Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-261
CHƯƠNG 261: TÔI ĐI CÙNG EM
CHƯƠNG 261: TÔI ĐI CÙNG EM
Con người của Hàn Đông cao thâm khó lường, người bình thường căn bản đoán không ra suy nghĩ của anh ta.
Ngay cả Tô Cửu đi theo anh ta một khoảng thời gian dài như vậy mà cũng không đoán ra được tâm tư của anh ta, chứ đừng nói chi là Thẩm Cửu chỉ vừa mới tiếp xúc.
Chỉ là suy nghĩ của hai người khác biệt nhau.
Thẩm Cửu không suy nghĩ đến mức độ sâu sắc như vậy, chỉ là dùng lòng của mình để cảm nhận, Hàn Đông đối với cô mà nói hoàn toàn chính xác giống như là một người anh trong nhà.
Bản thân cô cũng cảm thấy rất kỳ quái, dù sao thì... Chưa từng có người đàn ông nào mang đến cho cô loại cảm giác như vậy.
Thế nhưng mà Hàn Đông lại có thể? Sau đó cô lại trốn tránh bằng cách an ủi mình chắc có lẽ là do nguyên nhân anh ta là anh cả của Hàn Mai Linh.
Nghĩ đến đây Thẩm Cửu liền cảm thấy yên tâm, sau đó nhẹ giọng trả lời câu hỏi của Hàn Đông.
“Trong nhà của tôi còn có ba mẹ cùng với một đứa em gái.”
Thế mà còn có một đứa em gái nữa? Đôi môi mỏng của Hàn Đông khẽ mấp máy: “Từ nhỏ em đã sống cùng với bọn họ rồi à?”
Nghe nói như vậy, Thẩm Cửu giật mình, một lát sau mới gật đầu nói: “Đương nhiên rồi.”
Hàn Đông rơi vào trầm tư, lúc đó tư liệu mà Tô Cửu điều tra được cũng là như thế này, từ nhỏ cô đã sống cùng với ba mẹ, bao gồm cả lúc cô bị bọn buôn người bắt đi cũng chưa từng thay đổi người.
Nhưng mà... Rốt cuộc là nơi nào đã xảy ra vấn đề?
Nếu như cô thật sự là con gái nhà họ Thẩm, vậy tại sao trên người của Thẩm Cửu lại có thể có khí chất của cô ấy, tại sao lúc hai người yên tĩnh lại giống nhau như vậy?
Chẳng lẽ nói trên đời này có chuyện hai người không có quan hệ máu mủ với nhau mà lại có hình dáng và biểu hiện giống nhau như đúc?
Hàn Đông im lặng, lông mày nhíu chặt lại, rõ ràng là đang suy nghĩ chuyện quan trọng gì đó.
Trong xe lại trở nên yên tĩnh một lần nữa, Thẩm Cửu khoác lên mình chiếc áo vest rồi không nói gì nữa.
Một đoạn đường không biết vượt qua bao nhiêu ánh đèn nê ông, không biết có bao nhiêu tòa cao tầng xuất hiện, cho đến lúc Thẩm Cửu kịp phản ứng lại thế mà xe đã đứng ở một nơi cách nhà họ Dạ không xa.
ctp_1994346_1_3
ctp_1994346_2_3
CHƯƠNG 261: TÔI ĐI CÙNG EM
Con người của Hàn Đông cao thâm khó lường, người bình thường căn bản đoán không ra suy nghĩ của anh ta.
Ngay cả Tô Cửu đi theo anh ta một khoảng thời gian dài như vậy mà cũng không đoán ra được tâm tư của anh ta, chứ đừng nói chi là Thẩm Cửu chỉ vừa mới tiếp xúc.
Chỉ là suy nghĩ của hai người khác biệt nhau.
Thẩm Cửu không suy nghĩ đến mức độ sâu sắc như vậy, chỉ là dùng lòng của mình để cảm nhận, Hàn Đông đối với cô mà nói hoàn toàn chính xác giống như là một người anh trong nhà.
Bản thân cô cũng cảm thấy rất kỳ quái, dù sao thì... Chưa từng có người đàn ông nào mang đến cho cô loại cảm giác như vậy.
Thế nhưng mà Hàn Đông lại có thể? Sau đó cô lại trốn tránh bằng cách an ủi mình chắc có lẽ là do nguyên nhân anh ta là anh cả của Hàn Mai Linh.
Nghĩ đến đây Thẩm Cửu liền cảm thấy yên tâm, sau đó nhẹ giọng trả lời câu hỏi của Hàn Đông.
“Trong nhà của tôi còn có ba mẹ cùng với một đứa em gái.”
Thế mà còn có một đứa em gái nữa? Đôi môi mỏng của Hàn Đông khẽ mấp máy: “Từ nhỏ em đã sống cùng với bọn họ rồi à?”
Nghe nói như vậy, Thẩm Cửu giật mình, một lát sau mới gật đầu nói: “Đương nhiên rồi.”
Hàn Đông rơi vào trầm tư, lúc đó tư liệu mà Tô Cửu điều tra được cũng là như thế này, từ nhỏ cô đã sống cùng với ba mẹ, bao gồm cả lúc cô bị bọn buôn người bắt đi cũng chưa từng thay đổi người.
Nhưng mà... Rốt cuộc là nơi nào đã xảy ra vấn đề?
Nếu như cô thật sự là con gái nhà họ Thẩm, vậy tại sao trên người của Thẩm Cửu lại có thể có khí chất của cô ấy, tại sao lúc hai người yên tĩnh lại giống nhau như vậy?
Chẳng lẽ nói trên đời này có chuyện hai người không có quan hệ máu mủ với nhau mà lại có hình dáng và biểu hiện giống nhau như đúc?
Hàn Đông im lặng, lông mày nhíu chặt lại, rõ ràng là đang suy nghĩ chuyện quan trọng gì đó.
Trong xe lại trở nên yên tĩnh một lần nữa, Thẩm Cửu khoác lên mình chiếc áo vest rồi không nói gì nữa.
Một đoạn đường không biết vượt qua bao nhiêu ánh đèn nê ông, không biết có bao nhiêu tòa cao tầng xuất hiện, cho đến lúc Thẩm Cửu kịp phản ứng lại thế mà xe đã đứng ở một nơi cách nhà họ Dạ không xa.
ctp_1994346_1_3
ctp_1994346_2_3
Bình luận facebook