Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 108
Nghe đến đó, thân thể Tiểu Ốc lập tức xụi lơ, cô cảm giác chuyện lần này rất lớn, sợ là mình đi dễ khó về.
Cảnh sát sẽ dốc toàn lực, sẽ không đánh khi không nắm chắc phần thắng, lần này không phải làm qua loa mà là muốn hoàn toàn tiêu diệt triệt để thế lực xã hội đen ở phố Tam Hoàng, mà cô là người ra mặt quản lí ở đó nhất định sẽ bị xử vô cùng nghiêm trọng.
Ngay cả Đậu Diệc Phồn có nghĩ muốn cứu cô thì Đậu lão gia cũng không chịu!
Không có phố Tam Hoàng, Kim Tiểu Ốc không là gì cả, căn bản không có tư cách làm con dâu Đậu gia. Đậu Diệc Phồn cố chấp như vậy, nhất định sẽ bị Đậu lão gia khống chế, thậm chí giam lại hoặc là đưa ra nước ngoài. Hôn sự này coi đã thất bại.
Hai ngày sau, Tiểu Ốc gặp được Mộc Trạch Khải, hai mắt anh ta đỏ hoe nhìn cô hết sức đau lòng: "Tiểu Ốc, em có khỏe không?"
"Tôi không sao, ba mẹ như thế nào?" Hiện tại Tiểu Ốc lo lắng nhất chính là ba mẹ.
"Ba đã chạy trốn, tiền gửi ngân hàng của nhà mình đã bị đóng băng. Em không cần phải lo lắng cho anh và mẹ, anh sẽ chăm sóc cho mẹ thật tốt, Anh có thể tự kiếm tiền". Anh không ngờ mọi chuyện thành ra thế này. Rõ ràng là anh tố cáo Đậu gia liên quan đến xã hội đen, kết quả bị bắt lại là Tiểu Ốc, ba phải chạy trốn, phố Tam Hoàng bị niêm phong. Anh không thể tưởng tượng nổi, nếu nói là làm chuyện xấu thì Đậu gia hơn Mộc gia rất nhiều, hơn nữa chứng cứ anh cung cấp cũng chỉ toàn là của Đậu gia, vậy tại sao Tiểu Ốc bị bắt, anh nghĩ không ra.
"Vậy thì tốt, Đậu Diệc Phồn như thế nào? Có phải bị ba anh ấy giam lỏng hay không? Ba anh ấy cũng không có ý định cứu tôi đi!".
"Làm sao em biết? Ngày hôm qua mẹ đi mời Đậu gia giúp một tay, Đậu gia đóng cửa không gặp, hơn nữa nghe nói Đậu Diệc Phồn bị ông Đậu giam lại rồi, bất luận kẻ nào cũng không gặp được". Anh không ngờ Tiểu Ốc sẽ đoán được.
"Giống như tôi nghĩ, tôi chỉ không biết là người nào bán đứng tôi". Tiểu Ốc thở dài.
Mộc Trạch Khải rất đau lòng, thẳng thắn: "Là anh ẩn danh tố cáo Đậu Diệc Phồn, nhưng mà anh lại không biết vì sao người bị bắt lại là em".
Tiểu Ốc bừng bừng lửa giận: "Anh đúng là óc heo, Đậu gia có người hậu thuẫn, ai dám động đến nhà họ. Còn nữa, nhân dịp tôi kết hôn, huynh đệ trên địa bàn không nhiều lắm cũng bị tận diệt rồi. Xem ra tôi nhất định phải ngồi tù rồi. Tôi nghĩ sau này tôi không bao giờ nợ anh cái gì nữa, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa, anh đi đi! Chăm sóc thật tốt cho mẹ".
Cảnh sát sẽ dốc toàn lực, sẽ không đánh khi không nắm chắc phần thắng, lần này không phải làm qua loa mà là muốn hoàn toàn tiêu diệt triệt để thế lực xã hội đen ở phố Tam Hoàng, mà cô là người ra mặt quản lí ở đó nhất định sẽ bị xử vô cùng nghiêm trọng.
Ngay cả Đậu Diệc Phồn có nghĩ muốn cứu cô thì Đậu lão gia cũng không chịu!
Không có phố Tam Hoàng, Kim Tiểu Ốc không là gì cả, căn bản không có tư cách làm con dâu Đậu gia. Đậu Diệc Phồn cố chấp như vậy, nhất định sẽ bị Đậu lão gia khống chế, thậm chí giam lại hoặc là đưa ra nước ngoài. Hôn sự này coi đã thất bại.
Hai ngày sau, Tiểu Ốc gặp được Mộc Trạch Khải, hai mắt anh ta đỏ hoe nhìn cô hết sức đau lòng: "Tiểu Ốc, em có khỏe không?"
"Tôi không sao, ba mẹ như thế nào?" Hiện tại Tiểu Ốc lo lắng nhất chính là ba mẹ.
"Ba đã chạy trốn, tiền gửi ngân hàng của nhà mình đã bị đóng băng. Em không cần phải lo lắng cho anh và mẹ, anh sẽ chăm sóc cho mẹ thật tốt, Anh có thể tự kiếm tiền". Anh không ngờ mọi chuyện thành ra thế này. Rõ ràng là anh tố cáo Đậu gia liên quan đến xã hội đen, kết quả bị bắt lại là Tiểu Ốc, ba phải chạy trốn, phố Tam Hoàng bị niêm phong. Anh không thể tưởng tượng nổi, nếu nói là làm chuyện xấu thì Đậu gia hơn Mộc gia rất nhiều, hơn nữa chứng cứ anh cung cấp cũng chỉ toàn là của Đậu gia, vậy tại sao Tiểu Ốc bị bắt, anh nghĩ không ra.
"Vậy thì tốt, Đậu Diệc Phồn như thế nào? Có phải bị ba anh ấy giam lỏng hay không? Ba anh ấy cũng không có ý định cứu tôi đi!".
"Làm sao em biết? Ngày hôm qua mẹ đi mời Đậu gia giúp một tay, Đậu gia đóng cửa không gặp, hơn nữa nghe nói Đậu Diệc Phồn bị ông Đậu giam lại rồi, bất luận kẻ nào cũng không gặp được". Anh không ngờ Tiểu Ốc sẽ đoán được.
"Giống như tôi nghĩ, tôi chỉ không biết là người nào bán đứng tôi". Tiểu Ốc thở dài.
Mộc Trạch Khải rất đau lòng, thẳng thắn: "Là anh ẩn danh tố cáo Đậu Diệc Phồn, nhưng mà anh lại không biết vì sao người bị bắt lại là em".
Tiểu Ốc bừng bừng lửa giận: "Anh đúng là óc heo, Đậu gia có người hậu thuẫn, ai dám động đến nhà họ. Còn nữa, nhân dịp tôi kết hôn, huynh đệ trên địa bàn không nhiều lắm cũng bị tận diệt rồi. Xem ra tôi nhất định phải ngồi tù rồi. Tôi nghĩ sau này tôi không bao giờ nợ anh cái gì nữa, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa, anh đi đi! Chăm sóc thật tốt cho mẹ".
Bình luận facebook