• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc - Dạ Âu Thần - Thẩm Cửu (152 Viewers)

  • Chương 1390

Chương 1390:





Tiểu Nhan cũng không nghĩ tới nhân viên lễ tân sẽ gọi điện thoại cho Tô Cửu, nên là lúc đối phương đang nói chuyện, cô ấy nhanh chóng cao giọng nói: “Thư ký Tô à, tôi là Tiểu Nhan đây, cô đã đặt mì sợi ở cửa hàng nhà chúng tôi, có cần tôi đưa lên tầng cho cô không? Nếu như không tiện, cô xuống đây lấy cũng được.”





Nghe được đối phương nói ra danh tính của mình, Tô Cửu liền đổi giọng.





“À thì ra là tới đưa mì sợi, vậy cô cứ để cô ấy đi thang máy lên đây đi.”





Sau khi cúp điện thoại, nhân viên lễ tân dùng ánh mắt kỳ quái nhìn chằm chăm vào Tiểu Nhan.





“Cô cứ đi thang máy phía bên kia kìa, thư ký Tô đang ở trên tâng chờ cô rồi.”





“Cảm ơn.”





Sau khi vào trong thang máy, Tiểu Nhan đang bình tĩnh thì trở nên lo lắng bất an.





Trước khi đến đây cô ấy đã tự làm xong công tác tư tưởng cho mình, nói với mình không cần khẩn trương, dù sao mục đích chính của cô ấy đến đây cũng chỉ để đưa đồ ăn, thể hiện một chút áy náy với lòng biết ơn mà thôi, cũng không có ý định gì khác. Cho nên không cần phải lo lắng, cứ làm mọi việc như bình thường là được. Trước khi ra khỏi thang máy, Tiểu Nhan đã ở bên trong hít thở sâu rất nhiều lần.





Ngay lúc ra khỏi thang máy, ở bên ngoài đã có người tiếp đãi đứng chờ cô, nhưng lại là một khuôn mặt xa lạ: “Chào cô, xin hỏi cô là cô Chu, Chu Tiểu Nhan sao?”





Nhìn thấy người phụ nữ xa lạ này ở trước mặt, Tiểu Nhan hơi sửng sốt một chút, sau đó gật gật đầu.





“Là thư ký Tô để tôi tới đây tiếp đón cô, bây giờ cô đi theo tôi đi.”





Tuy không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng Chu Tiểu Nhan nghe thấy tên của Tô Cửu, nên chỉ có thể ngơ ngác đi cùng cô ấy, dù sao nơi này cũng là tập đoàn nhà họ Hàn, nên không có khả năng sẽ xảy ra chuyện. Được người phụ nữ dẫn trước, Tiểu Nhan cầm theo túi đi đằng sau, người phụ nữ mang cô ấy tới một căn phòng.





“Phiền cô Chu chờ ở chỗ này một lát, thư ký Tô nói lát nữa sẽ tới tìm cô.”





“Cảm ơn cô.”





Sau khi người phụ nữ ra ngoài, Tiểu Nhan đánh giá căn phòng một chút, căn phòng nhìn rất lớn, có ghế sô pha và có cả bàn trà nước, thậm chí còn có cả tủ rượu, cà phê cái gì cũng có.





Đây chỉ là phòng tiếp khách của tập đoàn Hàn thị thôi, đúng là đãi ngộ của tập đoàn lớn vẫn khác nhiều so với nơi mà cô làm việc trước đây, trước đây phòng tiếp khách nơi mà Tiểu Nhan và Minh Thư làm việc cũng không được như vầy, nơi đó tuy cũng lớn nhưng không phải cái gì cũng có.





Ngồi được tầm năm phút, thì ở bên ngoài vang lên bước chân.





“Tiểu Nhan.”





Người tới là một người phụ nữ mặc trang phục công sở, đang đi một đôi giày cao gót, nhìn dáng vẻ vô cùng già dặn cùng chững chạc, Tiểu Nhan đứng lên, mở một nụ cười với đối phương: “Thư ký Tô.”





“Đúng thật là cô rồi, vừa rồi ở đầu bên này điện thoại tôi cũng không dám chắc chắn.” Tô Cửu hiện ra vẻ mặt đầy mừng rỡ.





Cô ấy là thư ký của Hàn Thanh, mặc dù Tiểu Nhan cũng phải là quá quen biết, nhưng mà trước đó cô ấy vẫn luôn đi theo làm việc bên cạnh Hàn Thanh, Tiểu Nhan lại luôn ở cùng với Minh Thư, do đó hai người cũng trở nên thân thiết hơn.





“Ừ.” Thấy đối phương nói như vậy, Tiểu Nhan cũng nhớ tới bộ dáng nóng nảy khi nãy của mình, có chút ngại ngùng gật gật đầu.





Tô Cửu đánh giá cô ấy một chút, hôm nay Tiểu Nhan mặc một chiếc áo màu cam, với chiếc quần jean đơn giản, tóc dài buộc cao lên trông như đuôi ngựa ở sau lưng, ánh nắng nhẹ nhàng chiếu vào cô ấy, nên nhìn mặt vô cùng non nớt, bây giờ lại mặc phong cách năng động như thế, Tô Cửu cảm thấy đối phương thật giống như một sinh viên vừa bước chân ra xã hội, vừa đơn thuần, xinh xắn, lại không có tâm cơ.





“Cô đến đây tìm tổng giám đốc Hàn sao?”





Tô Cửu trực tiếp hỏi như thế làm cho khuôn mặt trắng nõn của Tiểu Nhan hơi ửng hồng, ngượng ngùng gật đầu.





“Tôi…”





“Vậy thì không may rồi, bây giờ anh ta đang có cuộc họp.”





Nghe thấy cô ta nói vậy, Tiểu Nhan liền lắc lắc tay, giọng điệu có chút bối rối: “Không sao không sao hết, tôi có thể ở đây để chờ anh ta, khi anh ta họp có phải cô cũng rất bận hay không?”





Tô Cửu bất đắc dĩ gật đầu: “Đúng vậy, tôi là thư ký của anh ta, nên luôn phải ở trong đó với anh ta, đây là tôi đang lấy cớ ra ngoài, tiếp đãi cô một chút rồi tôi còn phải vào tiếp tục công việc của mình.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom