Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 120: Dịu dàng còn lợi hại hơn là tàn nhẫn
Dù đã cố nhẹ nhàng hết sức,nhưng những cử động của cô vẫn khiến Hắc Diêm Tước tỉnh giấc. Hắn ôm cái đầu đau nhức do say rượu mà tỉnh dậy, mở mắt ra liền thấy Tường Vi hai tay đang ôm cơ thể mà ngồi cạnh hắn!
Đầu đau nhói khiến hắn nhớ lại tất cả mọi việc xảy ra tối hôm qua, giống như trong ánh trăng mờ ảo ấy,hắn đã nhìn thấy ba mặt của …
Bỗng nhiên mọi kí ức quay về, tràn ngập trong tâm trí hắn!
"Đáng chết! Thẩm Tường Vi, cô dám dụ dỗ tôi?"
Sau khi tỉnh giấc, hắn lại trở về làm một con sư tử dễ giận dữ rồi.
"Hả…"
Tường Vi tròn mắt nhìn người đàn ông trước mặt đang tức giận gào thét.Hắn như vậy khiến cô sợ đến co rúm người lại.
Đêm qua bàn tay hắn vẫn còn dịu dàng vuốt ve làn da cô, vậy mà sáng nay sự dịu dàng ấy đã chẳng còn,mà thay thế vào đó là bộ mặt lạnh lùng vô tình của hắn.
"Tự tiện xông vào khu vực cấm?Thẩm Tường Vi,cô biết rõ hình phạt là gì cơ mà. Đúng là tôi đã đánh giá thấp cô rồi!Cô không chờ nổi để bò lên giường của tôi, thậm chí là ở nơi bẩn thỉunhư thế này mà làm chuyện đó cô cũng không để ý phải không?"
Những lời nói khinh bỉ của hắn như những chiếc kim châm hung hăng đâm vào lòng cô, khiến lòng cô rỉ máu, nhưng,hắn có biết không?
Hắn nằm nghiêng lâu khiến huyệt Thái Dương đau nhói,vì vậy liền ngồi dậy. Động tác không mất đi sự tao nhã mà mặc quần áo vào, hắn dùng giọng điệu lạnh lùng nhất để nói chuyện với cô, hắn cũng chẳng thèm ngoái lại nhìn cô một cái, giống như đêm qua hắn cùng cô hoan ái, những lời nỉ non bên tai của hắn,tất cả đều là phù du.Giờ hắn tỉnh lại rồi, hắn lại là hắn, là một Hắc Diêm Tước lạnh lẽo vô tình như ma quỉ!
"Đúng… Tôi xin lỗi!"
Cô không mở miệng giải thích vì cô hiểu,trong mắt hắn, cô mãi chỉ là một con người ti tiện, thấp hèn. Nếu như thật sự là cô cố tình quyến rũ hắn, thì tại sao bây giờ lòng cô lại đau đớn như thế này?
Cảm giác khuất nhục tràn ngập trong lòng khiến đôi mắt Tường Vi đẫm lệ. Cô nhanh tay nhặt chiếc áo choàng tắm đầy vết bẩn dưới đất lên,che đi những vết thương bầm dập trên cơ thể. Những vết thương ngoài da ấy cũng đau, nhưng làm sao đau bằng vết thương hiện tại trong lòng cô được?
Đêm qua hắn dịu dàng như vậy, khiến cô nuôi hy vọng, nhưng tất cả chỉ là những việc làm của hắn khi say rượu.Sáng nay hắn tỉnh rượu, khiến cô nhận ra tất cả chỉ là giấc mộng của mình cô mà thôi!
Bởi vì hy vọng, cho nên mới thất vọng!
Bây giờ cô mới hiểu ra, hắn dịu dàng còn lợi hại hơn hắn tàn nhẫn gấp trăm lần!
"Đúng vậy … Thật xin lỗi, thưa tiên sinh!"
Hốt hoảng trùm áo tắm lên người,cô chẳng dám quay lại nhìn hắn, chỉ sợ rằng, nhìn hắn một cái thôi cũng có thể khiến nước mắt cô đang vất vả kìm nén chảy ra. Cô lảo đảo chạy chân trần ra ngoài.
Hắc Diêm Tước nhìn theo bóng lưng cô rời đi,đôi chân mảnh khảnh trắng trẻo ấy lưu lại từng vết chân dài trên đất.Cho đến lúc cô đã đi hẳn thì hắnmới ngừng nhìn theo,hắn ngước mắt nhìn lên trời cao, ánh nắng sớm có chút chói mắt, làm hiện rõ mọi vật trong nhà kính.
Hoa Tường Vi!
Trong lòng hắn mơ hồ có chút đau đớn, đôi mắt thâm thúy nhắm lại.Ngay sau đó, hắng cũng quay đầu bỏ đi.
