Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 20
“Xì – – ” Lương Nhất Uy cười lạnh một tiếng, đứa bé da đen này gọi bà ta là dì, ông liền đoán ra được tâm địa của bà già này, “Thím Hắc, tôi ngàn chọn vạn tuyển mới chọn được cô gái này, vừa rồi bà cũng đã nhìn thấy cô ấy, diện mạo dĩ nhiên không thể chê, nhưng mà, vóc dáng xinh đẹp của cô ấy, khó có cô gái gái nào có thể đem ra so sánh được, quan trọng nhất là, cô ấy chính là hàng thật giá thật – – xử nữ(gái còn trinh)!”
Ánh mắt thí Hắc nhìn lướt qua cô gái khúm núm đằng sau Lương Nhất Uy, nhị không được thấp giọng lẩm bẩm: “Năm nào ông cũng đều nói như vậy!” Nhưng mà cô gái kia, thật sự là xinh đẹp hơn Mai Linh nhiều, nhìn lướt qua đường cong của bộ ngực no đủ, đừng nói là đàn ông, ngay cả phụ nữ nhìn cũng cực kỳ ái mộ!
“Thím Hắc, tôi trái lại hi vọng năm nay không có sai lầm gì, hiện tại bên ngoài trời đang mưa to, nếu tiên sinh có điều gì bất trắc, tôi và bà đều không đảm đương nổi!” Lương Nhất Uy không hài lòng trách mắng, những năm gần đây, ông đều dốc sức tìm xử nữ khắp nơi cho tiên sinh, một năm cũng không thiếu, nhưng chỉ duy nhất năm nay, Hắc gia rộng lớn như vậy đến tận bây giờ vẫn chưa tìm thấy bóng dáng tiên sinh!
Thím Hắc nhíu mày không dám hé răng, trong lòng sốt ruột, Hắc gia vào ngày này những năm gần đây, đều là một cấm kỵ!
Khoảng chừng những năm qua đều rất thuận lợi, nhưng mà năm nay, bà ta cũng không biết tại sao tiên sinh không ở trong phòng!
Đột nhiên, thân hình mập mạp của thím Hắc run lên, trong đầu hiện lên một tia kinh hãi, môi tái nhợt, tiếng nói khúm núm run rẫy nói ra: “Trợ, trợ lý Lương, ông nói.....tối nay tiên sinh.....tiên sinh ngài ấy liệu có phải lại giống như năm đó....”
“Câm miệng!” Mặt Lương Nhất Uy lập tức biến sắc, chặn họng thím Hắc, “Bà không biết là đám người hầu vẫn còn ở đây sao, thím Hắc, không cho phép bà nói lung tung!”
“Đúng, đúng...”
Thím Hắc khẩn trương gật đầu, trong đầu lại suy đi nghĩ lại, nhớ lại đêm đó của mấy năm trước, cũng giống như đêm nay vậy, mưa to như trút nước, sấm sét nổ vang, đêm đó tiên sinh người đầy máu trở về, bộ dáng hỗn loạn không chịu nổi, cho đến giờ phút này trong lòng bà ta vẫn còn run sợ, sợ hãi dị thường!
Cũng từ sau đêm đó thì mỗi một năm, tiên sinh cần có phụ nữ bên cạnh mới có thể ngăn lại được ban đêm phát cuồng, và trợ lý Lương mỗi lần đều dân lên một xử nữ tuyệt đẹp để cho tiên sinh hưởng thụ, để ổn định cảm xúc dị thường của tiên sinh, từ đó về sau, dâng tặng xử nữ là công việc tất yếu hàng năm!
Ầm ầm – –
Bỗng chốc, một tiếng sấm nổ vang tới, Thím Hắc sợ tới mức toàn thân run lên, tim nhảy ra ngoài!
“A! Tiên sinh đã trở lại!” Theo đó, là tiếng nói của một người hầu từ cửa đại sảnh truyền vào.
Thím Hắc cùng Lương Nhất Uy nghe tiếng lập tức chạy tới, xuyên qua màn mưa đen kịt ngoài cửa, nhìn thấy ngay một thân hình cao lớn ướt đẫm, bước chân có chút loạng choạng đang từ trong mưa đi vào!
“Tiên sinh, ngài, cuối cùng cũng về rồi!”
Ánh mắt Hắc tẩu chết lặng nhìn thẳng vào thân hình mới bước vào cửa, toàn thân tiên sinh ướt đẫm, trên quần áo còn dính mấy vết bùn bẩn, vẻ mặt anh tuấn cứng rắn, sắc mặt có chút tái nhợt, môi mỏng nhếch lên, nhìn qua vẻ mặt có chút nghiêm trọng. Cũng may, thím Hắc âm thầm thở dài một hơi, cũng may tiên sinh không có bất kỳ vết máu nào, nếu không thì bà ta thật sự sợ......
“Các người còn đứng đó làm gì, không thấy cả người tiên sinh đều ướt đẫm ư? Mau chuẩn bị nước nóng cho tiên sinh đi!” Thím Hắc vội vàng thúc giục người hầu, ý muốn che giấu sợ hãi trong lòng.
Ánh mắt thí Hắc nhìn lướt qua cô gái khúm núm đằng sau Lương Nhất Uy, nhị không được thấp giọng lẩm bẩm: “Năm nào ông cũng đều nói như vậy!” Nhưng mà cô gái kia, thật sự là xinh đẹp hơn Mai Linh nhiều, nhìn lướt qua đường cong của bộ ngực no đủ, đừng nói là đàn ông, ngay cả phụ nữ nhìn cũng cực kỳ ái mộ!
“Thím Hắc, tôi trái lại hi vọng năm nay không có sai lầm gì, hiện tại bên ngoài trời đang mưa to, nếu tiên sinh có điều gì bất trắc, tôi và bà đều không đảm đương nổi!” Lương Nhất Uy không hài lòng trách mắng, những năm gần đây, ông đều dốc sức tìm xử nữ khắp nơi cho tiên sinh, một năm cũng không thiếu, nhưng chỉ duy nhất năm nay, Hắc gia rộng lớn như vậy đến tận bây giờ vẫn chưa tìm thấy bóng dáng tiên sinh!
Thím Hắc nhíu mày không dám hé răng, trong lòng sốt ruột, Hắc gia vào ngày này những năm gần đây, đều là một cấm kỵ!
Khoảng chừng những năm qua đều rất thuận lợi, nhưng mà năm nay, bà ta cũng không biết tại sao tiên sinh không ở trong phòng!
Đột nhiên, thân hình mập mạp của thím Hắc run lên, trong đầu hiện lên một tia kinh hãi, môi tái nhợt, tiếng nói khúm núm run rẫy nói ra: “Trợ, trợ lý Lương, ông nói.....tối nay tiên sinh.....tiên sinh ngài ấy liệu có phải lại giống như năm đó....”
“Câm miệng!” Mặt Lương Nhất Uy lập tức biến sắc, chặn họng thím Hắc, “Bà không biết là đám người hầu vẫn còn ở đây sao, thím Hắc, không cho phép bà nói lung tung!”
“Đúng, đúng...”
Thím Hắc khẩn trương gật đầu, trong đầu lại suy đi nghĩ lại, nhớ lại đêm đó của mấy năm trước, cũng giống như đêm nay vậy, mưa to như trút nước, sấm sét nổ vang, đêm đó tiên sinh người đầy máu trở về, bộ dáng hỗn loạn không chịu nổi, cho đến giờ phút này trong lòng bà ta vẫn còn run sợ, sợ hãi dị thường!
Cũng từ sau đêm đó thì mỗi một năm, tiên sinh cần có phụ nữ bên cạnh mới có thể ngăn lại được ban đêm phát cuồng, và trợ lý Lương mỗi lần đều dân lên một xử nữ tuyệt đẹp để cho tiên sinh hưởng thụ, để ổn định cảm xúc dị thường của tiên sinh, từ đó về sau, dâng tặng xử nữ là công việc tất yếu hàng năm!
Ầm ầm – –
Bỗng chốc, một tiếng sấm nổ vang tới, Thím Hắc sợ tới mức toàn thân run lên, tim nhảy ra ngoài!
“A! Tiên sinh đã trở lại!” Theo đó, là tiếng nói của một người hầu từ cửa đại sảnh truyền vào.
Thím Hắc cùng Lương Nhất Uy nghe tiếng lập tức chạy tới, xuyên qua màn mưa đen kịt ngoài cửa, nhìn thấy ngay một thân hình cao lớn ướt đẫm, bước chân có chút loạng choạng đang từ trong mưa đi vào!
“Tiên sinh, ngài, cuối cùng cũng về rồi!”
Ánh mắt Hắc tẩu chết lặng nhìn thẳng vào thân hình mới bước vào cửa, toàn thân tiên sinh ướt đẫm, trên quần áo còn dính mấy vết bùn bẩn, vẻ mặt anh tuấn cứng rắn, sắc mặt có chút tái nhợt, môi mỏng nhếch lên, nhìn qua vẻ mặt có chút nghiêm trọng. Cũng may, thím Hắc âm thầm thở dài một hơi, cũng may tiên sinh không có bất kỳ vết máu nào, nếu không thì bà ta thật sự sợ......
“Các người còn đứng đó làm gì, không thấy cả người tiên sinh đều ướt đẫm ư? Mau chuẩn bị nước nóng cho tiên sinh đi!” Thím Hắc vội vàng thúc giục người hầu, ý muốn che giấu sợ hãi trong lòng.
Bình luận facebook