-
Chương 526-530
Chương 526 Kim Lân đại nhân (1)
Thương thế của nàng quá mức nghiêm trọng, bàn tay hết sức nhỏ vừa mới kéo áo lên liền không cách nào nhúc nhích, bàn tay cũng không còn khí lực nên buông mảnh vải ra, xuân quang lộ ra ngoài còn nhiều hơn nữa.
Hạ Thất Tịch gấp tới mức sắp khóc.
Diệp Huyền thu hồi bảo vật của Lý Hạc, lúc này mới phát hiện Hạ Thất Tịch còn ngẩn người, hắn cau mày nói:
- Vì sao ngươi chưa mặc quần áo?
Hạ Thất Tịch vừa vội vừa thẹn, đỏ mặt xấu hổ nói:
- Ta... Ta không còn khí lực.
Diệp Huyền lắc đầu, hắn đi tới trước người Hạ Thất Tịch, dùng cảm giác quét qua, lúc này mới phát hiện thân thể Hạ Thất Tịch bị thương thập phần nghiêm trọng, khó trách nàng nằm bất động cả buổi.
Thương thế do bị giáp long kích thương chỉ là rất nhỏ, chủ yếu là nàng trải qua chạy trốn thời gian dài nên sức cùng lực kiệt, hơn nữa tao ngộ chuyện Lý Hạc cho nên nộ hỏa công tâm, huyền lực hỗn loạn, căn bản không thể điều động một tia, nếu như trị liệu trễ, chẳng những không thể khôi phục, ngược lại sẽ càng làm thương thế nghiêm trọng và có khả năng vẫn lạc.
- Thật sự phiền toái.
Nếu như là những người khác, Diệp Huyền căn bản chẳng muốn quản, nhưng Hạ Thất Tịch là nữ tử, Diệp Huyền thật sự không đành lòng nhìn thấy nàng nằm ở chỗ này bị yêu thú ăn tươi. Hơn nữa lúc trước Hạ Thất Tịch thấy hắn gặp nguy hiểm cũng không có bỏ mình chạy đi, càng không dẫn nguy hiểm tới chỗ hắn..
Nghĩ tới đây Diệp Huyền lập tức ngồi khoanh chân tại chỗ, hai tay đặt lên trước ngực Hạ Thất Tịch..
- Ngươi, ngươi muốn làm gì...
Hạ Thất Tịch vừa thẹn lại sợ, cảm nhận được hai tay Diệp Huyền đặt lên da thịt trước ngực của mình, cảm giác người khác phái tiếp xúc lập tức làm cho da thịt của nàng nóng bừng.
Đồng thời trong người của nàng sinh ra cảm giác khác thường, loại cảm giác này thập phần cổ quái, lại làm cho làm cho nàng có một loại vạn phần chờ mong cảm giác, trong nội tâm giống như có ngàn vạn con kiến bò lên người, thân thể như mềm nhũn ra.
Diệp Huyền cau mày thật sâu.
- Ngươi đang làm gì đó? Nín thở tập trung tâm thần, toàn lực điều động huyền lực trong cơ thể dọc theo tuyến đường huyền lực ta vận chuyển.
Hạ Thất Tịch nghe Diệp Huyền nói như vậy liền giật mình tỉnh táo lại, nghĩ đến suy nghĩ của mình lúc trước lập tức xấu hổ không thôi, nàng là đệ nhất thiên tài Thiên Kim quốc cho nên nhanh chóng khôi phục tinh thần, kiệt lực không quan tâm tới hai tay Diệp Huyền tiếp xúc da thịt với mình, dựa theo lộ tuyến huyền lực của Diệp Huyền đang vận chuyển.
Một tia huyền lực nhỏ bé bị nàng điều động và vận chuyển từ từ trong cơ thể.
Qua chừng nửa nén nhang sau, Hạ Thất Tịch cảm giác cảm giác tan vỡ trong cơ thể chậm rãi biến mất.
- Xong rồi!
Diệp Huyền thu hồi hai tay và nói:
- Ngươi có thể âận chuyển huyền lực và đi lại.
Hạ Thất Tịch lập tức giật mình phát hiện thân thể của nàng có thể hoạt động.
Hạ Thất Tịch không cần suy nghĩ, vội vàng xuất ra một bộ quần áo mới, trốn ở một mảnh lùm cây về sau, sột sột soạt soạt đổi.
Mặc dù Diệp Huyền không có tận lực nhìn nhưng thời khắc chú ý bất cứ chuyển động nào trong khu vực chung quanh, hắn lơ đãng vẫn nhìn xuyên qua lùm cây và nhìn thấy xuân quang của Hạ Thất Tịch lộ ra ngoài.
Dáng người của nàng uyển chuyển, không thể không nói là vưu vật nhân gian.
Sau khi thay một bộ quần áo, Hạ Thất Tịch đi ra khỏi lùm cây và cảm kích Diệp Huyền.
- Diệp Huyền, vừa rồi đa tạ ngươi, nếu như không có ngươi thì ta đã...
Nghĩ đến chính mình có khả năng bị cưỡng bức, trong nội tâm Hạ Thất Tịch lúc này mang theo hoảng sợ không nhỏ.
- Ta chỉ tiện tay mà thôi, Diệp Huyền ta xem thường nhất chính là những kẻ như thế.
Diệp Huyền khoát khoát tay, qua một lúc hắn nghi ngờ nói một câu:
- Đúng rồi, không phải ngươi tụ tập với đám người Chúc Thiên Lam hội trưởng hay sao? Lúc ấy lần đầu tiên chúng ta gặp nhau là tại đỉnh núi gần đây, về sau đám người Chúc Thiên Lam hội trưởng cũng đi tới nơi đó.
- Ah, hội trưởng cũng tới đó sao?
Hạ Thất Tịch giật mình nói.
- Như thế nào? Về sau trong ngọn núi kia sinh ra chấn động rất mạnh mà, nơi đó hấp dẫn rất nhiều người tới, ngươi không đi sao?
Lần này tới phiên Diệp Huyền nghi hoặc, lúc ấy bọn họ cách vị trí của Thất Thải Hoa Liên rất gần, Hạ Thất Tịch không có khả năng không cảm nhận được khí tức nóng rực khi đó.
Hạ Thất Tịch giải thích:
- Không phải lúc ấy ngươi không muốn chúng ta đi theo ngươi sao, cho nên chúng ta cảm nâận được khí tức nóng rực nhưng bỏ qua.
Diệp Huyền không ngờ là vì nguyên nhân này, hắn lúc này sờ sờ mũi của mình, còn muốn hại Hạ Thất Tịch hay sao? Nếu như không phải mình nói câu đó chắc có lẽ nàng cũng đi tới tụ tập với Chúc Thiên Lam.
Cho dù mình không muốn nàng và những người khác đi theo, thật không ngờ bọn họ không đi theo, nữ nhân này cũng quá cứng ngắt ah.
Dù như thế nội tâm Diệp Huyền vẫn băn khoăn.
- Diệp Huyền, kế tiếp ngươi muốn đi đâu? Có thể cho ta đi theo ngươi hay không?
Hạ Thất Tịch cắn cắn bờ môi nói một câu.
Hiện tại bản thân nàng bị trọng thương, nàng còn không phải đối thủ của yêu thú tam giai, muốn an toàn cũng chỉ có thể đi theo Diệp Huyền.
Diệp Huyền cau mày, trên người hắn có quá nhiều bí mật nên không muốn Hạ Thất Tịch đi theo, đáng tiếc bản thân Hạ Thất Tịch đang trọng thương, hắn lại không thể bỏ mặc nàng mà không quan tâm.
Dù sao Hạ Thất Tịch hiện tại bị như vậy cũng có quan hệ với hắn.
Nhìn thấy Diệp Huyền chậm chạp không nói lời nào, trong nội tâm Hạ Thất Tịch cũng m đạm, vừa muốn nói gì đó liền nghe Diệp Huyền nói:
- Như vậy đi, ngươi tạm thời đi theo ta, đồng thời chữa thương thật tốt, chờ thương thế của ngươi tốt lên lại đi tìm đội ngũ Thiên Kim, khi đó chúng ta sẽ tách ra.
Trong nội tâm Hạ Thất Tịch vui mừng và gật đầu.
sau đó Diệp Huyền mang theo Hạ Thất Tịch hành tẩu, trên đường đi âm thầm sai khiến đám giáp long tìm linh dược..
Có giáp long làm thay cho nên Diệp Huyền không có động thủ cũng tìm được không ít linh dược..
Làm cho Diệp Huyền nghi hoặc là, tại sao yêu thú trong khu rừng này lại nhiều hơn trước.
Hơn nữa đám Huyền thú và yêu thú như đang tìm kiếm cái gì đó, rất có tính mục đích.
Một khi gặp được nhân loại, những Huyền thú và yêu thú đều tiến công, trừ chuyện này ra, trên đường đi gặp một ít Huyền thú thì những Huyền thú và yêu thú kia đều tấn công.
Chẳng lẽ trong Huyền thú có nội đâu?
Diệp Huyền biết rõ không phải không có chuyện này, Huyền thú có được trí tuệ, bởi vậy chúng cũng giống như nhân loại, cũng sẽ phân chia thế lực, giống như lúc hắn nhìn thấy ba Huyền thú ngũ giai tại chỗ của Thất Thải Hoa Liên, bọn chúng đều thống lĩnh yêu thú của riêng mình, bình thường sẽ chiến đấu với nhau.
Chương 527 Kim Lân đại nhân (2)
Chuyện của Huyền thú với nhau cho nên Diệp Huyền không muốn quản.
Khống chế giáp long và đám yêu thú khác, Diệp Huyền tận lực tránh đám Huyền thú và yêu thú kia.
Trên đường đi Diệp Huyền thay đổi lộ tuyến vài lần.
Hạ Thất Tịch nhìn thấy Diệp Huyền liên tiếp thay đổi phương hướng như thế, trong nội tâm nàng nghi hoặc nhưng lại không nói cái gì, nàng chỉ yên lặng đi bên cạnh Diệp Huyền và tận lực khôi phục thực lực..
Đột nhiên sắc mặt Diệp Huyền thay đổi nhanh chóng.
- Ngươi chờ ở nơi này, không nên lộn xộn.
Hắn vừa dứt lời, bất chấp nói nhiều với Hạ Thất Tịch, Diệp Huyền lập tức bay đi xa.
Hạ Thất Tịch nhìn bóng lưng Diệp Huyền biến mất, vẻ mặt kinh ngạc, hoàn toàn không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Trong núi rừng, Diệp Huyền bay đi trong lo lắng, bởi vì hắn phát hiện giáp long của mình đang bị vây công.
Đây là con yêu thú ngũ giai đầu tiên của mình, Diệp Huyền còn chuẩn bị mang nó ra khỏi phù quang bí cảnh, tự nhiên sẽ không nhìn nó chết tại nơi này.
Tuy biết rõ giáp long đang bị vây công nhưng bởi vì một tia vũ hồn chi lực của thôn phệ vũ hồn nên hắn chỉ có thể điều khiển giáp long từ xa, bởi vậy Diệp Huyền không hiểu lai lịch của yêu thú và Huyền thú vây công giáp long, hắn chỉ biết yêu thú tiến công giáp long không chỉ có một, hơn nữa còn cực kỳ cường đại.
Nếu không phỉa giáp long gặp nguy hiểm vẫn lạc thì nó sẽ không truyền tin tức như thế.
