Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1184
Chương 1184:
Bởi vì đối phương quá nhiệt tình nên Tiểu Nhân có chút phản cảm, tùy tiện mà ừ qua loa một tiếng, Kièu Trị lại tủm tin mà nói: “Tên đầy đủ như vậy á, tôi không tin đầum nhưng mà cô đã nói như vậy, vậy thì sao này tôi sẽ gọi cô là Tiểu Nhan nhé Tiêu Túc ở bên cạnh sắp xếp đổ vào tủ lạnh thay cho Tiểu Nhận, nhìn thấy Kièu Trị cứ liên tục làm phiền Tiểu Nhan trước arnwtj minh như vậy, lập tức nhíu máy. hung hằng mà đi đến nói: “Anh này, anh đứng trong phòng bếp là muốn giúp chúng tôi nấu cơm đúng không?”
Kièu Trị sững sờ, nhìn thấy người đàn ông trước mặt đang nhìn mình với ánh mắt căm thù, lại nghĩ đến những hành động cậu ta vừa làm giúp cho Tiểu Nhan, nhíu mày mà hỏi một câu: “Các người là người yêu hà?”
Tiêu Túc đang định nói không phải, ai ngờ Tiểu Nhan lại nói: “Liên quan gì đến anh hả?”
Kièu Trị cười cười, không trả lời lại.
Lúc này Hàn Mộc Từ thực sự không nhìn được nữa, đi lên phía trước: “Kièu Trị, cậu ra đây cho tôi”
“Ây da, chị dâu! Sao vậy?”
Anh ta ngoảnh đầu nhìn sang Hàn Minh Thư, nhưng không hề bước chân đến.
Hàn Minh Thư bị anh ta chọc tức, nghiến chặt răng mà nói: “Nếu như cậu không qua đây, còn trêu chọc linh tinh trong đấy nữa, tôi sẽ nói với Uất Trị.”
Nói với Uất Trị!
Kièu Trị chớp chớp mắt: “Em cũng có trêu chọc người phụ nữ của anh ấy đâu, chị nói với anh ấy làm gi?”
“Đúng vậy, cậu không trêu chọc người phụ nữ của anh ấy, nhưng cậu có biết cậu ấy là con trai cưng của dì anh ấy, cậu trêu chọ như vậy, thực sự được chứ?”
Con trai của di!
Kièu Trị lẩm nhẩm mấy chữ này vài lần, sau đó phản ứng lại rất mạnh, trợn trừng mắt.
“Con nó chứ?”
“Đi ra đây!” Hàn Minh Thư nòi thêm một câu.
Lần này Kièu Trị không đứng lì tại chỗ nữa, quay đầu liếc Tiểu Nhan một cái sau đó đi ra ngoài.
Vì vậy trong phòng bếp chỉ còn lại hai người Tiêu Tức là Tiểu Nhan.
Không gian trong bếp vừa yên tĩnh thì Tiểu Nhan lên tiếng: “Anh ra ngoài đi, tôi ở trong này là được rồi.”
Tiêu Túc: “…
Tôi ở lại giúp cô.”
Về mặt Tiểu Nhan lạnh nhạt: “À, anh đừng nghĩ gần đây anh làm những chuyện như vậy thì tôi sẽ thích anh” Những lời này làm cho ánh mắt Tiêu Túc có chút lạnh lẽo, nhưng rất nhan đã không để ý.
“Tôi chỉ làm chuyện tôi muốn làm mà thôi, không hề có mục đích gì khác, cô không cần thấy áp lực “
“Không có mục đích gì khác?”
Tiểu Nhan liếc mắt nhìn cậu ta một cái: “Tối đó anh làm những chuyện như vậy, chẳng lẽ lại không có mục đích? Mặc dù tôi không thông minh lắm, nhưng tôi cũng không ngốc.”
Nghe thấy vậy, Tiêu Túc cười: “Tôi chỉ ở lại giúp nấu cơm mà thôi, cô còn để phòng với tôi như vậy hả? Nếu như chuyện đêm hôm đó làm cho cô suy nghĩ nhiều, vậy tôi cam đoan rằng, sẽ không có lần nữa.”
Sẽ không có lần nữa…
Tiểu Nhan mới không thèm tin lời bậy bạ của cậu ta, hôm đó cô ấy không ngờ đến cậu ta đột nhiên hôn toi.
Mặc dù chỉ là chạm môi mà thôi, nhưng mà đã trí mạng rồi, hơn nữa lại còn thêm những hành động gần đây cậu ta làm với bản thân, làm cho Tiểu Nhan này ra ảo giác.
Cậu ta đang nỗ lực tiếp cận bản thân, muốn theo đuổi cô ấy sao?
Nhưng đáng tiếc là, trong đầu có chỉ có một mình Hàn Thanh.
Đặc biệt là trong khoảng thời gian buồn bã dầu thương như thế này.
“Tôi cảnh cáo anh, anh đừng có mà thừa dịp lần tới, bây giờ trong lòng tôi đang rất loạn.”
Nghe thấy vậy, giường như Tiêu Túc đã hiểu được ý của cô ấy, mìm cười: “ỷ của cô là, đợi lúc trong lòng cô không loạn nữa thì tôi có thể bắt đầu theo đuổi cô hà?”
Trong lòng Tiểu Nhan nổi lên một trận lộp bộp, nhìn sang phía câu ta.
