Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1819
Chương 1819:
Mọi chuyện trên đời này, làm sao có thể có nhiều thứ trùng hợp đến vậy.
Hầu hết các sự trùng hợp về cơ bản là do con người tạo ra.
Trùng hợp nhiều chỉ có trong phim truyền hình, ôi, đó là một nhóm người đã xem quá nhiều phim truyền hình, chung dễ dàng suy luận âm mưu, và đôi khi quá ngây thơ.
Ngày sinh nhật của Hàn Thanh càng ngày càng gần.
Tiểu Nhan gần đây đã suy nghĩ về những món quà để chuẩn bị cho anh ấy, sẽ trông rất đặc biệt.
Trên thực tế, cô đã quyết định tổ chức sinh nhật cho Hàn Thanh vào ngày sinh nhật của anh, sau đó sẽ nói cho anh biết tin vui cô đã mang thai.
Làm cho anh ấy có một sinh nhật khó quên. Chỉ là hiện tại Tiểu Nhân lo lắng là làm sao để anh không phát hiện ra.
Trước kia cô chưa từng có kinh nghiệm tổ chức sinh nhật cho ai, cũng chưa từng mua quà cho đàn ông nào nên cô rất đau đầu, không biết tặng quà gì để cho người kia thích cả.
Vì vậy, cô đã tìm kiếm trên mạng và tìm xem nên tặng quà gì cho bạn trai nhân ngày sinh nhật. Cuối cùng, tất cả câu trả lời là thắt lưng, ví, bật lửa và những thứ tương tự. Đây là những món quà cao cấp rất thông thường. Nhưng Tiểu Nhan lại cảm thấy rằng mấy thứ đó mọi người đều thích, xem ra cũng rất nhàm chán.
Hơn nữa Hàn Thanh thì lại không thiếu thứ gì, cô mua về khẳng định là dám tặng.
Vì vậy, Tiểu Nhan lặng lẽ gửi một tin nhắn cho Lâm Hứa Chính, hỏi Hàn Thanh thích gì.
Khi Lâm Hứa Chính nhận được tin nhản từ cô gái nhỏ, anh ta không khỏi nheo mắt suy nghĩ một cái, sau đó lần đầu tiên nói ra một câu thực sự không biết xấu hổ.
“Anh có muốn được tặng quà không? Anh cảm thấy có tốt không nếu em tặng quà cho anh ấy?”
“?”
Khi Tiểu Nhan nhìn thấy tin tức này, trong nháy mắt cả người như bị ốm..
Trời ơi, ai sẽ nói cho cô ấy biết tại sao Lâm Hứa Chính nói những điều này không? Nghe có vẻ như anh ta đang cảm thấy xấu hổ, phải không?
Vì thế Tiểu Nhan không muốn để ý đến anh ấy nữa, cũng không có phản ứng gì với tin tức vừa rồi..
Ngược lại Lâm Hữa Chính lại chủ động gửi tin nhắn cho cô ấy.
“Em gái Tiểu Nhan à, sao lại đột nhiên nghĩ đến việc tặng quà cho Hàn Thanh thế?”
Sau khi Tiểu Nhan nhìn thấy tin tức này, vốn là không muốn để ý đến anh ta nữa. Nhưng suy nghĩ lại một lúc, cô ấy vẫn trả lời.
“Không, chỉ nghĩ rằng em đã hẹn hò với anh ấy trong một thời gian dài rồi mà cả hai người cũng chưa có kỷ niệm gì, vì vậy. . . Muốn đưa tặng cho anh ấy một chút đồ”Một kỷ niệm sao?
Nhìn thấy ba từ này, Lâm Hứa Chính cảm thấy trái tim của mình cuối cùng cũng được đặt xuống.
Anh ta vừa nhìn thấy món quà, suy nghĩ cẩn thận một chút mới phát hiện là còn lâu mới đến sinh nhật của bạn tốt. Lúc đầu anh ta còn rất lo lắng là Tiểu Nhan muốn tặng quà sinh nhật cho anh ta.
