Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 148
"Hu hu hu....." Tường Vi bỗng nhiên che mặt khóc lớn, cô cảm thấy rất cảm động, cảm động đến không nói nên lời!
Chưa từng có người nào tìm mọi cách che chở cho cô như vậy, những trận đòn từ ba cô lúc cô còn nhỏ, rồi sau đó lại bị Hắc tẩu giày vò, đầy đọa, bị Mai Linh làm khó dễ, sau này lại phải chịu sự lăng nhục của tiên sinh, chưa từng có người nào che chở cho cô như Tả Đằng Triết Dã vậy.
"Triết Dã, tôi.... tôi sẽ khiến anh thất vọng đấy..... hu hu....."
Cô biết, Triết Dã sẽ mãi không được an bình, trừ khi tiên sinh chịu buông tha cho cô.
Tuy cô không hiểu tại sao tiên sinh lại muốn khiến Triết Dã yêu cô, nhưng nhìn cục diện ngà hôm nay, thi rõ ràng tiên sinh đang đả kích Triết Dã, nhưng cô lại...... lại là đồng lõa với hắn!
"Mạn Vi, em biết không, từ lần đầu nhìn thấy em, tôi đã cảm thấy ánh mắt của em thật u buồn như đang có nổi khổ nào đó, tôi không biết phải nói như thế nào, nhưng ngay từ thời điểm đó, tôi liền tự hứa với mình rằng tôi nhất định phải cố gắng hết mình để bảo vệ người con gái ấy!" Tả Đằng Triết Dã chân thành nói với cô, hắn quả thật là vừa gặp đã yêu cô rồi!
"Triết Dã......"
Tường Vi không ngừng rơi những giọt nước mắt đầy cảm động, nhưng, cô không hề có cảm giác động tâm, cô chỉ cảm thấy áy náy.....
"Thiếu gia, thiếu gia!" Thương Mộc chạy nhanh về hướng này, thở hổn hển nói: "Điện thoại của lão gia!"
Tả Đằng Triết Dã mĩm cười trấn an Mạn Vi, rồi nhận lấy chiếc điện thoại trên tay Thương Mộc, và tiếp đó hắn nghe thấy tiếng rống to phát ra từ điện thoại, hắn nắm chặt chiếc điện thoại và bước đi chỗ khác.
Chỉ để lại Thương Mộc đứng đó mà trừng mắt nhìn Tường Vi.
Thương Mộc nhìn Tường Vi cười cứng ngắt và nói: "Tiểu thư, xin hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ngài Jordan nói là thiếu gia đã ra tay đánh Hắc tiên sinh, lúc đó tiểu thư cũng có mặt, xin hỏi đây có phải sự thật hay không?
".........không phải." Cô khẽ lắc đầu.
"Trời ạ! Nếu không phải là vậy, thì tại ao ngài Jordan lại nói thiếu gia đã ra tay đanh Hắc tiên sinh chứ? Và lại còn bị phóng viên chụp ảnh nữa chứ!" Thương Mộc trợn to mắt kinh ngạc nói.
".......có lẽ là nhìn nhằm......." Cô làm sao có thể nói ra sự thật là tiên sinh đang cố ý chứ!"
"Thế thì lúc đó tiểu thư có thể đứng ra làm chứng mà! Tại sao lúc ấy người lại không lên tiếng chứ!" Thương Mộc nói: "Người có biết tối hôm nay Ny Thường vì tin đồn này đã tổn thết hết bao nhiêu không? Đắc tội với người quyề uy nhất của giới thời trang Paris, sau này Ny Thường có muốn mở rộng thị trường sang Châu Âu thì chỉ có thể nói là khó càng thêm khó mà thôi! Tiểu thư, chỉ vì lúc đó ngươi không đứng ra nói lên sự thật, không chỉ đã hủy hoại thanh danh của thiếu gia nhà tôi, còn khiến cả gia tộc Tả Đằng phải hổ thẹn, và còn khiến cho Ny Thường mất đi cơ hội mở rộng thị trường sang Châu Âu! Người có biết hậu quả nghiêm trọng cỡ nào không!"
Thương Mộc kích động hét lớn: "Tiểu thư, tôi thật nghi ngờ không biết cô có phải đang có ý định hãm hại thiếu gia hay không đấy! Thật uổng công thiếu gia đã một mực che chở cho người, chẵng lẽ người lại nhẫn tâm nhìn Ny Thường bị hủy trên tay thiếu gia hay sao?"
Tường Vi ngây ngẩn cả người, khẽ nói: :Xin.... xin lỗi....... tôi không biết hậu sẽ nghiêm trọng đến vậy!"
