Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1651-1652
Chương 1651:
Nếu không thì chính là tự ngược đãi bản thân, hơn nữa Giang Tiểu Bạch nhìn ra được, Tiêu Túc rất bài xích cô, còn về tại sao thì gần như cô không cần nghĩ cũng biết, chẳng qua là bản thân cậu ta có người mình thích, cho nên không muốn dây dưa quá sâu với cô mà thôi.
Một người đàn ông như người ta đã biểu hiện rõ ràng như thế rồi, làm sao cô có thể không cần mặt mũi như vậy mà sáp lại gần chứ? Dùng ân huệ để cậu ta trả sao?
Ân huệ lần trước cậu ta đã trả sạch hết rồi.
Ngược lại là bản thân cô, còn hôn người ta, mà cậu ta thì lộ vẻ bản thân bị cợt nhả, chịu thiệt.
ÀI…
Làm ra dáng vẻ như thế này cô cũng thật là Xót xa.
“Tiểu Bạch đáng thương, bị ép tới không còn ra hình người nữa, thấy cậu đau lòng như vậy, tối nay mình sẽ ban phát lòng từ bi, dẫn cậu đi quán bar high một đêm, mình mời cậu uống rượu, muốn uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu, mình trả tiền”
Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch liếc cô ấy một cái: “Ồ, nam thần nhà cậu lại sắp bắt đầu ca hát rồi à?”
Phương Đường Đường bị cô nhìn đến mức hơi chột dạ: “Cậu, làm sao cậu biết……
“Suy nghĩ của cậu đều viết lên trên mặt hết rồi, cậu nói xem làm sao mà mình biết được?”
“Khụ khụ…..”
Phương Đường Đường lúng túng ho khan, sao đó nói: “Đừng như vậy mà, đời người khó được mơ hồ, cậu xem như mình rất muốn mời cậu uống rượu là được rồi, nói không chừng cậu có thể bất ngờ gặp được tình yêu đích thực của cậu trong quán bar thì sao?”
“Ha ha, nơi như quán bar mà bất ngờ gặp được tình yêu đích thực sao? Não của cậu là bị lừa đá hay bị cửa kẹp rồi vậy? Ở nơi như thế gặp được tình yêu đích thực? Tình một đêm sao?”
“Giang Tiểu Bạch mình cảnh cáo cậu nói chuyện đừng nói quá khó nghe! Trong quán bar cũng có người tốt mà! Nam thần của mình chính là người tốt! Hơn nữa trước giờ anh ấy chưa từng tình một đêm bừa bãi với con gái!”
“Ô?” Giang Tiểu Bạch nhướng mày: “Cậu lại biết rôi? Cậu thuê người theo dõi anh ta suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ hay là sao…..
Phương Đường Đường bị cô nói như thế, phút chốc chột dạ rồi.
Giang Tiểu Bạch híp mắt lại: “Không lẽ cậu thật sự…… trời đụ, cậu đúng thật là một đứa con gái điên khùng, nếu như để anh ta biết được, người ta chỉ cảm thấy cậu là một kẻ điên, bệnh thần kinh, đến lúc đó cậu không còn một chút ít cơ hội nào nữa.”
“Mình, mình cũng đâu có làm gì, mình chỉ muốn thuê người bảo vệ cho sự an toàn của anh ấy thôi mà, anh ấy không có đội ngũ quản lý, nếu như đến lúc đó có fan nữ quấy rối anh ấy thì phải làm sao! Cho nên mình phải thuê người bảo vệ anh ấy! Cậu không hiểu!”
Giang Tiểu Bạch: “Ha ha ha, thật là một lý do quang minh chính đại.”
