Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1599
Chương 1599:
“Nhỏ hơn con năm tuổi đã lấy chồng thì sao?
Mẹ xem sau này hôn nhân của cô ấy có hạnh phúc hay không? Sau khi kết hôn cần phải lo lắng cơm áo gạo tiền, sinh con còn phải nghĩ tới tiền sữa, con lớn dần thì lo tiền ăn học. Con cảm thấy một mình rất tốt, tự nhiên chạy đi kết hôn, tìm một người đàn ông đến làm giảm chất lượng cuộc sống của mình, con đâu có bị điên?”
“… Giang Tiểu Bạch! Con đừng có mà ở đó chọc tức mẹt! Dù sao thì hôm nay con bắt buộc phải về! Không muốn về cũng phải về! Nếu con dám không về thử đi, ngày mai mẹ sẽ tìm người đến phá nhà con! Để mẹ xem xem con có chịu trở Ị”
về hay không Mẹ Giang Tiểu Bạch buông một câu ngắn gọn súc tích rồi thẳng tay cúp máy. Giang Tiểu Bạch nghe thấy tiếng tút tút từ điện thoại, không biết nói gì ngẩng đầu nhìn không trung, tự lẩm bẩm.
“Nói thảo luận thì thảo luận thôi mà, vì sao phải tức giận đến ngắt điện thoại vậy chứ? Tính tình xấu như vậy cũng chỉ có con gái mẹ mới có thể chịu được thôi”
Than thở xong, Giang Tiểu Bạch vừa thở dài vừa ném điện thoại lại trên giường. Vốn hôm nay còn lên kế hoạch viết một cái kịch bản mới để nộp lên mà cuối cùng thì sao? Bây giờ bị mẹ nói đến như vậy, Giang Tiểu Bạch chẳng có hứng làm việc nữa. Dù sao cô cũng hiểu rõ tính tình của mẹ, nếu như Giang Tiểu Bạch không chịu về thật thì ngày mai nhà của cô rất có thể sẽ bị đập nát bét.
Xem mắt sao…
Đành về vậy, không phải chỉ là xem mắt thôi sao? Cùng lắm là cô đi tìm người đàn ông đó dọa cho một trận, dám đồng ý buổi xem mắt với cô cô sẽ đánh đầu hắn, ha ha hai Đến lúc đó cô chỉ cần về nhà nói với mẹ yêu dấu là đối phương không hợp ý mình, chẳng phải là xong rồi sao?
Sau khi quyết định xong, lúc này Giang Tiểu Bạch mới thu dọn đồ đạc đi ra cửa. Cô cũng không có ý định đi xem mắt thật, cho nên lần này mặc đồ ra ngoài cũng rất tùy ý, không khác gì mấy so với mặc đồ ở nhà, sau đó cô rửa mặt, buộc tóc lại rồi đón xe về nhà.
Bà Giang mở miệng nói: “Tiểu Bạch của chúng tôi cái gì cũng giỏi, nhưng mà nó lại không có ý định tìm bạn trai, nó cũng không xem, đã đến cái tuổi này rồi mà ngay cả thằng bạn trai cũng không có. Cứ ru rú ở trong nhà mà ôm cái máy tính suốt ngày, đến nỗi tia phóng xạ chiếu vào làm mặt nó láng bóng ra rồi kìa, nếu không phải nó mang họ Giang, thì tôi cũng không muốn thừa nhận nó là con gái của tôi đâu.”
Bà Giang là một người phụ nữ trung niên, nhưng bà ấy vẫn giữ được dáng vẻ thùy mị vốn có của bà ấy. Lúc này, bà ấy vừa bưng tách trà lên, vừa nói chuyện phiếm với bạn thân của bà ấy, bởi vì chăm chút đúng cách nên khuôn mặt của bà ấy vẫn trông rất tỉnh xảo, hơn nữa bà ấy còn giữ vóc dáng rất tốt. Suốt cả cuộc đời này, bà Giang một mực chú trọng đến việc chăm chút và giữ gìn vóc dáng, bà ấy tuyệt đối sẽ không để cho cân nặng của bản thân vượt quá một vạch. Đáng tiếc là bà ấy lại sinh ra một người con gái chẳng hề biết chú trọng đến hình tượng bên ngoài gì cả, từ lúc cô ấy còn nhỏ cho đến giờ, bà đã cố hết sức để làm thay đổi suy nghĩ của cô ấy nhưng bà lại không làm được, chuyện này đúng thật là khiến bà cảm thấy tức giận vô cùng.