Nhưng bây giờ hỏi ra mới phát hiện là không phải. Lâm Hứa Chính cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm.
Câu trả lời của Tiểu Nhan là rất tốt, giọt nước nhỏ không bị rò rỉ. Vì vậy, Lâm Hứa Chính cũng không nghi ngờ. Dù sao, cô ấy cũng vẫn là một cô gái nhỏ, khi hẹn hò với bạn trai của mình, cô ấy cũng muốn tặng cho người đó một món quà để làm kỷ niệm, cũng không có gì là sai cả.
Nhưng Lâm Hứa Chính đang cảm thấy mình vẫn cần phải nhắc tới Tiểu Nhan một chút.
“Em gái Tiểu Nhân à, em không phải là muốn nhân dịp một lễ hội nào đó để tặng quà cho Hàn Thanh đấy chứ?”
Anh ta không nói thẳng là sinh nhật, chỉ nói về lễ hội. Nếu Tiểu Nhan để ý đến điều này, cô ấy chắc hẳn sẽ nghĩ ra được điều mà Lâm Hứa Chính đang nghĩ.
Nhưng suy nghĩ của con người vốn là không thể giống nhau, Tiểu Nhan làm sao có thể biết được Lâm Hứa Chính đang nghĩ cái gì?
Cho nên sau khi anh đặt một câu hỏi như vậy: Tiểu Nhan nghĩ lại, sắp tới sẽ có ngày lễ nào sao?Sau khi suy nghĩ xong, Tiểu Nhan lập tức lắc đầu nói: “Gần đây không có ngày lễ đặc biệt nào.”
Nghe đến đây, Lâm Hửa Chính cuối cùng cũng yên tâm.
Có vẻ như cô ấy chỉ đơn giản là muốn tặng một số món quà để làm kỷ niệm thôi.
Mọi chuyện trên đời này, làm sao có thể có nhiều thứ trùng hợp đến vậy.
Hầu hết các sự trùng hợp về cơ bản là do con người tạo ra.
Trùng hợp nhiều chỉ có trong phim truyền hình, ôi, đó là một nhóm người đã xem quá nhiều phim truyền hình, chung dễ dàng suy luận âm mưu, và đôi khi quá ngây thơ.
Ngày sinh nhật của Hàn Thanh càng ngày càng gần.
Tiểu Nhan gần đây đã suy nghĩ về những món quà để chuẩn bị cho anh ấy, sẽ trông rất đặc biệt.
Trên thực tế, cô đã quyết định tổ chức sinh nhật cho Hàn Thanh vào ngày sinh nhật của anh, sau đó sẽ nói cho anh biết tin vui cô đã mang thai.
Làm cho anh ấy có một sinh nhật khó quên. Chỉ là hiện tại Tiểu Nhân lo lắng là làm sao để anh không phát hiện ra.
Trước kia cô chưa từng có kinh nghiệm tổ chức sinh nhật cho ai, cũng chưa từng mua quà cho đàn ông nào nên cô rất đau đầu, không biết tặng quà gì để cho người kia thích cả.
Vì vậy, cô đã tìm kiếm trên mạng và tìm xem nên tặng quà gì cho bạn trai nhân ngày sinh nhật. Cuối cùng, tất cả câu trả lời là thắt lưng, ví, bật lửa và những thứ tương tự. Đây là những món quà cao cấp rất thông thường. Nhưng Tiểu Nhan lại cảm thấy rằng mấy thứ đó mọi người đều thích, xem ra cũng rất nhàm chán.
Hơn nữa Hàn Thanh thì lại không thiếu thứ gì, cô mua về khẳng định là dám tặng.
Vì vậy, Tiểu Nhan lặng lẽ gửi một tin nhắn cho Lâm Hứa Chính, hỏi Hàn Thanh thích gì.