Đối với hành vi của Phương Đường Đường, Giang Tiểu Bạch thật không biết nói gì mới tốt nữa, vốn dĩ cô không quá đồng ý với cách làm này của Phương Đường Đường, theo đuổi thần tượng là một chuyện tốt, sùng bái một người, xem người đó như nguồn năng lượng tinh thần của bản thân cũng không phải không được. Nhưng mà đối phương cũng không phải thần tượng lớn gì, bây giờ còn đang trong giai đoạn sa sút tỉnh thần, rơi vào trạng thái không được ai khai thác, cho nên Phương Đường Đường muốn đi cổ vũ cho anh ta ca hát vài lần cũng không có vấn đề gì, nhưng sau đó Giang Tiểu Bạch phát hiện cô gái này hình như càng lún càng sâu rồi.
Vào lúc cô muốn kéo cô ấy ra, thì đã không kịp mất rồi.
“Nói thật, mình cảm thấy cách làm bây giờ của cậu rất biến thái, người ta có cuộc sống riêng của mình, cho dù là bị quấy rối anh ta cũng có cách ứng phó riêng, anh ta là một người đàn ông, cho dù sau này hai người các cậu thật sự ở bên nhau, cũng là anh ta bảo vệ cậu chứ không phải là cậu bảo vệ anh ta, cậu làm như vậy thật không thú vị. Vả lại cậu cảm thấy bị người theo dõi là một chuyện rất vui vẻ hay sao?”
Bị Giang Tiểu Bạch nói như thế, Phương Đường Đường cũng ý thức được có thể bản thân mình đã làm sai rồi: “Vậy, vậy sau khi mình quay về kêu người đừng theo dõi anh ấy nữa, cậu nói cũng đúng, mình cũng cảm thấy bản thân hơi biến thái, nhưng mà mình….. nhịn không được”
“Ài” Giang Tiểu Bạch thở dài trong lòng, thực ra những người ca hát, cuối cùng có thể làm thần tượng mà ra mắt, đều cách bọn họ rất xa rất xa.
Không nói cái khác, mà chỉ nói trên phương diện cuộc sống và công việc, nếu phạm vi của hai người chênh lệch quá xa, cuối cùng sẽ chỉ đi ngược hướng nhau.
Chương 1652:
Nói thì nói như thế, không đồng ý thì không đồng ý, nhưng tối hôm đó Giang Tiểu Bạch vẫn cùng Phương Đường Đường đến quán bar. Cô vô cùng buồn chán mà uống đồ uống, nhìn dáng vẻ Phương Đường Đường vì nam thần của mình mà la hét kêu gào, đột nhiên cảm thấy hình như Phương Đường Đường như vậy cũng rất tốt, còn đối với Phương Đường Đường mà nói, nam thần của cô ấy chính là mục tiêu của cô ấy, có một mục tiêu như thế để cô ấy cố gắng, thậm chí khiến cả người đều cô ấy tràn đầy sức sống.
Như vậy hình như cũng không có gì không tốt.
Ít nhất thì Phương Đường Đường sống đơn thuần hơn cô nhiều, muốn làm gì thì làm nấy, không như cô……
Giang Tiểu Bạch lại hớp một ngụm đồ uống, đột nhiên có một người con trai qua đây áp sát vào bên cạnh cô: “Người đẹp, chỉ uống đồ uống không thì có gì thú vị, đến quán bar, thì nên uống rượu mới thú vị, có cần anh mời em một li không?”
Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch nhìn đối phương một cái, cách ăn diện và cư xử khiếm nhã, ánh mắt nhìn cô cứ như đang nhìn con mồi vậy, rất rõ ràng mục đích là gì.
Giang Tiểu Bạch kéo căng môi: “Không cần, tôi uống cái này là được rồi”
Người đàn ông không chịu thua, vây quanh cô: “Em chưa uống rượu bao giờ phải không? Anh trai mời em uống một ly, mùi vị rất ngon đó, không thử thật sao?”
Ha.
Đột nhiên Giang Tiểu Bạch nhìn thấy trước mặt có một bóng dáng cao lớn thẳng tắp, cách cô không xa cũng không gần, cô hướng về phía người đàn ông bên cạnh mình ngoắc ngoắc ngón tay, người đàn ông tưởng cô mắc câu rồi, nhanh chóng sáp lại gần.
