• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc - Dạ Âu Thần - Thẩm Cửu (153 Viewers)

  • Chương 1408

Chương 1408:





Lễ tân thật cẩn thận mà mở miệng nói:”Mọi người chưa đi sao?”





“Này cô lễ tân kia, chuyện này là thế nào? Khôngphải cô nói cô ta nhân sắc vô cùng bình thường sao?Còn nữa sao miệng lưỡi cô ta lại sắc bén đến như vậy?”





Lễ tân:… Tôi không có nói nhan sắc của cô ta bình thường mà, tôi chỉ nói tôi không nhớ được bộ dáng của cô ta mà thôi.”





“Không nhớ được còn không phải là do quá bình thường nên không nhớ nổi sao?”





“Không phải, chỉ là do tôi không giỏi nhớ mặt người khác mà thôi.”





Kỳ thật cô đang nói dối, nhưng chỉ cần cô cắn chặt lí do này thì không có ai có thể bắt lỗi được cô, cô lại kiên quyết mà không nói thêm bất cứ điều gì.





“Hừ, cứ để cho cô ta đắc ý mấy ngày đi, thái độ kiêu ngạo như vậy. Các cô đi hỏi thử xem cửa hàng của cô ta ở đâu, đến lúc đó chờ giám đốc Hàn ăn chán rồi, chúng ta sẽ đến chỗ của cô ta.”





Tiểu Nhan đúng giờ mà đưa mì cho Hàn Thanh, cũng bởi vì ngày hôm qua lúc đi cô vẫn chưa nói tạm biệt với anh cho nên ngày hôm nay cô tới đây tâm tình vẫn còn hơi thấp thỏm, nhưng nhờ có khúc nhạc đệm dưới lầu, Tiểu Nhan phát hiện chính mình hiện tại thế mà không còn sợ hãi nữa.





Đại khái là do bị chọc tức cho nên lúc Tiểu Nhan đi vào mặt cô đỏ bừng, đôi mắt như giống bốc lửa vậy.





Hàn Thanh rất nhanh liền phát hiện cô không thích hợp.





“Em làm sao vậy?”Lúc đứng dậy anh liền dò hỏi một câu.





Nghe anh hỏi, Tiểu Nhan sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu:“Không, không có việc gì đâu.





“Vậy sao mặt em lại đỏ như vậy?”





Tiểu Nhan duỗi tay đi chạm vào mặt mình, quả thực có chút nóng, cơ thể cô chính là như vậy, lúc kích động mặt rất dễ đỏ lên, vì thế cô chà chà mặt mình:“Có thể là do quá nóng đi.”





Hàn Thanh nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, thời tiết hôm nay đúng là có chút nóng hơn bình thường, thấy vậy nên anh cũng không truy hỏi thêm.





“Có thích lễ phục anh tặng cho em không?”





Anh chủ động nhắc tới sự việc ngày hôm qua, mặt Tiểu Nhan lại ửng đỏ lên, lúc nãy là vì kích động, hiện tại lại là vì thẹn thùng nhẹ gật đầu:”Em, em thích.





Bởi vì khẩn trương, cho nên nói chuyện bắt đầu lắp bắp.





“Ngày mai em không cần đưa cơm cho anh nữa, buổi tiệc tổ chức vào buổi tối, buổi chiều anh sẽ kêu Tô Cửu đến rước em.”





Tiểu Nhan ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ Lúc cô nói chuyện vẫn mãi luôn nhìn mũi chân của mình, giống như một động vật nhỏ thẹn thùng, tai cô cũng đổi sang hồng hồng.





“Vậy, không còn việc gì nữa thì em đi trước đây.





“Ừm, ngày mai gặp.





“Ngày mai gặp. Tiểu Nhan ngẩng đầu lên lén lútnhìn anh một cái, vẫy tay về phía anh, sau đó chạy chậm rời đi.





Thời gian qua thật sự nhanh, lúc Tô Cửu tới đón Tiểu Nhan, là trực tiếp đến dưới lầu nhà Tiểu Nhan, cô ôm cái túi rồi chui vào trong xe.





Tô Cửu thấy Tiểu Nhan trên người còn mặc bộ quần áo bình thường, không khỏi nhướng mày hỏi:“Sao em còn chưa thay váy vậy?”





Tiểu Nhan xấu hổ mà họ hai tiếng, giải thích nói:“Hàng xóm quá nhiều, nếu trực tiếp mặc váy mà chạy ra mọi người sẽ chú ý em mất.”





“Em sợ cái gì chứ, mặc đẹp mà lại sợ người khác xem à?”





Không biết nên giải thích như thế nào với Tô Cửu “Được rồi, chị hiểu em mà, rốt cuộc thì em cũng chỉ là một thiếu nữ mà thôi, thẹn thùng một chút nên Tiểu Nhan không có nói nữa. cũng bình thường, chị sẽ đưa em đi trang điểm trước, thay đồ xong thì ở đó chờ chị một chút.”





“Thư ký Tô, cảm ơn chị ạ.





Tô Cửu tiếp tục lái xe, lúc chờ đèn đỏ cô ta đột nhiên mở miệng nói với Tiểu Nhan.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom