Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1405
Chương 1405:
Hàn Thanh bây giờ đưa cho cô cái váy này, chẳng lẽ giống như Lâm Hứa Chính và Tô Cửu nói, có lẽ.. anh ta đối xử với mình rất đặc biệt.
Những nỗ lực của cô ấy đã không vô ích. Hoặc, cô ấy có thể cố gắng thử lại một lần.Lần này, cô ấy muốn bước vào trái tim anh ta.
Trong bữa ăn tối, La Tuệ Mỹ thấy con gái mình thi thoảng cúi đầu cười ngốc nghếch, cả buổi tối bưng bát cơm trắng, thỉnh thoảng mới nhấm nháp vài miếng, chẳng hỏi han gì đến những món ăn bà đã mất công nấu nướng.
La Tuệ Mỹ cau mày, lấy đũa gõ vào bát mộ tiếng. Tiểu Nhan định thần lại, ngây ngô chớp mắt nhìn “Mẹ, có chuyện gì vậy?”
“Con có vấn đề gì với bữa tối mẹ làm không?”
“Hả?”
Tiểu Nhan ngẩn người, lắc đầu: “Không có ý kiến, có chuyện gì vậy a?”
“Nếu không có ý kiến vậy tại sao không ăn?”
La Tuệ Mỹ chỉ vào món ăn trước mặt, nói với ba Chu: “Tôi nói ông Chu, đừng chỉ lo ông có ăn được hay không, nhìn mà xem con gái ông gầy gò thế nào, chỉ ăn cơm không ăn thức ăn mà được sao, ông không thể quan tâm chút đi?”
Ba Chu khó hiểu: “Tôi không quan tâm đến con gái mình khi nào? Chẳng phải bây giờ các thiếu nữ đều muốn giảm cân sao? Tôi tưởng con bé thấy mình béo nên muốn giảm cân.”
Ba Chu thực sự không muốn quan tâm đến chuyện đó, dù sao con cái lớn lên cũng có chủ kiến của riêng mình, trước kia vì ông quá kiểm soát con gái mình mới khiến mối quan hệ giữa hai ba con bị xấu đi suốt năm năm ròng.
Bây giờ ông cảm thấy con gái có thể mở lòng như thế là đã tốt lắm rồi.Tuy nhiên, để làm vừa lòng vợ, ba Chu cũng nói thêm: “Nhan Nhan, dù có muốn giảm cân giữ dáng thì vẫn phải chú ý đến sức khỏe”.
Nói xong liền gắp cho con gái một miếng thịt.
Không cần nhắc nhở Tiểu Nhan cũng không biết mình chưa ăn thịt, nhìn thấy ba Chu gắp một miếng thịt cho mình, cô ấy vội vàng cắn vào miệng nuốt xuống, vội vàng nói với La Tuệ Mỹ.
“Mẹ, thức ăn mẹ nấu ngon lắm, con chỉ đang mải suy nghĩ một chút thôi, con xin lỗi.”
“Thật sao? Sao con không nói cho mẹ biết con đang nghĩ gì? Con giấu ba mẹ yêu đương rồi?”
Tiểu Nhan suýt nữa bị sặc: “Mẹ! Không phải!”
“Không phải? Thế cả buổi tối con làm cái trò ngốc gì đấy? Coi thường mẹ con không hiểu đời nên liền mở miệng lừa gạt chắc.
Tiểu Nhan: “Con thực sự không yêu đương mà!”
Không còn cách nào, cô ấy cũng rất muốn chia sẻ niềm vui tình yêu với gia đình, mấu chốt là cô ấy… đến giờ vẫn chưa rõ mọi chuyện nữa.
“Mẹ, mẹ đợi một chút, khi nào chắc chắn con sẽ nói cho mẹ biết.”
Cuối cùng, Tiểu Nhan đành nói.
La Tuệ Mỹ vừa nghe thấy, mắt đã sáng lên.
“Ồ, nghe con nói vậy, có vẻ là thật rồi? Là ai vậy? Mẹ có quen không? Tính cách thế nào? Có ưa nhìn không? Gia cảnh thì sao? Mẹ nói với con, đừng bao giờ tìm một người đàn ông chỉ được vẻ ngoài mà tính cách không ra sao, loại người bạo lực cũng không được…”
Tiểu Nhan: Cô ấy cảm thấy rằng mình không nên tiết lộ thêm bất kỳ tin tức nào.
€ú nhìn tính khí của La Tuệ Mỹ, rất có thể sau này sẽ gây ra phiền toái không đáng có: “Mẹ đừng hỏi thêm nữa. Con nói bây giờ con chưa yêu ai, quyết định nói với mẹ là vì con chưa có dự định yêu đương, nhưng sau này nếu có cơ hội sẽ báo với ba mẹ, “không phải là con đã có đối tượng rồi.”
Hả? Vậy ý của con là vẫn chưa có đối tượng?”
Tiểu Nhan gật đầu, để La Tuệ Mỹ không hỏi thêm, cô ấy đơn giản để bát sang một bên: “Con no rồi, ba mẹ ăn từ từ.”
Sau khi cô ấy rời đi, La Tuệ Mỹ cười nhạt.
Con bé chết tiệt lại dám nói dối mẹ, mẹ đây chẳng lẽ chưa từng yêu? Chưa có đối tượng, chưa có đối tượng mà lại cười như đứa ngốc thế sao.” Ba Chu: “Đó là con gái bà đấy, đã nói là nghe thử xem…”
“Ây da, đó là con gái của tôi, tôi muốn nói sao thì kệ tôi đi, ông cũng đừng quá nhiều chuyện như thế.”
