Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1733
Chương 1733:
Giang Mai sững người lại rồi hoài nghi nhìn về phía của Tiêu Túc: “Tiêu, ngài Tiêu, vừa nãy rõ ràng…
Cô ta còn chưa kịp nói hết Tiêu Túc đã ném cho cô ta một cái nhìn thật lạnh lùng.
“Vị cô chủ đây có hứng thú gì với mối quan hệ giữa tôi và bạn gái tôi vậy?”
Giang Mai: “..
Chưa kể đến việc Giang Mai còn không biết nên phản ứng như thế nào, ngay cả Giang Tiểu Bạch cũng sửng sốt, bởi vì chính cô cũng không ngờ Tiêu Túc lại đột nhiên nói nhiều như vậy hơn nữa còn vừa nói bằng giọng khàn khàn vừa nắm lấy tay cô.
Cũng không biết tại sao Giang Tiểu Bạch thật sự cảm thấy tim đập nhanh hơn rất nhiều.
Giang Mai cắn môi dưới, cay đắng nhìn Giang Giang Tiểu Bạch nhếch môi nói: “Cô nhìn tôi như vậy làm gì hả Giang Mai, cô còn muốn nói về bạn trai nữa không? Chưa từng thấy hai người yêu nhau ân ái bao giờ à?
Nói xong Giang Tiểu Bạch cố ý vòng táy qua cổ của Tiêu Túc rồi hôn vào má cậu ta Sơi dây trên cơ thể của Tiêu Túc vốn đã căng lên thì bây giờ trong chốc lát đã hoàn toàn sụp đổ.
Làm sao có thể như vậy được? Tại sao trước mặt mọi người lại nói là bạn bè còn bây giờ lại nói là người yêu của nhau?
Lẽ nào là họ cố tình diễn kịch trước mặt của cô ta?
Nghĩ đến điều này Giang Mai nói: Tiểu Bạch chị đừng tưởng tôi không biết. Chị chính là đang cố ý diễn kịch cùng với anh ấy, bộ dạng của hai người căn bản là không giống người yêu một chút nào, chỉ cho rằng tôi chưa từng yêu đương sao? Lúc chị ôm anh ấy, cơ thể anh ấy cứng đờ và anh ấy cũng không ôm lại chị. Khi chị nắm tay anh ấy cũng sửng sốt. Hai người nhất định là đang giả vời”
Giang Tiểu Bạch nghe xong những lời nhận xét này không khỏi kinh ngạc nhướng mày, có chút hứng thủ nhìn vào mắt của Giang Mai.
Thật không ngờ năng lực quan sát của Giang Mai lại tốt như vậy? Thậm chí điều này còn khiến cô ấy thấy rằng dường như sự hợp tác giữa mình và Tiêu Túc là chưa đủ.
Có điều cô ấy cũng không lo lắng vì dù sao cô vàTiêu Túc cũng đang giả vờ nhưng như vậy thì sao chứ, cô ấy nói Tiêu Túc là bạn trai của mình mà bọn họ không tin thì cô ấy cũng hết cách.
“Giang Tiểu Bạch, chị có dám hôn anh ấy không?”
Giang Mai đột nhiên nói.
Mí mắt Giang Tiểu Bạch hơi giật giật: “Hả gì cơ?”
“Yêu đương mà hôn nhau không phải là chuyện rất bình thường sao? Nếu ngay cả hôn mà chị còn không dám vậy thì có nghĩa hai người căn bản không phải người yêu của nhau, thời đại nào rồi mà còn hôn má, chị nghĩ mình đang ở thời cổ đại sao?”
Chết tiệt!
Giang Tiểu Bạch nghe xong những lời cô ta nói thì luôn chửi rủa cô ta ở trong lòng sau đó cô ấy cười một cách đầy chế nhạo.