Nhưng may là hai vợ chồng bà có giá trị nhan sắc cao ngất ngưỡng, nên giá trị nhan sắc của Giang Tiểu Bạch cũng không đến nỗi thấp, mặc dù cô là một người đẹp hư hỏng và lười phải ăn diện.
“Tôi nói này, tôi thì lại thấy đứa con gái của bà rất tài giỏi đấy, chuyên tâm đi kiếm tiền quan trọng hơn mấy cái kia nhiều, người đi xem mắt để tìm vợ, cũng muốn tìm một cô như thế”
Nghe đến đây, bà Giang thầm cười khẩy ở trong lòng một tiếng.
Muốn tìm người vợ biết lo đi kiếm tiền? Thế sao cậu ta không đi tìm bảo mẫu luôn đi?
“Mà người lần này bà giới thiệu có giống như người lần trước không thế? Yêu cầu con gái của tôi gả qua phải biết hiếu thảo với ba mẹ chồng, giặt quần áo hay nấu cơm gì gì đó, còn phải lo việc sinh hoạt thường ngày của chồng nữa?”
“Không có, không có! Người lần trước là ngoài ý muốn, lần này tôi chắc chắn là sẽ giới thiệu cho Ị”
bà một đối tượng tốt!” Bà Giang hừ một tiếng: “Thế thì được, mặc dù con gái Tiểu Bạch của tôi có thiếu sót, nhưng nó cũng không phải là đứa không thể lấy ai, kết hôn là chuyện của hai đứa, con gái tôi có thể giặt quần áo và nấu cơm, nhưng đối phương cũng phải biết quét dọn nhà cửa. Nếu không thì cuộc hôn nhân này chỉ có nhà gái chịu Nghe đến đây, bà Giang thầm cười khẩy ở trong lòng một tiếng.
Muốn tìm người vợ biết lo đi kiếm tiền? Thế sao cậu ta không đi tìm bảo mẫu luôn đi?
“Mà người lần này bà giới thiệu có giống như người lần trước không thế? Yêu cầu con gái của tôi gả qua phải biết hiếu thảo với ba mẹ chồng, giặt quần áo hay nấu cơm gì gì đó, còn phải lo việc sinh hoạt thường ngày của chồng nữa?”
“Không có, không có! Người lần trước là ngoài ý muốn, lần này tôi chắc chắn là sẽ giới thiệu cho Ị”
bà một đối tượng tốt!” Bà Giang hừ một tiếng: “Thế thì được, mặc dù con gái Tiểu Bạch của tôi có thiếu sót, nhưng nó cũng không phải là đứa không thể lấy ai, kết hôn là chuyện của hai đứa, con gái tôi có thể giặt quần áo và nấu cơm, nhưng đối phương cũng phải biết quét dọn nhà cửa. Nếu không thì cuộc hôn nhân này chỉ có nhà gái chịu nói lời.
Đối mặt với vẻ mặt tức giận của bà Giang, Giang Tiểu Bạch nở một nụ cười nhẹ, cô ấy chủ động đưa khuôn mặt nhỏ nhắn không trang điểm lên phía trước: “Mẹ, con đã về rồi nè, mẹ có muốn ăn thịt không?”
NI Bà Giang cạn lời: “…
Cái lối ăn mặc tùy tiện, quê mùa đó của cô thì bà ấy cũng tạm chấp nhận được, nhưng cô vừa mở miệng ra là đã lập tức hỏi bà có muốn ăn thịt không?
Bà Giang thật sự cảm thấy rất tức giận!
“Nhỏ hơn con năm tuổi đã lấy chồng thì sao?
Mẹ xem sau này hôn nhân của cô ấy có hạnh phúc hay không? Sau khi kết hôn cần phải lo lắng cơm áo gạo tiền, sinh con còn phải nghĩ tới tiền sữa, con lớn dần thì lo tiền ăn học. Con cảm thấy một mình rất tốt, tự nhiên chạy đi kết hôn, tìm một người đàn ông đến làm giảm chất lượng cuộc sống của mình, con đâu có bị điên?”
“… Giang Tiểu Bạch! Con đừng có mà ở đó chọc tức mẹt! Dù sao thì hôm nay con bắt buộc phải về! Không muốn về cũng phải về! Nếu con dám không về thử đi, ngày mai mẹ sẽ tìm người đến phá nhà con! Để mẹ xem xem con có chịu trở Ị”
về hay không Mẹ Giang Tiểu Bạch buông một câu ngắn gọn súc tích rồi thẳng tay cúp máy. Giang Tiểu Bạch nghe thấy tiếng tút tút từ điện thoại, không biết nói gì ngẩng đầu nhìn không trung, tự lẩm bẩm.
“Nói thảo luận thì thảo luận thôi mà, vì sao phải tức giận đến ngắt điện thoại vậy chứ? Tính tình xấu như vậy cũng chỉ có con gái mẹ mới có thể chịu được thôi”
Than thở xong, Giang Tiểu Bạch vừa thở dài vừa ném điện thoại lại trên giường. Vốn hôm nay còn lên kế hoạch viết một cái kịch bản mới để nộp lên mà cuối cùng thì sao? Bây giờ bị mẹ nói đến như vậy, Giang Tiểu Bạch chẳng có hứng làm việc nữa. Dù sao cô cũng hiểu rõ tính tình của mẹ, nếu như Giang Tiểu Bạch không chịu về thật thì ngày mai nhà của cô rất có thể sẽ bị đập nát bét.
Xem mắt sao…
Đành về vậy, không phải chỉ là xem mắt thôi sao? Cùng lắm là cô đi tìm người đàn ông đó dọa cho một trận, dám đồng ý buổi xem mắt với cô cô sẽ đánh đầu hắn, ha ha hai Đến lúc đó cô chỉ cần về nhà nói với mẹ yêu dấu là đối phương không hợp ý mình, chẳng phải là xong rồi sao?
Sau khi quyết định xong, lúc này Giang Tiểu Bạch mới thu dọn đồ đạc đi ra cửa. Cô cũng không có ý định đi xem mắt thật, cho nên lần này mặc đồ ra ngoài cũng rất tùy ý, không khác gì mấy so với mặc đồ ở nhà, sau đó cô rửa mặt, buộc tóc lại rồi đón xe về nhà.
Bà Giang mở miệng nói: “Tiểu Bạch của chúng tôi cái gì cũng giỏi, nhưng mà nó lại không có ý định tìm bạn trai, nó cũng không xem, đã đến cái tuổi này rồi mà ngay cả thằng bạn trai cũng không có. Cứ ru rú ở trong nhà mà ôm cái máy tính suốt ngày, đến nỗi tia phóng xạ chiếu vào làm mặt nó láng bóng ra rồi kìa, nếu không phải nó mang họ Giang, thì tôi cũng không muốn thừa nhận nó là con gái của tôi đâu.”
Bà Giang là một người phụ nữ trung niên, nhưng bà ấy vẫn giữ được dáng vẻ thùy mị vốn có của bà ấy. Lúc này, bà ấy vừa bưng tách trà lên, vừa nói chuyện phiếm với bạn thân của bà ấy, bởi vì chăm chút đúng cách nên khuôn mặt của bà ấy vẫn trông rất tỉnh xảo, hơn nữa bà ấy còn giữ vóc dáng rất tốt. Suốt cả cuộc đời này, bà Giang một mực chú trọng đến việc chăm chút và giữ gìn vóc dáng, bà ấy tuyệt đối sẽ không để cho cân nặng của bản thân vượt quá một vạch. Đáng tiếc là bà ấy lại sinh ra một người con gái chẳng hề biết chú trọng đến hình tượng bên ngoài gì cả, từ lúc cô ấy còn nhỏ cho đến giờ, bà đã cố hết sức để làm thay đổi suy nghĩ của cô ấy nhưng bà lại không làm được, chuyện này đúng thật là khiến bà cảm thấy tức giận vô cùng.