Công ty Hắc thị.
"Tổng giám đốc, ngài chắc chắn là muốn đi Paris ngay bây giờ?"
Thư ký Lương kinh ngạc hỏi,hiện tại cô đang đứng bên bàn làm việc của Hắc Diêm Tước hỏi lịch trình làm việc tháng này.
Rõ ràng cuối tuần này đã sắp xếp là sẽ sangParisđàm phán,nhưng đột nhiên Tổng giám đốc lại nói muốn sang đó sớm hơn dự định.
"Nhưng… Thưa tổng giám đốc,Ny Thường đã gửi thiệp mời công ty chúng ta đến dự lễ chúc mừng của họ. Hơn nữa, anh Triển… Khụ khụ, đã dặn dò mong tổng giám đốc tự mình đến đó."
Thư ký Lương nhớ tới khuôn mặt tươi cười vô liêm sỉ của hắn liền không nhịn được mà nắm chặt hai bàn tay!
Ông chủ Hắc Diêm Tước của cô có gương mặt tuấn tú làm bao nhiêu cô gái điên cuồng, mà cô chẳng có chút cảm động nào. Hắn ta còn cố tình bày ra bộ mặt tươi cười đó để làm gì? Huống chi cô lại chỉ thích phụ nữ mà thôi.Haha, đây cũng chính là lí do mà Hắc Diêm Tước an tâm để cho cô làm trợ lý của hắn.
Suốt ngày cố tình tươi cười cợt nhả với cô thì chưa nói làm gì, đằng này hắn ta cứ hai ba hôm lại gọi điện quấy rầy cô,cứ như thể cô là bạn gái của hắn không bằng. Thật đúng là âm hồn bất tán mà, hôm nào cô phải đi mời vài vị đạo sĩ về trừ yêu diệt quỷ mới được!
"Đó là việc của hắn!Cô cứ bảo quản lí bộ phận PR đi ứng phó một chút là được"
Hắc Diêm Tước nhắm mắt xoa bóp trán một lúc mà vẫn chưa thấy đỡ đau đầu, từ sáng tới giờ đầu hắn vẫn cứ mờ mờ ảo ảo đau đớn như vậy.
Sau khi rửa mặt sạch sẽ trở lại công ty,hắn liền yêu cầu thư ký Lương sửa đổi lịch trình. Vốn là định cuối tuần mới đi Paris, nhưng hắn lại vội vã muốn rời khỏi nơi đây. Hiện tại hắn chỉ muốn đi xa một chút để điều chỉnh lại tâm trạng của bản thân mình.
"Nhưng … Tổng giám đốc à, cô Tả Đằng Tây Tử cũng gọi điện đến nói ngài nhớ tham gia lễ chúc mừng của Ny Thường"
Thư ký Lương lại tiếp tục tốt bụng nhắc nhở Hắc Diêm Tước.
"Thư ký Lương, lâu nay tôi đối xử không tốt với cô hay sao?"Lông mày hắn từ từ xiết chặt lại, nhắc tới Trái Đằng Tây Tử làm mắt hắn xẹt qua một tia khó chịu.
"Hả, haha, sao lại như thế được!Tôi luôn nghe lời ba tôi cống hiến hết mình vì công ty, vì tổng giám đốc mà bán mạng."Thư ký Lương cười gượng hai tiếng, "Chỉ là tổng giám đốc à, có vẻ như Ny Thường muốn mượn tiếng công ty chúng ta để tiến vào thị trường Trung Quốc,huống chi anh Triển muốn dùng thân phận của ngài để ngầm đồng ý điều này. Tôi cũng chỉ biết giúp anh ta chuyển lời mà thôi."
Ai bảo tổng giám đốc của cô đào hoa quá cơ,đến bây giờ chính bản thân cô cũng không nhớ nổi bên cạnh hắn rốt cuộc đã có bao nhiêu phụ nữ rồi!
"Có bọn Nhật Thịnh Thế giúp đỡ rồi, sao Ny Thường còn phải chạy tới nịnh nọt tôi?"
Hắn khinh thường châm chọc mà nói.Ny Thường bước đầu đạt được thành công khiến hắn vô cùng tức giận. Tất cả là tại Mạn Đà La ngu ngốc kia! Nếu không phải tại cô ta, hắn đã có thể mượn tay Mễ Tư Kỳ mà phá hủy Thịnh Thế, làm nhụt nhuệ khí của Ny Thường!
Vốn là vào hôm Ny Thường tổ chức họp báo, đã có người báo tin cho hắn là phát hiện video quay cảnh Mễ Tư Kỳ hút thuốc phiện. Không sai, với thế lực của hắn, có thể nhanh chóng đưa video kia ra ngoài,ngăn cản Ny Thường xuất hiện. Nhưng hắn lại âm thầm im lặng. Đợi một thời gian nữa, hắn nhất định sẽ làm cho vụ việc này thật nổi tiếng!