“Nhìn thấy người đàn ông kia không? Anh ấy là bạn trai của tôi, nếu anh muốn mời tôi uống rượu, không bằng trước tiên hỏi anh ấy có đồng ý không?”
Tên đàn ông vốn cho rằng cô đã cắn câu, tối nay không phải cô đơn nữa.
Ai biết được sau khi áp sát tới, Giang Tiểu Bạch nói với hắn một câu thế này, khiến hắn ta sững người tại chỗ.
Một hồi lâu, hắn mới phản ứng lại: “Bạn trai cô? Sợ không phải lừa người chứ? Nếu anh ta là bạn trai cô, vậy tại sao cô không ngồi cùng anh ta?”
“Đây là tình ý, sự thú vị giữa chúng tôi, vở diễn tình yêu mà chúng tôi đặc biệt chơi khi tới quán bar, bây giờ chúng tôi cách nhau khá xa, nhưng nếu như anh dám động thủ với tôi, anh ấy nhất định sẽ qua đây.”
Nói xong, Giang Tiểu Bạch cong môi, đắc ý cười đối phương, bộ dạng rất tự tin: ‘Nếu không tin, anh có thể thử: Tên đàn ông: ‘…
Hắn đột nhiên nhìn về hướng Tiểu Nhan đang chỉ, lại nhìn Giang Tiểu Bạch, nhếch môi, sau đó đi về hướng người đàn ông đó.
Giang Tiểu Bạch nhìn thấy hắn đi rồi, thở một hơi, cho rằng hắn từ bỏ rồi.
Nhưng khi nhìn rõ hướng hắn đi, sắc mặt cô đột nhiên thay đổi.
Tên này muốn làm gì? Lẽ nào là muốn vạch trần cô ngay tại trận sao?
Chết tiệt! Cô vốn chỉ là muốn đuổi hắn ta đi mà thôi, không ngờ hắn lại nhiều chuyện như vậy.
Thật là phiền phức.
Tiêu Túc khó khăn lắm mới xử lý xong công việc, quyết định qua đây uống vài ly, vừa mới ngồi xuống uống một ly, liền có người tự tới làm quen ôm vai của anh, giọng điệu mang theo ý xấu: “Người anh em, một mình à?”
Tên đàn ông người đầy hơi rượu, còn có rất nhiều mùi son phấn, những mùi này pha lẫn với nhau khiến Tiêu Túc không vui chau mày: “Buông tay.
Anh quay đầu, chửi một câu, giọng lạnh nhạt.
Tên đàn ông vốn muốn tiếp lời anh, ai biết được sau khi Tiêu Túc quay đầu lại, sắc mặt lại lạnh băng, vết sẹo trên mặt dưới ánh đèn lấp lánh càng dữ dăn hơn, khiến cả người hắn đứng sững trong chốc lát.
Nhưng rất nhanh, hắn liền phản ứng lại, bộ dạng không cố ý mở miệng nói: ‘Người anh em, cậu đây không chu đáo nhé, đưa bạn gái tới quán bar uống rượu không hề để ý tới cô ấy, như vậy không phải đạo làm bạn trai.”
Tiêu Túc nhìn hắn như nhìn một tên thần kinh, tiếp tục uống rượu của mình, không hề có ý định tiếp lời hắn. Mà tên đàn ông rõ ràng cũng đọc hiểu ánh mắt của anh, biết ánh mắt đó là ý gì, như nhìn một kẻ tâm thần, trong lòng hắn có chút phiền não, cảm thấy bản thân bị lừa, thế là hắn cười gượng một tiếng, chỉ vào cô gái bên đó: “Cô gái bên đó lẽ nào không phải bạn gái anh sao? Cô ấy vừa nói với tôi, anh là bạn trai cô ấy.”
Tiêu Túc: “… Nói đủ chưa?”
