Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1446
Chương 1446:
Dì Trương sợ lộn xộn nên vội vàng kết thúc câu chuyện Nào có, cô Tuệ Mỹ đừng kích động, dì Trương thấy chuyện này không thể một sớm một chiều, khẳng định bạo lực gia đình là có nguyên nhân. Đánh người đương nhiên không đúng. Hơn nữa lại là hàng xóm, tôi nhìn Nhan Nhan lớn lên, như con gái ruột, Sao tôi có thể hại nó?”
Tiểu Nhan ở bên cạnh nghe hai người nói chuyện, quả thực chịu đủ rồi. Dì Trương này có thể tin được không? Nhìn qua thì không có vẻ đáng tin. Nhưng trong 2 ngày qua, cô và Lý Tư Hàn không xảy ra chuyện gì xấu.
Sau khi mọi người ra về, La Tuệ Mỹ gọi Tiểu Nhan vào phòng “Con nghĩ sao về Lý Tư Hàn?”
Tiểu Nhan: “…” Cả nhà thông cảm cho lruyen1.one lên chương ít vì đang có nhiều việc chuyển tiếp qua trang mới nhé!
Không sao chứ?”
“Con thích à?”
La Tuệ Mỹ kinh ngạc hỏi một câu.
Vẻ mặt Tiểu Nhan có vẻ quái lạ, lắc đầu, giải thích: “Chúng con mới quen biết thôi mà. Bây giờ đã làm sao thích được a?”
“Nói cũng phải. Con cứ tạm thời quan sát thêm đã, mẹ thấy thằng nhóc này hình như có vấn đề.”
“Dạ?”
Tiểu Nhan hơi kinh hãi, không ngờ rằng suy nghĩ của La Tuệ Mỹ lại giống của cô. Cô cũng cảm thấy Lý Tư Hàn có vấn đề, nhưng vấn đề cụ thể ở chỗ nào thì lại không thể chỉ ra. Nghĩ đi nghĩ lại, người ta tốt như vậy, sao có thể có vấn đề?
Nhất định là cô lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.
Nhưng hiện tại nghe La Tuệ Mỹ nói vậy, Tiểu Nhan liền trở nên tò mò. Tại sao họ lại có chung suy nghĩ, chẳng lẽ bởi vì là mẹ con nên giống nhau sao? “Mẹ, sao mẹ lại thấy anh ta có vấn đề?”
Nghe vậy, La Tuệ Mỹ thở dài nặng nề trước mặt cô: “Con không nên nghĩ mẹ bụng dạ tiểu nhân. Con là con gái mẹ, đương nhiên mẹ mong muốn điều tốt đẹp cho con. Thằng nhóc Tư Hàn kia không tồi, nhìnqua không thấy có tật xấu gì, hết sức hoàn mỹ. Nhưng con nghĩ xem, người hoàn mỹ như vậy tại sao lại không có bạn gái? Chả lẽ không đứa nào thích nó? Chả lẽ nó phải chờ người ta giới thiệu đối tượng cho thì mới đi gặp, sau đó hẹn hò kết hôn? Thời đại nào rồi, loại chuyện này rất hiếm xảy ra. Cho nên mẹ mới đoán hẳn là nó có vấn đề. Nhưng vấn đề chỗ nào thì phải đợi nó nói mình mới biết được.”
La Tuệ Mỹ dứt lời. Tiểu Nhan cảm thấy bà nói khá đúng, khớp với suy đoán của cô.
“Con cũng nghĩ như mẹ. Nhưng mà… con xem anh ta đâu giống có vấn đề. Chắc là công việc bận rộn quá?”
Nói xấu sau lưng người khác là không tốt.
La Tuệ Mỹ nghe con gái nói vậy bèn gật đầu.
“Cũng có thể do công việc bận rộn nên chưa muốn hẹn hò. Hoặc là không quen biết nhiều phụ nữ. Hoặc là phụ nữ xung quanh đều kết hôn cả rồi. Cho nên chỉ có thể đi xem mắt: Hai người nói xong đều hiểu ý mà gác câu chuyện lại. La Tuệ Mỹ bảo Tiểu Nhan cứ tiếp tục xem sao, khổng hợp thì thôi.