Khi Lâm Hứa Chính nhận được tin nhản từ cô gái nhỏ, anh ta không khỏi nheo mắt suy nghĩ một cái, sau đó lần đầu tiên nói ra một câu thực sự không biết xấu hổ.
“Anh có muốn được tặng quà không? Anh cảm thấy có tốt không nếu em tặng quà cho anh ấy?”
“?”
Khi Tiểu Nhan nhìn thấy tin tức này, trong nháy mắt cả người như bị ốm..
Trời ơi, ai sẽ nói cho cô ấy biết tại sao Lâm Hứa Chính nói những điều này không? Nghe có vẻ như anh ta đang cảm thấy xấu hổ, phải không?
Vì thế Tiểu Nhan không muốn để ý đến anh ấy nữa, cũng không có phản ứng gì với tin tức vừa rồi..
Ngược lại Lâm Hữa Chính lại chủ động gửi tin nhắn cho cô ấy.
“Em gái Tiểu Nhan à, sao lại đột nhiên nghĩ đến việc tặng quà cho Hàn Thanh thế?”
Sau khi Tiểu Nhan nhìn thấy tin tức này, vốn là không muốn để ý đến anh ta nữa. Nhưng suy nghĩ lại một lúc, cô ấy vẫn trả lời.
“Không, chỉ nghĩ rằng em đã hẹn hò với anh ấy trong một thời gian dài rồi mà cả hai người cũng chưa có kỷ niệm gì, vì vậy. . . Muốn đưa tặng cho anh ấy một chút đồ”Một kỷ niệm sao?
Nhìn thấy ba từ này, Lâm Hứa Chính cảm thấy trái tim của mình cuối cùng cũng được đặt xuống.
Anh ta vừa nhìn thấy món quà, suy nghĩ cẩn thận một chút mới phát hiện là còn lâu mới đến sinh nhật của bạn tốt. Lúc đầu anh ta còn rất lo lắng là Tiểu Nhan muốn tặng quà sinh nhật cho anh ta.
Nhưng bây giờ hỏi ra mới phát hiện là không phải. Lâm Hứa Chính cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm.
Câu trả lời của Tiểu Nhan là rất tốt, giọt nước nhỏ không bị rò rỉ. Vì vậy, Lâm Hứa Chính cũng không nghi ngờ. Dù sao, cô ấy cũng vẫn là một cô gái nhỏ, khi hẹn hò với bạn trai của mình, cô ấy cũng muốn tặng cho người đó một món quà để làm kỷ niệm, cũng không có gì là sai cả.
Nhưng Lâm Hứa Chính đang cảm thấy mình vẫn cần phải nhắc tới Tiểu Nhan một chút.
“Em gái Tiểu Nhân à, em không phải là muốn nhân dịp một lễ hội nào đó để tặng quà cho Hàn Thanh đấy chứ?”
Anh ta không nói thẳng là sinh nhật, chỉ nói về lễ hội. Nếu Tiểu Nhan để ý đến điều này, cô ấy chắc hẳn sẽ nghĩ ra được điều mà Lâm Hứa Chính đang nghĩ.
Nhưng suy nghĩ của con người vốn là không thể giống nhau, Tiểu Nhan làm sao có thể biết được Lâm Hứa Chính đang nghĩ cái gì?
Cho nên sau khi anh đặt một câu hỏi như vậy: Tiểu Nhan nghĩ lại, sắp tới sẽ có ngày lễ nào sao?Sau khi suy nghĩ xong, Tiểu Nhan lập tức lắc đầu nói: “Gần đây không có ngày lễ đặc biệt nào.”
Nghe đến đây, Lâm Hửa Chính cuối cùng cũng yên tâm.
Có vẻ như cô ấy chỉ đơn giản là muốn tặng một số món quà để làm kỷ niệm thôi.