Nếu không thì chính là tự ngược đãi bản thân, hơn nữa Giang Tiểu Bạch nhìn ra được, Tiêu Túc rất bài xích cô, còn về tại sao thì gần như cô không cần nghĩ cũng biết, chẳng qua là bản thân cậu ta có người mình thích, cho nên không muốn dây dưa quá sâu với cô mà thôi.
Một người đàn ông như người ta đã biểu hiện rõ ràng như thế rồi, làm sao cô có thể không cần mặt mũi như vậy mà sáp lại gần chứ? Dùng ân huệ để cậu ta trả sao?
Ân huệ lần trước cậu ta đã trả sạch hết rồi.
Ngược lại là bản thân cô, còn hôn người ta, mà cậu ta thì lộ vẻ bản thân bị cợt nhả, chịu thiệt.
ÀI…
Làm ra dáng vẻ như thế này cô cũng thật là Xót xa.
“Tiểu Bạch đáng thương, bị ép tới không còn ra hình người nữa, thấy cậu đau lòng như vậy, tối nay mình sẽ ban phát lòng từ bi, dẫn cậu đi quán bar high một đêm, mình mời cậu uống rượu, muốn uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu, mình trả tiền”
Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch liếc cô ấy một cái: “Ồ, nam thần nhà cậu lại sắp bắt đầu ca hát rồi à?”
Phương Đường Đường bị cô nhìn đến mức hơi chột dạ: “Cậu, làm sao cậu biết……
“Suy nghĩ của cậu đều viết lên trên mặt hết rồi, cậu nói xem làm sao mà mình biết được?”
“Khụ khụ…..”
Phương Đường Đường lúng túng ho khan, sao đó nói: “Đừng như vậy mà, đời người khó được mơ hồ, cậu xem như mình rất muốn mời cậu uống rượu là được rồi, nói không chừng cậu có thể bất ngờ gặp được tình yêu đích thực của cậu trong quán bar thì sao?”
“Ha ha, nơi như quán bar mà bất ngờ gặp được tình yêu đích thực sao? Não của cậu là bị lừa đá hay bị cửa kẹp rồi vậy? Ở nơi như thế gặp được tình yêu đích thực? Tình một đêm sao?”
“Giang Tiểu Bạch mình cảnh cáo cậu nói chuyện đừng nói quá khó nghe! Trong quán bar cũng có người tốt mà! Nam thần của mình chính là người tốt! Hơn nữa trước giờ anh ấy chưa từng tình một đêm bừa bãi với con gái!”
“Ô?” Giang Tiểu Bạch nhướng mày: “Cậu lại biết rôi? Cậu thuê người theo dõi anh ta suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ hay là sao…..
Phương Đường Đường bị cô nói như thế, phút chốc chột dạ rồi.
Giang Tiểu Bạch híp mắt lại: “Không lẽ cậu thật sự…… trời đụ, cậu đúng thật là một đứa con gái điên khùng, nếu như để anh ta biết được, người ta chỉ cảm thấy cậu là một kẻ điên, bệnh thần kinh, đến lúc đó cậu không còn một chút ít cơ hội nào nữa.”
“Mình, mình cũng đâu có làm gì, mình chỉ muốn thuê người bảo vệ cho sự an toàn của anh ấy thôi mà, anh ấy không có đội ngũ quản lý, nếu như đến lúc đó có fan nữ quấy rối anh ấy thì phải làm sao! Cho nên mình phải thuê người bảo vệ anh ấy! Cậu không hiểu!”
Giang Tiểu Bạch: “Ha ha ha, thật là một lý do quang minh chính đại.”