Hắn, chính là một người máu lạnh như vậy!
Đầu đau nhói khiến hắn nhớ lại tất cả mọi việc xảy ra tối hôm qua, giống như trong ánh trăng mờ ảo ấy,hắn đã nhìn thấy ba mặt của …
Bỗng nhiên mọi kí ức quay về, tràn ngập trong tâm trí hắn!
"Đáng chết! Thẩm Tường Vi, cô dám dụ dỗ tôi?"
Sau khi tỉnh giấc, hắn lại trở về làm một con sư tử dễ giận dữ rồi.
"Hả…"
Tường Vi tròn mắt nhìn người đàn ông trước mặt đang tức giận gào thét.Hắn như vậy khiến cô sợ đến co rúm người lại.
Đêm qua bàn tay hắn vẫn còn dịu dàng vuốt ve làn da cô, vậy mà sáng nay sự dịu dàng ấy đã chẳng còn,mà thay thế vào đó là bộ mặt lạnh lùng vô tình của hắn.
"Tự tiện xông vào khu vực cấm?Thẩm Tường Vi,cô biết rõ hình phạt là gì cơ mà. Đúng là tôi đã đánh giá thấp cô rồi!Cô không chờ nổi để bò lên giường của tôi, thậm chí là ở nơi bẩn thỉunhư thế này mà làm chuyện đó cô cũng không để ý phải không?"
Những lời nói khinh bỉ của hắn như những chiếc kim châm hung hăng đâm vào lòng cô, khiến lòng cô rỉ máu, nhưng,hắn có biết không?
Hắn nằm nghiêng lâu khiến huyệt Thái Dương đau nhói,vì vậy liền ngồi dậy. Động tác không mất đi sự tao nhã mà mặc quần áo vào, hắn dùng giọng điệu lạnh lùng nhất để nói chuyện với cô, hắn cũng chẳng thèm ngoái lại nhìn cô một cái, giống như đêm qua hắn cùng cô hoan ái, những lời nỉ non bên tai của hắn,tất cả đều là phù du.Giờ hắn tỉnh lại rồi, hắn lại là hắn, là một Hắc Diêm Tước lạnh lẽo vô tình như ma quỉ!
"Đúng… Tôi xin lỗi!"
Cô không mở miệng giải thích vì cô hiểu,trong mắt hắn, cô mãi chỉ là một con người ti tiện, thấp hèn. Nếu như thật sự là cô cố tình quyến rũ hắn, thì tại sao bây giờ lòng cô lại đau đớn như thế này?
Cảm giác khuất nhục tràn ngập trong lòng khiến đôi mắt Tường Vi đẫm lệ. Cô nhanh tay nhặt chiếc áo choàng tắm đầy vết bẩn dưới đất lên,che đi những vết thương bầm dập trên cơ thể. Những vết thương ngoài da ấy cũng đau, nhưng làm sao đau bằng vết thương hiện tại trong lòng cô được?
Đêm qua hắn dịu dàng như vậy, khiến cô nuôi hy vọng, nhưng tất cả chỉ là những việc làm của hắn khi say rượu.Sáng nay hắn tỉnh rượu, khiến cô nhận ra tất cả chỉ là giấc mộng của mình cô mà thôi!
Bởi vì hy vọng, cho nên mới thất vọng!
Bây giờ cô mới hiểu ra, hắn dịu dàng còn lợi hại hơn hắn tàn nhẫn gấp trăm lần!
"Đúng vậy … Thật xin lỗi, thưa tiên sinh!"
Hốt hoảng trùm áo tắm lên người,cô chẳng dám quay lại nhìn hắn, chỉ sợ rằng, nhìn hắn một cái thôi cũng có thể khiến nước mắt cô đang vất vả kìm nén chảy ra. Cô lảo đảo chạy chân trần ra ngoài.
Hắc Diêm Tước nhìn theo bóng lưng cô rời đi,đôi chân mảnh khảnh trắng trẻo ấy lưu lại từng vết chân dài trên đất.Cho đến lúc cô đã đi hẳn thì hắnmới ngừng nhìn theo,hắn ngước mắt nhìn lên trời cao, ánh nắng sớm có chút chói mắt, làm hiện rõ mọi vật trong nhà kính.
Hoa Tường Vi!
Trong lòng hắn mơ hồ có chút đau đớn, đôi mắt thâm thúy nhắm lại.Ngay sau đó, hắng cũng quay đầu bỏ đi.
Công ty Hắc thị.
"Tổng giám đốc, ngài chắc chắn là muốn đi Paris ngay bây giờ?"