“Tôi nói này Giang Mai, cô còn có sở thích nhìn người khác hôn nhau hay sao? Cô có sở thích đặc biệt như vậy từ khi nào thế? Dù sao cô cũng là con gái, với tư cách là một người chị, tôi khuyên cô nên nhanh chóng bỏ sở thích này đi? Nếu không cô sẽ trở thành bộ dạng gì chứ?”
Cô ấy không ngần ngại mà thừa cơ châm chọc Giang Mai.
Giang Mai tức đến tái mặt đi, cô ta rất muốn quay mặt bỏ đi nhưng Giang Tiểu Bạch đã công kích như vậy nên cô ta liền nhếch môi và nói: “Chị không dám sao? Tôi nói rồi mà hai người đâu phải người yêu của nhau? Tiểu Bạch, chị cần gì phải làm vậy chứ? Cứ coi như là không có một công việc tốt, không được bà nộiyêu quý thì cũng không cần tìm một người đàn ông như vậy để làm chỗ dựa cho mình chứ, chị đã tốn bao nhiêu tiền vậy? Ngài Tiêu, Tiểu Bạch đã bỏ ra bao nhiêu để thuê anh, tôi có thể trả gấp đôi, không những thế tôi còn có thể trả bằng những thứ khác.”
Nói xong cô ta liền nháy mắt đưa tình với Tiêu Túc, dáng vẻ đầy khiêu gợi.
Giang Tiểu Bạch: “
Thật sự muốn nôn mà, Giang Mai những năm này đã làm những gì để cạnh tranh với cô ấy, thậm chí còn đến cơ thể của bản thân cũng định dâng hiến sao?
Giang Tiểu Bạch đang định nói thì một giọng nói từ trên đầu cô truyền xuống.
“Thật ngại quá, tôi không có hứng thú với người phụ nữ không có tự trọng.”
Giọng điệu lạnh nhạt không có một chút nhiệt độ nào, lời nói ra càng thêm lạnh lẽo giống như một cây dùi bằng băng cứng đâm xuyên thẳng vào trái tim của Giang Mai.
Giang Mai sững người lại rồi hoài nghi nhìn về phía của Tiêu Túc: “Tiêu, ngài Tiêu, vừa nãy rõ ràng…
Cô ta còn chưa kịp nói hết Tiêu Túc đã ném cho cô ta một cái nhìn thật lạnh lùng.
“Vị cô chủ đây có hứng thú gì với mối quan hệ giữa tôi và bạn gái tôi vậy?”
Giang Mai: “..
Chưa kể đến việc Giang Mai còn không biết nên phản ứng như thế nào, ngay cả Giang Tiểu Bạch cũng sửng sốt, bởi vì chính cô cũng không ngờ Tiêu Túc lại đột nhiên nói nhiều như vậy hơn nữa còn vừa nói bằng giọng khàn khàn vừa nắm lấy tay cô.
Cũng không biết tại sao Giang Tiểu Bạch thật sự cảm thấy tim đập nhanh hơn rất nhiều.
Giang Mai cắn môi dưới, cay đắng nhìn Giang Giang Tiểu Bạch nhếch môi nói: “Cô nhìn tôi như vậy làm gì hả Giang Mai, cô còn muốn nói về bạn trai nữa không? Chưa từng thấy hai người yêu nhau ân ái bao giờ à?
Nói xong Giang Tiểu Bạch cố ý vòng táy qua cổ của Tiêu Túc rồi hôn vào má cậu ta Sơi dây trên cơ thể của Tiêu Túc vốn đã căng lên thì bây giờ trong chốc lát đã hoàn toàn sụp đổ.
Làm sao có thể như vậy được? Tại sao trước mặt mọi người lại nói là bạn bè còn bây giờ lại nói là người yêu của nhau?
Lẽ nào là họ cố tình diễn kịch trước mặt của cô ta?
