Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 113
"Vũ Nghê , chị sao vậy ?! Đây chính là tấm lòng của Diêu Hân , vậy mà chị lại ——" Ngữ Sướng cố tình đem chuyện nhỏ hóa to , cô nhất định muốn hạ bệ Vũ Nghê
"Thật xin lỗi , chị không cẩn thận , làm rớt !" Vũ Nghê khô khốc mà nói.
"Ai da ~ rớt thì thôi , không sao cả ! Chị à , chị nói em và anh ta xứng đôi ư ?!" Diêu Hân ngượng ngùng hỏi , cô bây giờ chỉ tập trung về chủ đề của Lạc Ngạo Thực "Thật ra em còn đang suy nghĩ , dù sao thì công việc vẫn phải đặt lên hàng đầu !"
Vũ Nghê thu hồi hoảng sợ , cố gắng nặn ra một nụ cười , cổ họng trở nên chua xót , đến cả nói chuyện cũng tràn đầy khó khăn "Có vấn đề gì , em cứ nói ra , chị sẵn sàng lắng nghe"
Diêu Hân nở nụ cười nhạt , ánh mắt trở nên sắc bén , rất sợ Vũ Nghê nói câu ‘cô căn bản không xứng với anh ta’ . "Chị à , lời chị nói là thật ?!"
Vũ Nghê cong lên cặp mắt , kiểm soát giọng nói của mình "Vốn dĩ em vẫn còn trẻ , lại xinh đẹp , đối phương có người bạn gái thế này , chẳng quá may mắn còn gì ~~"
"Ha ha , Chị à , chị có nói quá không đó , em mà tốt vậy sao ?!" Nụ cười Diêu Hân ngày càng to hơn
"Chị phải đi sửa lại bài viết , buổi trưa còn có công chuyện !" Dứt lời Vũ Nghê đi về chỗ ngồi , cảm giác trong đầu trống rỗng
Mới vừa ngồi vào ghế , vài giọt nước đã thấm xuống chiếc váy màu trắng . Khi cô phát hiện , trên mặt đã tràn đầy nước mắt !
Những giọt nước mắt không ngừng rơi xuống , không cách nào dừng lại ! Cuối cùng cô phải tìm cách chui xuống gầm bàn , che đi cánh môi , liên tục thút thít
Hắn từng bàn luận về việc trước đây , hắn muốn kết hôn , kết hôn cùng người bạn gái hiện tại . Người đó không phải là cô , những chuyện phát sinh gần đây đều ngoài ý muốn . Hắn cũng từng nói qua , cả hai gặp gỡ , xảy ra quan hệ là chuyện thường tình !
Những điều này đối với hắn ta , thật không quan trọng ?!
Nam nữ ân ái , chỉ là việc trùng hợp ngẫu nhiên ! Nếu đổi lại người phụ nữ khác , những chuyện thế này cũng sẽ xảy ra !
Hắn thích để bạn gái bên cạnh mình , để cho mình mỗi ngày đều thấy bộ dạng tràn đầy hạnh phúc của Diêu Hân . Mình ~ mình làm sao mà chịu nổi ?!
Nước mắt cô tuôn ra một chuỗi hạt gần như đứt quãng . Từng giọt , từng giọt thấm trên mặt đất, tạo thành một vòng tròn nhỏ. . . . . .
Trước hắn có nói qua , cô chẳng quan tâm là mấy . Cho đến hôm nay , khi biết được người ‘bạn gái’ kia , cô mới nhấm nháp nỗi đau trong lòng . Dã tâm ghen tỵ đâm sâu vào vết thương , đau đến rỉ máu , ngày càng chồng chất !
Cô không thể lừa dối bản thân , là cô yêu hắn , thực sự vẫn yêu hắn , chỉ yêu một mình hắn !
"Vũ Nghê , tin tức em để trên bàn là gì đấy ?! Kiểm duyệt xong thì đưa qua cho anh !" Giọng nói giám đốc phụ trách đột nhiên vang lên
Vũ Nghê vội vàng lau khô nước mắt , cố gắng thu hồi cảm xúc ". . . . . . Vâng , một lát nữa . . . . . . em sẽ đưa đến !"