Ba Chu: “…”
Hàn Thanh bây giờ đưa cho cô cái váy này, chẳng lẽ giống như Lâm Hứa Chính và Tô Cửu nói, có lẽ.. anh ta đối xử với mình rất đặc biệt.
Những nỗ lực của cô ấy đã không vô ích. Hoặc, cô ấy có thể cố gắng thử lại một lần.Lần này, cô ấy muốn bước vào trái tim anh ta.
Trong bữa ăn tối, La Tuệ Mỹ thấy con gái mình thi thoảng cúi đầu cười ngốc nghếch, cả buổi tối bưng bát cơm trắng, thỉnh thoảng mới nhấm nháp vài miếng, chẳng hỏi han gì đến những món ăn bà đã mất công nấu nướng.
La Tuệ Mỹ cau mày, lấy đũa gõ vào bát mộ tiếng. Tiểu Nhan định thần lại, ngây ngô chớp mắt nhìn “Mẹ, có chuyện gì vậy?”
“Con có vấn đề gì với bữa tối mẹ làm không?”
“Hả?”
Tiểu Nhan ngẩn người, lắc đầu: “Không có ý kiến, có chuyện gì vậy a?”
“Nếu không có ý kiến vậy tại sao không ăn?”
La Tuệ Mỹ chỉ vào món ăn trước mặt, nói với ba Chu: “Tôi nói ông Chu, đừng chỉ lo ông có ăn được hay không, nhìn mà xem con gái ông gầy gò thế nào, chỉ ăn cơm không ăn thức ăn mà được sao, ông không thể quan tâm chút đi?”
Ba Chu khó hiểu: “Tôi không quan tâm đến con gái mình khi nào? Chẳng phải bây giờ các thiếu nữ đều muốn giảm cân sao? Tôi tưởng con bé thấy mình béo nên muốn giảm cân.”
Ba Chu thực sự không muốn quan tâm đến chuyện đó, dù sao con cái lớn lên cũng có chủ kiến của riêng mình, trước kia vì ông quá kiểm soát con gái mình mới khiến mối quan hệ giữa hai ba con bị xấu đi suốt năm năm ròng.
Bây giờ ông cảm thấy con gái có thể mở lòng như thế là đã tốt lắm rồi.Tuy nhiên, để làm vừa lòng vợ, ba Chu cũng nói thêm: “Nhan Nhan, dù có muốn giảm cân giữ dáng thì vẫn phải chú ý đến sức khỏe”.
Nói xong liền gắp cho con gái một miếng thịt.
Không cần nhắc nhở Tiểu Nhan cũng không biết mình chưa ăn thịt, nhìn thấy ba Chu gắp một miếng thịt cho mình, cô ấy vội vàng cắn vào miệng nuốt xuống, vội vàng nói với La Tuệ Mỹ.
“Mẹ, thức ăn mẹ nấu ngon lắm, con chỉ đang mải suy nghĩ một chút thôi, con xin lỗi.”
“Thật sao? Sao con không nói cho mẹ biết con đang nghĩ gì? Con giấu ba mẹ yêu đương rồi?”
Tiểu Nhan suýt nữa bị sặc: “Mẹ! Không phải!”
“Không phải? Thế cả buổi tối con làm cái trò ngốc gì đấy? Coi thường mẹ con không hiểu đời nên liền mở miệng lừa gạt chắc.
Tiểu Nhan: “Con thực sự không yêu đương mà!”
Không còn cách nào, cô ấy cũng rất muốn chia sẻ niềm vui tình yêu với gia đình, mấu chốt là cô ấy… đến giờ vẫn chưa rõ mọi chuyện nữa.
“Mẹ, mẹ đợi một chút, khi nào chắc chắn con sẽ nói cho mẹ biết.”
Cuối cùng, Tiểu Nhan đành nói.
La Tuệ Mỹ vừa nghe thấy, mắt đã sáng lên.
“Ồ, nghe con nói vậy, có vẻ là thật rồi? Là ai vậy? Mẹ có quen không? Tính cách thế nào? Có ưa nhìn không? Gia cảnh thì sao? Mẹ nói với con, đừng bao giờ tìm một người đàn ông chỉ được vẻ ngoài mà tính cách không ra sao, loại người bạo lực cũng không được…”
Tiểu Nhan: Cô ấy cảm thấy rằng mình không nên tiết lộ thêm bất kỳ tin tức nào.
€ú nhìn tính khí của La Tuệ Mỹ, rất có thể sau này sẽ gây ra phiền toái không đáng có: “Mẹ đừng hỏi thêm nữa. Con nói bây giờ con chưa yêu ai, quyết định nói với mẹ là vì con chưa có dự định yêu đương, nhưng sau này nếu có cơ hội sẽ báo với ba mẹ, “không phải là con đã có đối tượng rồi.”
Hả? Vậy ý của con là vẫn chưa có đối tượng?”
Tiểu Nhan gật đầu, để La Tuệ Mỹ không hỏi thêm, cô ấy đơn giản để bát sang một bên: “Con no rồi, ba mẹ ăn từ từ.”
Sau khi cô ấy rời đi, La Tuệ Mỹ cười nhạt.
Con bé chết tiệt lại dám nói dối mẹ, mẹ đây chẳng lẽ chưa từng yêu? Chưa có đối tượng, chưa có đối tượng mà lại cười như đứa ngốc thế sao.” Ba Chu: “Đó là con gái bà đấy, đã nói là nghe thử xem…”
“Ây da, đó là con gái của tôi, tôi muốn nói sao thì kệ tôi đi, ông cũng đừng quá nhiều chuyện như thế.”
Ba Chu: “…”
Bình luận facebook