"Thương Mộc!" Tả Đằng Trạch Dã đã cúp máy và chạy qua đây, anh nhăn mày lại và ôm lấy Tường Vi. "Mọi chuyên đều do tôi gây ra, tôi sẽ cố gắng tìm cách đền bù lại khoảng tổn thất đó, nhưng, chuyên này tuyệt đối không liên quan đến Mạn Vi! Điện thoại ngươi cầm lấy, những chuyện khác ngươi đừng nhúng tay vào!"
"Nhưng, thiếu gia......" Thương Mộc lo lắng không thôi, xem bộ dáng của thiếu gia, tám phần bị người phụ nữ này mê hoặc rồi, người ta nói 'Hồng nhan họa thủy' quả không sai mà....... người phụ nữ càng đẹp càng nguy hiểm!
"Thương Mộc!" Tả Đằng Triết Dã dùng ánh mắt cảnh cáo Thương Mộc, nhắc nhở hắn nên rời khỏi.
Thương Mộc bất đắc dĩ đành phải rời đi.
"Triết Dã, là tôi đã liên lụy đến các anh phải không? Thật xin lỗi....... tôi quả thật không biết hậu quả sẽ nghiêm trọng như vậy......" Tường Vi áy náy nhìn Tả Đằng Triết Dã, cô cảm thấy mình thật đáng giận!
"Không có việc gi đâu, Mạn Vi, tôi sẽ nghĩ cách mà, cô đừng buồn!" Tả Đằng Trạch dã an ủi cô, ôm lấy bờ vai gầy yếu của cô.
Thực ra, lúc nãy nói chuyện điện thoại với cha anh, anh đã bị mắng một trận tơi bời, cha anh dặn anh nhất định phải tìm cách nói lời xin lỗi với Smith Jordan, xem thử có thể vãn hồi tình hình không.
Nhớ đến nụ cười thắng lợi của Hắc Diêm Tước, anh cũng đã hiểu ra mọi chuyện đều là cái bẫy của hắn ta, thế mà anh lại sập bẫy của hắn như một thằng ngốc!
Nhưng anh tuyệt không ngờ rằng, tên họ Hắc kia thế mà lại thân thiết với Smith Jordan như vậy, có thế thấy được thế lực của hắn lớn mạnh cỡ nào!
Bất giác nắm chặt nắm đấm, vô luận thế nào anh cũng không tuyệt đối để yên cho hắn!
"Triết Dã, thật xin lỗi, tôi bỗng nhiên nhớ ra mình còn có việc, tôi phải đi đây."
Tường Vi bình tĩnh trở lại, ngại ngùng cười với Tả Đằng Triết Dã, nếu sự việc là do cô mà ra, thì cô nhất định phải tìm cách làm chút gì đó cho Tả Đằng Triết Dã.
"Nhưng Mạn Vi, tôi không có phương thức liên lạc của cô, cô có tiện nói cho tôi biết không? Tôi không muốn sau này muốn kiếm cô lại sẽ khó khắn như hai lần trước vậy."
Tả Đằng Triết Dã tuy rằng cũng lưu luyến không muốn cô rời đi, nhưng anh biết không thể quá nhanh, nếu không sẽ khiến cô bị dọa sợ mất.
"Giờ tôi đang ở Paris, đưa số điện thoại cho anh sẽ không tiện liên lạc, vậy đi, anh cho tôi số của anh, khi có cơ hội, tôi sẽ gọi cho anh." Cô không dám nói, cô cơ hồ là bị tiên sinh 'bắt' đến Paris, rời khỏi tiên sinh, cô chỉ còn hai bàn tay trắng, ở nơi đất khách quê người này, cô cảm thấy cô đơn đến đáng sợ.
Tả Đằng Triết Dã gật đầu và đưa số điện thoại của mình cho cô, nhưng anh vẫn chưa từ bỏ ý định mà hỏi: "Hay để tôi đưa cô về chổ ở của cô, cô sẽ còn lưu lại ở Paris bao lâu nữa? Để tôi biết chỗ ở hiện nay của cô, sau này tôi còn có thể dẫn cô đi ăn món Pháp nữa."
Tường Vi lắc đầu nói: "..... hmm, cám ơn anh, Triết Dã, nhưng anh cũng biết đấy, công việc của tôi là chạy sô, sẽ không có chỗ ở ổn định."
Cô lấy đại một lý do từ chối hắn, cô sao có thể nói sự thật với hắn là cô đang sống trong biệt thự của tiên sinh chứ!
"Triết Dã, tối hôm nay thật xin lỗi, tôi có việc phải đi trước, lần sau tôi sẽ mời anh ăn cơm, xem như gửi lời xin lỗi." Cô gấp gáp nói, và tiếp đó nhấc váy lên và rời khỏi...........
"Mạn Vi....."