Khoảng mười giây sau , Vũ Nghê từ dưới gầm bàn bò ra , đồng thời thay đổi khuôn mặt tươi cười . Đứng trước mặt giám đốc , cô vẫn tỏ ra chuyên nghiệp , trưởng thành và đầy kinh nghiệm !
"Em làm gì dưới bàn thế ?!" Giám đốc phụ trách tò mò hỏi.
Vũ Nghê đưa lên cây viết trong tay , xin lỗi cười một tiếng :"Khi nãy , nó rơi dưới bàn , em nhặt lại thôi !"
"Ha ha , thì ra chỉ là một cây viết . Anh còn tưởng rằng ở dưới có vàng , nên em mới lề mề vậy !" Giám đốc phụ trách mở miệng trêu đùa !
Vũ Nghê ra vẻ trả đũa :"Giám đốc à , ở đây không có vàng , nhưng em biết một chỗ có thể nhặt được , không biết giám đốc có quan tâm hay không ?!"
"Nơi nào ?!" Giám đốc tò mò hỏi , bởi vì Vũ Nghê chưa bao giờ biết nói đùa , thế nên hắn ta đều tin là thật !
"Ha ha , hẳn là ở trong toalet rồi !" Vũ Nghê nghiêm trang nói , nếu như không nhìn thấy vẻ mặt của cô bây giờ , có lẽ mọi người sẽ tưởng thật
"Ha ha. . . . . . Em ~ em cũng biết nói đùa sao ?!" Giám đốc phụ trách tỏ vẻ thích thú . "Thôi được rồi , anh phải đi lấy bài tin khác , em sửa nhanh lên , chút nữa anh lại đến !"
Thấy giám đốc đã đi xa , cô như trút đi tính khí tức giận , chán nản ngồi lại trên ghế.
"Oa ~~ phụ san , số đặc biệt , tin tức nóng hổi đây , tập đoàn Lạc thị đã trở thành cổ đông thứ hai của đài MBS !" Bộ phận thông tin tài chính kinh tế , từ ngoài xông vào , thở không ra hơi
Lời vừa nói ra đã làm cả bộ thông tin xôn xao , có lẽ bây giờ toàn bộ nhân viên cũng đang bàn luận chuyện này !
"Cái gì ?! Chuyện xảy ra khi nào ?! Trước đây cũng không nghe nói ?!"
"Nếu như Lạc thị muốn trở thành cổ đông của MBS , ít nhất cũng phải thông qua Hội Đồng Quản Trị , đúng chứ ?!"
Mọi người vội vã hỏi nhau , cũng không dám tin việc MBS có thêm cổ đông . Quan trọng là bọn họ đều thuộc bộ phận tin tức , chuyện lớn như vậy , cũng không một ai phát hiện !
Vũ Nghê đang ngồi trên ghế , cẩn thận nghe ngóng , muốn có câu trả lời cho tin hỗn tạp này
Một ký giả trong phòng lắc lắc tài liệu trong tay :"Nguyên do Lạc thị trở thành cổ đông thứ hai của MBS là bởi vì phía công ty chúng ta đầu tư thất bại ở hải ngoại , sau đó các cổ phiếu được bán cho Lạc thị , một giờ trước Lạc thị đã thu mua khoản cổ phần này !"
Vũ Nghê khiếp sợ , chậm rãi dựa vào thành ghế . Hắn là cổ đông thứ hai của MBS ?! Trở thành ông chủ của mình ?!
Một hồi chuông điện thoại reo lên , Vũ Nghê cầm điện thoại lỡ mất một nhịp ——
Là hắn , Lạc Ngạo Thực !
Trong lòng không ngừng cuồng loạn , Vũ Nghê nhấn điện thoại "Alô !"
"Uống được cà phê của bạn trai Diêu Hân rồi hả ?! Như thế nào ?! Mùi vị có ngon không ?!" Lạc Ngạo Thực giảm bớt lễ nghi phiền phức , trực tiếp đi vào chủ đề
". . . .Uống....uố...ng . . không . . . ngon . . . . !" Một chút cũng không ngon
"Vậy em có muốn mỗi ngày đều được uống cà phê do bạn trai Diêu Hân đưa đến không ?!" Hắn lại hỏi
"Không muốn , em không thích cà phê !"
"Ha ha. . . . . . Cuối cùng em đã biết rằng anh sắp vào làm việc ở MBS sao ?! Cổ đông thứ hai của MBS , thấp hơn Tưởng Vũ Hàng một chút !" (Ở đây Cỏ giải thích tý ha , do phần cổ phiếu MBS bán ra , được Lạc thị thu mua có phần trăm ít hơn phần trăm cổ phiếu Tưởng Vũ Hàng đang giữ , thế nên mới gọi là đứng sau đó - MBS không bán hết cổ phiếu của mình , mà chỉ bán khoảng 40% thôi , vì nếu bán nhiều , thì người thu mua sẽ có quyền hạn cao hơn cả ông chủ MBS nữa . Sau này nếu trong hội đồng quản trị mà có ai bán thêm cổ phiếu cho Lạc Ngạo Thực , thì không bằng hắn ta sẽ là người có quyền lớn nhất)
"Đúng vậy , mọi người vẫn đang bàn luận !"
"Trở lại bên cạnh anh , anh nhất định sẽ giữ vững vị trí ngày hôm nay của em , hơn nữa bảo đảm về sau , em sẽ có rất nhiều cà phê để uống ~ Anh , lấy thân phận bạn trai của người khác , để đưa cà phê. . . . . ." Ở đầu dây điện thoại bên kia , một giai điệu nhàn nhã , bình tĩnh nói lên điều kiện của mình.
". . . . . ." Vũ Nghê im lặng !
"Nếu như em từ chối , anh sẽ ủng hộ Diêu Hân , ngồi lên vị trí chủ trì bản tin buổi chiều ——"
"Thật xin lỗi , chị không cẩn thận , làm rớt !" Vũ Nghê khô khốc mà nói.
"Ai da ~ rớt thì thôi , không sao cả ! Chị à , chị nói em và anh ta xứng đôi ư ?!" Diêu Hân ngượng ngùng hỏi , cô bây giờ chỉ tập trung về chủ đề của Lạc Ngạo Thực "Thật ra em còn đang suy nghĩ , dù sao thì công việc vẫn phải đặt lên hàng đầu !"
Vũ Nghê thu hồi hoảng sợ , cố gắng nặn ra một nụ cười , cổ họng trở nên chua xót , đến cả nói chuyện cũng tràn đầy khó khăn "Có vấn đề gì , em cứ nói ra , chị sẵn sàng lắng nghe"
Diêu Hân nở nụ cười nhạt , ánh mắt trở nên sắc bén , rất sợ Vũ Nghê nói câu ‘cô căn bản không xứng với anh ta’ . "Chị à , lời chị nói là thật ?!"
Vũ Nghê cong lên cặp mắt , kiểm soát giọng nói của mình "Vốn dĩ em vẫn còn trẻ , lại xinh đẹp , đối phương có người bạn gái thế này , chẳng quá may mắn còn gì ~~"
"Ha ha , Chị à , chị có nói quá không đó , em mà tốt vậy sao ?!" Nụ cười Diêu Hân ngày càng to hơn
"Chị phải đi sửa lại bài viết , buổi trưa còn có công chuyện !" Dứt lời Vũ Nghê đi về chỗ ngồi , cảm giác trong đầu trống rỗng
Mới vừa ngồi vào ghế , vài giọt nước đã thấm xuống chiếc váy màu trắng . Khi cô phát hiện , trên mặt đã tràn đầy nước mắt !
