng rất phấn khởi. Không ngờ lại thật sự có một nơi trù phú như thế. Bây giờ anh ta đã hiểu Lưu Sách kiếm được Kết Tinh Của Biển Khơi từ chỗ nào rồi.
"Thế ông định hợp tác kiểu gì?"
Lưu Sách gật đầu: "Ý tưởng của tôi rất đơn giản, đến lúc đó các ông sẽ sắm vai kẻ đứng đằng sau vụ trộm Kết Tinh Của Biển Khơi, sau đó tôi sẽ báo tọa độ của các ông cho Hao Thiên để hắn ta dẫn quân đội đi bao vây các ông. Sau đó công hội Làm Quy Hoạch của chúng tôi và những lực lượng viện trợ mà chúng tôi mời đến sẽ làm chủ lực tấn công đảo Trùng Minh, thừa dịp phòng thủ bạc nhược nhất để cướp lấy linh điền!"
Cổ Ngữ suy nghĩ, cảm thấy đúng là khả thi thật nhưng có một điểm vẫn khiến anh ta khó hiểu.
"Nhưng nghe ông kể về thực lực của quân đoàn Hao Thiên, tôi cảm thấy cho dù là thú nhân ở lại phòng thủ thì chắc thực lực cũng vẫn mạnh lắm. Chỉ bằng thực lực của công hội Làm Quy Hoạch các ông, muốn đánh vào trong đảo chắc là sẽ khó lắm đấy!"
Lúc này, cách đó không xa có mấy người xuất hiện.
"Ai bảo chỉ có mình cậu được mời hả?" Ngô Quốc Nhất khiêng cự kiếm chậm rãi đi tới.
"Kết Tinh Của Biển Khơi, tôi rất thích. Đặt trước một trái nhé!" Diệp Tuyết Nhi cũng dẫn theo mấy trăm cấp dưới chậm rãi đi tới.
Advertisement / Quảng cáo
"Ai gặp người đó có phần chứ, tôi cũng muốn một trái!" Giọng nói của Trần Tử Vũ cũng truyền tới từ nơi khác.
"Sao ông kêu lắm đứa thế?" Cổ Ngữ buồn bực nhìn Lưu Sách.
"Lực lượng phòng ngự của đảo Trùng Minh đúng như lời ông nói, vô cùng mạnh! Cho nên để đảm bảo chắc ăn, hôm nay chúng ta nhất định phải đoàn kết với nhau. Chờ đến khi nào đánh chiếm được đảo Trùng Minh rồi năm công hội chúng ta mỗi nhà được hai phần. Còn Kết Tinh Của Biển Khơi thì vì chỉ có bốn trái nên công hội Làm Quy Hoạch chúng tôi nhất định phải có một trái, ba trái còn lại bốn nhà các anh rút thăm quyết định đi!"
"Ông đã có một trái rồi, không thể khiêm nhường cho người khác sao?" Tôn Khởi ngồi bên cạnh Cổ Ngữ không nhịn được chen mồm vào.
Lưu Sách xòe tay ra: "Thân là người khởi xướng, đương nhiên phải có ưu đãi rồi. Có chịu hay không mấy người tự quyết định đi."
Nghe vậy, bốn người khác đều im lặng. Nhưng bây giờ vị trí của đảo Trùng Minh đang nằm trong tay Lưu Sách, quyền chủ động có thể nói là nằm bên phe gã. Mấy người cân nhắc kỹ càng rồi vẫn đồng ý với đề nghị này.
Tiếp đó, năm người bắt đầu bàn bạc phải thực thi hành động này như thế nào ở bên bờ biển.
Sau khi tranh luận suốt một giờ, cuối cùng vẫn là công hội Thần Thoại có thực lực mạnh nhất đi làm mồi, những công hội khác thì sẽ phát động tấn công mãnh liệt đối với đảo Trùng Minh sau khi Hao Thiên dẫn quân đoàn rời khỏi đảo.
Sau khi quyết định phương án, năm công hội bắt đầu tổ chức nhân viên trong kênh giọng nói của công hội, tụ tập những người chơi đang phân tán ở đủ mọi khu vực lại một chỗ.
Để cam đoan rằng lần hợp tác này sẽ đạt được hiệu suất cao, năm công hội đã liên kết một kênh cộng đồng để tiện cho việc trao đổi, chắc chắn rằng kế hoạch này sẽ không xảy ra ngoài ý muốn.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Lưu Sách bèn dẫn dắt cấp dưới đi lên tàu Quy Hoạch, lái về phía đảo Trùng Minh. Đồng thời bám đuôi còn có tàu Báo Thù, tàu Thiên Thần và tàu Đại Long.
