Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 225
Lương Thần tắm rửa cho Cảnh Hảo Hảo xong, thím Lâm vội vàng đưa một cái khăn tắm lớn lên, Lương Thần tiếp nhận, quấn lên người Cảnh Hảo Hảo, ôm lấy cô, vừa đi đến ngoài cửa, vừa nói với thím Lâm đi theo sau: “Đi xuống lầu lấy quả trứng gà chín lên.”
Thím Lâm nhận được mệnh lệnh, vội vàng đáp một tiếng, liền đi xuống lâu, đợi khi bà cầm trứng gà chín đi lên, còn chưa có vào phòng ngủ, chợt nghe được bên trong truyền đến tiếng gió vù vù, thím Lâm đứng ở cửa, nhìn thấy Lương Thần một tay ôm Cảnh Hảo Hảo, một tay cầm máy sấy, sấy tóc cho cô gái.
Thím Lâm chỉ có thể nhìn được một bên mặt của Lương Thần, sắc mặt người đàn ông vẫn không có chuyển biến tốt, thoạt nhìn như là mất hứng, nhưng tay vuốt tóc dài cô gái lại rất ôn nhu, rất cẩn thận, như là sợ không cẩn thận sẽ làm đau cô gái.
Thím Lâm đứng ở cửa, không có quấy nhiễu một màn này, bà vẫn đợi cho Lương Thần tắt đi máy sấy trong tay, mới nhẹ nhàng tiêu sái tiến vào phòng ngủ, hô một tiếng: “Thần thiếu gia.”
Lương Thần không nói gì, tiếp nhận trứng gà của thím Lâm, dán lên nửa khuôn mặt bị đánh của Cảnh Hảo Hảo, nhẹ nhàng lăn trên đó.
“Đây rốt cuộc là ai, xuống tay nặng như vậy, ngài xem mặt đều sưng thành như vậy, ngày mai Cảnh tiểu thư còn phải quay phim, tiêu sưng không được, làm sao quay đây.” Vẻ mặt thím Lâm đau lòng nói.
Lương Thần cau mày nhìn nhìn dấu năm ngón tay trên mặt Cảnh Hảo Hảo, ngữ khí càng phẫn nộ hơn: “Đáng đời, cô ấy tự làm tự chịu, không có chuyện gì chạy đến quán bar, uống nhiều như vậy.”
Nói xong, đáy lòng Lương Thần lại dâng lên một cỗ xúc động giết người, sau đó đưa trứng gà cho thím Lâm, nói: “Thím nhìn cô ấy một lát, tôi đi ra ngoài một chuyến.”
Nói xong, Lương Thần bước đi đến trước bàn bên cạnh, cầm chìa khóa xe lên, đi ra phòng ngủ.
Vừa rồi lúc tắm rửa cho Cảnh Hảo Hảo, quần áo trên người Lương Thần đã sớm ướt đẫm, sợ cô cảm lạnh, chỉ lo sấy tóc cho cô, quên thay quần áo cho mình, đợi cho ra cửa, gió mùa đông thổi qua, anh mới phát hiện trên người mình còn mặc quần áo ướt sũng.
Lương Thần dừng bước chân một chút, cuối cùng trực tiếp đi gara lấy xe, lái đến nhà họ Lương cũ
Mẹ anh cũng từng là ngôi sao nổi tiếng một thời trong làng giải trí, lúc quay phim đánh võ, thường xuyên va chạm lên người, máu ứ đọng thật lâu cũng không tiêu tan. Lúc ấy ông ngoại vừa mới nhận thức một lang trung, có một loại thuốc mỡ gia truyền, chuyên trị đánh tan máu ứ đọng, sau khi dùng qua, thấy hiệu quả rất nhanh, một đêm ngắn ngủnliền nhìn không ra dấu vết gì. Sau đó mẹ anh rời khỏi vòng giải trí, cũng dùng ít đi, chỉ là truwcos khi lang trung qua đời, ngược lại từng cho ông ngoại anh mấy hộp, trong hai năm này người trong nhà lục tục dùng, chỉ còn lại một hộp. Nếu không phải thím Lâm vừa mới nhắc tới ngày mai Cảnh Hảo Hảo quay phim, anh cũng không nhất thời nhớ tới.
......
Lương Thần chậm rãi dừng xe ở trước cửa nhà cũ của họ Lương, nhấn còi xe, sau đó trong nhà đi ra một người đàn ông, nhìn thấy là xe của Lương Thần, vội vàng mở cửa.
“Thần thiếu gia, trở về?”
Lương Thần hô một tiếng: “Chú Vương.” Không có dừng xe, trực tiếp lái vào trong sân.
Xe Lương Thần còn chưa dừng hẳn, bà bảo mẫu lớn trong nhà liền nhận được điện thoại của chú Vương, đi ra từ trong nhà cũ.
Bà bảo mẫu từng là vú nuôi của anh, bên cạnh anh từ nhỏ, xem anh trở thành nửa con con trai, hiện tại thấy anh, vui mừng lôi kéo tay anh, liền nói: “Tiểu tổ tông, muộn như vậy, sao con lại tới đây? Cũng không gọi điện thoại trước cho ta, ta sẽ chuẩn bị một ít món ăn khuya con thích ăn, con có đói bụng không? Hiện tại muốn ăn cái gì, ta lập tức đi làm cho con.”
