Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1177
Chương 1177:
Nhưng mà bây giờ thì sao?
Cô ấy thế mà lại tự cười chính mình, như vậy…
tình huống lúc này chẳng phải đã xoay theo chiều hưởng khác rồi sao.
“Hừ” Dạ Âu Thần đưa cắm của cô sát lại gần minh: “Phải ăn chay bảy tháng à? Minh Thư, em không hiểu rõ đàn ông rồi.”
Hàn Minh Thư chớp chớp mắt, hai hàng lông mi dài như chiếc quạt mềm nhỏ đang quét trên ngực của Da Mạc Thám, “Lẽ nào, anh muốn đi tìm người phụ nữ khác à?”
Tìm người phụ nữ khác?
Nghe xong câu nói này, Dạ Âu Thần cảm thấy cổ họng minh như bị mắc nghẹn, khoé miệng không khỏi giật giật.
Lời anh nói rõ ràng có sức quyến rũ như vậy, tại sao sau khi cô nghe xong lại biến thành ý khác hẳn? Cô vậy mà lại nghĩ rằng anh sẽ đi tìm người phụ nữ khác sao?
Dạ Âu Thần nheo mắt lại, ánh mắt dán chặt vào đôi môi đỏ mọng đang mím lại của cô.
“Vậy sao, thế em thử nói xem kiều phụ nữ mà anh thích là như nào?”
Nhìn thấy cô không trả lời, Da Mạc Thầm liền cần nhắc một chút sau đó nói: “Hay là đổi cách nói khác đi, trong mắt của em chẳng lẽ anh là loại người dễ dãi, không có trách nhiệm đến thể hay sao? Trong lúc vợ minh đang mang thai, liền đi ra ngoài tìm cái lạ, anh là người không đáng để tin tưởng thế sao?”
Hàn Minh Thư: “
Cô hơi ngạc nhiên, từ khi nào mà Dạ Âu Thần lại biết cách ăn nói như vậy chứ? Làm cho cô sốc đến mức cả một câu cũng chẳng nói thành lời.
Trong phút chốc Hàn Mộc Từ bỗng nhớ lại những chuyện trong quá khứ, trước đây Dạ Âu Thần vốn dĩ toàn nói những lời cay nghiệt, thường xuyên làm cô uất ức đến mức không nói nên lời, vừa tức giận vừa căm phẫn thế mà cuối cùng vẫn không thể làm gì được.
Có khi nào anh lại quay về bản tính trước đây? Hàn Mộc Từ chớp chớp mắt, hai hàng lông mi như chiếc quạt mềm không ngừng khể dung đưa. Dáng vẻ này khiến cho Dạ Âu Thần gần như không kìm chế được, suýt chút nữa thì đã hôn cô.
Thế nhưng chợt nhớ đến những điều ban này có vừa nói với mình, Dạ Mạc Thầm liền dừng lại máy giây sau đó đưa tay lên che mắt cô lại, cất giọng khàn khàn nói: “Không muốn anh chạm vào người em cũng không sao, nhưng mà sau này đừng dùng ánh mắt này nhìn anh nữa, đừng quyến rũ anh như thế.”
Một khi nghĩ đến việc bảy tháng sắp tới, trước khi cô sinh con xong, anh đều phải kiêng cữ, Dạ Âu Thần liền cảm thấy cơ thể bây giờ càng thêm bức bối khó chịu.
Sau lại thành ra là cô đang quyền rũ anh rồi? Chẳng lẽ anh không hề nhận ra là bản thân cô đang từ chối anh một cách nghiêm túc sao?
Tại sao trong mắt anh lại biến thành quyền rũ chứ?
Nghĩ tới những lời anh vừa mới nói, mặc dù mắt của Hàn Minh Thư đang bị che lại, nhưng mà theo như khoảng cách lúc này giữa cô và Dạ Âu Thần thì việc mắt bị che hay không bị che đối với cô mà nói căn bản là cũng không có khác biệt gì cả.
Cô dùng giọng điệu nhỏ nhẹ nói ra một câu: “Em có đang quyến rũ anh đâu, em rõ ràng là đang rất nghiêm túc từ chối anh…”
Da Âu Thần: “
“Là do bản thân anh không kìm chế được, giống như lúc trước ở trong văn phòng, rõ ràng là tự bản thân anh muốn, nhưng lại …
ưm “
Còn chưa nói dứt cầu thì môi của Hàn Minh Thư đã bị ngăn lại.
Giống như là đang thổ lộ tình cảm, đôi môi của Dạ Âu Thần bỗng đặt lên môi cô một cách mãnh liệt, sau đó lại rất nhanh liền dừng lại, một nụ hôn phớt lờ khiến Hàn Mộc Từ biết rằng mặc dù anh đang rất muốn hôn cô nhưng lại không dám, chỉ dám hôn lướt qua.
Sau đó, liền không có chút động tĩnh gì tiếp theo.
Mắt của Hàn Minh Thư vẫn đang bị che, cô liền chớp mắt một cái, hàng lông mi lại vừa vặn chạm khẽ vào lòng bàn tay của Dạ Âu Thần, cô liền cảm thấy cơ thể anh đang cương cứng.
Một giây sau, Dạ Âu Thần liền xoay mình bước xuống giường.
Hàn Minh Thư gần như cũng giờ chăn ra và ngồi dậy cùng một lúc với anh.
“Anh muốn đi đâu?”