Đối với hành vi của Phương Đường Đường, Giang Tiểu Bạch thật không biết nói gì mới tốt nữa, vốn dĩ cô không quá đồng ý với cách làm này của Phương Đường Đường, theo đuổi thần tượng là một chuyện tốt, sùng bái một người, xem người đó như nguồn năng lượng tinh thần của bản thân cũng không phải không được. Nhưng mà đối phương cũng không phải thần tượng lớn gì, bây giờ còn đang trong giai đoạn sa sút tỉnh thần, rơi vào trạng thái không được ai khai thác, cho nên Phương Đường Đường muốn đi cổ vũ cho anh ta ca hát vài lần cũng không có vấn đề gì, nhưng sau đó Giang Tiểu Bạch phát hiện cô gái này hình như càng lún càng sâu rồi.
Vào lúc cô muốn kéo cô ấy ra, thì đã không kịp mất rồi.
“Nói thật, mình cảm thấy cách làm bây giờ của cậu rất biến thái, người ta có cuộc sống riêng của mình, cho dù là bị quấy rối anh ta cũng có cách ứng phó riêng, anh ta là một người đàn ông, cho dù sau này hai người các cậu thật sự ở bên nhau, cũng là anh ta bảo vệ cậu chứ không phải là cậu bảo vệ anh ta, cậu làm như vậy thật không thú vị. Vả lại cậu cảm thấy bị người theo dõi là một chuyện rất vui vẻ hay sao?”
Bị Giang Tiểu Bạch nói như thế, Phương Đường Đường cũng ý thức được có thể bản thân mình đã làm sai rồi: “Vậy, vậy sau khi mình quay về kêu người đừng theo dõi anh ấy nữa, cậu nói cũng đúng, mình cũng cảm thấy bản thân hơi biến thái, nhưng mà mình….. nhịn không được”
“Ài” Giang Tiểu Bạch thở dài trong lòng, thực ra những người ca hát, cuối cùng có thể làm thần tượng mà ra mắt, đều cách bọn họ rất xa rất xa.
Không nói cái khác, mà chỉ nói trên phương diện cuộc sống và công việc, nếu phạm vi của hai người chênh lệch quá xa, cuối cùng sẽ chỉ đi ngược hướng nhau.
Chương 1652:
Nói thì nói như thế, không đồng ý thì không đồng ý, nhưng tối hôm đó Giang Tiểu Bạch vẫn cùng Phương Đường Đường đến quán bar. Cô vô cùng buồn chán mà uống đồ uống, nhìn dáng vẻ Phương Đường Đường vì nam thần của mình mà la hét kêu gào, đột nhiên cảm thấy hình như Phương Đường Đường như vậy cũng rất tốt, còn đối với Phương Đường Đường mà nói, nam thần của cô ấy chính là mục tiêu của cô ấy, có một mục tiêu như thế để cô ấy cố gắng, thậm chí khiến cả người đều cô ấy tràn đầy sức sống.
Như vậy hình như cũng không có gì không tốt.
Ít nhất thì Phương Đường Đường sống đơn thuần hơn cô nhiều, muốn làm gì thì làm nấy, không như cô……
Giang Tiểu Bạch lại hớp một ngụm đồ uống, đột nhiên có một người con trai qua đây áp sát vào bên cạnh cô: “Người đẹp, chỉ uống đồ uống không thì có gì thú vị, đến quán bar, thì nên uống rượu mới thú vị, có cần anh mời em một li không?”
Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch nhìn đối phương một cái, cách ăn diện và cư xử khiếm nhã, ánh mắt nhìn cô cứ như đang nhìn con mồi vậy, rất rõ ràng mục đích là gì.
Giang Tiểu Bạch kéo căng môi: “Không cần, tôi uống cái này là được rồi”
Người đàn ông không chịu thua, vây quanh cô: “Em chưa uống rượu bao giờ phải không? Anh trai mời em uống một ly, mùi vị rất ngon đó, không thử thật sao?”
Ha.
Đột nhiên Giang Tiểu Bạch nhìn thấy trước mặt có một bóng dáng cao lớn thẳng tắp, cách cô không xa cũng không gần, cô hướng về phía người đàn ông bên cạnh mình ngoắc ngoắc ngón tay, người đàn ông tưởng cô mắc câu rồi, nhanh chóng sáp lại gần.
