Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1794
Chương 1794:
Tiểu Nhan tình cờ bắt gặp ánh mắt của Hứa Yến Uyển khi cô ấy bước vào. Hứa Yến Uyển cảm thấy kinh ngạc khi thấy Tiểu Nhan xuất hiện ở đây.
“Tôi nghĩ rằng các cô ở trong bệnh viện chưa ăn gì nên tôi đã nấu đồ ăn mang sang cho các cô.”
Chu Tiểu Nhan cầm hộp giữ nhiệt trong tay ra hiệu.
“Dù sao cũng đã đến giờ ăn tối rồi. Các cô đã ăn chưa? Tôi hi vọng mình đến kịp lúc.”
Tô Cửu thấy vậy thì nói: “Chị đang định ra ngoài mua đồ ăn tối. Nếu em đến muộn một chút thì có lẽ chị đã mang về đến nơi rồi.”
“Thật không?”
Chu Tiểu Nhan tươi cười bước vào, đặt hộp giữ nhiệt lên bàn và mở ra, xung quanh toàn là mùi thơm của thức ăn.
“A, thơm quá. Tiểu Nhan, em thật là tuyệt vời, mùi thơm như vậy chắc vị của nó cũng ngon tuyệt phải không?”
Tiểu Nhan nhanh chóng lấy đồ ăn ra, Tô Cửu thấy vậy thì quay đầu lại hỏi Hứa Yến Uyển: “Cô Hứa, vì bạn gái của Tổng giám đốc đã mang đồ ăn qua rồi vậy nên tôi cũng không cần đi mua nữa. Cô cũng mau ra đây ăn đi.”
Hứa Yến Uyển ngồi bất động ở chỗ cũ, mặt có chút ngơ ngác nhìn cảnh tượng này. Cô ta sẽ không bao giờ ngờ rằng Tiểu Nhan sẽ đến đưa đồ ăn cho mình và thậm chí là còn với dáng vẻ nhiệt tình như vậy.
Cô ta còn đang ngẩn ngơ thì Tô Cửu đã ăn một miếng thịt rồi khen: “Ngon quá, Tiểu Nhan. Khi nào em và Tổng giám đốc Hàn kết hôn thế? Anh ấy có thể cưới một người như em thì đúng là quá hạnh phúc rồi.”
Tiểu Nhan đỏ bừng mặt sau khi nghe những lời đó.
“Hì hì, da mặt em thật mỏng. Mới trêu có tí mà đã đỏ bừng lên rồi kìa. Em ngại gì chứ, dù sao thì ở đây cũng chỉ có ba chúng ta. Em mau mau ngồi đây kể cho chị nghe nào, em với Tổng giám đốc tiến triển đến đâu rồi. Không chỉ mình chị muốn biết mà cô Hứa cũng rất muốn biết đúng không?”
Nói xong, Tô Cửu liếc về hướng Hứa Yến Uyển. Cô ta vẫn ngơ ngác ngồi đó, mãi một lúc lâu sau cô ta mới kìm nén được nỗi chua xót trong lòng.
Hứa Yến Uyển vén chăn bông rồi chậm rãi rời khỏi giường, cô ta đi đến chỗ hai người như một người máy không cảm xúc và nói: “Đúng vậy, tôi cũng rất muốn biết.”
Hứa Yến Uyển mỉm cười sau đó cầm bát đũa lên và cùng ăn với họ.
Tô Cửu nhìn Hứa Yến Uyển rất nhiều lần nhưng lại thấy hoàn toàn bình thường. Chẳng lẽ là cô ta đã đoán sai rồi, Hứa Yến Uyển và Tổng giám đốc Hàn chỉ là bạn bè bình thường thôi sao?
“Nhìn xem, cô ấy cũng muốn biết, chúng tôi đều muốn biết. Tiểu Nhan, em mau nói đi.”
Tô Cửu cảm thấy mình còn muốn thử Hứa Yến Uyển một lần nữa vì vậy cô ta lại hỏi: “Mau nói cho chị biết bọn em đang ở mức độ nào rồi? Nắm tay, ôm hay hôn?”
Tiểu Nhan cảm thấy nhịp tim của cô ngày càng tăng nhanh. Cô ấy không ngờ Thư ký Tô lại nói chuyện và quan tâm đến đời sống tình cảm của cô như vậy.
“Thư ký Tô, chị…”
“Hay là hai người đã làm gì rồi?”
