Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 679
Sau đó, liền ngẩng đầu, nhìn trên bầu trời bay rất nhiều đèn Khổng Minh, nhẹ nhàng mở miệng nói: “Lương Thần, thật ra lời vừa rồi của em cũng không phải là lời nói trong lòng em, lời nói trong lòng của em, là những lời anh nói.”
Lương Thần bị ngôn ngữ lượn quanh như vậy của Cảnh Hảo Hảo khiến cho có chút ngây ngốc, nhìn cô, mi tâm nhẹ nhàng nhíu lại.
Cảnh Hảo Hảo vẫn ngẩng đầu, cảm giác được người đàn ông bên người trầm mặc, sau đó lại mở miệng một lần nữa, nói: “Lương Thần, em đi lấy vòng hạn chế sinh đẻ trong cơ thể xuống, thật sự là bởi vì anh.”
Một câu bình thường như vậy, không có quá nhiều cảm xúc lây nhiễm, cũng không dùng từ tình cảm kéo dài, nhưng lại làm cho đáy lòng Lương Thần, có trăm ngàn pháo hoa rực rỡ đẹp mắt đột nhiên nổ vang.
Đáy lòng anh, hơi có chút rung động, thật lâu sau, mới mở miệng, nói: “Vì sao?”
Cảnh Hảo Hảo không có trả lời vấn đề Lương Thần, ánh mắt vẫn nhìn bầu trời như trước, thần thái trên mặt rất nghiêm túc.
Lương Thần không đành lòng cắt đứt nghiêm túc của cô, cứ đứng bên cạnh cô như vậy, im lặng chờ đáp án của cô.
Qua thật lâu thật lâu, một đạo gió lạnh lướt qua bên tai Cảnh Hảo Hảo, cô mới chậm rãi thu tầm mắt từ chân trời về, chậm rãi quay đầu, chống lại ánh mắt Lương Thần, cách trong chốc lát, lẳng lặng mở miệng, nói: “Lương Thần, em làm bạn gái anh nhé.”
Giọng nói của cô rất nhẹ, rất nhỏ.
Nhỏ đến gần như không thể nghe thấy.
Nhưng Lương Thần lại nghe thấy.
Dùng ngữ khí bình thản không hề gợn sóng như vậy, nói thẳng từng chữ đến đáy lòng anh.
Cô nói, Lương Thần, em làm bạn gái anh nhé.
Cách một đoạn thời gian rất lâu, Lương Thần mới nhẹ nhàng gật gật đầu, mở miệng nói với Cảnh Hảo Hảo: “Được, Cảnh Hảo Hảo, làm bạn gái anh đi.”
...
Dọc theo đường đi Lương Thần lái xe chở Cảnh Hảo Hảo về chỗ của cô, cảm thấy một màn vừa rồi giống như là một giấc mộng không chân thật.
Vừa về đến nhà, Lương Thần liền khẩn cấp ôm Cảnh Hảo Hảo, che môi của cô lại.
Cảnh Hảo Hảo cũng không nghĩ tới, chính mình lại có thể vừa mở miệng với Lương Thần, cô liền trở thành bạn gái Lương Thần như vậy.
Cô cảm giác được người đàn ông hôn đặc biệt dùng lực, kìm lòng không đậu cũng nâng tay lên theo, vòng ở cổ anh, hôn đáp lại.
Cô chủ động như vậy, trực tiếp đánh sụp tất cả phòng bị của Lương Thần, anh vừa kéo quần áo của cô, vừa đẩy cô đi vào trong phòng ngủ.
Lúc anh đẩy ngã cô ở trên giường, trên người hai người đã không còn một kẽ hở.
Giờ này khắc này, không có gì để cho anh phát tiết ra tỉnh yêu nơi đáy lòng của anh với cô bằng da thịt thân thiết.
Lương Thần ẩn tình đưa tình tiếp xúc với Cảnh Hảo Hảo, trong phòng ngủ rất nhanh dâng lên một tầng sắc màu ấm kiều diễm.
Nhưng mà, sắc màu ấm như vậy, duy trì chưa đến hai phút, đột nhiên liền ngưng lại.
Lương Thần thở hổn hển, đầu hơi dán ở chỗ cổ Cảnh Hảo Hảo, ngửi hương khí mê người trên người cô, chỉ cảm thấy huyết mạch mình phun trào, nhưng trong đầu lại hậu tri hậu giác nhớ tới, nơi Cảnh Hảo Hảo mở miệng nói với mình, làm bạn gái của anh, là cùng một chỗ với nơi cô từng nói với Thẩm Lương Niên.
Lương Thần chỉ cảm thấy tâm mình như là bị một bàn tay hung hăng nắm lấy, truyền đến một trận đau chết lặng, tay đặt ở trên vai Cảnh Hảo Hảo của anh hơi trở nên có chút cứng ngắc.
Anh đột nhiên dừng lại như vậy, làm cho Cảnh Hảo Hảo có chút hoài nghi nhìn về phía Lương Thần, kết quả cô còn chưa có mở miệng hỏi anh rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, bả vai của cô đột nhiên liền truyền đến một cơn đau.
Là bị Lương Thần nắm chặt.