Thư ký Lương kinh ngạc hỏi,hiện tại cô đang đứng bên bàn làm việc của Hắc Diêm Tước hỏi lịch trình làm việc tháng này.
Rõ ràng cuối tuần này đã sắp xếp là sẽ sangParisđàm phán,nhưng đột nhiên Tổng giám đốc lại nói muốn sang đó sớm hơn dự định.
"Nhưng… Thưa tổng giám đốc,Ny Thường đã gửi thiệp mời công ty chúng ta đến dự lễ chúc mừng của họ. Hơn nữa, anh Triển… Khụ khụ, đã dặn dò mong tổng giám đốc tự mình đến đó."
Thư ký Lương nhớ tới khuôn mặt tươi cười vô liêm sỉ của hắn liền không nhịn được mà nắm chặt hai bàn tay!
Ông chủ Hắc Diêm Tước của cô có gương mặt tuấn tú làm bao nhiêu cô gái điên cuồng, mà cô chẳng có chút cảm động nào. Hắn ta còn cố tình bày ra bộ mặt tươi cười đó để làm gì? Huống chi cô lại chỉ thích phụ nữ mà thôi.Haha, đây cũng chính là lí do mà Hắc Diêm Tước an tâm để cho cô làm trợ lý của hắn.
Suốt ngày cố tình tươi cười cợt nhả với cô thì chưa nói làm gì, đằng này hắn ta cứ hai ba hôm lại gọi điện quấy rầy cô,cứ như thể cô là bạn gái của hắn không bằng. Thật đúng là âm hồn bất tán mà, hôm nào cô phải đi mời vài vị đạo sĩ về trừ yêu diệt quỷ mới được!
"Đó là việc của hắn!Cô cứ bảo quản lí bộ phận PR đi ứng phó một chút là được"
Hắc Diêm Tước nhắm mắt xoa bóp trán một lúc mà vẫn chưa thấy đỡ đau đầu, từ sáng tới giờ đầu hắn vẫn cứ mờ mờ ảo ảo đau đớn như vậy.
Sau khi rửa mặt sạch sẽ trở lại công ty,hắn liền yêu cầu thư ký Lương sửa đổi lịch trình. Vốn là định cuối tuần mới đi Paris, nhưng hắn lại vội vã muốn rời khỏi nơi đây. Hiện tại hắn chỉ muốn đi xa một chút để điều chỉnh lại tâm trạng của bản thân mình.
"Nhưng … Tổng giám đốc à, cô Tả Đằng Tây Tử cũng gọi điện đến nói ngài nhớ tham gia lễ chúc mừng của Ny Thường"
Thư ký Lương lại tiếp tục tốt bụng nhắc nhở Hắc Diêm Tước.
"Thư ký Lương, lâu nay tôi đối xử không tốt với cô hay sao?"Lông mày hắn từ từ xiết chặt lại, nhắc tới Trái Đằng Tây Tử làm mắt hắn xẹt qua một tia khó chịu.
"Hả, haha, sao lại như thế được!Tôi luôn nghe lời ba tôi cống hiến hết mình vì công ty, vì tổng giám đốc mà bán mạng."Thư ký Lương cười gượng hai tiếng, "Chỉ là tổng giám đốc à, có vẻ như Ny Thường muốn mượn tiếng công ty chúng ta để tiến vào thị trường Trung Quốc,huống chi anh Triển muốn dùng thân phận của ngài để ngầm đồng ý điều này. Tôi cũng chỉ biết giúp anh ta chuyển lời mà thôi."
Ai bảo tổng giám đốc của cô đào hoa quá cơ,đến bây giờ chính bản thân cô cũng không nhớ nổi bên cạnh hắn rốt cuộc đã có bao nhiêu phụ nữ rồi!
"Có bọn Nhật Thịnh Thế giúp đỡ rồi, sao Ny Thường còn phải chạy tới nịnh nọt tôi?"
Hắn khinh thường châm chọc mà nói.Ny Thường bước đầu đạt được thành công khiến hắn vô cùng tức giận. Tất cả là tại Mạn Đà La ngu ngốc kia! Nếu không phải tại cô ta, hắn đã có thể mượn tay Mễ Tư Kỳ mà phá hủy Thịnh Thế, làm nhụt nhuệ khí của Ny Thường!
Vốn là vào hôm Ny Thường tổ chức họp báo, đã có người báo tin cho hắn là phát hiện video quay cảnh Mễ Tư Kỳ hút thuốc phiện. Không sai, với thế lực của hắn, có thể nhanh chóng đưa video kia ra ngoài,ngăn cản Ny Thường xuất hiện. Nhưng hắn lại âm thầm im lặng. Đợi một thời gian nữa, hắn nhất định sẽ làm cho vụ việc này thật nổi tiếng!
Hắn, chính là một người máu lạnh như vậy!
Bình luận facebook