Thím Lâm nhận được mệnh lệnh, vội vàng đáp một tiếng, liền đi xuống lâu, đợi khi bà cầm trứng gà chín đi lên, còn chưa có vào phòng ngủ, chợt nghe được bên trong truyền đến tiếng gió vù vù, thím Lâm đứng ở cửa, nhìn thấy Lương Thần một tay ôm Cảnh Hảo Hảo, một tay cầm máy sấy, sấy tóc cho cô gái.
Thím Lâm chỉ có thể nhìn được một bên mặt của Lương Thần, sắc mặt người đàn ông vẫn không có chuyển biến tốt, thoạt nhìn như là mất hứng, nhưng tay vuốt tóc dài cô gái lại rất ôn nhu, rất cẩn thận, như là sợ không cẩn thận sẽ làm đau cô gái.
Thím Lâm đứng ở cửa, không có quấy nhiễu một màn này, bà vẫn đợi cho Lương Thần tắt đi máy sấy trong tay, mới nhẹ nhàng tiêu sái tiến vào phòng ngủ, hô một tiếng: “Thần thiếu gia.”
Lương Thần không nói gì, tiếp nhận trứng gà của thím Lâm, dán lên nửa khuôn mặt bị đánh của Cảnh Hảo Hảo, nhẹ nhàng lăn trên đó.
“Đây rốt cuộc là ai, xuống tay nặng như vậy, ngài xem mặt đều sưng thành như vậy, ngày mai Cảnh tiểu thư còn phải quay phim, tiêu sưng không được, làm sao quay đây.” Vẻ mặt thím Lâm đau lòng nói.
Lương Thần cau mày nhìn nhìn dấu năm ngón tay trên mặt Cảnh Hảo Hảo, ngữ khí càng phẫn nộ hơn: “Đáng đời, cô ấy tự làm tự chịu, không có chuyện gì chạy đến quán bar, uống nhiều như vậy.”
Nói xong, đáy lòng Lương Thần lại dâng lên một cỗ xúc động giết người, sau đó đưa trứng gà cho thím Lâm, nói: “Thím nhìn cô ấy một lát, tôi đi ra ngoài một chuyến.”
Nói xong, Lương Thần bước đi đến trước bàn bên cạnh, cầm chìa khóa xe lên, đi ra phòng ngủ.
Vừa rồi lúc tắm rửa cho Cảnh Hảo Hảo, quần áo trên người Lương Thần đã sớm ướt đẫm, sợ cô cảm lạnh, chỉ lo sấy tóc cho cô, quên thay quần áo cho mình, đợi cho ra cửa, gió mùa đông thổi qua, anh mới phát hiện trên người mình còn mặc quần áo ướt sũng.
Lương Thần dừng bước chân một chút, cuối cùng trực tiếp đi gara lấy xe, lái đến nhà họ Lương cũ
Mẹ anh cũng từng là ngôi sao nổi tiếng một thời trong làng giải trí, lúc quay phim đánh võ, thường xuyên va chạm lên người, máu ứ đọng thật lâu cũng không tiêu tan. Lúc ấy ông ngoại vừa mới nhận thức một lang trung, có một loại thuốc mỡ gia truyền, chuyên trị đánh tan máu ứ đọng, sau khi dùng qua, thấy hiệu quả rất nhanh, một đêm ngắn ngủnliền nhìn không ra dấu vết gì. Sau đó mẹ anh rời khỏi vòng giải trí, cũng dùng ít đi, chỉ là truwcos khi lang trung qua đời, ngược lại từng cho ông ngoại anh mấy hộp, trong hai năm này người trong nhà lục tục dùng, chỉ còn lại một hộp. Nếu không phải thím Lâm vừa mới nhắc tới ngày mai Cảnh Hảo Hảo quay phim, anh cũng không nhất thời nhớ tới.
......
Lương Thần chậm rãi dừng xe ở trước cửa nhà cũ của họ Lương, nhấn còi xe, sau đó trong nhà đi ra một người đàn ông, nhìn thấy là xe của Lương Thần, vội vàng mở cửa.
“Thần thiếu gia, trở về?”
Lương Thần hô một tiếng: “Chú Vương.” Không có dừng xe, trực tiếp lái vào trong sân.
Xe Lương Thần còn chưa dừng hẳn, bà bảo mẫu lớn trong nhà liền nhận được điện thoại của chú Vương, đi ra từ trong nhà cũ.
Bà bảo mẫu từng là vú nuôi của anh, bên cạnh anh từ nhỏ, xem anh trở thành nửa con con trai, hiện tại thấy anh, vui mừng lôi kéo tay anh, liền nói: “Tiểu tổ tông, muộn như vậy, sao con lại tới đây? Cũng không gọi điện thoại trước cho ta, ta sẽ chuẩn bị một ít món ăn khuya con thích ăn, con có đói bụng không? Hiện tại muốn ăn cái gì, ta lập tức đi làm cho con.”
Bình luận facebook