Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 604
Cái gì gọi là cô bị vứt bỏ, liền trở lại tìm Thẩm Lương Niên?
Cái gì gọi là, vì sao cô còn muốn trở về?
Thành phố Giang Sơn là của cô ta sao?
Sao cô lại không thể trở lại?
Nếu nói vừa rồi Cảnh Hảo Hảo trực tiếp muốn nhắm mắt làm ngơ rời đi, như vậy hiện tại Cảnh Hảo Hảo là thật không muốn chịu để yên cho Kiều Ôn Noãn.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ cũng không có nghĩ liền nâng tay lên, ném một cái tát lên mặt Kiều Ôn Noãn.
Thân thể của cô nhỏ xinh, nhưng vóc dáng cũng không thấp, mang giày cao gót, còn cao hơn Kiều Ôn Noãn một chút, cho nên lúc cô đánh một cái tát kia, tức giận phát ra trên người, ngược lại chấn động Kiều Ôn Noãn một chút.
Sau một lúc lâu, Kiều Ôn Noãn mới ý thức được chính mình đã bị đánh, cô ta ngây ngốc nâng tay lên, muốn đi che kín hai gò má của mình.
Cảnh Hảo Hảo mắt lạnh nhìn Kiều Ôn Noãn, cười lạnh mở miệng phản kích: “Kiều Ôn Noãn, cô không nên tranh cãi với tôi, như vậy hiện tại tôi liền tranh luận với cô một chút, trên thế giới này nhiều tiểu tam như vậy, đều là rất tiện, nhưng nếu tôi bình chọn một người tiện nhất, khẳng định là không thể không thuộc về Kiều Ôn Noãn cô!”
“Không nói đến, hiện tại quan hệ của tôi và Thẩm Lương Niên là như thế nào, chỉ nói trước kia, tôi là bạn gái danh chính ngôn thuận của Thẩm Lương Niên, mà Kiều Ôn Noãn cô thì sao, nhiều nhất chỉ là một tiểu tam không thể gặp ánh sáng.”
“Hơn nữa, còn là một tiểu tam leo lên không thành công.”
“Leo lên không thành công”, năm chữ này như là kích thích đến Kiều Ôn Noãn, làm cho sắc mặt của cô ta trở nên hơi khó coi.
“Kiều Ôn Noãn, nói thật, bây giờ cô và Thẩm Lương Niên như thế nào, tôi cũng không quá quan tâm, bởi vì tôi và Thẩm Lương Niên đã không còn quan hệ gì, cô bất quá chỉ là dùng một người râu ria đối với tôi, coi thành bảo bối, nếu cô thật có bản lĩnh, vẫn là câu nói kia, cô đi gả cho Thẩm Lương Niên làm Thẩm phu nhân, lúc đó, tôi tuyệt đối sẽ thành tâm thành ý tặng phần đại lễ cho các người.”
Cảnh Hảo Hảo chưa từng phát hiện, lời nói của mình, lại có lúc độc như vậy, nhưng cô nhìn sắc mặt giống như tro tàn của Kiều Ôn Noãn, lại không thể không thừa nhận, cô là thật sự rất hả giận.
Cô cười lạnh một tiếng với Kiều Ôn Noãn, liền xoay người, chuẩn bị chạy lấy người, đi hai bước, sau đó dừng bước chân một chút, xoay qua, nhìn Kiều Ôn Noãn nói: “Đúng rồi, so sánh với tôi không có kết hôn thành công, tôi nghĩ cô càng khó coi hơn tôi đi, bị người thoái hôn trước mặt mọi người, bẽ mặt danh xứng với thực, không phải sao?”
Nháy mắt mặt Kiều Ôn Noãn xám như tro tàn.
Lúc này Cảnh Hảo Hảo mới vừa lòng xoay người, đi ra toilet.
......
Trở lại chỗ ngồi trong quán cà phê, khóe môi Cảnh Hảo Hảo vẫn luôn giơ lên, cô vừa mới ngồi xuống, liền phát hiện mình không xem di động một lúc lâu, lấy ra, kết quả nhìn thấy Lương Thần gửi vài tin nhắn đến.
[ Hảo Hảo, đêm nay có thời gian không?]
[ Sinh nhật một người bạn, nếu có thời gian, cùng nhau đi qua.]
Cảnh Hảo Hảo cười tủm tỉm xem xong tin nhắn, sau đó liền gửi một tin nhắn: [ Có ]
Qua chưa đến nửa phút, di động của cô đã vang lên, là Lương Thần gọi tới.
Cảnh Hảo Hảo chờ điện thoại vang hai tiếng, mới không nhanh không chậm tiếp nghe, bên trong liền truyền đến giọng nói dễ nghe của người đàn ông: “Em ở nơi nào, anh qua đón em.”
Cảnh Hảo Hảo suy nghĩ một chút, báo tên trung tâm thương mại của mình.
Cúp điện thoại, Cảnh Hảo Hảo liền đón nhận ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Tiên nhi: “Thành thật khai báo, người gọi điện thoại này, có phải chính là nam tin nhắn không.”