Thời điểm Đậu Nành đến tiệm mì thì phát hiện trong tiệm có người lạ. Đó là một người đàn ông trưởng thành, đang ngồi cạnh Tiểu Nhan nói chuyện bằng vẻ mặt dịu dàng.
Đậu Nành chỉ liếc mắt một cái là lộ vẻ nguy hiểm.
Cậu còn nhỏ, nhưng chắc vì thừa hưởng tính cách của Dạ Âu Thần nên dù cho ít tuổi cơ mà khí thếtrên người không yếu ớt chút nào.
Lý Tư Hàn nhìn thấy một thằng bé đẹp để xuất hiện trong tiệm thì hơi ngạc nhiên. Anh ta tưởng là con của khách nên tiến tới hỏi nó.
“Chào bạn nhỏ. Tới đây ăn mì à?”
Anh ta mỉm cười dịu dàng, bộ dạng rất thân thiện. Nhưng Đậu Nành không thích bộ dạng này của anh ta, đặc biệt là xưng hô bạn nhỏ kia.
Tuy nhiên, Đậu Nành vốn là đứa bé lễ phép, cậu sẽ không để người khác biết cậu ghét họ. Đối phương nở nụ cười thì cậu cũng đáp lại bằng vẻ tươi cười trẻ con.
“Cháu chào chú.”
Lý Tư Hàn vừa ngạc nhiên vừa thích thú khi nghe được âm thanh êm tại của thằng nhỏ. Cậu bé này trông rất xinh trai, từ đó có thể đoán được ba mẹ nó cũng phải đẹp cỡ nào. Lý Tư Hàn hứng thú mà đưa mắt tìm kiếm trong tiệm.
Đậu Nành thấy được, bèn dùng giọng ngây ngô dò hỏi: “Chú tìm gì thế a?”
Nghe vậy, Lý Tư Hàn hơi mỉm cười, trả lời: “Tìm ba mẹ cháu. Cháu đi với ba hay đi với mẹ?”
Dì Trương sợ lộn xộn nên vội vàng kết thúc câu chuyện Nào có, cô Tuệ Mỹ đừng kích động, dì Trương thấy chuyện này không thể một sớm một chiều, khẳng định bạo lực gia đình là có nguyên nhân. Đánh người đương nhiên không đúng. Hơn nữa lại là hàng xóm, tôi nhìn Nhan Nhan lớn lên, như con gái ruột, Sao tôi có thể hại nó?”
Tiểu Nhan ở bên cạnh nghe hai người nói chuyện, quả thực chịu đủ rồi. Dì Trương này có thể tin được không? Nhìn qua thì không có vẻ đáng tin. Nhưng trong 2 ngày qua, cô và Lý Tư Hàn không xảy ra chuyện gì xấu.
Sau khi mọi người ra về, La Tuệ Mỹ gọi Tiểu Nhan vào phòng “Con nghĩ sao về Lý Tư Hàn?”
Tiểu Nhan: “…” Cả nhà thông cảm cho lruyen1.one lên chương ít vì đang có nhiều việc chuyển tiếp qua trang mới nhé!
Không sao chứ?”
“Con thích à?”
La Tuệ Mỹ kinh ngạc hỏi một câu.
Vẻ mặt Tiểu Nhan có vẻ quái lạ, lắc đầu, giải thích: “Chúng con mới quen biết thôi mà. Bây giờ đã làm sao thích được a?”
“Nói cũng phải. Con cứ tạm thời quan sát thêm đã, mẹ thấy thằng nhóc này hình như có vấn đề.”
“Dạ?”
Tiểu Nhan hơi kinh hãi, không ngờ rằng suy nghĩ của La Tuệ Mỹ lại giống của cô. Cô cũng cảm thấy Lý Tư Hàn có vấn đề, nhưng vấn đề cụ thể ở chỗ nào thì lại không thể chỉ ra. Nghĩ đi nghĩ lại, người ta tốt như vậy, sao có thể có vấn đề?
Nhất định là cô lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.
