Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-303
CHƯƠNG 303: CÔ GIỎI THẬT!
CHƯƠNG 303: CÔ GIỎI THẬT!
Thẩm Cửu bị thương không nặng, bởi vì khi bị xe tải tông vào, Dạ Y Viễn nhanh chóng bẻ lái để tránh xe tải, nhưng chỉ giảm được một chút tốc độ, nửa thân trước của xe tải quệt trúng, sau đó trực tiếp tông vào xe con bên cạnh, rồi sau đó tông về phía lan can, chiếc xe rơi thẳng xuống hồ, hiện giờđã liên hệ với cứu hộ để cứu người, nhưng vẫn chưa xác định được người trên xe còn sống hay đã chết.
Mà Thẩm Cửu cũng nằm sấp xuống theo lời của Dạ Y Viễn, nhưng cú va chạm quá dữ dội, cô không thể chịu được lực va chạm mạnh và lập tức ngất đi, cơ thể cũng bị vài mảnh thủy tinh đâm vào, nhưng cũng không có nhiều thương tích.
Khi cô được mang ra ngoài nằm cạnh Dạ Y Viễn, sắc mặt cô trắng bệch.
Dạ Y Viễn bị thương rất nghiêm trọng nhưng tinh thần rất tỉnh táo, nhìn thấy cô nằm bên cạnh lo lắng đứng dậy muốn kiểm tra tình trạng của cô, người bên cạnh nhắc nhở: “Anh này, để an toàn mong anh đừng lộn xộn, cô gái này hẳn không có vấn đề gì, chỉ là bị thương nhẹ thôi.”
“Sao anh chắc chắn cô ấy chỉ bị thương nhẹ? Tôi bị thương đến mức này còn có thể nói và cử động được, tại sao cô ấy không bị thương gì mà lại bất tỉnh?”
“Chuyện này ...” Người đàn ông nhất thời nghẹn họng, anh ta liếc nhìn Thẩm Cửu, quả thật không có tổn hại gì đến cơ thể cô cả, chỉ là bị thương nhẹ mà thôi, cũng không phải là vấn đề gì lớn, nhưng tại sao cô lại bị hôn mê?
“Cửu Cửu?” Dạ Y Viễn chịu đựng cơn đau trong cơ thể và gọi tên cô.
Nhưng Thẩm Cửu vẫn nằm đó không nhúc nhích, dáng vẻ an tĩnh nằm đó giống như không còn hơi thở.
Trong lòng anh ta vô cùng lo lắng, đành phải hỏi những người đó: “Ngại quá, có thể gọi xe cấp cứu giúp tôi được không?”
Người đàn ông sững người một lúc rồi gật đầu một cái: “Được, xe cấp cứu đang trên đường đến đây, anh đừng lo lắng.”
Đang trên đường đến đây sao? Dạ Y Viễn thở phào nhẹ nhõm.
Cửu Cửu, đừng xảy ra chuyện gì!
Nếu em xảy ra chuyện gì, cả đời này của tôi sẽ hổ thẹn đến chết!
Cảnh tượng vô cùng hỗn loạn, ngoại trừ khu vực được phong tỏa, có rất nhiều người đang xem náo nhiệt, cảnh sát không còn cách nào khác đành phải sơ tán đám đông trước, sau khi sơ tán xong, xe cứu thương nhanh chóng đến hiện trường vụ tai nạn.
Dạ Y Viễn chịu đựng cơn đau cho đến khi Thẩm Cửu được đưa lên cáng rồi đưa vào xe cứu thương, khi vào bên trong anh ta chống đỡ cơ thể và hỏi bác sĩ: “Bác sĩ, cô ấy thế nào rồi? Cô ấy có nguy hiểm đến tính mạng không?”
2001856_1_25,60
2001856_2_25,60
CHƯƠNG 303: CÔ GIỎI THẬT!
Thẩm Cửu bị thương không nặng, bởi vì khi bị xe tải tông vào, Dạ Y Viễn nhanh chóng bẻ lái để tránh xe tải, nhưng chỉ giảm được một chút tốc độ, nửa thân trước của xe tải quệt trúng, sau đó trực tiếp tông vào xe con bên cạnh, rồi sau đó tông về phía lan can, chiếc xe rơi thẳng xuống hồ, hiện giờđã liên hệ với cứu hộ để cứu người, nhưng vẫn chưa xác định được người trên xe còn sống hay đã chết.
Mà Thẩm Cửu cũng nằm sấp xuống theo lời của Dạ Y Viễn, nhưng cú va chạm quá dữ dội, cô không thể chịu được lực va chạm mạnh và lập tức ngất đi, cơ thể cũng bị vài mảnh thủy tinh đâm vào, nhưng cũng không có nhiều thương tích.
Khi cô được mang ra ngoài nằm cạnh Dạ Y Viễn, sắc mặt cô trắng bệch.
Dạ Y Viễn bị thương rất nghiêm trọng nhưng tinh thần rất tỉnh táo, nhìn thấy cô nằm bên cạnh lo lắng đứng dậy muốn kiểm tra tình trạng của cô, người bên cạnh nhắc nhở: “Anh này, để an toàn mong anh đừng lộn xộn, cô gái này hẳn không có vấn đề gì, chỉ là bị thương nhẹ thôi.”
“Sao anh chắc chắn cô ấy chỉ bị thương nhẹ? Tôi bị thương đến mức này còn có thể nói và cử động được, tại sao cô ấy không bị thương gì mà lại bất tỉnh?”
“Chuyện này ...” Người đàn ông nhất thời nghẹn họng, anh ta liếc nhìn Thẩm Cửu, quả thật không có tổn hại gì đến cơ thể cô cả, chỉ là bị thương nhẹ mà thôi, cũng không phải là vấn đề gì lớn, nhưng tại sao cô lại bị hôn mê?
“Cửu Cửu?” Dạ Y Viễn chịu đựng cơn đau trong cơ thể và gọi tên cô.
Nhưng Thẩm Cửu vẫn nằm đó không nhúc nhích, dáng vẻ an tĩnh nằm đó giống như không còn hơi thở.
Trong lòng anh ta vô cùng lo lắng, đành phải hỏi những người đó: “Ngại quá, có thể gọi xe cấp cứu giúp tôi được không?”
Người đàn ông sững người một lúc rồi gật đầu một cái: “Được, xe cấp cứu đang trên đường đến đây, anh đừng lo lắng.”
Đang trên đường đến đây sao? Dạ Y Viễn thở phào nhẹ nhõm.
Cửu Cửu, đừng xảy ra chuyện gì!
Nếu em xảy ra chuyện gì, cả đời này của tôi sẽ hổ thẹn đến chết!
Cảnh tượng vô cùng hỗn loạn, ngoại trừ khu vực được phong tỏa, có rất nhiều người đang xem náo nhiệt, cảnh sát không còn cách nào khác đành phải sơ tán đám đông trước, sau khi sơ tán xong, xe cứu thương nhanh chóng đến hiện trường vụ tai nạn.
Dạ Y Viễn chịu đựng cơn đau cho đến khi Thẩm Cửu được đưa lên cáng rồi đưa vào xe cứu thương, khi vào bên trong anh ta chống đỡ cơ thể và hỏi bác sĩ: “Bác sĩ, cô ấy thế nào rồi? Cô ấy có nguy hiểm đến tính mạng không?”
2001856_1_25,60
2001856_2_25,60
Bình luận facebook