Cái gì gọi là, vì sao cô còn muốn trở về?
Thành phố Giang Sơn là của cô ta sao?
Sao cô lại không thể trở lại?
Nếu nói vừa rồi Cảnh Hảo Hảo trực tiếp muốn nhắm mắt làm ngơ rời đi, như vậy hiện tại Cảnh Hảo Hảo là thật không muốn chịu để yên cho Kiều Ôn Noãn.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ cũng không có nghĩ liền nâng tay lên, ném một cái tát lên mặt Kiều Ôn Noãn.
Thân thể của cô nhỏ xinh, nhưng vóc dáng cũng không thấp, mang giày cao gót, còn cao hơn Kiều Ôn Noãn một chút, cho nên lúc cô đánh một cái tát kia, tức giận phát ra trên người, ngược lại chấn động Kiều Ôn Noãn một chút.
Sau một lúc lâu, Kiều Ôn Noãn mới ý thức được chính mình đã bị đánh, cô ta ngây ngốc nâng tay lên, muốn đi che kín hai gò má của mình.
Cảnh Hảo Hảo mắt lạnh nhìn Kiều Ôn Noãn, cười lạnh mở miệng phản kích: “Kiều Ôn Noãn, cô không nên tranh cãi với tôi, như vậy hiện tại tôi liền tranh luận với cô một chút, trên thế giới này nhiều tiểu tam như vậy, đều là rất tiện, nhưng nếu tôi bình chọn một người tiện nhất, khẳng định là không thể không thuộc về Kiều Ôn Noãn cô!”
“Không nói đến, hiện tại quan hệ của tôi và Thẩm Lương Niên là như thế nào, chỉ nói trước kia, tôi là bạn gái danh chính ngôn thuận của Thẩm Lương Niên, mà Kiều Ôn Noãn cô thì sao, nhiều nhất chỉ là một tiểu tam không thể gặp ánh sáng.”
“Hơn nữa, còn là một tiểu tam leo lên không thành công.”
“Leo lên không thành công”, năm chữ này như là kích thích đến Kiều Ôn Noãn, làm cho sắc mặt của cô ta trở nên hơi khó coi.
“Kiều Ôn Noãn, nói thật, bây giờ cô và Thẩm Lương Niên như thế nào, tôi cũng không quá quan tâm, bởi vì tôi và Thẩm Lương Niên đã không còn quan hệ gì, cô bất quá chỉ là dùng một người râu ria đối với tôi, coi thành bảo bối, nếu cô thật có bản lĩnh, vẫn là câu nói kia, cô đi gả cho Thẩm Lương Niên làm Thẩm phu nhân, lúc đó, tôi tuyệt đối sẽ thành tâm thành ý tặng phần đại lễ cho các người.”
Cảnh Hảo Hảo chưa từng phát hiện, lời nói của mình, lại có lúc độc như vậy, nhưng cô nhìn sắc mặt giống như tro tàn của Kiều Ôn Noãn, lại không thể không thừa nhận, cô là thật sự rất hả giận.
Cô cười lạnh một tiếng với Kiều Ôn Noãn, liền xoay người, chuẩn bị chạy lấy người, đi hai bước, sau đó dừng bước chân một chút, xoay qua, nhìn Kiều Ôn Noãn nói: “Đúng rồi, so sánh với tôi không có kết hôn thành công, tôi nghĩ cô càng khó coi hơn tôi đi, bị người thoái hôn trước mặt mọi người, bẽ mặt danh xứng với thực, không phải sao?”
Nháy mắt mặt Kiều Ôn Noãn xám như tro tàn.
Lúc này Cảnh Hảo Hảo mới vừa lòng xoay người, đi ra toilet.
......
Trở lại chỗ ngồi trong quán cà phê, khóe môi Cảnh Hảo Hảo vẫn luôn giơ lên, cô vừa mới ngồi xuống, liền phát hiện mình không xem di động một lúc lâu, lấy ra, kết quả nhìn thấy Lương Thần gửi vài tin nhắn đến.
[ Hảo Hảo, đêm nay có thời gian không?]
[ Sinh nhật một người bạn, nếu có thời gian, cùng nhau đi qua.]
Cảnh Hảo Hảo cười tủm tỉm xem xong tin nhắn, sau đó liền gửi một tin nhắn: [ Có ]
Qua chưa đến nửa phút, di động của cô đã vang lên, là Lương Thần gọi tới.
Cảnh Hảo Hảo chờ điện thoại vang hai tiếng, mới không nhanh không chậm tiếp nghe, bên trong liền truyền đến giọng nói dễ nghe của người đàn ông: “Em ở nơi nào, anh qua đón em.”
Cảnh Hảo Hảo suy nghĩ một chút, báo tên trung tâm thương mại của mình.
Cúp điện thoại, Cảnh Hảo Hảo liền đón nhận ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Tiên nhi: “Thành thật khai báo, người gọi điện thoại này, có phải chính là nam tin nhắn không.”
Bình luận facebook