Nhưng hiện tại nghe La Tuệ Mỹ nói vậy, Tiểu Nhan liền trở nên tò mò. Tại sao họ lại có chung suy nghĩ, chẳng lẽ bởi vì là mẹ con nên giống nhau sao? “Mẹ, sao mẹ lại thấy anh ta có vấn đề?”
Nghe vậy, La Tuệ Mỹ thở dài nặng nề trước mặt cô: “Con không nên nghĩ mẹ bụng dạ tiểu nhân. Con là con gái mẹ, đương nhiên mẹ mong muốn điều tốt đẹp cho con. Thằng nhóc Tư Hàn kia không tồi, nhìnqua không thấy có tật xấu gì, hết sức hoàn mỹ. Nhưng con nghĩ xem, người hoàn mỹ như vậy tại sao lại không có bạn gái? Chả lẽ không đứa nào thích nó? Chả lẽ nó phải chờ người ta giới thiệu đối tượng cho thì mới đi gặp, sau đó hẹn hò kết hôn? Thời đại nào rồi, loại chuyện này rất hiếm xảy ra. Cho nên mẹ mới đoán hẳn là nó có vấn đề. Nhưng vấn đề chỗ nào thì phải đợi nó nói mình mới biết được.”
La Tuệ Mỹ dứt lời. Tiểu Nhan cảm thấy bà nói khá đúng, khớp với suy đoán của cô.
“Con cũng nghĩ như mẹ. Nhưng mà… con xem anh ta đâu giống có vấn đề. Chắc là công việc bận rộn quá?”
Nói xấu sau lưng người khác là không tốt.
La Tuệ Mỹ nghe con gái nói vậy bèn gật đầu.
“Cũng có thể do công việc bận rộn nên chưa muốn hẹn hò. Hoặc là không quen biết nhiều phụ nữ. Hoặc là phụ nữ xung quanh đều kết hôn cả rồi. Cho nên chỉ có thể đi xem mắt: Hai người nói xong đều hiểu ý mà gác câu chuyện lại. La Tuệ Mỹ bảo Tiểu Nhan cứ tiếp tục xem sao, khổng hợp thì thôi.
Thời điểm Đậu Nành đến tiệm mì thì phát hiện trong tiệm có người lạ. Đó là một người đàn ông trưởng thành, đang ngồi cạnh Tiểu Nhan nói chuyện bằng vẻ mặt dịu dàng.
Đậu Nành chỉ liếc mắt một cái là lộ vẻ nguy hiểm.
Cậu còn nhỏ, nhưng chắc vì thừa hưởng tính cách của Dạ Âu Thần nên dù cho ít tuổi cơ mà khí thếtrên người không yếu ớt chút nào.
Lý Tư Hàn nhìn thấy một thằng bé đẹp để xuất hiện trong tiệm thì hơi ngạc nhiên. Anh ta tưởng là con của khách nên tiến tới hỏi nó.
“Chào bạn nhỏ. Tới đây ăn mì à?”
Anh ta mỉm cười dịu dàng, bộ dạng rất thân thiện. Nhưng Đậu Nành không thích bộ dạng này của anh ta, đặc biệt là xưng hô bạn nhỏ kia.
Tuy nhiên, Đậu Nành vốn là đứa bé lễ phép, cậu sẽ không để người khác biết cậu ghét họ. Đối phương nở nụ cười thì cậu cũng đáp lại bằng vẻ tươi cười trẻ con.
“Cháu chào chú.”
Lý Tư Hàn vừa ngạc nhiên vừa thích thú khi nghe được âm thanh êm tại của thằng nhỏ. Cậu bé này trông rất xinh trai, từ đó có thể đoán được ba mẹ nó cũng phải đẹp cỡ nào. Lý Tư Hàn hứng thú mà đưa mắt tìm kiếm trong tiệm.
Đậu Nành thấy được, bèn dùng giọng ngây ngô dò hỏi: “Chú tìm gì thế a?”
Nghe vậy, Lý Tư Hàn hơi mỉm cười, trả lời: “Tìm ba mẹ cháu. Cháu đi với ba hay đi với mẹ?”
Bình luận facebook