Tả Đằng Triết Dã đứng ngây ngốc nhìn bóng hình xinh đẹp của cô, ánh mắt đầy si mê.........
Chưa từng có người nào tìm mọi cách che chở cho cô như vậy, những trận đòn từ ba cô lúc cô còn nhỏ, rồi sau đó lại bị Hắc tẩu giày vò, đầy đọa, bị Mai Linh làm khó dễ, sau này lại phải chịu sự lăng nhục của tiên sinh, chưa từng có người nào che chở cho cô như Tả Đằng Triết Dã vậy.
"Triết Dã, tôi.... tôi sẽ khiến anh thất vọng đấy..... hu hu....."
Cô biết, Triết Dã sẽ mãi không được an bình, trừ khi tiên sinh chịu buông tha cho cô.
Tuy cô không hiểu tại sao tiên sinh lại muốn khiến Triết Dã yêu cô, nhưng nhìn cục diện ngà hôm nay, thi rõ ràng tiên sinh đang đả kích Triết Dã, nhưng cô lại...... lại là đồng lõa với hắn!
"Mạn Vi, em biết không, từ lần đầu nhìn thấy em, tôi đã cảm thấy ánh mắt của em thật u buồn như đang có nổi khổ nào đó, tôi không biết phải nói như thế nào, nhưng ngay từ thời điểm đó, tôi liền tự hứa với mình rằng tôi nhất định phải cố gắng hết mình để bảo vệ người con gái ấy!" Tả Đằng Triết Dã chân thành nói với cô, hắn quả thật là vừa gặp đã yêu cô rồi!
"Triết Dã......"
Tường Vi không ngừng rơi những giọt nước mắt đầy cảm động, nhưng, cô không hề có cảm giác động tâm, cô chỉ cảm thấy áy náy.....
"Thiếu gia, thiếu gia!" Thương Mộc chạy nhanh về hướng này, thở hổn hển nói: "Điện thoại của lão gia!"
Tả Đằng Triết Dã mĩm cười trấn an Mạn Vi, rồi nhận lấy chiếc điện thoại trên tay Thương Mộc, và tiếp đó hắn nghe thấy tiếng rống to phát ra từ điện thoại, hắn nắm chặt chiếc điện thoại và bước đi chỗ khác.
Chỉ để lại Thương Mộc đứng đó mà trừng mắt nhìn Tường Vi.
Thương Mộc nhìn Tường Vi cười cứng ngắt và nói: "Tiểu thư, xin hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ngài Jordan nói là thiếu gia đã ra tay đánh Hắc tiên sinh, lúc đó tiểu thư cũng có mặt, xin hỏi đây có phải sự thật hay không?
".........không phải." Cô khẽ lắc đầu.
"Trời ạ! Nếu không phải là vậy, thì tại ao ngài Jordan lại nói thiếu gia đã ra tay đanh Hắc tiên sinh chứ? Và lại còn bị phóng viên chụp ảnh nữa chứ!" Thương Mộc trợn to mắt kinh ngạc nói.
".......có lẽ là nhìn nhằm......." Cô làm sao có thể nói ra sự thật là tiên sinh đang cố ý chứ!"
"Thế thì lúc đó tiểu thư có thể đứng ra làm chứng mà! Tại sao lúc ấy người lại không lên tiếng chứ!" Thương Mộc nói: "Người có biết tối hôm nay Ny Thường vì tin đồn này đã tổn thết hết bao nhiêu không? Đắc tội với người quyề uy nhất của giới thời trang Paris, sau này Ny Thường có muốn mở rộng thị trường sang Châu Âu thì chỉ có thể nói là khó càng thêm khó mà thôi! Tiểu thư, chỉ vì lúc đó ngươi không đứng ra nói lên sự thật, không chỉ đã hủy hoại thanh danh của thiếu gia nhà tôi, còn khiến cả gia tộc Tả Đằng phải hổ thẹn, và còn khiến cho Ny Thường mất đi cơ hội mở rộng thị trường sang Châu Âu! Người có biết hậu quả nghiêm trọng cỡ nào không!"
Thương Mộc kích động hét lớn: "Tiểu thư, tôi thật nghi ngờ không biết cô có phải đang có ý định hãm hại thiếu gia hay không đấy! Thật uổng công thiếu gia đã một mực che chở cho người, chẵng lẽ người lại nhẫn tâm nhìn Ny Thường bị hủy trên tay thiếu gia hay sao?"
Tường Vi ngây ngẩn cả người, khẽ nói: :Xin.... xin lỗi....... tôi không biết hậu sẽ nghiêm trọng đến vậy!"
