Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1947
Chương 1947:
“Tôi đang tìm Tiêu Túc.”
Giang Tiểu Bạch có chút hơi ngạc nhiên bởi cô đã sống ở đây lâu như vậy, đây là lần đầu tiên thấy một cô gái đến tìm Tiêu Túc , hơn nữa cô và Tiêu Túc quen nhau không lâu, nay lại có một người phụ nữ đến tìm cậu ta…chẳng lẽ là bắt cá hai tay sao!
Tất nhiên, đây chỉ là phỏng đoán của riêng Giang Tiểu Bạch, gương mặt cô vẫn giữ nguyên vẻ bình thản như lúc đầu, chỉ xoay người sang một bên: “Vậy thì cô không đi nhầm chỗ đâu, đây đúng là nhà của Tiêu Túc”
Trước đây Tiểu Nhan chưa từng đến nhà Tiêu Túc, khi cô bước vào, cô không khỏi ngạc nhiên khi trong nhà đầy những thứ đồ của phụ nữ.
Nghĩ đến quan hệ trước hệ trước kia của mình với Tiêu Túc, cô thực sự cảm thấy ngượng ngùng khi tận tay đưa thiệp mời cho anh ấy, nhưng nghĩ đến trước kia anh cũng đã giúp đỡ bản thân cô rất nhiều, vì vậy cô quyết định đích thân mang đến.
Chỉ là không ngờ khi vừa bước vào nhà…vì vậy Tiểu Nhan đang rất tò mò về cô gái tên Giang Tiểu Bạch này.
“Ngồi đi, cô muốn uống gì để tôi đi lấy”
Tiểu Nhan cười nhẹ: “Nước ấm là được rồi”
“Chỉ vậy thôi sao?” Giang Tiểu Bạch kinh ngạc nhướng mày, cuối cùng cũng gật đầu, đi vào phòng bếp rót cho Tiểu Nhan một ly nước đun sôi để nguội.
Tiểu Nhan uống vài ngụm để làm ấm cơ thể, sau đó ngẩng đầu cười với Giang Tiểu Bạch: “Cảm ơn cô”.
“Cô có chuyện gì cần tìm anh Túc sao? Mặc dù hôm nay là chủ nhật, nhưng anh ấy có việc phải ra ngoài rồi”
Sau khi Giang Tiểu Bạch trở thành bạn gái của Tiêu Túc đã không còn cái gọi là “ngượng ngùng” như trước kia nữa, thường xuyên “ép buộc” Tiêu Túc đi siêu thị mua đồ ăn cùng mình để bồi dưỡng tình cảm, nhưng nghĩ lại khi đi về còn phải tất bật nấu nướng, dọn dẹp, cho nên việc này đành giao hết cho Tiêu Túc tự mình giải quyết.
Chỉ là lần này không ngờ khi cậu ta vừa đi khỏi cửa đã có người tìm đến.
“Cũng không phải chuyện gì lớn” Tiểu Nhan vừa nói vừa lấy tấm thiệp đưa cho Giang Tiểu Bạch: “Tôi đến để đưa anh ấy cái này, anh ấy không ở đây cũng không sao, cô là bạn gái của anh ấy phải không? Vậy phiền cô chuyển thiệp mời này cho anh ấy giúp tôi”
“Thiệp đám cưới?”
Giang Tiểu Bạch cầm lấy tấm thiệp Tiểu Nhan đưa, sau đó mở ra xem, đồng thời gật đầu: “Ừ, tôi là bạn gái của anh ấy”
Đây thực sự là bạn gái của Tiêu Túc, Tiểu Nhan cảm thấy nhẹ nhõm khi cậu ta đã thực sự tìm được hạnh phúc cho riêng mình.
Hai người cứ cố chấp làm sao có cơ hội được ở bên nhau? Bây giờ cậu ta đã có bạn gái, và bạn gái của cậu ta cũng thật xinh đẹp.
Tiểu Nhan thực sự cảm thấy hạnh phúc cho cậu ta.
“Cô đúng là bạn gái của anh ấy? Chúc mừng hai người, khi chúng tôi kết hôn, cô có thể cùng anh ấy đến dự lễ cưới”
“Được rồi.”
Sau khi xác nhận rằng Tiểu Nhan không phải là món nợ tình yêu nào đó của Tiêu Túc, thái độ của Giang Tiểu Bạch đối với Tiểu Nhan cũng trở nên nhiệt tình hơn. Ngay sau đó cả hai bắt đầu nói chuyện như một cặp chị em thân thiết.
Sau khi nói chuyện khoảng mười phút, thấy thời gian cũng đã trễ, Tiểu Nhan chuẩn bị rời đi.
“Tôi còn phải gửi cho nhiều người bạn nữa nên xin phép đi trước. Hai người phải nhớ đến đấy nhé! Tôi đi trước đây.”
“Được rồi, ngày hôm đó chúng tôi nhất định sẽ đến, chào cô.”
Giang Tiểu Bạch tiễn Tiểu Nhan ra cửa, sau khi đóng cửa, cô ấy nhìn qua tấm thiệp mời rồi đặt lại lên bàn, đợi Tiêu Túc quay lại thì đưa cho anh ấy.
Không bao lâu cửa lại mở ra, Giang Tiểu Bạch nhìn thấy Tiêu Túc xách túi đồ ăn vừa mua từ siêu thị về liền mỉm cười, đánh mạnh vào vai anh.