Những giọt nước mắt không ngừng rơi xuống , không cách nào dừng lại ! Cuối cùng cô phải tìm cách chui xuống gầm bàn , che đi cánh môi , liên tục thút thít
Hắn từng bàn luận về việc trước đây , hắn muốn kết hôn , kết hôn cùng người bạn gái hiện tại . Người đó không phải là cô , những chuyện phát sinh gần đây đều ngoài ý muốn . Hắn cũng từng nói qua , cả hai gặp gỡ , xảy ra quan hệ là chuyện thường tình !
Những điều này đối với hắn ta , thật không quan trọng ?!
Nam nữ ân ái , chỉ là việc trùng hợp ngẫu nhiên ! Nếu đổi lại người phụ nữ khác , những chuyện thế này cũng sẽ xảy ra !
Hắn thích để bạn gái bên cạnh mình , để cho mình mỗi ngày đều thấy bộ dạng tràn đầy hạnh phúc của Diêu Hân . Mình ~ mình làm sao mà chịu nổi ?!
Nước mắt cô tuôn ra một chuỗi hạt gần như đứt quãng . Từng giọt , từng giọt thấm trên mặt đất, tạo thành một vòng tròn nhỏ. . . . . .
Trước hắn có nói qua , cô chẳng quan tâm là mấy . Cho đến hôm nay , khi biết được người ‘bạn gái’ kia , cô mới nhấm nháp nỗi đau trong lòng . Dã tâm ghen tỵ đâm sâu vào vết thương , đau đến rỉ máu , ngày càng chồng chất !
Cô không thể lừa dối bản thân , là cô yêu hắn , thực sự vẫn yêu hắn , chỉ yêu một mình hắn !
"Vũ Nghê , tin tức em để trên bàn là gì đấy ?! Kiểm duyệt xong thì đưa qua cho anh !" Giọng nói giám đốc phụ trách đột nhiên vang lên
Vũ Nghê vội vàng lau khô nước mắt , cố gắng thu hồi cảm xúc ". . . . . . Vâng , một lát nữa . . . . . . em sẽ đưa đến !"
Khoảng mười giây sau , Vũ Nghê từ dưới gầm bàn bò ra , đồng thời thay đổi khuôn mặt tươi cười . Đứng trước mặt giám đốc , cô vẫn tỏ ra chuyên nghiệp , trưởng thành và đầy kinh nghiệm !
"Em làm gì dưới bàn thế ?!" Giám đốc phụ trách tò mò hỏi.
Vũ Nghê đưa lên cây viết trong tay , xin lỗi cười một tiếng :"Khi nãy , nó rơi dưới bàn , em nhặt lại thôi !"
"Ha ha , thì ra chỉ là một cây viết . Anh còn tưởng rằng ở dưới có vàng , nên em mới lề mề vậy !" Giám đốc phụ trách mở miệng trêu đùa !
Vũ Nghê ra vẻ trả đũa :"Giám đốc à , ở đây không có vàng , nhưng em biết một chỗ có thể nhặt được , không biết giám đốc có quan tâm hay không ?!"
"Nơi nào ?!" Giám đốc tò mò hỏi , bởi vì Vũ Nghê chưa bao giờ biết nói đùa , thế nên hắn ta đều tin là thật !
"Ha ha , hẳn là ở trong toalet rồi !" Vũ Nghê nghiêm trang nói , nếu như không nhìn thấy vẻ mặt của cô bây giờ , có lẽ mọi người sẽ tưởng thật
"Ha ha. . . . . . Em ~ em cũng biết nói đùa sao ?!" Giám đốc phụ trách tỏ vẻ thích thú . "Thôi được rồi , anh phải đi lấy bài tin khác , em sửa nhanh lên , chút nữa anh lại đến !"
Thấy giám đốc đã đi xa , cô như trút đi tính khí tức giận , chán nản ngồi lại trên ghế.