"Thương Mộc!" Tả Đằng Trạch Dã đã cúp máy và chạy qua đây, anh nhăn mày lại và ôm lấy Tường Vi. "Mọi chuyên đều do tôi gây ra, tôi sẽ cố gắng tìm cách đền bù lại khoảng tổn thất đó, nhưng, chuyên này tuyệt đối không liên quan đến Mạn Vi! Điện thoại ngươi cầm lấy, những chuyện khác ngươi đừng nhúng tay vào!"
"Nhưng, thiếu gia......" Thương Mộc lo lắng không thôi, xem bộ dáng của thiếu gia, tám phần bị người phụ nữ này mê hoặc rồi, người ta nói 'Hồng nhan họa thủy' quả không sai mà....... người phụ nữ càng đẹp càng nguy hiểm!
"Thương Mộc!" Tả Đằng Triết Dã dùng ánh mắt cảnh cáo Thương Mộc, nhắc nhở hắn nên rời khỏi.
Thương Mộc bất đắc dĩ đành phải rời đi.
"Triết Dã, là tôi đã liên lụy đến các anh phải không? Thật xin lỗi....... tôi quả thật không biết hậu quả sẽ nghiêm trọng như vậy......" Tường Vi áy náy nhìn Tả Đằng Triết Dã, cô cảm thấy mình thật đáng giận!
"Không có việc gi đâu, Mạn Vi, tôi sẽ nghĩ cách mà, cô đừng buồn!" Tả Đằng Trạch dã an ủi cô, ôm lấy bờ vai gầy yếu của cô.
Thực ra, lúc nãy nói chuyện điện thoại với cha anh, anh đã bị mắng một trận tơi bời, cha anh dặn anh nhất định phải tìm cách nói lời xin lỗi với Smith Jordan, xem thử có thể vãn hồi tình hình không.
Nhớ đến nụ cười thắng lợi của Hắc Diêm Tước, anh cũng đã hiểu ra mọi chuyện đều là cái bẫy của hắn ta, thế mà anh lại sập bẫy của hắn như một thằng ngốc!
Nhưng anh tuyệt không ngờ rằng, tên họ Hắc kia thế mà lại thân thiết với Smith Jordan như vậy, có thế thấy được thế lực của hắn lớn mạnh cỡ nào!
Bất giác nắm chặt nắm đấm, vô luận thế nào anh cũng không tuyệt đối để yên cho hắn!
"Triết Dã, thật xin lỗi, tôi bỗng nhiên nhớ ra mình còn có việc, tôi phải đi đây."
Tường Vi bình tĩnh trở lại, ngại ngùng cười với Tả Đằng Triết Dã, nếu sự việc là do cô mà ra, thì cô nhất định phải tìm cách làm chút gì đó cho Tả Đằng Triết Dã.
"Nhưng Mạn Vi, tôi không có phương thức liên lạc của cô, cô có tiện nói cho tôi biết không? Tôi không muốn sau này muốn kiếm cô lại sẽ khó khắn như hai lần trước vậy."
Tả Đằng Triết Dã tuy rằng cũng lưu luyến không muốn cô rời đi, nhưng anh biết không thể quá nhanh, nếu không sẽ khiến cô bị dọa sợ mất.
"Giờ tôi đang ở Paris, đưa số điện thoại cho anh sẽ không tiện liên lạc, vậy đi, anh cho tôi số của anh, khi có cơ hội, tôi sẽ gọi cho anh." Cô không dám nói, cô cơ hồ là bị tiên sinh 'bắt' đến Paris, rời khỏi tiên sinh, cô chỉ còn hai bàn tay trắng, ở nơi đất khách quê người này, cô cảm thấy cô đơn đến đáng sợ.
Tả Đằng Triết Dã gật đầu và đưa số điện thoại của mình cho cô, nhưng anh vẫn chưa từ bỏ ý định mà hỏi: "Hay để tôi đưa cô về chổ ở của cô, cô sẽ còn lưu lại ở Paris bao lâu nữa? Để tôi biết chỗ ở hiện nay của cô, sau này tôi còn có thể dẫn cô đi ăn món Pháp nữa."
Tường Vi lắc đầu nói: "..... hmm, cám ơn anh, Triết Dã, nhưng anh cũng biết đấy, công việc của tôi là chạy sô, sẽ không có chỗ ở ổn định."
Cô lấy đại một lý do từ chối hắn, cô sao có thể nói sự thật với hắn là cô đang sống trong biệt thự của tiên sinh chứ!
"Triết Dã, tối hôm nay thật xin lỗi, tôi có việc phải đi trước, lần sau tôi sẽ mời anh ăn cơm, xem như gửi lời xin lỗi." Cô gấp gáp nói, và tiếp đó nhấc váy lên và rời khỏi...........
"Mạn Vi....."
Tả Đằng Triết Dã đứng ngây ngốc nhìn bóng hình xinh đẹp của cô, ánh mắt đầy si mê.........
Bình luận facebook