Hắn bay nhanh trong nửa nén nhang, Diệp Huyền lập tức đi tới bên cạnh giáp long.
Rầm rầm rầm!
Chỉ thấy trên chiến trường cách đó không xa có ba con yêu thú dang chém giết lẫn nhau.
Trong đó có một con toàn thân vàng óng, có hoa văn của báo săn, khí tức của báo săn khủng bố, tốc độ lại cực nhanh, nó giống như một đạo hào quang pha tạp với màu vàng, nó làm người ta có cảm giác hoa mắt.
Tốc độ nó cực nhanh, giáp long không thể ngăn cản nó công kích.
Còn có một con cự hùng to lớn, con cự hùng này có hình thể không kém gì giáp long, da thịt trên người nó như nham thạch, mỗi đi một bước đều làm đại địa run rẩy, cự trảo của nó đánh giáp long máu tươi đầm đìa, sức chiến đấu kinh người.
Một con cuối cùng là liệp ưng to lớn, nó từ trên không trung lao xuống, thỉnh thoảng còn phát động tấn công giáp long, hơn nữa còn lưu vết thương trên người giáp long rất sâu.
Ba con yêu thú, khí tức trên người chúng cực kỳ khủng bố, tất cả đều là ngũ giai, mỗi con có thực lực không yếu hơn giáp long, ba con yêu thú liên hợp với nhau, giáp long của Diệp Huyền chỉ có thể chống đỡ và bại lui liên tục.
Cũng may giáp long da dày thịt béo, lực phòng ngự kinh người mới không có vẫn lạc, mặc dù như thế, giáp long vẫn máu tươi đầm đìa và không kiên trì được bao lâu.
Trừ ba con yêu thú ngũ giai ra, cách đó không xa còn có một con Huyền thú ngũ giai, con Huyền thú này là nham thạch cự mãng cực lớn, toàn thân của nó do nham thạch cấu thành, nó ở cách đó không xa và lạnh lùng nhìn căằm căằm vào ba yêu thú tấn coogn giáp long.
- Giáp long, ngươi cũng dám phản bội Kim Lân đại nhân vĩ đại, chủ nhân của ngươi là ai? Nhanh chóng dẫn nó tới gặp chúng ta, nếu không ngươi nên biết thừa nhận lửa giận của Kim Lân đại nhân sẽ thống khổ thế nào.
Nham thạch cự mãng lạnh lùng nói một câu.
Rống rống!
Giáp long liên tục gào thét nhưng thà chết không chịu khuất phục.
- Hừ, thật không có nhìn ra ngươi còn có cốt khí như vậy, tuy ngươi không nói cũng không có việc gì, chỉ bắt ngươi về, Kim Lân đại nhân sẽ trừng phạt phản đồ ngươi thôi.
Nham thạch cự mãng cười lạnh nhìn giáp long.
Kim Lân đại nhân?
Trong lòng Diệp Huyền chấn động, thủ lĩnh của đám Huyền thú và yêu thú này là ai?
Trong đầu Diệp Huyền nhớ lại một tia hồn niệm khống chế giáp long lúc trước, hồn niệm cường đại vượt xa Huyền thú ngũ giai, chẳng lẽ là chủ nhân của giáp long lúc trước?
Nói như vậy sở dĩ trong khu rừng xuất hiện nhiều Huyền thú và yêu thú như thế là bởi vì hắn cướp đi giáp long trong tay Kim Lân đại nhân gì đó.
Sắc mặt Diệp Huyền lúc này biến thành ngưng trọng.
Trong thế giới nhân loại cũng phân chia đẳng cấp khác nhau, thế giới Huyền thú và yêu thú dùng thực lực vi tôn, có thể điều khiển nhiều Huyền thú, yêu thú như thế, hơn nữa mệnh lệnh chúng hành động, thực lực của Kim Lân đại nhân chắc chắn vô cùng kinh người.
Hiện tại Diệp Huyền tạm thời không quản nhiều như thế, hắn phải nghĩ biện pháp cứu giáp long ra khỏi tay của đám yêu thú trước mặt..
Tùy tiện lao ra là biện pháp ngốc nhất.
Trong lòng Diệp Huyền hơi động, hắn nghĩ ra một diệu kế.
Vèo!
Diệp Huyền đã sớm khống chế nham thạch cự lang và bọ ngựa tới gần nơi này, Diệp Huyền khống chế, nham thạch cự lang lập tức ném một viên nham thạch công kích nham thạch cự mãng.
- Ân? Rác rưới tới từ nơi nào, lại dám mạo phạm tồn tại vĩ đại như ta? Cút cho ta.
Nham thạch cự mãng tiến giai tới Huyền thú ngũ giai nào có bị công kích như thế, nham thạch cự lang làm như vậy đã chọc nó giận dữ, toàn thân tỏa ra khí tức hồn lực cực kỳ khủng bố, nó không ngừng trấn áp nham thạch cự lang.
Huyền thú trời sinh có năng lực thống ngự yêu thú, hồn niệm của Huyền thú áp chế, yêu thú cấp thấp hoàn toàn không có năng lực động đậy.
Làm cho nham thạch cự mãng tức giận là, nham thạch cự lang lại không sợ hồn niệm của nó áp chế, ngược lại còn gào thét vài tiếng nói nó.
- Ân? Tiểu gia hỏa đáng chết.
Trong nội tâm nham thạch cự mãng tức giận không gì sánh được, lập tức nhìn lên phi ưng trên bầu trời và ra lệnh đánh giết ngay lập tức.
Ôi!!!!
Phi ưng trên bầu tơời không ngừng gào thét, đôi mắt lạnh như băng và bay thẳng về phía nham thạch cự lang.
Nham thạch cự lang giống như bị kinh hãi, nó vội vàng lui về phía sau và bỏ chạy thục mạng.
Phi ưng đuổi sát phía sau, nhanh chóng tới gần, hai đại yêu thú một đuổi một chạy và biến mất trong núi rừng.
Trên mặt nham thạch cự mãng lộ ra thần thái trào phúng.
- Dám mạo phạm ta, quả nhiên là muốn chết.
Nham thạch cự mãng trào phúng cười cười, trong nội tâm của nó đã xem nham thạch cự lang như yêu thú phải chết, bị phi ưng ngũ giai đuổi giết làm gì có cơ hội sống sót.
Nó ánh mắt ngược lại rơi vào mình đầy thương tích giáp long trên người, trong nội tâm dương dương đắc ý:
- Lúc này Kim Lân đại nhân phát ra mệnh lệnh, vẫ là Ngã Khuê ta lợi hại nhất, thay đại nhân tìm được phản đồ, hắc hắc, đại nhân cao hứng nói không chừng sẽ ban thưởng cho ta cái gì đó.
Trong nội tâm nham thạch cự mãng tưởng tượng tới cảnh bắt lấy giáp long và trở lại bên người đại nhân, khi đó hắn nhìn thấy ánh mắt thỏa mãn của đại nhân.
Chương 528 Yêu vương
Trong núi rừng.
Nham thạch cự lang đang bỏ trốn ở phía trước, phi ưng nhanh chóng đuổi theo phía sau.
Diệp Huyền nấp trong bụi cỏ nhìn thấy phi ưng lao đi như mũi tên nhọn, nó đang bay về hướng của mình, thôn phệ vũ hồn của Diệp Huyền nhanh chóng tỏa ra và tập trung vào phi ưng.
Phi ưng cảm ứng được khí tức của Diệp Huyền, nó lập tức sợ tới mức toàn thân run rẩy, ầm, nó rơi xuống núi rừng và lăn lông lóc, lúc này mới dừng lại và vô cùng chật vật.
Chiêm chiếp!
Phi ưng thất tha thất thểu đứng lên, nó hoảng sợ nhìn thôn phệ vũ hồn trên đầu của Diệp Huyền, khí tức khủng bố vô hình này làm cho thân thể của nó không ngừng run rẩy vài lần.
Nó nơm nớp lo sợ nnằm trước mặt Diệp Huyền, nó ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền, trong nội tâm sợ hãi, khí tức khủng bố như thế, đối phương tuyệt đối là Huyền thú yêu vương, tại sao nó lại hóa thành bộ dạng nhân loại? Chẳng lẽ là kẻ địch với Kim Lân đại nhân sao?
Cho dù hắn là thủ hạ của Kim Lân nhưng nó không dám động đậy dưới khí tức của Diệp Huyền bao phủ.
Phi ưng yêu thú?
Diệp Huyền không ngờ tới mình hấp dẫn con yêu thú đầu tiên tới nơi này chính là phi ưng trong ba con yêu thú, như vậy cũng tốt, phi ưng yêu thú thị lực mạnh nhất, hàng phục nó sẽ an toàn hơn trước không ít.
Hơn nữa phi ưng yêu thú này có một nhược điểm là chiến đấu yếu nhưng năng lực cơ động mạnh nhất, nếu có thể thu phục tuyệt đối là thu hoạch không tệ, hơn nữa tốc độ của phi ưng yêu thú cực kỳ nhanh chóng, nó có công dụng lớn khi thu phục yêu thú khác.
Nghĩ tới đây, Diệp Huyền lúc này phóng xuất một tia thôn phệ vũ hồn tiến vào trong thân thể phi ưng.
Quả nhiên trong đầu phi ưng yêu thú có một đạo hồn niệm cực kỳ cường đại nhưng Diệp Huyền dùng thôn phệ vũ hồn thôn phệ cho nên hồn niệm kia bị cắn nuốt nhanh chóng, sau đó hóa thành lạc ấn vũ hồn của Diệp Huyền thay vào vị trí ban đầu.
Chiêm chiếp!
Phi ưng yêu thú ngoan ngoãn đứng ở nơi đó, không có Diệp Huyền phân phó thì nó không dám hành động.
Sau khi thu phục phi ưng, Diệp Huyền lập tức lệnh phi ưng quay lại đội ngũ.
- Xem ra tiểu gia hỏa kia đã chết.
Nham thạch cự mãng cười lạnh, đột nhiên nó cau mày, phát hiện phi ưng yêu thú có chút không đúng nhưng không đúng thế nào lại không rõ ràng, vì vậy nó không quan tâm tới nữa.
Dưới ba con yêu thú tiến công, giáp long không ngừng lui về phía sau.
XIU....XIU... XÍU...UU!!
Đột nhiên ba đạo hào quang từ xa lao tới gần và bắn vào con mắt của nham thạch cự mãng.
Cái đuôi của nham thạch cự mãng quét qua đánh tan ba đạo hào quang bay tới, đó là binh khí nhân loại.
Nham thạch cự mãng phát hiện quá trình thu phục giáp long quá lại tràn ngập gian khổ, lúc trước là nham thạch cự lang đánh lén, hiện tại có nhân loại ở gần đây.
- Thiểm Điện Báo, ngươi đi giết nhân loại cho ta.
Nham thạch cự mãng nhăn cau mày, phi ưng và Cự Hùng trước mắt đang tại và giáp long solo, chỉ có Thiểm Điện Báo ở ngoại vi 廵 lướt, nham thạch cự mãng biết rõ gần đây trong núi rừng có không ít nhân loại cường giả tồn tại, đề phòng dừng lại đưa tới càng nhiều nhân loại, nó lúc này quyết định đem vừa mới cái kia đánh lén nhân loại giết chết.