"Oa ~~ phụ san , số đặc biệt , tin tức nóng hổi đây , tập đoàn Lạc thị đã trở thành cổ đông thứ hai của đài MBS !" Bộ phận thông tin tài chính kinh tế , từ ngoài xông vào , thở không ra hơi
Lời vừa nói ra đã làm cả bộ thông tin xôn xao , có lẽ bây giờ toàn bộ nhân viên cũng đang bàn luận chuyện này !
"Cái gì ?! Chuyện xảy ra khi nào ?! Trước đây cũng không nghe nói ?!"
"Nếu như Lạc thị muốn trở thành cổ đông của MBS , ít nhất cũng phải thông qua Hội Đồng Quản Trị , đúng chứ ?!"
Mọi người vội vã hỏi nhau , cũng không dám tin việc MBS có thêm cổ đông . Quan trọng là bọn họ đều thuộc bộ phận tin tức , chuyện lớn như vậy , cũng không một ai phát hiện !
Vũ Nghê đang ngồi trên ghế , cẩn thận nghe ngóng , muốn có câu trả lời cho tin hỗn tạp này
Một ký giả trong phòng lắc lắc tài liệu trong tay :"Nguyên do Lạc thị trở thành cổ đông thứ hai của MBS là bởi vì phía công ty chúng ta đầu tư thất bại ở hải ngoại , sau đó các cổ phiếu được bán cho Lạc thị , một giờ trước Lạc thị đã thu mua khoản cổ phần này !"
Vũ Nghê khiếp sợ , chậm rãi dựa vào thành ghế . Hắn là cổ đông thứ hai của MBS ?! Trở thành ông chủ của mình ?!
Một hồi chuông điện thoại reo lên , Vũ Nghê cầm điện thoại lỡ mất một nhịp ——
Là hắn , Lạc Ngạo Thực !
Trong lòng không ngừng cuồng loạn , Vũ Nghê nhấn điện thoại "Alô !"
"Uống được cà phê của bạn trai Diêu Hân rồi hả ?! Như thế nào ?! Mùi vị có ngon không ?!" Lạc Ngạo Thực giảm bớt lễ nghi phiền phức , trực tiếp đi vào chủ đề
". . . .Uống....uố...ng . . không . . . ngon . . . . !" Một chút cũng không ngon
"Vậy em có muốn mỗi ngày đều được uống cà phê do bạn trai Diêu Hân đưa đến không ?!" Hắn lại hỏi
"Không muốn , em không thích cà phê !"
"Ha ha. . . . . . Cuối cùng em đã biết rằng anh sắp vào làm việc ở MBS sao ?! Cổ đông thứ hai của MBS , thấp hơn Tưởng Vũ Hàng một chút !" (Ở đây Cỏ giải thích tý ha , do phần cổ phiếu MBS bán ra , được Lạc thị thu mua có phần trăm ít hơn phần trăm cổ phiếu Tưởng Vũ Hàng đang giữ , thế nên mới gọi là đứng sau đó - MBS không bán hết cổ phiếu của mình , mà chỉ bán khoảng 40% thôi , vì nếu bán nhiều , thì người thu mua sẽ có quyền hạn cao hơn cả ông chủ MBS nữa . Sau này nếu trong hội đồng quản trị mà có ai bán thêm cổ phiếu cho Lạc Ngạo Thực , thì không bằng hắn ta sẽ là người có quyền lớn nhất)
"Đúng vậy , mọi người vẫn đang bàn luận !"
"Trở lại bên cạnh anh , anh nhất định sẽ giữ vững vị trí ngày hôm nay của em , hơn nữa bảo đảm về sau , em sẽ có rất nhiều cà phê để uống ~ Anh , lấy thân phận bạn trai của người khác , để đưa cà phê. . . . . ." Ở đầu dây điện thoại bên kia , một giai điệu nhàn nhã , bình tĩnh nói lên điều kiện của mình.
". . . . . ." Vũ Nghê im lặng !
"Nếu như em từ chối , anh sẽ ủng hộ Diêu Hân , ngồi lên vị trí chủ trì bản tin buổi chiều ——"
Bình luận facebook