Cảnh Hảo Hảo ăn đau hô nhỏ một tiếng, ngữ khí mang theo khó có thể tin, hô tên của anh: “Lương Thần!”
Lương Thần bị ngôn ngữ lượn quanh như vậy của Cảnh Hảo Hảo khiến cho có chút ngây ngốc, nhìn cô, mi tâm nhẹ nhàng nhíu lại.
Cảnh Hảo Hảo vẫn ngẩng đầu, cảm giác được người đàn ông bên người trầm mặc, sau đó lại mở miệng một lần nữa, nói: “Lương Thần, em đi lấy vòng hạn chế sinh đẻ trong cơ thể xuống, thật sự là bởi vì anh.”
Một câu bình thường như vậy, không có quá nhiều cảm xúc lây nhiễm, cũng không dùng từ tình cảm kéo dài, nhưng lại làm cho đáy lòng Lương Thần, có trăm ngàn pháo hoa rực rỡ đẹp mắt đột nhiên nổ vang.
Đáy lòng anh, hơi có chút rung động, thật lâu sau, mới mở miệng, nói: “Vì sao?”
Cảnh Hảo Hảo không có trả lời vấn đề Lương Thần, ánh mắt vẫn nhìn bầu trời như trước, thần thái trên mặt rất nghiêm túc.
Lương Thần không đành lòng cắt đứt nghiêm túc của cô, cứ đứng bên cạnh cô như vậy, im lặng chờ đáp án của cô.
Qua thật lâu thật lâu, một đạo gió lạnh lướt qua bên tai Cảnh Hảo Hảo, cô mới chậm rãi thu tầm mắt từ chân trời về, chậm rãi quay đầu, chống lại ánh mắt Lương Thần, cách trong chốc lát, lẳng lặng mở miệng, nói: “Lương Thần, em làm bạn gái anh nhé.”
Giọng nói của cô rất nhẹ, rất nhỏ.
Nhỏ đến gần như không thể nghe thấy.
Nhưng Lương Thần lại nghe thấy.
Dùng ngữ khí bình thản không hề gợn sóng như vậy, nói thẳng từng chữ đến đáy lòng anh.
Cô nói, Lương Thần, em làm bạn gái anh nhé.
Cách một đoạn thời gian rất lâu, Lương Thần mới nhẹ nhàng gật gật đầu, mở miệng nói với Cảnh Hảo Hảo: “Được, Cảnh Hảo Hảo, làm bạn gái anh đi.”
...
Dọc theo đường đi Lương Thần lái xe chở Cảnh Hảo Hảo về chỗ của cô, cảm thấy một màn vừa rồi giống như là một giấc mộng không chân thật.
Vừa về đến nhà, Lương Thần liền khẩn cấp ôm Cảnh Hảo Hảo, che môi của cô lại.
Cảnh Hảo Hảo cũng không nghĩ tới, chính mình lại có thể vừa mở miệng với Lương Thần, cô liền trở thành bạn gái Lương Thần như vậy.
Cô cảm giác được người đàn ông hôn đặc biệt dùng lực, kìm lòng không đậu cũng nâng tay lên theo, vòng ở cổ anh, hôn đáp lại.
Cô chủ động như vậy, trực tiếp đánh sụp tất cả phòng bị của Lương Thần, anh vừa kéo quần áo của cô, vừa đẩy cô đi vào trong phòng ngủ.
Lúc anh đẩy ngã cô ở trên giường, trên người hai người đã không còn một kẽ hở.
Giờ này khắc này, không có gì để cho anh phát tiết ra tỉnh yêu nơi đáy lòng của anh với cô bằng da thịt thân thiết.
Lương Thần ẩn tình đưa tình tiếp xúc với Cảnh Hảo Hảo, trong phòng ngủ rất nhanh dâng lên một tầng sắc màu ấm kiều diễm.
Nhưng mà, sắc màu ấm như vậy, duy trì chưa đến hai phút, đột nhiên liền ngưng lại.
Lương Thần thở hổn hển, đầu hơi dán ở chỗ cổ Cảnh Hảo Hảo, ngửi hương khí mê người trên người cô, chỉ cảm thấy huyết mạch mình phun trào, nhưng trong đầu lại hậu tri hậu giác nhớ tới, nơi Cảnh Hảo Hảo mở miệng nói với mình, làm bạn gái của anh, là cùng một chỗ với nơi cô từng nói với Thẩm Lương Niên.
Lương Thần chỉ cảm thấy tâm mình như là bị một bàn tay hung hăng nắm lấy, truyền đến một trận đau chết lặng, tay đặt ở trên vai Cảnh Hảo Hảo của anh hơi trở nên có chút cứng ngắc.
Anh đột nhiên dừng lại như vậy, làm cho Cảnh Hảo Hảo có chút hoài nghi nhìn về phía Lương Thần, kết quả cô còn chưa có mở miệng hỏi anh rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, bả vai của cô đột nhiên liền truyền đến một cơn đau.
Là bị Lương Thần nắm chặt.
Cảnh Hảo Hảo ăn đau hô nhỏ một tiếng, ngữ khí mang theo khó có thể tin, hô tên của anh: “Lương Thần!”
Bình luận facebook