Tuy lực công kích của Đại Địa Chi Hùng rất mạnh nhưng phương diện tốc độ di chuyển quá chậm, tương đối mà nói, phái Thiểm Điện Báo đi sẽ an toàn hơn nhiều.
Thiểm Điện Báo nghe nham thạch cự mãng phân phó cho nên nhanh chóng tiến vào trong núi rừng.
Không bao lâu Thiểm Điện Báo cũng trở lại, nham thạch cự mãng thản nhiên cười cười, đám nhân loại và yêu thú thật ngu xuẩn, lại dám công kích mình.
Trong đầu nó vừa có ý niệm này, lập tức nhìn thấy Thiểm Điện Báo và hắc ưng đang vây công giáp long đột nhiên chuyển di mục tấn công vào nó.
Nham thạch cự mãng lập tức kinh ngạc, nó không có thời gian cân nhắc, nó vội vàng đào thoát khỏi hai đại yêu thú tiến công, mặc dù như thế trên người nham thạch cự mãng còn có vài miệng vết thương rất sâu, máu tươi chảy xuống.
Rầm rầm rầm.
Thiểm Điện Báo và bóng đen liên tục tiến công làm cho nham thạch cự mãng không ngừng lui về phía sau.
- Thiểm Điện Báo, Phi Thiên Ưng, các ngươi làm gì, muốn tạo phản đúng không?
Trong nội tâm nham thạch cự mãng vô cùng kinh hãi, hồn niệm vô hình lập tức tỏa ra, nó muốn ngăn chặn hai đại yêu thú nhưng hồn niệm vừa têếp xúc với thân thể đối phương, sắc mặt nham thạch cự mãng lập tức biến hóa.
- Không đúng, tại sao trên người chúng không có khí tức hồn niệm của Kim Lân đại nhân?
Rốt cuộc nham thạch cự mãng đã phát hiện không đúng ở điểm nào, đó là vì khí tức trên người Thiểm Điện Báo và Phi Thiên ưng biến hóa.
Rốt cuộc là ai?
Xóa đi khí tức của Kim Lân đại nhân, khống chế Thiểm Điện Báo và Phi Thiên ưng, chẳng lẽ là chủ nhân khống chế giáp long hay sao?
Trong nội tâm nham thạch cự mãng vừa sợ vừa giận, mất đi hồn niệm áp chế, thân là Huyền thú ngũ giai nhưng thực lực của nó không mạnh hơn Thiểm Điện Báo và Phi Thiên ưng bao nhiêu.
Nghĩ tới gần đó có gia hỏa xóa đi khí tức hồn niệm của Kim Lân đại nhân đang tồn tại, trong nội tâm nham thạch cự mãng sợ hãi không nhỏ.
Trong tưởng tượng của nó, có thể xóa đi khí tức hồn niệm của Kim Lân đại nhân tuyệt đối là tồn tại còn cường đại hơn Kim Lân đại nhân.
Trong lúc bối rối nham thạch cự mãng không muốn chiến đấu, nó lập tức phát lệnh cho Đại Địa Chi Hùng và quay người bỏ chạy.
Oanh!
Đột nhiên có ngọn núi màu đen xuất hiện nện thẳng vào đỉnh đầu của nó.
Rốt cuộc đối phương cũng ra tay.
Trong nội tâm nham thạch cự mãng kinh ngạc, thân thể như nham thạch không ngừng nhúc nhích, cái sừng màu vàng trên đầu của nó tỏa sáng và đụng thẳng vào ngọn núi đang nện xuống.
Tiếng nổ lớn vang lên.
Da thịt nham thạch bên ngoài thân thể nham thạch cự mãng vỡ vụn thật nhanh, toàn thân của nó lung la lung lay, trong miệng nó phun máu tươi như suối.
Nham thạch cự mãng sợ tới mức hồn phi phách tán, một kích vừa rồi của nó đã là công kích cường đại nhất, không nghĩ tới nó không thể phá hủy công kích của đối phương.
- Đại nhân tha mạng, đại nhân tha mạng ah.
Nham thạch cự mãng cũng không bỏ chạy thục mạng, nó hoảng hốt gào to và nằm trên mặt đất.
Trong bụi cỏ, Diệp Huyền khống chế trấn nguyên thạch dừng lại, hắn sợ Hồn Thiên Diệt Địa Ma Bàn không thể trấn áp nham thạch cự mãng cho nên vừa rồi đã vận dụng trấn nguyên thạch, hiện tại quả nhiên thu được rất tốt.
Nghe được nham thạch cự mãng hoảng sợ cầu xin tha thứ, trong nội tâm Diệp Huyền lập tức có chủ ý.
Chương 529 Long Tâm Ngọc (1)
Hắn không có đi ra ngoài, tiếp tục nấp trong bụi cỏ nhưng lại dùng uy áp của thôn phệ vũ hồn lên tiếng.
- Bảo ta tha cho ngươi? Hừ, vì sao ngươi ra tay với thủ hạ của bổn đại nhân?
Ngữ khí của Diệp Huyền mang theo vài phần tức giận, uy áp của thôn phệ vũ hồn hàng lâm bao phủ toàn thân nham thạch cự mãng.
Sắc mặt nham thạch cự mãng biến hóa, thân là Huyền thú ngũ giai, đối diện với uy áp đáng sợ như thế, thậm chí nó có cảm giác hít thở không thông, cảm giác hôn mê làm nội tâm nó sợ hãi không chịu nổi.
Uy áp như thế, hơn nữa xóa đi hồn niệm của Kim Lân đại nhân, dễ dàng khống chế giáp long, Thiểm Điện Báo và Phi Thiên ưng, đối phương tuyệt đối là tồn tại cùng tầng thứ với Kim Lân đại nhân, rất có thể là một con Huyền thú yêu vương.
- Không phải, đại nhân, tiểu nhân không dám mạo phạm đại nhân, bởi vì giáp long trước kia chính là thủ hạ của Kim Lân đại nhân, đại nhân ngươi cướp lấy thủ hạ của Kim Lân đại nhân, Kim Lân đại nhân mới ra lệnh bảo ta đi mang giáp long trở về..
- Yêu vương đại nhân, tha mạng, tha mạng ah.
Nghĩ đến đối phương rất có thể là một đầu Huyền thú yêu vương thì nham thạch cự mãng lập tức sợ tới mức mất hồn mất vía, không ngớt lời xin khoan dung.
Nó có chút nghĩ mãi mà không rõ, vì cái gì lại xuất hiện một con yêu vương, rốt cuộc gia hỏa này có địa vị gì?
Những vấn đề này nó có nghĩ phá đầu cũng không nghĩ thông suốt, buồn cười trước kia nó còn một lòng muốn bắt giáp long trở về, nếu như nó biết rõ chính mình lẫn vào giữa hai con yêu vương tranh đấu, một lần nữa cho nó một trăm lá gan cũng không dám.
Trong nội tâm Diệp Huyền khẽ động, thì ra những yêu thú này dĩ nhiên là thủ hạ của một yêu vương, khó trách hồn niệm trong đầu giáp long cường đại như thế.
Đối với yêu vương, Diệp Huyền cũng không xa lạ gì, chỉ có yêu thú và Huyền thú ngoài thất giai mới có thể xưng yêu vương, đặc biệt là Huyền thú, đạt tới thất giai Vương cấp thì có thể hóa thành hình người hành tẩu đại lục.
Không nghĩ tới nham thạch cự mãng xem mình thành một yêu vương.
- Bổn vương tung hoành phiến núi rừng này, mới mặc kệ giáp long là thủ hạ của Kim Lân hay Ngân Lân, bổn vương vừa ý nó, tất nhiên sẽ thu phục nó.
Ngữ khí của Diệp Huyền thập phần bá đạo nói ra, hắn giả vờ giống như đúc.
- Đúng, đúng, yêu vương đại nhân tha mạng, là tiểu nhân lỗ mãng.
Nham thạch cự mãng hoảng sợ lên tiếng.
- Ngươi đi đi, ngươi nói Kim Lân kia ở nơi nào? Bổn vương có rảnh, nhất định sẽ đi gặp nó.
- Đa tạ yêu vương đại nhân tha mạng, Kim Lân đại nhân ở Thiên Phong sơn cách nơi này sáu ngàn dặm!
Sau khi nham thạch cự mãng nói xong, toàn thân của nó mềm yếu bò đi thật nhanh.
Trong nội tâm của nó thề, sau này tuyệt đối không dám lẫn vào tranh đấu giữa yêu vương với nhau.
Ầm ầm!
Không chờ nham thạch cự mãng bò đi rất xa.
Trấn nguyên thạch lơ lửng trên đỉnh đầu, đột nhiên uy áp bao phủ nham thạch cự mãng nhưng không kịp phản ứng, đầu của nó bị nện nhão nhẹt.
Nếu như nó cố tình đề phòng có lẽ còn có thể kiên trì một lát, dưới khí tức Diệp Huyền bao phủ đã dọa nó phá gan, hơn nữa Diệp Huyền cho nó rời đi nên tâm thần của nó lập tức buông lỏng cho nên mới bị Diệp Huyền thừa cơ chui vào chỗ trống.
Rống rống!
Đại Địa Chi Hùng lập tức gào thét thảm thiết.
Diệp Huyền đi ra khỏi lùm cây, bắt chước làm như cũ, Đại Địa Chi Hùng cũng bị hắn thu phục.
Đại Địa Chi Hùng, Phi Thiên ưng, Thiểm Điện Báo đều là yêu vương, thôn phệ vũ hồn của Diệp Huyền có thể thu phục chúng nhưng nham thạch cự mãng là Huyền thú, Diệp Huyền cũng chỉ có thể giết nó.
Trừ nguyên nhân này ra, Diệp Huyền cũng muốn đánh chết nham thạch cự mãng.
Nham thạch cự mãng là Huyền thú ngũ giai Thổ hệ, vừa vặn đối ứng với đại địa vũ hồn, khó mà gặp được một con Huyền thú ngũ giai Thổ hệ, Diệp Huyền tự nhiên sẽ không bỏ mặc nó rời đo.
Lúc này thôn phệ vũ hồn hấp thu hồn niệm của nham thạch cự mãng, Diệp Huyền lại đào hồn tinh ngũ giai trong người nham thạch cự mãng, lúc này khoanh chân hấp thu.
Hai canh giờ sau.
Ông!
Trên đỉnh đầu Diệp Huyền, đại địa vũ hồn xuất hiện, lực lượng kinh khủng bao phủ tất cả, ba đạo tinh hoàn màu vàng lưu chuyển trên đại địa vũ hồn.
Lại là một tinh hoàn cực hạn.
Lúc trước Diệp Huyền hấp thu hồn tinh tứ giai của Địa Long, từ đó đại địa vũ hồn đột phá nhị tinh và hắn tấn cấp Vũ Sư, hôm nay Diệp Huyền đạt tới tứ giai Thiên Vũ Sư, hấp thu hồn tinh ngũ giai lại không có một chút áp lực nào cả.
Nếu như có võ giả khác trên đại lục nhìn thấy cảnh tượng như vậy, chỉ sợ sẽ khiếp sợ tột đỉnh.
Đứng dậy, Diệp Huyền hơi ngạc nhiên.
- Ồ, hồn tinh nham thạch cự mãng này cho ta một đạo hồn kỹ.
Tinh hoàn ba màu kia tỏa sáng, ngay sau đó tiếng ken két vang lên, trên người Diệp Huyền xuất hiện một tầng nham thạch hộ giáp, hắn như biến thành thạch đầu nhân nhưng hành động không bị ảnh hưởng.
- Đây là áo giáp nham thạch?
Diệp Huyền âm thầm kinh hỉ.
Thời điểm hấp thu hồn tinh Huyền thú, võ giả có tỷ lệ nhất định đạt được một kỹ năng của Huyền thú, trước kia hấp thu hồn tinh Địa Long, Diệp Huyền cũng không có đạt được kỹ năng gì, không nghĩ tới hấp thu nham thạch cự mãng lại thu được một hồn kỹ.
Phải biết rằng võ giả thông qua hấp thu hồn tinh đạt được hồn kỹ với xác suất thập phần thấp.
Thí nghiệm cường độ thân thể, Diệp Huyền lập tức được ra kết luận.
- Nham thạch áo giáp, tuy không thể tăng cường lực lượng của ta nhưng lại gia tăng phòng ngự thân thể, trong thời gian ngắn đã tăng lên gấp đôi, kết hợp Cửu Chuyển Thánh Thể, cường độ thân thể của hắn sánh ngang ngũ giai Võ Tông tam trọng, hơn nữa còn mạnh hơn một ít.
Diệp Huyền cũng không có vì thế mà quên hết tất cả.
Lại cho giáp long phục dụng mấy viên thuốc chữa thương, Diệp Huyền phân phó mấy đại yêu thú hành tẩu ở phụ cận, đồng thời hắn nhìn thi thể nham thạch cự mãng trên mặt đất, sắc mặt ngưng trọng.
Không nghĩ tới trong phù quang bí cảnh còn có một đầu yêu vương.
Trong nội tâm Diệp Huyền nặng nề, hắn biết rõ yêu vương cường đại cỡ nàođây chính là tồn tại tương đương với thất giai Vũ Vương của nhân loại, tuy thôn phệ vũ hồn của Diệp Huyền cường đạ, nhưng dù sao chỉ mới tam tinh, lừa gạt huyền thú ngũ giai xem như cũng được, một khi gặp được yêu vương, tuyệt đối là hữu tử vô sinh.
May mắn cái gọi là Kim Lân yêu vương còn cách nơi này một khoảng cách nhất định.
Trở lại khu vực lúc trước.
Hạ Thất Tịch lúc này đang lo lắng đứng ở đó.
Chương 530 Long Tâm Ngọc (2)
- Diệp Huyền, ngươi đi đâu vậy? Không có sao chứ?
Nhìn thấy Diệp Huyền tới, Hạ Thất Tịch lập tức khẩn trương hỏi thăm, đồng thời cũng dò xét Diệp Huyền xem hắn có bị thương hay không.
Vừa rồi Diệp Huyền đột nhiên rời đi, nàng không biết phát sinh cái gì cho nên trong nội tâm rất lo lắng, đặc biệtnghe được tiếng yêu thú gào thét ở đằng xa càng làm cho nàng khẩn trương, hận không thể lập tức đi xem xảy ra chuyện gì.
Nàng lại biết rõ, đừng nói thực lực của nàng hiện tại chưa khôi phục, cho khôi đi tới cũng chỉ làm Diệp Huyền thêm phiền toái mà thôi, bởi vậy chỉ có thể cố hiếu kỳ và lo lắng chờ đợi tại nơi này.
- Ta không sao, đi thôi.
Diệp Huyền không có giải thích thêm, kể từ khi biết phù quang bí cảnh có yêu vương thì Diệp Huyền càng lưu tâm chung quanh.
Hiện tại ở Thiên Phong sơn cách Diệp Huyền mấy ngàn dặm.
Rống!
Trong sơn động, đồng tử màu vàng lại mở ra, nó tức giận gào thét.
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên, một Huyền thú toàn thân lân giáp màu vàng, nó có vốn vó, trên đầu có kim giáp, đôi mắt cũng màu vàng, nó chẳng khác gì thần thú Kỳ Lân Huyền thú, đôi mắt màu vàng bắn ra lửa giận ngập trời nhìn về phương hướng của Diệp Huyền.
Dưới khí tức của nó, một ít Huyền thú và yêu thú chung quanh hoảng sợ lạnh run và quỳ xuống đất.
- Gia hỏa đáng chết, cướp đi giáp long của ta không tính, không ngờ còn cướp đi ba thủ hạ khác của ta, chẳng lẽ thật cho rằng Kim Lân ta dễ khi dễ sao?
Kim Lân yêu vương tức giận gào thét, lúc Diệp Huyền cướp đi ba đại yêu thú thì Kim Lân đã biết được tin tức, liên hệ giữa nó và Phi Thiên ưng, Thiểm Điện Báo và Đại Địa Chi Hùng bị gián đoạn, hồn niệm trong thân thể ba con yêu thú cũng bị Diệp Huyền thôn phệ không còn.
Không chỉ như thế, con Huyền thú bị đánh chết chính là thủ hạ đắc lực của nó.
Căn cứ hồn niệm nham thạch cự mãng truyền về cho nó, cướp đi thủ hạ của Kim Lân chính là cường giả cấp yêu vương!
Nó có phần không rõ vì cái gì nơi này lại xuất hiện một cường giả yêu vương cướp đi thủ hạ của mình như thế, căn cứ hiểu biết của nó về phù quang bí cảnh, việc này không có khả năng xảy ra.
- Gia hỏa đáng chết, cho dù là yêu vương cũng dám khiêu khích Kim Lân ta, mặc kệ ngươi có thực lực gì, địa vị gì, đắc tội Kim Lân ta thì phải chuẩn bị thừa nhận lửa giận của ta.
Gào thét một tiếng, Kim Lân lập tức hạ đạt mệnh lệnh đình chỉ truy kích Huyền thú kia, bởi vì nó biết rõ đối mặt một yêu vương cường đại, đám thủ hạ của nó đi tới cũng chỉ chịu chết mà thôi.
Sau khi ra lệnh một tiếng, thân thể màu vàng của Kim Lân lăng không bay lên, nó hóa thành đạo hào quang màu vàng bay về hướng nham thạch cự mãng tử vong.
Lúc này ——
Diệp Huyền và Hạ Thất Tịch đang tiến nhanh trong núi rừng.
Sau khi an dưỡng thời gian dài như thế, thương thế trên người Hạ Thất Tịch cũng khôi phục bảy tám phần.
Qua chừng một canh giờ sau, đột nhiên Hạ Thất nhảy tới một cây đại thụ bên cạnh, nàng vô cùng hưng phấn lên tiếng:
- Diệp Huyền, ta nghĩ tới ta tìm được Chúc Thiên Lam hội trưởng rồi.
Diệp Huyền nhìn thấy trên đại thụ có lưu lại ký hiệu mờ mịt, nó tỏa ra hồn lực chấn động kỳ quái thì hắn lập tức biết rõ đây là ám hiệu do Thiên Kim quốc định ra trước khi tiến vào phù quang bí cảnh.
Nghĩ tới đây Diệp Huyền lập tức bảo Hạ Thất Tịch dẫn đường.
Tuy Hạ Thất Tịch đã khôi phục thương thế nhưng bảo nàng đi một mình cũng không phải biện pháp tốt, hắn đành phải đi tìm đội ngũ Thiên Kim quốc sau đó một mình hắn sẽ rời đi.
Nửa canh giờ sau, đám người Diệp Huyền đi vào một sơn cốc.
- Hạ Thất Tịch sư tỷ, ngươi không có việc gì, thật sự là quá tốt.
Trong sơn cốc có một đám đệ tử Thiên Kim quốc, sau khi nhìn thấy Hạ Thất Tịch thì đám người Từ Bác Minh đầu lĩnh bước nhanh tới gần.
- Hạ Thất Tịch sư tỷ, ta vừa mới nghe nói ngươi và đám người Kim Điền bị yêu thú đuổi giết trong núi rừng cách đây không lâu, chúng ta đang chuẩn bị thông tri hội trưởng nhờ hắn đi cứu ngươi, không nghĩ tới ngươi đã trở lại, ngươi không sao chớ? Đám Kim Điển đâu rồi?
Từ Bác Minh vừa đi lên đã khẩn trương hỏi thăm, biểu hiện đã buông được gánh nặng xuống.
- Ta không sao nhưng Kim Điển bọn họ...
Hạ Thất Tịch thở dài.
Sắc mặt đám người Từ Bác Minh tối sầm lại, cũng là biết rõ có lẽ đã xảy ra chuyện bất hạnh.
- Sư tỷ, trong phù quang bí cảnh nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, đây là chuyện không có biện pháp, ngươi cũng không cần quá tự trách, ngươi còn sống là tốt rồi.
Thời điểm bọn họ trao đổi với nhau, đám người Diệp Huyền cũng dò xét cả sơn cốc, trong sơn cốc này có không ít đệ tử đang tụ tập, trừ người Thiên Kim quốc ra, đệ tử mấy vương quốc khác cũng không ít, Lưu Vân quốc tự nhiên cũng có đệ tử ở chỗ này.
- Chẳng lẽ trong sơn cốc này có đồ vật đặc thù hay sao?
Diệp Huyền âm thầm suy đoán, đi vào phù quang bí cảnh, thời gian của mỗi người vô cùng trân quý, sẽ rất ít tụ tập cùng một chỗ, tụ tập với nhau hoặc là có chuyện gì đó, hoặc là gặp được đại địch, hoặc là có bảo vật giống như Thất Thải Hoa Liên trước kia.
- Sư tỷ, tại sao ngươi lại đi chung với Lưu Vân quốc Diệp Huyền?
Sau khi trao đổi một phen Từ Bác Minh nhìn sang Diệp Huyền, hắn thập phần cảnh giác.
- Từ Bác Minh, không được vô lễ, Diệp Huyền là ân nhân cứu mạng ta, nếu như không có hắn thì ta đã táng thân trong miệng yêu thú.
Hạ Thất Tịch mở miệng nói.
- Thì ra là như thế.
Từ Bác Minh chắp tay với Diệp Huyền:
- Diệp Huyền huynh đệ, vừa rồi thực xin lỗi.
Tuy hắn nói như vậy nhưng trong mắt vẫn có một tia hoài nghi và kiêng kị Diệp Huyền.
Diệp Huyền tự nhiên sẽ không để ý tới thái độ của đám người Từ Bác Minh, lúc này nói:
- Hạ Thất Tịch, nếu ngươi đã tụ hợp với đệ tử Thiên Kim quốc thì ta cũng cáo từ rời đi.
Nói xong Diệp Huyền quay người rời đi.
- Diệp Huyền.
Hạ Thất Tịch vội vàng nói.
- Có việc gì thế?
Diệp Huyền quay người hỏi.
- Không có việc gì.
Trong mắt Hạ Thất Tịch sinh ra một tia hào quang kiên định, nàng xuất ra một khối ngọc bội trong người đưa tới trước mặt Diệp Huyền:
- Diệp Huyền, đây là một khối ngọc bội của Hạ gia chúng ta, có thể ân cần săn sóc thân thể, cám ơn ngươi trợ giúp.
Diệp Huyền vừa muốn cự tuyệt, ánh mắt hắn nhìn sang khối ngọc bội và sững sốt.
Ngọc bội kia có màu xanh lam, phía trên có một đạo khí lưu hình rồng đang lưu chuyển và tỏa ra khí tức thâm thúy xa hoa.