Nhưng may là hai vợ chồng bà có giá trị nhan sắc cao ngất ngưỡng, nên giá trị nhan sắc của Giang Tiểu Bạch cũng không đến nỗi thấp, mặc dù cô là một người đẹp hư hỏng và lười phải ăn diện.
“Tôi nói này, tôi thì lại thấy đứa con gái của bà rất tài giỏi đấy, chuyên tâm đi kiếm tiền quan trọng hơn mấy cái kia nhiều, người đi xem mắt để tìm vợ, cũng muốn tìm một cô như thế”
Nghe đến đây, bà Giang thầm cười khẩy ở trong lòng một tiếng.
Muốn tìm người vợ biết lo đi kiếm tiền? Thế sao cậu ta không đi tìm bảo mẫu luôn đi?
“Mà người lần này bà giới thiệu có giống như người lần trước không thế? Yêu cầu con gái của tôi gả qua phải biết hiếu thảo với ba mẹ chồng, giặt quần áo hay nấu cơm gì gì đó, còn phải lo việc sinh hoạt thường ngày của chồng nữa?”
“Không có, không có! Người lần trước là ngoài ý muốn, lần này tôi chắc chắn là sẽ giới thiệu cho Ị”
bà một đối tượng tốt!” Bà Giang hừ một tiếng: “Thế thì được, mặc dù con gái Tiểu Bạch của tôi có thiếu sót, nhưng nó cũng không phải là đứa không thể lấy ai, kết hôn là chuyện của hai đứa, con gái tôi có thể giặt quần áo và nấu cơm, nhưng đối phương cũng phải biết quét dọn nhà cửa. Nếu không thì cuộc hôn nhân này chỉ có nhà gái chịu Nghe đến đây, bà Giang thầm cười khẩy ở trong lòng một tiếng.
Muốn tìm người vợ biết lo đi kiếm tiền? Thế sao cậu ta không đi tìm bảo mẫu luôn đi?
“Mà người lần này bà giới thiệu có giống như người lần trước không thế? Yêu cầu con gái của tôi gả qua phải biết hiếu thảo với ba mẹ chồng, giặt quần áo hay nấu cơm gì gì đó, còn phải lo việc sinh hoạt thường ngày của chồng nữa?”
“Không có, không có! Người lần trước là ngoài ý muốn, lần này tôi chắc chắn là sẽ giới thiệu cho Ị”
bà một đối tượng tốt!” Bà Giang hừ một tiếng: “Thế thì được, mặc dù con gái Tiểu Bạch của tôi có thiếu sót, nhưng nó cũng không phải là đứa không thể lấy ai, kết hôn là chuyện của hai đứa, con gái tôi có thể giặt quần áo và nấu cơm, nhưng đối phương cũng phải biết quét dọn nhà cửa. Nếu không thì cuộc hôn nhân này chỉ có nhà gái chịu nói lời.
Đối mặt với vẻ mặt tức giận của bà Giang, Giang Tiểu Bạch nở một nụ cười nhẹ, cô ấy chủ động đưa khuôn mặt nhỏ nhắn không trang điểm lên phía trước: “Mẹ, con đã về rồi nè, mẹ có muốn ăn thịt không?”
NI Bà Giang cạn lời: “…
Cái lối ăn mặc tùy tiện, quê mùa đó của cô thì bà ấy cũng tạm chấp nhận được, nhưng cô vừa mở miệng ra là đã lập tức hỏi bà có muốn ăn thịt không?
Bà Giang thật sự cảm thấy rất tức giận!
Bình luận facebook