Năm công hội, chiến lực khổng lồ khoảng chừng năm nghìn người đã bắt đầu vụ hợp tác chiến lược đầu tiên.
…
Lưu Sách lại bước chân lên đảo Trùng Minh. Lần này các thú nhân đã biết Lưu Sách nên không đề phòng gã nữa mà lập tức đi báo cho Hao Thiên.
Hao Thiên cũng nhanh chóng đi tới bến tàu.
"Có tin tức chưa?" Hao Thiên hỏi với vẻ đầy mong chờ.
Lưu Sách ra vẻ bình tĩnh gật đầu: "Chúc mừng đảo chủ Hao Thiên, ta đã tìm được thế lực đứng sau màn rồi. Nhưng thế lực này có tới mấy chục nghìn người nên lần này ta không thể bắt kẻ đứng sau màn cho đảo chủ được!"
Lưu Sách cố ý tăng số lượng nhân viên canh gác của công hội Thần Thoại lên gấp mười, mục đích đương nhiên là vì khiến Hao Thiên mang đi nhiều lực lượng trên đảo hơn.
"Được lắm!" Hao Thiên phấn khởi bước lên trước mấy bước, vỗ vai Lưu Sách.
"Thế còn kẻ đứng sau màn thì sao? Ta sẽ đích thân đi bắt giữ hắn. Chẳng qua là mấy chục nghìn người mà thôi, cho dù là mấy trăm nghìn thì ở hải vực Vọng Hư này, vẫn do quân Hải Vương chúng ta định đoạt!"
Nghe thấy đã tìm được kẻ đứng sau màn, Hao Thiên vô cùng phấn khởi.
Hắn ta hoàn toàn không sợ kẻ địch mạnh cỡ nào, không tìm được kẻ đứng sau màn mới là vấn đề khiến Hao Thiên phải nhức đầu.
Advertisement / Quảng cáo
"Chắc hẳn thế lực này đến từ hải vực khác, lúc này chúng đang đóng quân ở đảo Đọa Ngư. Nếu đảo chủ muốn đi bắt giữ kẻ đứng sau màn thì nên làm sớm đi, bởi vì khi ta điều tra chúng, hình như cũng đã bị chúng phát hiện ra rồi. Cho nên chúng rất có khả năng sẽ rời đi bất cứ lúc nào."
Hao Thiên gật đầu: "Được! Hao mỗ xin cảm ơn sự giúp đỡ của thương hội Quy Hoạch. Ngươi ở đây chờ ta, khi nào ta bắt được kẻ đứng sau màn thì sẽ trả một trăm cây Linh Mễ Diễn Sinh cho ngươi."
Lưu Sách bình tĩnh gật đầu: "Đúng rồi đảo chủ, ta nhất định phải nhắc nhở ngài rằng thế lực này rất thần bí, về mặt thực lực cũng sâu không lường được. Ngài phải cẩn thận hết sức."
Nghe vậy, vẻ mặt Hao Thiên cũng trở nên nghiêm túc.
"Ta cũng phát hiện ra điểm này. Ba tên trộm mà ngươi bắt đến cho ta, ta đã dùng hết mọi thủ đoạn rồi mà vẫn không thể ép hỏi được tin tức có ích nào cả. Càng khiến ta kinh ngạc là không biết những sinh vật này thuộc chủng tộc nào mà khi chết lại biến thành khói đen rồi tan mất, thậm chí không để lại linh hồn. Quả thật là khó tin!"
Lưu Sách gật đầu: "Để chắc chắn rằng có thể bắt được kẻ trộm, Hao Thiên đảo chủ có cần bên ta cho ngài mượn một ít binh lực hay không?"
Lưu Sách nói vậy đương nhiên không phải thật sự muốn cho gã mượn lính, mà là để kích thích Hao Thiên, không ngừng ám chỉ rằng thực lực của thế lực đứng sau màn ở đảo Đọa Ngư rất mạnh.
Nhưng Hao Thiên vẫn vô cùng tự tin: "Ở hải vực Vọng Hư, quân Hải Vương chúng ta chưa bao giờ phải sợ những thế lực ngoại lai đó. Cho dù là rồng thì cũng phải uốn mình cho ta, mặc cho ta đối phó!"
"Người đâu! Hãy triệu tập quân đoàn thú nhân để ra biển bắt kẻ trộm đứng sau màn cùng ta!"
Bình luận facebook