- Long Tâm Ngọc, Hạ gia?
Thương thế của nàng quá mức nghiêm trọng, bàn tay hết sức nhỏ vừa mới kéo áo lên liền không cách nào nhúc nhích, bàn tay cũng không còn khí lực nên buông mảnh vải ra, xuân quang lộ ra ngoài còn nhiều hơn nữa.
Hạ Thất Tịch gấp tới mức sắp khóc.
Diệp Huyền thu hồi bảo vật của Lý Hạc, lúc này mới phát hiện Hạ Thất Tịch còn ngẩn người, hắn cau mày nói:
- Vì sao ngươi chưa mặc quần áo?
Hạ Thất Tịch vừa vội vừa thẹn, đỏ mặt xấu hổ nói:
- Ta... Ta không còn khí lực.
Diệp Huyền lắc đầu, hắn đi tới trước người Hạ Thất Tịch, dùng cảm giác quét qua, lúc này mới phát hiện thân thể Hạ Thất Tịch bị thương thập phần nghiêm trọng, khó trách nàng nằm bất động cả buổi.
Thương thế do bị giáp long kích thương chỉ là rất nhỏ, chủ yếu là nàng trải qua chạy trốn thời gian dài nên sức cùng lực kiệt, hơn nữa tao ngộ chuyện Lý Hạc cho nên nộ hỏa công tâm, huyền lực hỗn loạn, căn bản không thể điều động một tia, nếu như trị liệu trễ, chẳng những không thể khôi phục, ngược lại sẽ càng làm thương thế nghiêm trọng và có khả năng vẫn lạc.
- Thật sự phiền toái.
Nếu như là những người khác, Diệp Huyền căn bản chẳng muốn quản, nhưng Hạ Thất Tịch là nữ tử, Diệp Huyền thật sự không đành lòng nhìn thấy nàng nằm ở chỗ này bị yêu thú ăn tươi. Hơn nữa lúc trước Hạ Thất Tịch thấy hắn gặp nguy hiểm cũng không có bỏ mình chạy đi, càng không dẫn nguy hiểm tới chỗ hắn..
Nghĩ tới đây Diệp Huyền lập tức ngồi khoanh chân tại chỗ, hai tay đặt lên trước ngực Hạ Thất Tịch..
- Ngươi, ngươi muốn làm gì...
Hạ Thất Tịch vừa thẹn lại sợ, cảm nhận được hai tay Diệp Huyền đặt lên da thịt trước ngực của mình, cảm giác người khác phái tiếp xúc lập tức làm cho da thịt của nàng nóng bừng.
Đồng thời trong người của nàng sinh ra cảm giác khác thường, loại cảm giác này thập phần cổ quái, lại làm cho làm cho nàng có một loại vạn phần chờ mong cảm giác, trong nội tâm giống như có ngàn vạn con kiến bò lên người, thân thể như mềm nhũn ra.
Diệp Huyền cau mày thật sâu.
- Ngươi đang làm gì đó? Nín thở tập trung tâm thần, toàn lực điều động huyền lực trong cơ thể dọc theo tuyến đường huyền lực ta vận chuyển.
Hạ Thất Tịch nghe Diệp Huyền nói như vậy liền giật mình tỉnh táo lại, nghĩ đến suy nghĩ của mình lúc trước lập tức xấu hổ không thôi, nàng là đệ nhất thiên tài Thiên Kim quốc cho nên nhanh chóng khôi phục tinh thần, kiệt lực không quan tâm tới hai tay Diệp Huyền tiếp xúc da thịt với mình, dựa theo lộ tuyến huyền lực của Diệp Huyền đang vận chuyển.
Một tia huyền lực nhỏ bé bị nàng điều động và vận chuyển từ từ trong cơ thể.
Qua chừng nửa nén nhang sau, Hạ Thất Tịch cảm giác cảm giác tan vỡ trong cơ thể chậm rãi biến mất.
- Xong rồi!
Diệp Huyền thu hồi hai tay và nói:
- Ngươi có thể âận chuyển huyền lực và đi lại.
Hạ Thất Tịch lập tức giật mình phát hiện thân thể của nàng có thể hoạt động.
Hạ Thất Tịch không cần suy nghĩ, vội vàng xuất ra một bộ quần áo mới, trốn ở một mảnh lùm cây về sau, sột sột soạt soạt đổi.
Mặc dù Diệp Huyền không có tận lực nhìn nhưng thời khắc chú ý bất cứ chuyển động nào trong khu vực chung quanh, hắn lơ đãng vẫn nhìn xuyên qua lùm cây và nhìn thấy xuân quang của Hạ Thất Tịch lộ ra ngoài.
Dáng người của nàng uyển chuyển, không thể không nói là vưu vật nhân gian.
Sau khi thay một bộ quần áo, Hạ Thất Tịch đi ra khỏi lùm cây và cảm kích Diệp Huyền.
- Diệp Huyền, vừa rồi đa tạ ngươi, nếu như không có ngươi thì ta đã...
Nghĩ đến chính mình có khả năng bị cưỡng bức, trong nội tâm Hạ Thất Tịch lúc này mang theo hoảng sợ không nhỏ.
- Ta chỉ tiện tay mà thôi, Diệp Huyền ta xem thường nhất chính là những kẻ như thế.
Diệp Huyền khoát khoát tay, qua một lúc hắn nghi ngờ nói một câu:
- Đúng rồi, không phải ngươi tụ tập với đám người Chúc Thiên Lam hội trưởng hay sao? Lúc ấy lần đầu tiên chúng ta gặp nhau là tại đỉnh núi gần đây, về sau đám người Chúc Thiên Lam hội trưởng cũng đi tới nơi đó.
- Ah, hội trưởng cũng tới đó sao?
Hạ Thất Tịch giật mình nói.
- Như thế nào? Về sau trong ngọn núi kia sinh ra chấn động rất mạnh mà, nơi đó hấp dẫn rất nhiều người tới, ngươi không đi sao?
Lần này tới phiên Diệp Huyền nghi hoặc, lúc ấy bọn họ cách vị trí của Thất Thải Hoa Liên rất gần, Hạ Thất Tịch không có khả năng không cảm nhận được khí tức nóng rực khi đó.
Hạ Thất Tịch giải thích:
- Không phải lúc ấy ngươi không muốn chúng ta đi theo ngươi sao, cho nên chúng ta cảm nâận được khí tức nóng rực nhưng bỏ qua.
Diệp Huyền không ngờ là vì nguyên nhân này, hắn lúc này sờ sờ mũi của mình, còn muốn hại Hạ Thất Tịch hay sao? Nếu như không phải mình nói câu đó chắc có lẽ nàng cũng đi tới tụ tập với Chúc Thiên Lam.
Cho dù mình không muốn nàng và những người khác đi theo, thật không ngờ bọn họ không đi theo, nữ nhân này cũng quá cứng ngắt ah.
Dù như thế nội tâm Diệp Huyền vẫn băn khoăn.
- Diệp Huyền, kế tiếp ngươi muốn đi đâu? Có thể cho ta đi theo ngươi hay không?
Hạ Thất Tịch cắn cắn bờ môi nói một câu.
Hiện tại bản thân nàng bị trọng thương, nàng còn không phải đối thủ của yêu thú tam giai, muốn an toàn cũng chỉ có thể đi theo Diệp Huyền.
Diệp Huyền cau mày, trên người hắn có quá nhiều bí mật nên không muốn Hạ Thất Tịch đi theo, đáng tiếc bản thân Hạ Thất Tịch đang trọng thương, hắn lại không thể bỏ mặc nàng mà không quan tâm.
Dù sao Hạ Thất Tịch hiện tại bị như vậy cũng có quan hệ với hắn.
Nhìn thấy Diệp Huyền chậm chạp không nói lời nào, trong nội tâm Hạ Thất Tịch cũng m đạm, vừa muốn nói gì đó liền nghe Diệp Huyền nói:
- Như vậy đi, ngươi tạm thời đi theo ta, đồng thời chữa thương thật tốt, chờ thương thế của ngươi tốt lên lại đi tìm đội ngũ Thiên Kim, khi đó chúng ta sẽ tách ra.
Trong nội tâm Hạ Thất Tịch vui mừng và gật đầu.
sau đó Diệp Huyền mang theo Hạ Thất Tịch hành tẩu, trên đường đi âm thầm sai khiến đám giáp long tìm linh dược..
Có giáp long làm thay cho nên Diệp Huyền không có động thủ cũng tìm được không ít linh dược..
Làm cho Diệp Huyền nghi hoặc là, tại sao yêu thú trong khu rừng này lại nhiều hơn trước.
Hơn nữa đám Huyền thú và yêu thú như đang tìm kiếm cái gì đó, rất có tính mục đích.
Một khi gặp được nhân loại, những Huyền thú và yêu thú đều tiến công, trừ chuyện này ra, trên đường đi gặp một ít Huyền thú thì những Huyền thú và yêu thú kia đều tấn công.
Chẳng lẽ trong Huyền thú có nội đâu?
Diệp Huyền biết rõ không phải không có chuyện này, Huyền thú có được trí tuệ, bởi vậy chúng cũng giống như nhân loại, cũng sẽ phân chia thế lực, giống như lúc hắn nhìn thấy ba Huyền thú ngũ giai tại chỗ của Thất Thải Hoa Liên, bọn chúng đều thống lĩnh yêu thú của riêng mình, bình thường sẽ chiến đấu với nhau.
Chương 527 Kim Lân đại nhân (2)
Chuyện của Huyền thú với nhau cho nên Diệp Huyền không muốn quản.
Khống chế giáp long và đám yêu thú khác, Diệp Huyền tận lực tránh đám Huyền thú và yêu thú kia.
Trên đường đi Diệp Huyền thay đổi lộ tuyến vài lần.
Hạ Thất Tịch nhìn thấy Diệp Huyền liên tiếp thay đổi phương hướng như thế, trong nội tâm nàng nghi hoặc nhưng lại không nói cái gì, nàng chỉ yên lặng đi bên cạnh Diệp Huyền và tận lực khôi phục thực lực..
Đột nhiên sắc mặt Diệp Huyền thay đổi nhanh chóng.
- Ngươi chờ ở nơi này, không nên lộn xộn.
Hắn vừa dứt lời, bất chấp nói nhiều với Hạ Thất Tịch, Diệp Huyền lập tức bay đi xa.
Hạ Thất Tịch nhìn bóng lưng Diệp Huyền biến mất, vẻ mặt kinh ngạc, hoàn toàn không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Trong núi rừng, Diệp Huyền bay đi trong lo lắng, bởi vì hắn phát hiện giáp long của mình đang bị vây công.
Đây là con yêu thú ngũ giai đầu tiên của mình, Diệp Huyền còn chuẩn bị mang nó ra khỏi phù quang bí cảnh, tự nhiên sẽ không nhìn nó chết tại nơi này.
Tuy biết rõ giáp long đang bị vây công nhưng bởi vì một tia vũ hồn chi lực của thôn phệ vũ hồn nên hắn chỉ có thể điều khiển giáp long từ xa, bởi vậy Diệp Huyền không hiểu lai lịch của yêu thú và Huyền thú vây công giáp long, hắn chỉ biết yêu thú tiến công giáp long không chỉ có một, hơn nữa còn cực kỳ cường đại.
Nếu không phỉa giáp long gặp nguy hiểm vẫn lạc thì nó sẽ không truyền tin tức như thế.