Tô Cửu cười hì hì rồi véo má cô ấy và nói: “Chị ngại ngùng cái gì chứ.
Chúng ta đều là phụ nữ với nhau, cô thấy tôi nói đúng không cô Hứa?”
Nhìn bên ngoài Hứa Yến Uyển trông có vẻ bình thường nhưng thật ra bên trong trái tim cô ta đang không ngừng rỉ máu. Cô ta không hề muốn biết những điều này một tí nào. Trước đây cô ta có thể né tránh những điều này nhưng bây giờ thì không thể nó cứ hiện ra trước mặt như thể đang rắc muối thẳng lên vết thương của cô ta, khiến cô ta càng đau đớn hơn.
“Cô Hứa, sắc mặt của cô không được tốt lắm, cô có chỗ nào khó chịu không?”
Giọng nói của Tô Cửu đã kéo tâm trí của Hứa Yến Uyển trở lại.
Hứa Yến Uyển lấy lại tinh thần, đôi môi nhợt nhạt cười nhẹ và trả lời: “Không có gì, chỉ là khi tôi ăn những món này khiến tôi nhớ đến những ngày tôi từng ở nhà. Khi đó…”
Nói xong, cô ta dừng lại một lúc rồi cụp mắt xuống và không nói gì.
Khi Tô Cửu nhìn thấy Hứa Yến Uyển như vậy, ánh mắt cô ta hiện lên sự khó hiểu. Chẳng lẽ cô ta thực sự đoán sai rồi sao? Hứa Yến Uyển chỉ là đang nghĩ về quá khứ mà không phải vì nghe thấy những thứ này nên sắc mặt mới kém như vậy.Nhưng Tô Cửu cũng không phải loại người ngu ngốc như vậy, hiện tại cô ta không thử được nhưng sau này còn rất nhiều thời gian, cô ta có thể từ từ mà thử. Làm thế nào mà Hứa Yến Uyển có thể thực sự đang nghĩ về gia đình chứ?
Chủ yếu là vì trước đây cô ta đã từng thích Hàn Thanh nên cô ta mới có thể cảm nhận được ánh mắt, cách cư xử và biểu cảm của người kia ra sao.
Tiểu Nhan tình cờ bắt gặp ánh mắt của Hứa Yến Uyển khi cô ấy bước vào. Hứa Yến Uyển cảm thấy kinh ngạc khi thấy Tiểu Nhan xuất hiện ở đây.
“Tôi nghĩ rằng các cô ở trong bệnh viện chưa ăn gì nên tôi đã nấu đồ ăn mang sang cho các cô.”
Chu Tiểu Nhan cầm hộp giữ nhiệt trong tay ra hiệu.
“Dù sao cũng đã đến giờ ăn tối rồi. Các cô đã ăn chưa? Tôi hi vọng mình đến kịp lúc.”
Tô Cửu thấy vậy thì nói: “Chị đang định ra ngoài mua đồ ăn tối. Nếu em đến muộn một chút thì có lẽ chị đã mang về đến nơi rồi.”
“Thật không?”
Chu Tiểu Nhan tươi cười bước vào, đặt hộp giữ nhiệt lên bàn và mở ra, xung quanh toàn là mùi thơm của thức ăn.
“A, thơm quá. Tiểu Nhan, em thật là tuyệt vời, mùi thơm như vậy chắc vị của nó cũng ngon tuyệt phải không?”
Tiểu Nhan nhanh chóng lấy đồ ăn ra, Tô Cửu thấy vậy thì quay đầu lại hỏi Hứa Yến Uyển: “Cô Hứa, vì bạn gái của Tổng giám đốc đã mang đồ ăn qua rồi vậy nên tôi cũng không cần đi mua nữa. Cô cũng mau ra đây ăn đi.”
Hứa Yến Uyển ngồi bất động ở chỗ cũ, mặt có chút ngơ ngác nhìn cảnh tượng này. Cô ta sẽ không bao giờ ngờ rằng Tiểu Nhan sẽ đến đưa đồ ăn cho mình và thậm chí là còn với dáng vẻ nhiệt tình như vậy.
Cô ta còn đang ngẩn ngơ thì Tô Cửu đã ăn một miếng thịt rồi khen: “Ngon quá, Tiểu Nhan. Khi nào em và Tổng giám đốc Hàn kết hôn thế? Anh ấy có thể cưới một người như em thì đúng là quá hạnh phúc rồi.”
