Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 196
“Phải không? Nhưng mà anh ấy gần đây luôn đi tìm cô, không sợ cô chê cười, tôi có chút lo lắng.”
Cô sợ mình không giữ được Đậu Diệc Phồn, người đàn ông này cô thật sự rất thích, coi như cầm cái sòng bạc này để đổi cũng không quan hệ, chỉ cần có thể giữ chân anh được.
Tiểu Ốc thấy cô gái này thẳng thắn như thế, cũng thẳng thắn nói: “Anh ấy có thể nhận lầm người, anh ta cảm thấy tôi có dáng dấp giống một người phụ nữ mà anh ta từng quen, nhưng cô yên tâm, tôi tình nguyện gả cho lão già cũng không muốn làm người thứ ba phá hoại tình cảm của người khác.”
Vưu Huyên hiểu: “Sự tình là như vậy, cô gái kia gọi là Kim Tiểu Ốc!
Tiểu Ốc không hỏi làm sao cô ấy biết, chỉ gật đầu một cái:
“Ừ.”
Vưu Huyên lấy được đáp án mình muốn, từ trong túi xách lấy ra một tờ chi phiếu đưa cho Tiểu Ốc:
“Nơi này có năm trăm vạn, đủ cho cô tiêu xài trong một thời gian, tôi hi vọng cô có thể lập tức thôi việc, nếu không tôi có thể để cho Bộ phận nhân sự khai trừ cô, sòng bạc cùng quán rượu này đều là của cha tôi, sau này sẽ là của tôi tôi nói gì thì tuyệt đối sẽ giữ lời. Cô nếu là không muốn số tiền kia, vậy tôi cũng sẽ đuổi cô đi.”
Tiểu Ốc lắc đầu một cái: “Tôi không lấy tiền, tôi cũng sẽ rời khỏi đây, nhưng bây giờ thì chưa được. Hiện tại có một người theo đuổi tôi, anh ta rất thích tôi, tôi cũng rất thích anh ấy, nhưng bây giờ tôi không muốn cùng anh ấy đi, cô cũng biết quá nhanh thỏa mãn một người đàn ông, sau này rất nhanh bị anh ta vứt bỏ, chỉ là khó có được thì mới biết quý trọng, tôi tính toán tới thời cơ hợp lý tôi sẽ lập tức nghỉ việc. Người đàn ông của tôi so sánh với tổng giám đốc đây cũng không thua kém gì, tổng giám đốc đã từng gặp qua.”
Vưu Huyên nghe Tiểu Ốc nói vậy yên tâm một chút:
“Nhưng tôi chỉ cho cô mười ngày để quyết định, trong vòng mười ngày nếu như cô không từ chức, tôi cũng chỉ có thể đuổi cô.”
“Một lời đã định, chính là mười ngày.”
Tiểu Ốc cũng không muốn chờ đợi thêm nữa, một khắc cũng không muốn, mặc dù sau lưng cô vết thương vẫn chưa hoàn toàn khép miệng, nhưng mà bây giờ cũng không lo được nhiều như vậy.
“Để tự nhiên là tốt nhất.”
Tiểu Ốc muốn trộm được tư liệu, nhất định phải tiến vào phòng làm việc của tổng giám đốc, tổng giám đốc lâu nay không tới sòng bạc, tài liệu quan trọng khẳng định là ở trong phòng làm việc, Tiểu Ốc âm thầm quan sát hành tung của Đậu Diệc Phồn trong mấy ngày, phát hiện ra một quy luật.
Bởi vì chủ nhật là thời điểm mà sòng bài buôn bán tốt nhất, cho nên Đậu Diệc Phồn bình thường lựa chọn thứ ba và thứ năm là hai ngày nghỉ ngơi, còn bình thường đều ở trong sòng bạc ra vào quản lý, không kể thời gian, có thể là buổi sáng, có đôi khi là buổi chiều, thậm chí buổi tối, Tiểu Ốc nếu muốn lẻn vào phòng làm việc của Đậu Diệc Phồn, chọn thứ ba hoặc thứ năm là tốt nhất.