Hắn bay nhanh trong nửa nén nhang, Diệp Huyền lập tức đi tới bên cạnh giáp long.
Rầm rầm rầm!
Chỉ thấy trên chiến trường cách đó không xa có ba con yêu thú dang chém giết lẫn nhau.
Trong đó có một con toàn thân vàng óng, có hoa văn của báo săn, khí tức của báo săn khủng bố, tốc độ lại cực nhanh, nó giống như một đạo hào quang pha tạp với màu vàng, nó làm người ta có cảm giác hoa mắt.
Tốc độ nó cực nhanh, giáp long không thể ngăn cản nó công kích.
Còn có một con cự hùng to lớn, con cự hùng này có hình thể không kém gì giáp long, da thịt trên người nó như nham thạch, mỗi đi một bước đều làm đại địa run rẩy, cự trảo của nó đánh giáp long máu tươi đầm đìa, sức chiến đấu kinh người.
Một con cuối cùng là liệp ưng to lớn, nó từ trên không trung lao xuống, thỉnh thoảng còn phát động tấn công giáp long, hơn nữa còn lưu vết thương trên người giáp long rất sâu.
Ba con yêu thú, khí tức trên người chúng cực kỳ khủng bố, tất cả đều là ngũ giai, mỗi con có thực lực không yếu hơn giáp long, ba con yêu thú liên hợp với nhau, giáp long của Diệp Huyền chỉ có thể chống đỡ và bại lui liên tục.
Cũng may giáp long da dày thịt béo, lực phòng ngự kinh người mới không có vẫn lạc, mặc dù như thế, giáp long vẫn máu tươi đầm đìa và không kiên trì được bao lâu.
Trừ ba con yêu thú ngũ giai ra, cách đó không xa còn có một con Huyền thú ngũ giai, con Huyền thú này là nham thạch cự mãng cực lớn, toàn thân của nó do nham thạch cấu thành, nó ở cách đó không xa và lạnh lùng nhìn căằm căằm vào ba yêu thú tấn coogn giáp long.
- Giáp long, ngươi cũng dám phản bội Kim Lân đại nhân vĩ đại, chủ nhân của ngươi là ai? Nhanh chóng dẫn nó tới gặp chúng ta, nếu không ngươi nên biết thừa nhận lửa giận của Kim Lân đại nhân sẽ thống khổ thế nào.
Nham thạch cự mãng lạnh lùng nói một câu.
Rống rống!
Giáp long liên tục gào thét nhưng thà chết không chịu khuất phục.
- Hừ, thật không có nhìn ra ngươi còn có cốt khí như vậy, tuy ngươi không nói cũng không có việc gì, chỉ bắt ngươi về, Kim Lân đại nhân sẽ trừng phạt phản đồ ngươi thôi.
Nham thạch cự mãng cười lạnh nhìn giáp long.
Kim Lân đại nhân?
Trong lòng Diệp Huyền chấn động, thủ lĩnh của đám Huyền thú và yêu thú này là ai?
Trong đầu Diệp Huyền nhớ lại một tia hồn niệm khống chế giáp long lúc trước, hồn niệm cường đại vượt xa Huyền thú ngũ giai, chẳng lẽ là chủ nhân của giáp long lúc trước?
Nói như vậy sở dĩ trong khu rừng xuất hiện nhiều Huyền thú và yêu thú như thế là bởi vì hắn cướp đi giáp long trong tay Kim Lân đại nhân gì đó.
Sắc mặt Diệp Huyền lúc này biến thành ngưng trọng.
Trong thế giới nhân loại cũng phân chia đẳng cấp khác nhau, thế giới Huyền thú và yêu thú dùng thực lực vi tôn, có thể điều khiển nhiều Huyền thú, yêu thú như thế, hơn nữa mệnh lệnh chúng hành động, thực lực của Kim Lân đại nhân chắc chắn vô cùng kinh người.
Hiện tại Diệp Huyền tạm thời không quản nhiều như thế, hắn phải nghĩ biện pháp cứu giáp long ra khỏi tay của đám yêu thú trước mặt..
Tùy tiện lao ra là biện pháp ngốc nhất.
Trong lòng Diệp Huyền hơi động, hắn nghĩ ra một diệu kế.
Vèo!
Diệp Huyền đã sớm khống chế nham thạch cự lang và bọ ngựa tới gần nơi này, Diệp Huyền khống chế, nham thạch cự lang lập tức ném một viên nham thạch công kích nham thạch cự mãng.
- Ân? Rác rưới tới từ nơi nào, lại dám mạo phạm tồn tại vĩ đại như ta? Cút cho ta.
Nham thạch cự mãng tiến giai tới Huyền thú ngũ giai nào có bị công kích như thế, nham thạch cự lang làm như vậy đã chọc nó giận dữ, toàn thân tỏa ra khí tức hồn lực cực kỳ khủng bố, nó không ngừng trấn áp nham thạch cự lang.
Huyền thú trời sinh có năng lực thống ngự yêu thú, hồn niệm của Huyền thú áp chế, yêu thú cấp thấp hoàn toàn không có năng lực động đậy.
Làm cho nham thạch cự mãng tức giận là, nham thạch cự lang lại không sợ hồn niệm của nó áp chế, ngược lại còn gào thét vài tiếng nói nó.
- Ân? Tiểu gia hỏa đáng chết.
Trong nội tâm nham thạch cự mãng tức giận không gì sánh được, lập tức nhìn lên phi ưng trên bầu trời và ra lệnh đánh giết ngay lập tức.
Ôi!!!!
Phi ưng trên bầu tơời không ngừng gào thét, đôi mắt lạnh như băng và bay thẳng về phía nham thạch cự lang.
Nham thạch cự lang giống như bị kinh hãi, nó vội vàng lui về phía sau và bỏ chạy thục mạng.
Phi ưng đuổi sát phía sau, nhanh chóng tới gần, hai đại yêu thú một đuổi một chạy và biến mất trong núi rừng.
Trên mặt nham thạch cự mãng lộ ra thần thái trào phúng.
- Dám mạo phạm ta, quả nhiên là muốn chết.
Nham thạch cự mãng trào phúng cười cười, trong nội tâm của nó đã xem nham thạch cự lang như yêu thú phải chết, bị phi ưng ngũ giai đuổi giết làm gì có cơ hội sống sót.
Nó ánh mắt ngược lại rơi vào mình đầy thương tích giáp long trên người, trong nội tâm dương dương đắc ý:
- Lúc này Kim Lân đại nhân phát ra mệnh lệnh, vẫ là Ngã Khuê ta lợi hại nhất, thay đại nhân tìm được phản đồ, hắc hắc, đại nhân cao hứng nói không chừng sẽ ban thưởng cho ta cái gì đó.
Trong nội tâm nham thạch cự mãng tưởng tượng tới cảnh bắt lấy giáp long và trở lại bên người đại nhân, khi đó hắn nhìn thấy ánh mắt thỏa mãn của đại nhân.
Chương 528 Yêu vương
Trong núi rừng.
Nham thạch cự lang đang bỏ trốn ở phía trước, phi ưng nhanh chóng đuổi theo phía sau.
Diệp Huyền nấp trong bụi cỏ nhìn thấy phi ưng lao đi như mũi tên nhọn, nó đang bay về hướng của mình, thôn phệ vũ hồn của Diệp Huyền nhanh chóng tỏa ra và tập trung vào phi ưng.
Phi ưng cảm ứng được khí tức của Diệp Huyền, nó lập tức sợ tới mức toàn thân run rẩy, ầm, nó rơi xuống núi rừng và lăn lông lóc, lúc này mới dừng lại và vô cùng chật vật.
Chiêm chiếp!
Phi ưng thất tha thất thểu đứng lên, nó hoảng sợ nhìn thôn phệ vũ hồn trên đầu của Diệp Huyền, khí tức khủng bố vô hình này làm cho thân thể của nó không ngừng run rẩy vài lần.
Nó nơm nớp lo sợ nnằm trước mặt Diệp Huyền, nó ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền, trong nội tâm sợ hãi, khí tức khủng bố như thế, đối phương tuyệt đối là Huyền thú yêu vương, tại sao nó lại hóa thành bộ dạng nhân loại? Chẳng lẽ là kẻ địch với Kim Lân đại nhân sao?
Cho dù hắn là thủ hạ của Kim Lân nhưng nó không dám động đậy dưới khí tức của Diệp Huyền bao phủ.
Phi ưng yêu thú?
Diệp Huyền không ngờ tới mình hấp dẫn con yêu thú đầu tiên tới nơi này chính là phi ưng trong ba con yêu thú, như vậy cũng tốt, phi ưng yêu thú thị lực mạnh nhất, hàng phục nó sẽ an toàn hơn trước không ít.
Hơn nữa phi ưng yêu thú này có một nhược điểm là chiến đấu yếu nhưng năng lực cơ động mạnh nhất, nếu có thể thu phục tuyệt đối là thu hoạch không tệ, hơn nữa tốc độ của phi ưng yêu thú cực kỳ nhanh chóng, nó có công dụng lớn khi thu phục yêu thú khác.
Nghĩ tới đây, Diệp Huyền lúc này phóng xuất một tia thôn phệ vũ hồn tiến vào trong thân thể phi ưng.
Quả nhiên trong đầu phi ưng yêu thú có một đạo hồn niệm cực kỳ cường đại nhưng Diệp Huyền dùng thôn phệ vũ hồn thôn phệ cho nên hồn niệm kia bị cắn nuốt nhanh chóng, sau đó hóa thành lạc ấn vũ hồn của Diệp Huyền thay vào vị trí ban đầu.
Chiêm chiếp!
Phi ưng yêu thú ngoan ngoãn đứng ở nơi đó, không có Diệp Huyền phân phó thì nó không dám hành động.
Sau khi thu phục phi ưng, Diệp Huyền lập tức lệnh phi ưng quay lại đội ngũ.
- Xem ra tiểu gia hỏa kia đã chết.
Nham thạch cự mãng cười lạnh, đột nhiên nó cau mày, phát hiện phi ưng yêu thú có chút không đúng nhưng không đúng thế nào lại không rõ ràng, vì vậy nó không quan tâm tới nữa.
Dưới ba con yêu thú tiến công, giáp long không ngừng lui về phía sau.
XIU....XIU... XÍU...UU!!
Đột nhiên ba đạo hào quang từ xa lao tới gần và bắn vào con mắt của nham thạch cự mãng.
Cái đuôi của nham thạch cự mãng quét qua đánh tan ba đạo hào quang bay tới, đó là binh khí nhân loại.
Nham thạch cự mãng phát hiện quá trình thu phục giáp long quá lại tràn ngập gian khổ, lúc trước là nham thạch cự lang đánh lén, hiện tại có nhân loại ở gần đây.
- Thiểm Điện Báo, ngươi đi giết nhân loại cho ta.
Nham thạch cự mãng nhăn cau mày, phi ưng và Cự Hùng trước mắt đang tại và giáp long solo, chỉ có Thiểm Điện Báo ở ngoại vi 廵 lướt, nham thạch cự mãng biết rõ gần đây trong núi rừng có không ít nhân loại cường giả tồn tại, đề phòng dừng lại đưa tới càng nhiều nhân loại, nó lúc này quyết định đem vừa mới cái kia đánh lén nhân loại giết chết.