Tiểu Nhan đỏ bừng mặt sau khi nghe những lời đó.
“Hì hì, da mặt em thật mỏng. Mới trêu có tí mà đã đỏ bừng lên rồi kìa. Em ngại gì chứ, dù sao thì ở đây cũng chỉ có ba chúng ta. Em mau mau ngồi đây kể cho chị nghe nào, em với Tổng giám đốc tiến triển đến đâu rồi. Không chỉ mình chị muốn biết mà cô Hứa cũng rất muốn biết đúng không?”
Nói xong, Tô Cửu liếc về hướng Hứa Yến Uyển. Cô ta vẫn ngơ ngác ngồi đó, mãi một lúc lâu sau cô ta mới kìm nén được nỗi chua xót trong lòng.
Hứa Yến Uyển vén chăn bông rồi chậm rãi rời khỏi giường, cô ta đi đến chỗ hai người như một người máy không cảm xúc và nói: “Đúng vậy, tôi cũng rất muốn biết.”
Hứa Yến Uyển mỉm cười sau đó cầm bát đũa lên và cùng ăn với họ.
Tô Cửu nhìn Hứa Yến Uyển rất nhiều lần nhưng lại thấy hoàn toàn bình thường. Chẳng lẽ là cô ta đã đoán sai rồi, Hứa Yến Uyển và Tổng giám đốc Hàn chỉ là bạn bè bình thường thôi sao?
“Nhìn xem, cô ấy cũng muốn biết, chúng tôi đều muốn biết. Tiểu Nhan, em mau nói đi.”
Tô Cửu cảm thấy mình còn muốn thử Hứa Yến Uyển một lần nữa vì vậy cô ta lại hỏi: “Mau nói cho chị biết bọn em đang ở mức độ nào rồi? Nắm tay, ôm hay hôn?”
Tiểu Nhan cảm thấy nhịp tim của cô ngày càng tăng nhanh. Cô ấy không ngờ Thư ký Tô lại nói chuyện và quan tâm đến đời sống tình cảm của cô như vậy.
“Thư ký Tô, chị…”
“Hay là hai người đã làm gì rồi?”
Tô Cửu cười hì hì rồi véo má cô ấy và nói: “Chị ngại ngùng cái gì chứ.
Chúng ta đều là phụ nữ với nhau, cô thấy tôi nói đúng không cô Hứa?”
Nhìn bên ngoài Hứa Yến Uyển trông có vẻ bình thường nhưng thật ra bên trong trái tim cô ta đang không ngừng rỉ máu. Cô ta không hề muốn biết những điều này một tí nào. Trước đây cô ta có thể né tránh những điều này nhưng bây giờ thì không thể nó cứ hiện ra trước mặt như thể đang rắc muối thẳng lên vết thương của cô ta, khiến cô ta càng đau đớn hơn.
“Cô Hứa, sắc mặt của cô không được tốt lắm, cô có chỗ nào khó chịu không?”
Giọng nói của Tô Cửu đã kéo tâm trí của Hứa Yến Uyển trở lại.
Hứa Yến Uyển lấy lại tinh thần, đôi môi nhợt nhạt cười nhẹ và trả lời: “Không có gì, chỉ là khi tôi ăn những món này khiến tôi nhớ đến những ngày tôi từng ở nhà. Khi đó…”
Nói xong, cô ta dừng lại một lúc rồi cụp mắt xuống và không nói gì.
Khi Tô Cửu nhìn thấy Hứa Yến Uyển như vậy, ánh mắt cô ta hiện lên sự khó hiểu. Chẳng lẽ cô ta thực sự đoán sai rồi sao? Hứa Yến Uyển chỉ là đang nghĩ về quá khứ mà không phải vì nghe thấy những thứ này nên sắc mặt mới kém như vậy.Nhưng Tô Cửu cũng không phải loại người ngu ngốc như vậy, hiện tại cô ta không thử được nhưng sau này còn rất nhiều thời gian, cô ta có thể từ từ mà thử. Làm thế nào mà Hứa Yến Uyển có thể thực sự đang nghĩ về gia đình chứ?
Chủ yếu là vì trước đây cô ta đã từng thích Hàn Thanh nên cô ta mới có thể cảm nhận được ánh mắt, cách cư xử và biểu cảm của người kia ra sao.
Bình luận facebook