“Tôi đang tìm Tiêu Túc.”
Giang Tiểu Bạch có chút hơi ngạc nhiên bởi cô đã sống ở đây lâu như vậy, đây là lần đầu tiên thấy một cô gái đến tìm Tiêu Túc , hơn nữa cô và Tiêu Túc quen nhau không lâu, nay lại có một người phụ nữ đến tìm cậu ta…chẳng lẽ là bắt cá hai tay sao!
Tất nhiên, đây chỉ là phỏng đoán của riêng Giang Tiểu Bạch, gương mặt cô vẫn giữ nguyên vẻ bình thản như lúc đầu, chỉ xoay người sang một bên: “Vậy thì cô không đi nhầm chỗ đâu, đây đúng là nhà của Tiêu Túc”
Trước đây Tiểu Nhan chưa từng đến nhà Tiêu Túc, khi cô bước vào, cô không khỏi ngạc nhiên khi trong nhà đầy những thứ đồ của phụ nữ.
Nghĩ đến quan hệ trước hệ trước kia của mình với Tiêu Túc, cô thực sự cảm thấy ngượng ngùng khi tận tay đưa thiệp mời cho anh ấy, nhưng nghĩ đến trước kia anh cũng đã giúp đỡ bản thân cô rất nhiều, vì vậy cô quyết định đích thân mang đến.
Chỉ là không ngờ khi vừa bước vào nhà…vì vậy Tiểu Nhan đang rất tò mò về cô gái tên Giang Tiểu Bạch này.
“Ngồi đi, cô muốn uống gì để tôi đi lấy”
Tiểu Nhan cười nhẹ: “Nước ấm là được rồi”
“Chỉ vậy thôi sao?” Giang Tiểu Bạch kinh ngạc nhướng mày, cuối cùng cũng gật đầu, đi vào phòng bếp rót cho Tiểu Nhan một ly nước đun sôi để nguội.
Tiểu Nhan uống vài ngụm để làm ấm cơ thể, sau đó ngẩng đầu cười với Giang Tiểu Bạch: “Cảm ơn cô”.
“Cô có chuyện gì cần tìm anh Túc sao? Mặc dù hôm nay là chủ nhật, nhưng anh ấy có việc phải ra ngoài rồi”
Sau khi Giang Tiểu Bạch trở thành bạn gái của Tiêu Túc đã không còn cái gọi là “ngượng ngùng” như trước kia nữa, thường xuyên “ép buộc” Tiêu Túc đi siêu thị mua đồ ăn cùng mình để bồi dưỡng tình cảm, nhưng nghĩ lại khi đi về còn phải tất bật nấu nướng, dọn dẹp, cho nên việc này đành giao hết cho Tiêu Túc tự mình giải quyết.
Chỉ là lần này không ngờ khi cậu ta vừa đi khỏi cửa đã có người tìm đến.
“Cũng không phải chuyện gì lớn” Tiểu Nhan vừa nói vừa lấy tấm thiệp đưa cho Giang Tiểu Bạch: “Tôi đến để đưa anh ấy cái này, anh ấy không ở đây cũng không sao, cô là bạn gái của anh ấy phải không? Vậy phiền cô chuyển thiệp mời này cho anh ấy giúp tôi”
“Thiệp đám cưới?”
Giang Tiểu Bạch cầm lấy tấm thiệp Tiểu Nhan đưa, sau đó mở ra xem, đồng thời gật đầu: “Ừ, tôi là bạn gái của anh ấy”
Đây thực sự là bạn gái của Tiêu Túc, Tiểu Nhan cảm thấy nhẹ nhõm khi cậu ta đã thực sự tìm được hạnh phúc cho riêng mình.
Hai người cứ cố chấp làm sao có cơ hội được ở bên nhau? Bây giờ cậu ta đã có bạn gái, và bạn gái của cậu ta cũng thật xinh đẹp.
Tiểu Nhan thực sự cảm thấy hạnh phúc cho cậu ta.
“Cô đúng là bạn gái của anh ấy? Chúc mừng hai người, khi chúng tôi kết hôn, cô có thể cùng anh ấy đến dự lễ cưới”
“Được rồi.”
Sau khi xác nhận rằng Tiểu Nhan không phải là món nợ tình yêu nào đó của Tiêu Túc, thái độ của Giang Tiểu Bạch đối với Tiểu Nhan cũng trở nên nhiệt tình hơn. Ngay sau đó cả hai bắt đầu nói chuyện như một cặp chị em thân thiết.
Sau khi nói chuyện khoảng mười phút, thấy thời gian cũng đã trễ, Tiểu Nhan chuẩn bị rời đi.
“Tôi còn phải gửi cho nhiều người bạn nữa nên xin phép đi trước. Hai người phải nhớ đến đấy nhé! Tôi đi trước đây.”
“Được rồi, ngày hôm đó chúng tôi nhất định sẽ đến, chào cô.”
Giang Tiểu Bạch tiễn Tiểu Nhan ra cửa, sau khi đóng cửa, cô ấy nhìn qua tấm thiệp mời rồi đặt lại lên bàn, đợi Tiêu Túc quay lại thì đưa cho anh ấy.
Không bao lâu cửa lại mở ra, Giang Tiểu Bạch nhìn thấy Tiêu Túc xách túi đồ ăn vừa mua từ siêu thị về liền mỉm cười, đánh mạnh vào vai anh.
Bình luận facebook