Bởi vì đối phương quá nhiệt tình nên Tiểu Nhân có chút phản cảm, tùy tiện mà ừ qua loa một tiếng, Kièu Trị lại tủm tin mà nói: “Tên đầy đủ như vậy á, tôi không tin đầum nhưng mà cô đã nói như vậy, vậy thì sao này tôi sẽ gọi cô là Tiểu Nhan nhé Tiêu Túc ở bên cạnh sắp xếp đổ vào tủ lạnh thay cho Tiểu Nhận, nhìn thấy Kièu Trị cứ liên tục làm phiền Tiểu Nhan trước arnwtj minh như vậy, lập tức nhíu máy. hung hằng mà đi đến nói: “Anh này, anh đứng trong phòng bếp là muốn giúp chúng tôi nấu cơm đúng không?”
Kièu Trị sững sờ, nhìn thấy người đàn ông trước mặt đang nhìn mình với ánh mắt căm thù, lại nghĩ đến những hành động cậu ta vừa làm giúp cho Tiểu Nhan, nhíu mày mà hỏi một câu: “Các người là người yêu hà?”
Tiêu Túc đang định nói không phải, ai ngờ Tiểu Nhan lại nói: “Liên quan gì đến anh hả?”
Kièu Trị cười cười, không trả lời lại.
Lúc này Hàn Mộc Từ thực sự không nhìn được nữa, đi lên phía trước: “Kièu Trị, cậu ra đây cho tôi”
“Ây da, chị dâu! Sao vậy?”
Anh ta ngoảnh đầu nhìn sang Hàn Minh Thư, nhưng không hề bước chân đến.
Hàn Minh Thư bị anh ta chọc tức, nghiến chặt răng mà nói: “Nếu như cậu không qua đây, còn trêu chọc linh tinh trong đấy nữa, tôi sẽ nói với Uất Trị.”
Nói với Uất Trị!
Kièu Trị chớp chớp mắt: “Em cũng có trêu chọc người phụ nữ của anh ấy đâu, chị nói với anh ấy làm gi?”
“Đúng vậy, cậu không trêu chọc người phụ nữ của anh ấy, nhưng cậu có biết cậu ấy là con trai cưng của dì anh ấy, cậu trêu chọ như vậy, thực sự được chứ?”
Con trai của di!
Kièu Trị lẩm nhẩm mấy chữ này vài lần, sau đó phản ứng lại rất mạnh, trợn trừng mắt.
“Con nó chứ?”
“Đi ra đây!” Hàn Minh Thư nòi thêm một câu.
Lần này Kièu Trị không đứng lì tại chỗ nữa, quay đầu liếc Tiểu Nhan một cái sau đó đi ra ngoài.
Vì vậy trong phòng bếp chỉ còn lại hai người Tiêu Tức là Tiểu Nhan.
Không gian trong bếp vừa yên tĩnh thì Tiểu Nhan lên tiếng: “Anh ra ngoài đi, tôi ở trong này là được rồi.”
Tiêu Túc: “…
Tôi ở lại giúp cô.”
Về mặt Tiểu Nhan lạnh nhạt: “À, anh đừng nghĩ gần đây anh làm những chuyện như vậy thì tôi sẽ thích anh” Những lời này làm cho ánh mắt Tiêu Túc có chút lạnh lẽo, nhưng rất nhan đã không để ý.
“Tôi chỉ làm chuyện tôi muốn làm mà thôi, không hề có mục đích gì khác, cô không cần thấy áp lực “
“Không có mục đích gì khác?”
Tiểu Nhan liếc mắt nhìn cậu ta một cái: “Tối đó anh làm những chuyện như vậy, chẳng lẽ lại không có mục đích? Mặc dù tôi không thông minh lắm, nhưng tôi cũng không ngốc.”
Nghe thấy vậy, Tiêu Túc cười: “Tôi chỉ ở lại giúp nấu cơm mà thôi, cô còn để phòng với tôi như vậy hả? Nếu như chuyện đêm hôm đó làm cho cô suy nghĩ nhiều, vậy tôi cam đoan rằng, sẽ không có lần nữa.”
Sẽ không có lần nữa…
Tiểu Nhan mới không thèm tin lời bậy bạ của cậu ta, hôm đó cô ấy không ngờ đến cậu ta đột nhiên hôn toi.
Mặc dù chỉ là chạm môi mà thôi, nhưng mà đã trí mạng rồi, hơn nữa lại còn thêm những hành động gần đây cậu ta làm với bản thân, làm cho Tiểu Nhan này ra ảo giác.
Cậu ta đang nỗ lực tiếp cận bản thân, muốn theo đuổi cô ấy sao?
Nhưng đáng tiếc là, trong đầu có chỉ có một mình Hàn Thanh.
Đặc biệt là trong khoảng thời gian buồn bã dầu thương như thế này.
“Tôi cảnh cáo anh, anh đừng có mà thừa dịp lần tới, bây giờ trong lòng tôi đang rất loạn.”
Nghe thấy vậy, giường như Tiêu Túc đã hiểu được ý của cô ấy, mìm cười: “ỷ của cô là, đợi lúc trong lòng cô không loạn nữa thì tôi có thể bắt đầu theo đuổi cô hà?”
Trong lòng Tiểu Nhan nổi lên một trận lộp bộp, nhìn sang phía câu ta.