Nhưng mà bây giờ thì sao?
Cô ấy thế mà lại tự cười chính mình, như vậy…
tình huống lúc này chẳng phải đã xoay theo chiều hưởng khác rồi sao.
“Hừ” Dạ Âu Thần đưa cắm của cô sát lại gần minh: “Phải ăn chay bảy tháng à? Minh Thư, em không hiểu rõ đàn ông rồi.”
Hàn Minh Thư chớp chớp mắt, hai hàng lông mi dài như chiếc quạt mềm nhỏ đang quét trên ngực của Da Mạc Thám, “Lẽ nào, anh muốn đi tìm người phụ nữ khác à?”
Tìm người phụ nữ khác?
Nghe xong câu nói này, Dạ Âu Thần cảm thấy cổ họng minh như bị mắc nghẹn, khoé miệng không khỏi giật giật.
Lời anh nói rõ ràng có sức quyến rũ như vậy, tại sao sau khi cô nghe xong lại biến thành ý khác hẳn? Cô vậy mà lại nghĩ rằng anh sẽ đi tìm người phụ nữ khác sao?
Dạ Âu Thần nheo mắt lại, ánh mắt dán chặt vào đôi môi đỏ mọng đang mím lại của cô.
“Vậy sao, thế em thử nói xem kiều phụ nữ mà anh thích là như nào?”
Nhìn thấy cô không trả lời, Da Mạc Thầm liền cần nhắc một chút sau đó nói: “Hay là đổi cách nói khác đi, trong mắt của em chẳng lẽ anh là loại người dễ dãi, không có trách nhiệm đến thể hay sao? Trong lúc vợ minh đang mang thai, liền đi ra ngoài tìm cái lạ, anh là người không đáng để tin tưởng thế sao?”
Hàn Minh Thư: “
Cô hơi ngạc nhiên, từ khi nào mà Dạ Âu Thần lại biết cách ăn nói như vậy chứ? Làm cho cô sốc đến mức cả một câu cũng chẳng nói thành lời.
Trong phút chốc Hàn Mộc Từ bỗng nhớ lại những chuyện trong quá khứ, trước đây Dạ Âu Thần vốn dĩ toàn nói những lời cay nghiệt, thường xuyên làm cô uất ức đến mức không nói nên lời, vừa tức giận vừa căm phẫn thế mà cuối cùng vẫn không thể làm gì được.
Có khi nào anh lại quay về bản tính trước đây? Hàn Mộc Từ chớp chớp mắt, hai hàng lông mi như chiếc quạt mềm không ngừng khể dung đưa. Dáng vẻ này khiến cho Dạ Âu Thần gần như không kìm chế được, suýt chút nữa thì đã hôn cô.
Thế nhưng chợt nhớ đến những điều ban này có vừa nói với mình, Dạ Mạc Thầm liền dừng lại máy giây sau đó đưa tay lên che mắt cô lại, cất giọng khàn khàn nói: “Không muốn anh chạm vào người em cũng không sao, nhưng mà sau này đừng dùng ánh mắt này nhìn anh nữa, đừng quyến rũ anh như thế.”
Một khi nghĩ đến việc bảy tháng sắp tới, trước khi cô sinh con xong, anh đều phải kiêng cữ, Dạ Âu Thần liền cảm thấy cơ thể bây giờ càng thêm bức bối khó chịu.
Sau lại thành ra là cô đang quyền rũ anh rồi? Chẳng lẽ anh không hề nhận ra là bản thân cô đang từ chối anh một cách nghiêm túc sao?
Tại sao trong mắt anh lại biến thành quyền rũ chứ?
Nghĩ tới những lời anh vừa mới nói, mặc dù mắt của Hàn Minh Thư đang bị che lại, nhưng mà theo như khoảng cách lúc này giữa cô và Dạ Âu Thần thì việc mắt bị che hay không bị che đối với cô mà nói căn bản là cũng không có khác biệt gì cả.
Cô dùng giọng điệu nhỏ nhẹ nói ra một câu: “Em có đang quyến rũ anh đâu, em rõ ràng là đang rất nghiêm túc từ chối anh…”
Da Âu Thần: “
“Là do bản thân anh không kìm chế được, giống như lúc trước ở trong văn phòng, rõ ràng là tự bản thân anh muốn, nhưng lại …
ưm “
Còn chưa nói dứt cầu thì môi của Hàn Minh Thư đã bị ngăn lại.
Giống như là đang thổ lộ tình cảm, đôi môi của Dạ Âu Thần bỗng đặt lên môi cô một cách mãnh liệt, sau đó lại rất nhanh liền dừng lại, một nụ hôn phớt lờ khiến Hàn Mộc Từ biết rằng mặc dù anh đang rất muốn hôn cô nhưng lại không dám, chỉ dám hôn lướt qua.
Sau đó, liền không có chút động tĩnh gì tiếp theo.
Mắt của Hàn Minh Thư vẫn đang bị che, cô liền chớp mắt một cái, hàng lông mi lại vừa vặn chạm khẽ vào lòng bàn tay của Dạ Âu Thần, cô liền cảm thấy cơ thể anh đang cương cứng.
Một giây sau, Dạ Âu Thần liền xoay mình bước xuống giường.
Hàn Minh Thư gần như cũng giờ chăn ra và ngồi dậy cùng một lúc với anh.
“Anh muốn đi đâu?”
Bình luận facebook