Tuy lực công kích của Đại Địa Chi Hùng rất mạnh nhưng phương diện tốc độ di chuyển quá chậm, tương đối mà nói, phái Thiểm Điện Báo đi sẽ an toàn hơn nhiều.
Thiểm Điện Báo nghe nham thạch cự mãng phân phó cho nên nhanh chóng tiến vào trong núi rừng.
Không bao lâu Thiểm Điện Báo cũng trở lại, nham thạch cự mãng thản nhiên cười cười, đám nhân loại và yêu thú thật ngu xuẩn, lại dám công kích mình.
Trong đầu nó vừa có ý niệm này, lập tức nhìn thấy Thiểm Điện Báo và hắc ưng đang vây công giáp long đột nhiên chuyển di mục tấn công vào nó.
Nham thạch cự mãng lập tức kinh ngạc, nó không có thời gian cân nhắc, nó vội vàng đào thoát khỏi hai đại yêu thú tiến công, mặc dù như thế trên người nham thạch cự mãng còn có vài miệng vết thương rất sâu, máu tươi chảy xuống.
Rầm rầm rầm.
Thiểm Điện Báo và bóng đen liên tục tiến công làm cho nham thạch cự mãng không ngừng lui về phía sau.
- Thiểm Điện Báo, Phi Thiên Ưng, các ngươi làm gì, muốn tạo phản đúng không?
Trong nội tâm nham thạch cự mãng vô cùng kinh hãi, hồn niệm vô hình lập tức tỏa ra, nó muốn ngăn chặn hai đại yêu thú nhưng hồn niệm vừa têếp xúc với thân thể đối phương, sắc mặt nham thạch cự mãng lập tức biến hóa.
- Không đúng, tại sao trên người chúng không có khí tức hồn niệm của Kim Lân đại nhân?
Rốt cuộc nham thạch cự mãng đã phát hiện không đúng ở điểm nào, đó là vì khí tức trên người Thiểm Điện Báo và Phi Thiên ưng biến hóa.
Rốt cuộc là ai?
Xóa đi khí tức của Kim Lân đại nhân, khống chế Thiểm Điện Báo và Phi Thiên ưng, chẳng lẽ là chủ nhân khống chế giáp long hay sao?
Trong nội tâm nham thạch cự mãng vừa sợ vừa giận, mất đi hồn niệm áp chế, thân là Huyền thú ngũ giai nhưng thực lực của nó không mạnh hơn Thiểm Điện Báo và Phi Thiên ưng bao nhiêu.
Nghĩ tới gần đó có gia hỏa xóa đi khí tức hồn niệm của Kim Lân đại nhân đang tồn tại, trong nội tâm nham thạch cự mãng sợ hãi không nhỏ.
Trong tưởng tượng của nó, có thể xóa đi khí tức hồn niệm của Kim Lân đại nhân tuyệt đối là tồn tại còn cường đại hơn Kim Lân đại nhân.
Trong lúc bối rối nham thạch cự mãng không muốn chiến đấu, nó lập tức phát lệnh cho Đại Địa Chi Hùng và quay người bỏ chạy.
Oanh!
Đột nhiên có ngọn núi màu đen xuất hiện nện thẳng vào đỉnh đầu của nó.
Rốt cuộc đối phương cũng ra tay.
Trong nội tâm nham thạch cự mãng kinh ngạc, thân thể như nham thạch không ngừng nhúc nhích, cái sừng màu vàng trên đầu của nó tỏa sáng và đụng thẳng vào ngọn núi đang nện xuống.
Tiếng nổ lớn vang lên.
Da thịt nham thạch bên ngoài thân thể nham thạch cự mãng vỡ vụn thật nhanh, toàn thân của nó lung la lung lay, trong miệng nó phun máu tươi như suối.
Nham thạch cự mãng sợ tới mức hồn phi phách tán, một kích vừa rồi của nó đã là công kích cường đại nhất, không nghĩ tới nó không thể phá hủy công kích của đối phương.
- Đại nhân tha mạng, đại nhân tha mạng ah.
Nham thạch cự mãng cũng không bỏ chạy thục mạng, nó hoảng hốt gào to và nằm trên mặt đất.
Trong bụi cỏ, Diệp Huyền khống chế trấn nguyên thạch dừng lại, hắn sợ Hồn Thiên Diệt Địa Ma Bàn không thể trấn áp nham thạch cự mãng cho nên vừa rồi đã vận dụng trấn nguyên thạch, hiện tại quả nhiên thu được rất tốt.
Nghe được nham thạch cự mãng hoảng sợ cầu xin tha thứ, trong nội tâm Diệp Huyền lập tức có chủ ý.
Chương 529 Long Tâm Ngọc (1)
Hắn không có đi ra ngoài, tiếp tục nấp trong bụi cỏ nhưng lại dùng uy áp của thôn phệ vũ hồn lên tiếng.
- Bảo ta tha cho ngươi? Hừ, vì sao ngươi ra tay với thủ hạ của bổn đại nhân?
Ngữ khí của Diệp Huyền mang theo vài phần tức giận, uy áp của thôn phệ vũ hồn hàng lâm bao phủ toàn thân nham thạch cự mãng.
Sắc mặt nham thạch cự mãng biến hóa, thân là Huyền thú ngũ giai, đối diện với uy áp đáng sợ như thế, thậm chí nó có cảm giác hít thở không thông, cảm giác hôn mê làm nội tâm nó sợ hãi không chịu nổi.
Uy áp như thế, hơn nữa xóa đi hồn niệm của Kim Lân đại nhân, dễ dàng khống chế giáp long, Thiểm Điện Báo và Phi Thiên ưng, đối phương tuyệt đối là tồn tại cùng tầng thứ với Kim Lân đại nhân, rất có thể là một con Huyền thú yêu vương.
- Không phải, đại nhân, tiểu nhân không dám mạo phạm đại nhân, bởi vì giáp long trước kia chính là thủ hạ của Kim Lân đại nhân, đại nhân ngươi cướp lấy thủ hạ của Kim Lân đại nhân, Kim Lân đại nhân mới ra lệnh bảo ta đi mang giáp long trở về..
- Yêu vương đại nhân, tha mạng, tha mạng ah.
Nghĩ đến đối phương rất có thể là một đầu Huyền thú yêu vương thì nham thạch cự mãng lập tức sợ tới mức mất hồn mất vía, không ngớt lời xin khoan dung.
Nó có chút nghĩ mãi mà không rõ, vì cái gì lại xuất hiện một con yêu vương, rốt cuộc gia hỏa này có địa vị gì?
Những vấn đề này nó có nghĩ phá đầu cũng không nghĩ thông suốt, buồn cười trước kia nó còn một lòng muốn bắt giáp long trở về, nếu như nó biết rõ chính mình lẫn vào giữa hai con yêu vương tranh đấu, một lần nữa cho nó một trăm lá gan cũng không dám.
Trong nội tâm Diệp Huyền khẽ động, thì ra những yêu thú này dĩ nhiên là thủ hạ của một yêu vương, khó trách hồn niệm trong đầu giáp long cường đại như thế.
Đối với yêu vương, Diệp Huyền cũng không xa lạ gì, chỉ có yêu thú và Huyền thú ngoài thất giai mới có thể xưng yêu vương, đặc biệt là Huyền thú, đạt tới thất giai Vương cấp thì có thể hóa thành hình người hành tẩu đại lục.
Không nghĩ tới nham thạch cự mãng xem mình thành một yêu vương.
- Bổn vương tung hoành phiến núi rừng này, mới mặc kệ giáp long là thủ hạ của Kim Lân hay Ngân Lân, bổn vương vừa ý nó, tất nhiên sẽ thu phục nó.
Ngữ khí của Diệp Huyền thập phần bá đạo nói ra, hắn giả vờ giống như đúc.
- Đúng, đúng, yêu vương đại nhân tha mạng, là tiểu nhân lỗ mãng.
Nham thạch cự mãng hoảng sợ lên tiếng.
- Ngươi đi đi, ngươi nói Kim Lân kia ở nơi nào? Bổn vương có rảnh, nhất định sẽ đi gặp nó.
- Đa tạ yêu vương đại nhân tha mạng, Kim Lân đại nhân ở Thiên Phong sơn cách nơi này sáu ngàn dặm!
Sau khi nham thạch cự mãng nói xong, toàn thân của nó mềm yếu bò đi thật nhanh.
Trong nội tâm của nó thề, sau này tuyệt đối không dám lẫn vào tranh đấu giữa yêu vương với nhau.
Ầm ầm!
Không chờ nham thạch cự mãng bò đi rất xa.
Trấn nguyên thạch lơ lửng trên đỉnh đầu, đột nhiên uy áp bao phủ nham thạch cự mãng nhưng không kịp phản ứng, đầu của nó bị nện nhão nhẹt.
Nếu như nó cố tình đề phòng có lẽ còn có thể kiên trì một lát, dưới khí tức Diệp Huyền bao phủ đã dọa nó phá gan, hơn nữa Diệp Huyền cho nó rời đi nên tâm thần của nó lập tức buông lỏng cho nên mới bị Diệp Huyền thừa cơ chui vào chỗ trống.
Rống rống!
Đại Địa Chi Hùng lập tức gào thét thảm thiết.
Diệp Huyền đi ra khỏi lùm cây, bắt chước làm như cũ, Đại Địa Chi Hùng cũng bị hắn thu phục.
Đại Địa Chi Hùng, Phi Thiên ưng, Thiểm Điện Báo đều là yêu vương, thôn phệ vũ hồn của Diệp Huyền có thể thu phục chúng nhưng nham thạch cự mãng là Huyền thú, Diệp Huyền cũng chỉ có thể giết nó.
Trừ nguyên nhân này ra, Diệp Huyền cũng muốn đánh chết nham thạch cự mãng.
Nham thạch cự mãng là Huyền thú ngũ giai Thổ hệ, vừa vặn đối ứng với đại địa vũ hồn, khó mà gặp được một con Huyền thú ngũ giai Thổ hệ, Diệp Huyền tự nhiên sẽ không bỏ mặc nó rời đo.
Lúc này thôn phệ vũ hồn hấp thu hồn niệm của nham thạch cự mãng, Diệp Huyền lại đào hồn tinh ngũ giai trong người nham thạch cự mãng, lúc này khoanh chân hấp thu.
Hai canh giờ sau.
Ông!
Trên đỉnh đầu Diệp Huyền, đại địa vũ hồn xuất hiện, lực lượng kinh khủng bao phủ tất cả, ba đạo tinh hoàn màu vàng lưu chuyển trên đại địa vũ hồn.
Lại là một tinh hoàn cực hạn.
Lúc trước Diệp Huyền hấp thu hồn tinh tứ giai của Địa Long, từ đó đại địa vũ hồn đột phá nhị tinh và hắn tấn cấp Vũ Sư, hôm nay Diệp Huyền đạt tới tứ giai Thiên Vũ Sư, hấp thu hồn tinh ngũ giai lại không có một chút áp lực nào cả.
Nếu như có võ giả khác trên đại lục nhìn thấy cảnh tượng như vậy, chỉ sợ sẽ khiếp sợ tột đỉnh.
Đứng dậy, Diệp Huyền hơi ngạc nhiên.
- Ồ, hồn tinh nham thạch cự mãng này cho ta một đạo hồn kỹ.
Tinh hoàn ba màu kia tỏa sáng, ngay sau đó tiếng ken két vang lên, trên người Diệp Huyền xuất hiện một tầng nham thạch hộ giáp, hắn như biến thành thạch đầu nhân nhưng hành động không bị ảnh hưởng.