Cô sợ mình không giữ được Đậu Diệc Phồn, người đàn ông này cô thật sự rất thích, coi như cầm cái sòng bạc này để đổi cũng không quan hệ, chỉ cần có thể giữ chân anh được.
Tiểu Ốc thấy cô gái này thẳng thắn như thế, cũng thẳng thắn nói: “Anh ấy có thể nhận lầm người, anh ta cảm thấy tôi có dáng dấp giống một người phụ nữ mà anh ta từng quen, nhưng cô yên tâm, tôi tình nguyện gả cho lão già cũng không muốn làm người thứ ba phá hoại tình cảm của người khác.”
Vưu Huyên hiểu: “Sự tình là như vậy, cô gái kia gọi là Kim Tiểu Ốc!
Tiểu Ốc không hỏi làm sao cô ấy biết, chỉ gật đầu một cái:
“Ừ.”
Vưu Huyên lấy được đáp án mình muốn, từ trong túi xách lấy ra một tờ chi phiếu đưa cho Tiểu Ốc:
“Nơi này có năm trăm vạn, đủ cho cô tiêu xài trong một thời gian, tôi hi vọng cô có thể lập tức thôi việc, nếu không tôi có thể để cho Bộ phận nhân sự khai trừ cô, sòng bạc cùng quán rượu này đều là của cha tôi, sau này sẽ là của tôi tôi nói gì thì tuyệt đối sẽ giữ lời. Cô nếu là không muốn số tiền kia, vậy tôi cũng sẽ đuổi cô đi.”
Tiểu Ốc lắc đầu một cái: “Tôi không lấy tiền, tôi cũng sẽ rời khỏi đây, nhưng bây giờ thì chưa được. Hiện tại có một người theo đuổi tôi, anh ta rất thích tôi, tôi cũng rất thích anh ấy, nhưng bây giờ tôi không muốn cùng anh ấy đi, cô cũng biết quá nhanh thỏa mãn một người đàn ông, sau này rất nhanh bị anh ta vứt bỏ, chỉ là khó có được thì mới biết quý trọng, tôi tính toán tới thời cơ hợp lý tôi sẽ lập tức nghỉ việc. Người đàn ông của tôi so sánh với tổng giám đốc đây cũng không thua kém gì, tổng giám đốc đã từng gặp qua.”
Vưu Huyên nghe Tiểu Ốc nói vậy yên tâm một chút:
“Nhưng tôi chỉ cho cô mười ngày để quyết định, trong vòng mười ngày nếu như cô không từ chức, tôi cũng chỉ có thể đuổi cô.”
“Một lời đã định, chính là mười ngày.”
Tiểu Ốc cũng không muốn chờ đợi thêm nữa, một khắc cũng không muốn, mặc dù sau lưng cô vết thương vẫn chưa hoàn toàn khép miệng, nhưng mà bây giờ cũng không lo được nhiều như vậy.
“Để tự nhiên là tốt nhất.”
Tiểu Ốc muốn trộm được tư liệu, nhất định phải tiến vào phòng làm việc của tổng giám đốc, tổng giám đốc lâu nay không tới sòng bạc, tài liệu quan trọng khẳng định là ở trong phòng làm việc, Tiểu Ốc âm thầm quan sát hành tung của Đậu Diệc Phồn trong mấy ngày, phát hiện ra một quy luật.
Bởi vì chủ nhật là thời điểm mà sòng bài buôn bán tốt nhất, cho nên Đậu Diệc Phồn bình thường lựa chọn thứ ba và thứ năm là hai ngày nghỉ ngơi, còn bình thường đều ở trong sòng bạc ra vào quản lý, không kể thời gian, có thể là buổi sáng, có đôi khi là buổi chiều, thậm chí buổi tối, Tiểu Ốc nếu muốn lẻn vào phòng làm việc của Đậu Diệc Phồn, chọn thứ ba hoặc thứ năm là tốt nhất.
Bình luận facebook