Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-300
CHƯƠNG 300: CHÚNG TA SẼ KHÔNG TRỞ MẶT THÀNH THÙ
CHƯƠNG 300: CHÚNG TA SẼ KHÔNG TRỞ MẶT THÀNH THÙ
Tiểu Nhan vui vẻ nhưng Thẩm Cửu lại lo lắng.
Cô không muốn đi cùng Dạ Y Viễn, Dạ Âu Thần vốn đã rất hiểu lầm cô và Dạ Y Viễn rồi, bây giờ cô tới dự tiệc cùng Dạ Y Viễn, nếu không bị nhìn thấy thì được chứ nếu bị kẻ tâm cơ nào đó nhìn thấy, đến lúc đó họ nói thêm vài câu gì đó, có lẽ Dạ Âu Thần sẽ lại hiểu lầm cô.
Nghĩ đến đây, Thẩm Cửu càng thêm buồn bực không vui.
Dạ Y Viễn lại nói: “Tôi biết em đang lo lắng điều gì, lát nữa nhận được tài liệu chúng ta sẽ xuất phát luôn. Tôi tiện đường đưa em tới đó, trên đường đi em cũng có thể xem tài liệu mà thư ký của tôi đã phân loại. Tôi sẽ tìm một nơi an toàn trước khi tới nơi cho em xuống, sẽ không để người khác hiểu lầm.”
Thẩm Cửu: “…”
Cô ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Dạ Y Viễn, nhất thời cảm thấy vô cùng áy náy.
Cô đang nghĩ sợ Dạ Âu Thần hiểu lầm mình nên định từ chối đi cùng Dạ Y Viễn.
Nhưng không ngờ Dạ Y Viễn lại đã suy nghĩ thay mình, hơn nữa còn đoán được ý của cô, cô đúng là…
Thoáng chốc, mặt Thẩm Cửu đỏ bừng nhưng là do xấu hổ.
Ở trước mặt Dạ Y Viễn, rất nhiều lúc cô cảm thấy mình cực kỳ có lỗi.
“Như vậy em đã yên tâm chưa?” Dạ Y Viễn hỏi.
Thẩm Cửu không nói nên lời, cô cắn môi dưới rồi cụp mắt, không trả lời câu hỏi của Dạ Y Viễn.
Có lẽ Tiểu Nhan cũng cảm nhận được cảm xúc của cô, vội nói thay Thẩm Cửu: “Vậy tôi thay Cửu Cửu cảm ơn phó giám đốc Dạ nhé, anh thật tốt, rất biết nghĩ thay cho người nhà.”
Dạ Y Viễn liếc nhìn cô ấy rồi lãnh đạm thu lại ánh mắt.
2001853_1_25,60
2001853_2_25,60
CHƯƠNG 300: CHÚNG TA SẼ KHÔNG TRỞ MẶT THÀNH THÙ
Tiểu Nhan vui vẻ nhưng Thẩm Cửu lại lo lắng.
Cô không muốn đi cùng Dạ Y Viễn, Dạ Âu Thần vốn đã rất hiểu lầm cô và Dạ Y Viễn rồi, bây giờ cô tới dự tiệc cùng Dạ Y Viễn, nếu không bị nhìn thấy thì được chứ nếu bị kẻ tâm cơ nào đó nhìn thấy, đến lúc đó họ nói thêm vài câu gì đó, có lẽ Dạ Âu Thần sẽ lại hiểu lầm cô.
Nghĩ đến đây, Thẩm Cửu càng thêm buồn bực không vui.
Dạ Y Viễn lại nói: “Tôi biết em đang lo lắng điều gì, lát nữa nhận được tài liệu chúng ta sẽ xuất phát luôn. Tôi tiện đường đưa em tới đó, trên đường đi em cũng có thể xem tài liệu mà thư ký của tôi đã phân loại. Tôi sẽ tìm một nơi an toàn trước khi tới nơi cho em xuống, sẽ không để người khác hiểu lầm.”
Thẩm Cửu: “…”
Cô ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Dạ Y Viễn, nhất thời cảm thấy vô cùng áy náy.
Cô đang nghĩ sợ Dạ Âu Thần hiểu lầm mình nên định từ chối đi cùng Dạ Y Viễn.
Nhưng không ngờ Dạ Y Viễn lại đã suy nghĩ thay mình, hơn nữa còn đoán được ý của cô, cô đúng là…
Thoáng chốc, mặt Thẩm Cửu đỏ bừng nhưng là do xấu hổ.
Ở trước mặt Dạ Y Viễn, rất nhiều lúc cô cảm thấy mình cực kỳ có lỗi.
“Như vậy em đã yên tâm chưa?” Dạ Y Viễn hỏi.
Thẩm Cửu không nói nên lời, cô cắn môi dưới rồi cụp mắt, không trả lời câu hỏi của Dạ Y Viễn.
Có lẽ Tiểu Nhan cũng cảm nhận được cảm xúc của cô, vội nói thay Thẩm Cửu: “Vậy tôi thay Cửu Cửu cảm ơn phó giám đốc Dạ nhé, anh thật tốt, rất biết nghĩ thay cho người nhà.”
Dạ Y Viễn liếc nhìn cô ấy rồi lãnh đạm thu lại ánh mắt.
2001853_1_25,60
2001853_2_25,60
Bình luận facebook