Nghĩ đến điều này Giang Mai nói: Tiểu Bạch chị đừng tưởng tôi không biết. Chị chính là đang cố ý diễn kịch cùng với anh ấy, bộ dạng của hai người căn bản là không giống người yêu một chút nào, chỉ cho rằng tôi chưa từng yêu đương sao? Lúc chị ôm anh ấy, cơ thể anh ấy cứng đờ và anh ấy cũng không ôm lại chị. Khi chị nắm tay anh ấy cũng sửng sốt. Hai người nhất định là đang giả vời”
Giang Tiểu Bạch nghe xong những lời nhận xét này không khỏi kinh ngạc nhướng mày, có chút hứng thủ nhìn vào mắt của Giang Mai.
Thật không ngờ năng lực quan sát của Giang Mai lại tốt như vậy? Thậm chí điều này còn khiến cô ấy thấy rằng dường như sự hợp tác giữa mình và Tiêu Túc là chưa đủ.
Có điều cô ấy cũng không lo lắng vì dù sao cô vàTiêu Túc cũng đang giả vờ nhưng như vậy thì sao chứ, cô ấy nói Tiêu Túc là bạn trai của mình mà bọn họ không tin thì cô ấy cũng hết cách.
“Giang Tiểu Bạch, chị có dám hôn anh ấy không?”
Giang Mai đột nhiên nói.
Mí mắt Giang Tiểu Bạch hơi giật giật: “Hả gì cơ?”
“Yêu đương mà hôn nhau không phải là chuyện rất bình thường sao? Nếu ngay cả hôn mà chị còn không dám vậy thì có nghĩa hai người căn bản không phải người yêu của nhau, thời đại nào rồi mà còn hôn má, chị nghĩ mình đang ở thời cổ đại sao?”
Chết tiệt!
Giang Tiểu Bạch nghe xong những lời cô ta nói thì luôn chửi rủa cô ta ở trong lòng sau đó cô ấy cười một cách đầy chế nhạo.
“Tôi nói này Giang Mai, cô còn có sở thích nhìn người khác hôn nhau hay sao? Cô có sở thích đặc biệt như vậy từ khi nào thế? Dù sao cô cũng là con gái, với tư cách là một người chị, tôi khuyên cô nên nhanh chóng bỏ sở thích này đi? Nếu không cô sẽ trở thành bộ dạng gì chứ?”
Cô ấy không ngần ngại mà thừa cơ châm chọc Giang Mai.
Giang Mai tức đến tái mặt đi, cô ta rất muốn quay mặt bỏ đi nhưng Giang Tiểu Bạch đã công kích như vậy nên cô ta liền nhếch môi và nói: “Chị không dám sao? Tôi nói rồi mà hai người đâu phải người yêu của nhau? Tiểu Bạch, chị cần gì phải làm vậy chứ? Cứ coi như là không có một công việc tốt, không được bà nộiyêu quý thì cũng không cần tìm một người đàn ông như vậy để làm chỗ dựa cho mình chứ, chị đã tốn bao nhiêu tiền vậy? Ngài Tiêu, Tiểu Bạch đã bỏ ra bao nhiêu để thuê anh, tôi có thể trả gấp đôi, không những thế tôi còn có thể trả bằng những thứ khác.”
Nói xong cô ta liền nháy mắt đưa tình với Tiêu Túc, dáng vẻ đầy khiêu gợi.
Giang Tiểu Bạch: “
Thật sự muốn nôn mà, Giang Mai những năm này đã làm những gì để cạnh tranh với cô ấy, thậm chí còn đến cơ thể của bản thân cũng định dâng hiến sao?
Giang Tiểu Bạch đang định nói thì một giọng nói từ trên đầu cô truyền xuống.
“Thật ngại quá, tôi không có hứng thú với người phụ nữ không có tự trọng.”
Giọng điệu lạnh nhạt không có một chút nhiệt độ nào, lời nói ra càng thêm lạnh lẽo giống như một cây dùi bằng băng cứng đâm xuyên thẳng vào trái tim của Giang Mai.
Bình luận facebook