Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 647
Editor: May
Thật ra Cảnh Hảo Hảo cũng không biết bắt đầu từ khi nào, sợ hãi Lương Thần lưu giữ ở đáy lòng cô đã biến mất không còn một mảnh.
Lúc ban đầu khi anh nói anh muốn theo đuổi cô, thật ra đáy lòng cô vẫn có chút khiếp đảm, nhưng tiếp xúc nhiều, cô phát hiện, tính tình anh và Lương Thần cô biết trước kia hoàn toàn giống như là hai người, có một ngày, cô và anh cùng nhau ăn xong cơm tối xem một bộ phim điện ảnh, bộ phim rất phấn khích, cô xem đến tâm tình có chút kích động, lúc đi ra cùng anh vai sóng vai. còn lải nhải thảo luận tình tiết phim với anh, cô thích nam chính bên trong, anh lại chê bộ dáng nam chính kia rất phụ nữ, sau đó nói ánh mắt của cô không tốt, cô tranh cãi không lại anh, liền căm tức nâng tay lên, hung hăng vỗ một cái lên bả vai của anh.
Tuy rằng lúc ấy là cô đùa giỡn, vung tay tới, nhưng sau khi cô đánh xong, liền sợ hãi.
Cho dù chuyện kia đã qua rất nhiều ngày, nhưng cô vẫn nhớ rõ như trước, ngay lúc đó tay chân mình đều lạnh lẽo, ngừng thở, sợ hãi nhìn anh, cô sợ anh trở mặt với mình trong rạp phim người đến người đi.
Nhưng anh chẳng những không có, ngược lại trên mặt lộ ra ý cười, mở miệng dỗ cô.
Lúc ấy cô thật sự bị một màn như vậy dọa choáng váng, cô đứng sững sờ tại chỗ, đầu óc không có suy nghĩ.
Anh lại không biết ngay lúc đó cô là bị dọa sợ, vẻ mặt khẩn trương nhìn cô, xin lỗi với cô, kéo tất cả sai lầm lên trên người của mình.
Thật ra anh đâu có phạm sai lầm gì với cô?
Chỉ là cô không hiểu chuyện, nói không lại anh, liền động thủ.
Anh là một người đàn ông, đứng ở trước mặt cô, khen ngợi đủ loại nhân vật nam chính kia thật tốt chọc cô bật cười, lập tức làm cho đáy lòng của cô ấm áp.
Mỗi người đều nói, một phụ nữ không hiểu chuyện, nhất định là có một người đàn ông tốt nuông chiều.
Thẩm Lương Niên từng rất tốt với cô, nhưng ở trong tình yêu kia, có lẽ là cô yêu nhiều và sâu đậm hơn, luôn không dám như những cô bạn gái khác, kiêu căng, phát hỏa, đùa giỡn tiểu tính tình.
Nhưng ở trong tình yêu, chuyện mỗi cô gái có quyền hưởng thụ, Lương Thần đều cho cô.
Làm cho cô cảm thấy, hết thảy này cứ như một giấc mộng không chân thật.
Anh đối với cô rất tốt, tốt đến không thể bới móc, đồng nghiệp trong văn phòng nói nếu cô đánh mất anh, tuyệt đối là tiếc nuối lớn nhất cả đời của cô.
Nhưng đáy lòng cô không có rõ ràng, anh đối với cô càng tốt, lòng của cô luân hãm lại càng sâu, nhưng cô càng run sợ trong lòng, cô luôn cảm thấy không có chuyện tốt như vậy rơi đến trên người cô, luôn cảm thấy đây là do mình ý nghĩ kỳ lạ mơ thấy.
Cho nên, cô liền trở nên càng thêm tùy hứng, kiêu căng, đùa giỡn tiểu tính tình trước mặt Lương Thần.
Thật ra đáy lòng cô sợ hãi, sợ anh sẽ không nhân nhượng cô.
Nhưng hết lần này tới lần khác anh càng nhân nhượng cô, cô lại càng muốn thử, cô muốn nhìn xem, đây có phải là anh đang giả vờ hay không.
Nhưng mà, ngày anh theo đuổi của cô, một ngày lại một ngày trôi qua, bao dung của anh với cô càng lúc càng lớn, dung túng càng ngày càng sâu.
Anh khiến cho cô cảm thấy, nơi có anh, cô không phải là một Cảnh Hảo Hảo bình thường, mà là một công chúa được nguoif nâng ở trong lòng bàn tay quan tâm.
Từ khi ba mẹ qua đời, cưng chiều mất mác suốt mười năm của cô, bởi vì có anh, đều bổi thường trở lại.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, đáy mắt trở nên hơi có chút ấm ướt, ở trên lưng Lương Thần, thay đổi một tư thế thoải mái một chút, ghé vào đầu vai Lương Thần, qua một lát, hỏi: “Lương Thần, gần đây em, có phải rất quá đáng với anh không?”