- Đây là áo giáp nham thạch?
Diệp Huyền âm thầm kinh hỉ.
Thời điểm hấp thu hồn tinh Huyền thú, võ giả có tỷ lệ nhất định đạt được một kỹ năng của Huyền thú, trước kia hấp thu hồn tinh Địa Long, Diệp Huyền cũng không có đạt được kỹ năng gì, không nghĩ tới hấp thu nham thạch cự mãng lại thu được một hồn kỹ.
Phải biết rằng võ giả thông qua hấp thu hồn tinh đạt được hồn kỹ với xác suất thập phần thấp.
Thí nghiệm cường độ thân thể, Diệp Huyền lập tức được ra kết luận.
- Nham thạch áo giáp, tuy không thể tăng cường lực lượng của ta nhưng lại gia tăng phòng ngự thân thể, trong thời gian ngắn đã tăng lên gấp đôi, kết hợp Cửu Chuyển Thánh Thể, cường độ thân thể của hắn sánh ngang ngũ giai Võ Tông tam trọng, hơn nữa còn mạnh hơn một ít.
Diệp Huyền cũng không có vì thế mà quên hết tất cả.
Lại cho giáp long phục dụng mấy viên thuốc chữa thương, Diệp Huyền phân phó mấy đại yêu thú hành tẩu ở phụ cận, đồng thời hắn nhìn thi thể nham thạch cự mãng trên mặt đất, sắc mặt ngưng trọng.
Không nghĩ tới trong phù quang bí cảnh còn có một đầu yêu vương.
Trong nội tâm Diệp Huyền nặng nề, hắn biết rõ yêu vương cường đại cỡ nàođây chính là tồn tại tương đương với thất giai Vũ Vương của nhân loại, tuy thôn phệ vũ hồn của Diệp Huyền cường đạ, nhưng dù sao chỉ mới tam tinh, lừa gạt huyền thú ngũ giai xem như cũng được, một khi gặp được yêu vương, tuyệt đối là hữu tử vô sinh.
May mắn cái gọi là Kim Lân yêu vương còn cách nơi này một khoảng cách nhất định.
Trở lại khu vực lúc trước.
Hạ Thất Tịch lúc này đang lo lắng đứng ở đó.
Chương 530 Long Tâm Ngọc (2)
- Diệp Huyền, ngươi đi đâu vậy? Không có sao chứ?
Nhìn thấy Diệp Huyền tới, Hạ Thất Tịch lập tức khẩn trương hỏi thăm, đồng thời cũng dò xét Diệp Huyền xem hắn có bị thương hay không.
Vừa rồi Diệp Huyền đột nhiên rời đi, nàng không biết phát sinh cái gì cho nên trong nội tâm rất lo lắng, đặc biệtnghe được tiếng yêu thú gào thét ở đằng xa càng làm cho nàng khẩn trương, hận không thể lập tức đi xem xảy ra chuyện gì.
Nàng lại biết rõ, đừng nói thực lực của nàng hiện tại chưa khôi phục, cho khôi đi tới cũng chỉ làm Diệp Huyền thêm phiền toái mà thôi, bởi vậy chỉ có thể cố hiếu kỳ và lo lắng chờ đợi tại nơi này.
- Ta không sao, đi thôi.
Diệp Huyền không có giải thích thêm, kể từ khi biết phù quang bí cảnh có yêu vương thì Diệp Huyền càng lưu tâm chung quanh.
Hiện tại ở Thiên Phong sơn cách Diệp Huyền mấy ngàn dặm.
Rống!
Trong sơn động, đồng tử màu vàng lại mở ra, nó tức giận gào thét.
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên, một Huyền thú toàn thân lân giáp màu vàng, nó có vốn vó, trên đầu có kim giáp, đôi mắt cũng màu vàng, nó chẳng khác gì thần thú Kỳ Lân Huyền thú, đôi mắt màu vàng bắn ra lửa giận ngập trời nhìn về phương hướng của Diệp Huyền.
Dưới khí tức của nó, một ít Huyền thú và yêu thú chung quanh hoảng sợ lạnh run và quỳ xuống đất.
- Gia hỏa đáng chết, cướp đi giáp long của ta không tính, không ngờ còn cướp đi ba thủ hạ khác của ta, chẳng lẽ thật cho rằng Kim Lân ta dễ khi dễ sao?
Kim Lân yêu vương tức giận gào thét, lúc Diệp Huyền cướp đi ba đại yêu thú thì Kim Lân đã biết được tin tức, liên hệ giữa nó và Phi Thiên ưng, Thiểm Điện Báo và Đại Địa Chi Hùng bị gián đoạn, hồn niệm trong thân thể ba con yêu thú cũng bị Diệp Huyền thôn phệ không còn.
Không chỉ như thế, con Huyền thú bị đánh chết chính là thủ hạ đắc lực của nó.
Căn cứ hồn niệm nham thạch cự mãng truyền về cho nó, cướp đi thủ hạ của Kim Lân chính là cường giả cấp yêu vương!
Nó có phần không rõ vì cái gì nơi này lại xuất hiện một cường giả yêu vương cướp đi thủ hạ của mình như thế, căn cứ hiểu biết của nó về phù quang bí cảnh, việc này không có khả năng xảy ra.
- Gia hỏa đáng chết, cho dù là yêu vương cũng dám khiêu khích Kim Lân ta, mặc kệ ngươi có thực lực gì, địa vị gì, đắc tội Kim Lân ta thì phải chuẩn bị thừa nhận lửa giận của ta.
Gào thét một tiếng, Kim Lân lập tức hạ đạt mệnh lệnh đình chỉ truy kích Huyền thú kia, bởi vì nó biết rõ đối mặt một yêu vương cường đại, đám thủ hạ của nó đi tới cũng chỉ chịu chết mà thôi.
Sau khi ra lệnh một tiếng, thân thể màu vàng của Kim Lân lăng không bay lên, nó hóa thành đạo hào quang màu vàng bay về hướng nham thạch cự mãng tử vong.
Lúc này ——
Diệp Huyền và Hạ Thất Tịch đang tiến nhanh trong núi rừng.
Sau khi an dưỡng thời gian dài như thế, thương thế trên người Hạ Thất Tịch cũng khôi phục bảy tám phần.
Qua chừng một canh giờ sau, đột nhiên Hạ Thất nhảy tới một cây đại thụ bên cạnh, nàng vô cùng hưng phấn lên tiếng:
- Diệp Huyền, ta nghĩ tới ta tìm được Chúc Thiên Lam hội trưởng rồi.
Diệp Huyền nhìn thấy trên đại thụ có lưu lại ký hiệu mờ mịt, nó tỏa ra hồn lực chấn động kỳ quái thì hắn lập tức biết rõ đây là ám hiệu do Thiên Kim quốc định ra trước khi tiến vào phù quang bí cảnh.
Nghĩ tới đây Diệp Huyền lập tức bảo Hạ Thất Tịch dẫn đường.
Tuy Hạ Thất Tịch đã khôi phục thương thế nhưng bảo nàng đi một mình cũng không phải biện pháp tốt, hắn đành phải đi tìm đội ngũ Thiên Kim quốc sau đó một mình hắn sẽ rời đi.
Nửa canh giờ sau, đám người Diệp Huyền đi vào một sơn cốc.
- Hạ Thất Tịch sư tỷ, ngươi không có việc gì, thật sự là quá tốt.
Trong sơn cốc có một đám đệ tử Thiên Kim quốc, sau khi nhìn thấy Hạ Thất Tịch thì đám người Từ Bác Minh đầu lĩnh bước nhanh tới gần.
- Hạ Thất Tịch sư tỷ, ta vừa mới nghe nói ngươi và đám người Kim Điền bị yêu thú đuổi giết trong núi rừng cách đây không lâu, chúng ta đang chuẩn bị thông tri hội trưởng nhờ hắn đi cứu ngươi, không nghĩ tới ngươi đã trở lại, ngươi không sao chớ? Đám Kim Điển đâu rồi?
Từ Bác Minh vừa đi lên đã khẩn trương hỏi thăm, biểu hiện đã buông được gánh nặng xuống.
- Ta không sao nhưng Kim Điển bọn họ...
Hạ Thất Tịch thở dài.
Sắc mặt đám người Từ Bác Minh tối sầm lại, cũng là biết rõ có lẽ đã xảy ra chuyện bất hạnh.
- Sư tỷ, trong phù quang bí cảnh nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, đây là chuyện không có biện pháp, ngươi cũng không cần quá tự trách, ngươi còn sống là tốt rồi.
Thời điểm bọn họ trao đổi với nhau, đám người Diệp Huyền cũng dò xét cả sơn cốc, trong sơn cốc này có không ít đệ tử đang tụ tập, trừ người Thiên Kim quốc ra, đệ tử mấy vương quốc khác cũng không ít, Lưu Vân quốc tự nhiên cũng có đệ tử ở chỗ này.
- Chẳng lẽ trong sơn cốc này có đồ vật đặc thù hay sao?
Diệp Huyền âm thầm suy đoán, đi vào phù quang bí cảnh, thời gian của mỗi người vô cùng trân quý, sẽ rất ít tụ tập cùng một chỗ, tụ tập với nhau hoặc là có chuyện gì đó, hoặc là gặp được đại địch, hoặc là có bảo vật giống như Thất Thải Hoa Liên trước kia.
- Sư tỷ, tại sao ngươi lại đi chung với Lưu Vân quốc Diệp Huyền?
Sau khi trao đổi một phen Từ Bác Minh nhìn sang Diệp Huyền, hắn thập phần cảnh giác.
- Từ Bác Minh, không được vô lễ, Diệp Huyền là ân nhân cứu mạng ta, nếu như không có hắn thì ta đã táng thân trong miệng yêu thú.
Hạ Thất Tịch mở miệng nói.
- Thì ra là như thế.
Từ Bác Minh chắp tay với Diệp Huyền:
- Diệp Huyền huynh đệ, vừa rồi thực xin lỗi.
Tuy hắn nói như vậy nhưng trong mắt vẫn có một tia hoài nghi và kiêng kị Diệp Huyền.
Diệp Huyền tự nhiên sẽ không để ý tới thái độ của đám người Từ Bác Minh, lúc này nói:
- Hạ Thất Tịch, nếu ngươi đã tụ hợp với đệ tử Thiên Kim quốc thì ta cũng cáo từ rời đi.
Nói xong Diệp Huyền quay người rời đi.
- Diệp Huyền.
Hạ Thất Tịch vội vàng nói.
- Có việc gì thế?
Diệp Huyền quay người hỏi.
- Không có việc gì.
Trong mắt Hạ Thất Tịch sinh ra một tia hào quang kiên định, nàng xuất ra một khối ngọc bội trong người đưa tới trước mặt Diệp Huyền:
- Diệp Huyền, đây là một khối ngọc bội của Hạ gia chúng ta, có thể ân cần săn sóc thân thể, cám ơn ngươi trợ giúp.
Diệp Huyền vừa muốn cự tuyệt, ánh mắt hắn nhìn sang khối ngọc bội và sững sốt.
Ngọc bội kia có màu xanh lam, phía trên có một đạo khí lưu hình rồng đang lưu chuyển và tỏa ra khí tức thâm thúy xa hoa.
- Long Tâm Ngọc, Hạ gia?
Bình luận facebook