“Nhìn thấy người đàn ông kia không? Anh ấy là bạn trai của tôi, nếu anh muốn mời tôi uống rượu, không bằng trước tiên hỏi anh ấy có đồng ý không?”
Tên đàn ông vốn cho rằng cô đã cắn câu, tối nay không phải cô đơn nữa.
Ai biết được sau khi áp sát tới, Giang Tiểu Bạch nói với hắn một câu thế này, khiến hắn ta sững người tại chỗ.
Một hồi lâu, hắn mới phản ứng lại: “Bạn trai cô? Sợ không phải lừa người chứ? Nếu anh ta là bạn trai cô, vậy tại sao cô không ngồi cùng anh ta?”
“Đây là tình ý, sự thú vị giữa chúng tôi, vở diễn tình yêu mà chúng tôi đặc biệt chơi khi tới quán bar, bây giờ chúng tôi cách nhau khá xa, nhưng nếu như anh dám động thủ với tôi, anh ấy nhất định sẽ qua đây.”
Nói xong, Giang Tiểu Bạch cong môi, đắc ý cười đối phương, bộ dạng rất tự tin: ‘Nếu không tin, anh có thể thử: Tên đàn ông: ‘…
Hắn đột nhiên nhìn về hướng Tiểu Nhan đang chỉ, lại nhìn Giang Tiểu Bạch, nhếch môi, sau đó đi về hướng người đàn ông đó.
Giang Tiểu Bạch nhìn thấy hắn đi rồi, thở một hơi, cho rằng hắn từ bỏ rồi.
Nhưng khi nhìn rõ hướng hắn đi, sắc mặt cô đột nhiên thay đổi.
Tên này muốn làm gì? Lẽ nào là muốn vạch trần cô ngay tại trận sao?
Chết tiệt! Cô vốn chỉ là muốn đuổi hắn ta đi mà thôi, không ngờ hắn lại nhiều chuyện như vậy.
Thật là phiền phức.
Tiêu Túc khó khăn lắm mới xử lý xong công việc, quyết định qua đây uống vài ly, vừa mới ngồi xuống uống một ly, liền có người tự tới làm quen ôm vai của anh, giọng điệu mang theo ý xấu: “Người anh em, một mình à?”
Tên đàn ông người đầy hơi rượu, còn có rất nhiều mùi son phấn, những mùi này pha lẫn với nhau khiến Tiêu Túc không vui chau mày: “Buông tay.
Anh quay đầu, chửi một câu, giọng lạnh nhạt.
Tên đàn ông vốn muốn tiếp lời anh, ai biết được sau khi Tiêu Túc quay đầu lại, sắc mặt lại lạnh băng, vết sẹo trên mặt dưới ánh đèn lấp lánh càng dữ dăn hơn, khiến cả người hắn đứng sững trong chốc lát.
Nhưng rất nhanh, hắn liền phản ứng lại, bộ dạng không cố ý mở miệng nói: ‘Người anh em, cậu đây không chu đáo nhé, đưa bạn gái tới quán bar uống rượu không hề để ý tới cô ấy, như vậy không phải đạo làm bạn trai.”
Tiêu Túc nhìn hắn như nhìn một tên thần kinh, tiếp tục uống rượu của mình, không hề có ý định tiếp lời hắn. Mà tên đàn ông rõ ràng cũng đọc hiểu ánh mắt của anh, biết ánh mắt đó là ý gì, như nhìn một kẻ tâm thần, trong lòng hắn có chút phiền não, cảm thấy bản thân bị lừa, thế là hắn cười gượng một tiếng, chỉ vào cô gái bên đó: “Cô gái bên đó lẽ nào không phải bạn gái anh sao? Cô ấy vừa nói với tôi, anh là bạn trai cô ấy.”
Tiêu Túc: “… Nói đủ chưa?”
Bình luận facebook