Thật ra Cảnh Hảo Hảo cũng không biết bắt đầu từ khi nào, sợ hãi Lương Thần lưu giữ ở đáy lòng cô đã biến mất không còn một mảnh.
Lúc ban đầu khi anh nói anh muốn theo đuổi cô, thật ra đáy lòng cô vẫn có chút khiếp đảm, nhưng tiếp xúc nhiều, cô phát hiện, tính tình anh và Lương Thần cô biết trước kia hoàn toàn giống như là hai người, có một ngày, cô và anh cùng nhau ăn xong cơm tối xem một bộ phim điện ảnh, bộ phim rất phấn khích, cô xem đến tâm tình có chút kích động, lúc đi ra cùng anh vai sóng vai. còn lải nhải thảo luận tình tiết phim với anh, cô thích nam chính bên trong, anh lại chê bộ dáng nam chính kia rất phụ nữ, sau đó nói ánh mắt của cô không tốt, cô tranh cãi không lại anh, liền căm tức nâng tay lên, hung hăng vỗ một cái lên bả vai của anh.
Tuy rằng lúc ấy là cô đùa giỡn, vung tay tới, nhưng sau khi cô đánh xong, liền sợ hãi.
Cho dù chuyện kia đã qua rất nhiều ngày, nhưng cô vẫn nhớ rõ như trước, ngay lúc đó tay chân mình đều lạnh lẽo, ngừng thở, sợ hãi nhìn anh, cô sợ anh trở mặt với mình trong rạp phim người đến người đi.
Nhưng anh chẳng những không có, ngược lại trên mặt lộ ra ý cười, mở miệng dỗ cô.
Lúc ấy cô thật sự bị một màn như vậy dọa choáng váng, cô đứng sững sờ tại chỗ, đầu óc không có suy nghĩ.
Anh lại không biết ngay lúc đó cô là bị dọa sợ, vẻ mặt khẩn trương nhìn cô, xin lỗi với cô, kéo tất cả sai lầm lên trên người của mình.
Thật ra anh đâu có phạm sai lầm gì với cô?
Chỉ là cô không hiểu chuyện, nói không lại anh, liền động thủ.
Anh là một người đàn ông, đứng ở trước mặt cô, khen ngợi đủ loại nhân vật nam chính kia thật tốt chọc cô bật cười, lập tức làm cho đáy lòng của cô ấm áp.
Mỗi người đều nói, một phụ nữ không hiểu chuyện, nhất định là có một người đàn ông tốt nuông chiều.
Thẩm Lương Niên từng rất tốt với cô, nhưng ở trong tình yêu kia, có lẽ là cô yêu nhiều và sâu đậm hơn, luôn không dám như những cô bạn gái khác, kiêu căng, phát hỏa, đùa giỡn tiểu tính tình.
Nhưng ở trong tình yêu, chuyện mỗi cô gái có quyền hưởng thụ, Lương Thần đều cho cô.
Làm cho cô cảm thấy, hết thảy này cứ như một giấc mộng không chân thật.
Anh đối với cô rất tốt, tốt đến không thể bới móc, đồng nghiệp trong văn phòng nói nếu cô đánh mất anh, tuyệt đối là tiếc nuối lớn nhất cả đời của cô.
Nhưng đáy lòng cô không có rõ ràng, anh đối với cô càng tốt, lòng của cô luân hãm lại càng sâu, nhưng cô càng run sợ trong lòng, cô luôn cảm thấy không có chuyện tốt như vậy rơi đến trên người cô, luôn cảm thấy đây là do mình ý nghĩ kỳ lạ mơ thấy.
Cho nên, cô liền trở nên càng thêm tùy hứng, kiêu căng, đùa giỡn tiểu tính tình trước mặt Lương Thần.
Thật ra đáy lòng cô sợ hãi, sợ anh sẽ không nhân nhượng cô.
Nhưng hết lần này tới lần khác anh càng nhân nhượng cô, cô lại càng muốn thử, cô muốn nhìn xem, đây có phải là anh đang giả vờ hay không.
Nhưng mà, ngày anh theo đuổi của cô, một ngày lại một ngày trôi qua, bao dung của anh với cô càng lúc càng lớn, dung túng càng ngày càng sâu.
Anh khiến cho cô cảm thấy, nơi có anh, cô không phải là một Cảnh Hảo Hảo bình thường, mà là một công chúa được nguoif nâng ở trong lòng bàn tay quan tâm.
Từ khi ba mẹ qua đời, cưng chiều mất mác suốt mười năm của cô, bởi vì có anh, đều bổi thường trở lại.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, đáy mắt trở nên hơi có chút ấm ướt, ở trên lưng Lương Thần, thay đổi một tư thế thoải mái một chút, ghé vào đầu vai Lương Thần, qua một lát, hỏi: “Lương Thần, gần đây em, có phải rất quá đáng với anh không?”
Bình luận facebook