Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng-330
Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút - Chương 332: Điên cuồng trả thù! 13
“Cô cho rằng cô chỉ làm duy nhất chuyện này à?” Du Thần Ích nhìn khuôn mặt ngây thơ trong sang trước mắt, anh vẫn không thể ngờ được, cô ta lại lừa gạt tất cả mọi người được, đúng là lòng dạ rắn rết mà
"Cái gì?" Lạc Tình sửng sốt, ngơ ngác nhìn Du Thần Ích, không hiểu mình còn làm chuyện gì nữa
“ Sao thế, nhanh như vậy mà đã quên mình từng làm chuyện gì rồi à?” Chỉ cần nghĩ tới cô ta đã ba lần bốn lượt muốn hại Văn Hinh, anh hận không thể bóp chết người phụ nữ trước mặt này, “ Lần trước Văn Hinh suýt ngã từ trên lầu xuống, là cô đổ dầu vào cầu thang chứ gì? Còn nữa, Văn Hinh bị ngã ở trong phòng ngủ, những viên đá nhỏ kia, cũng là cô đặt vào?” Mặc dù anh đang hỏi, nhưng giọng nói lại khẳng định chắc nịch
Những viên đá nhỏ đó, là anh vô tình nhìn thấy lúc Lạc Tình uống cà phê, nên đột nhiên nghĩ ra Những viên đá thật nhỏ khi được lấy từ tủ lạnh ra, sẽ tan ra rất nhanh, cho nên Văn Hinh mới không tìm được hung thủ khiến mình té ngã
Nghe vậy, Lạc Tình vẫn muốn giải thích gì đó, nhưng lại vô lực, nói: “ Anh họ, em không có…”
“ Cô không làm? Vậy tôi hỏi cô, Văn Hinh và mẹ tôi kí hiệp định sao lại phải kí ở trong phòng cô?” Du Thần Ích nhìn Lạc Tình vẫn đang cố gắng tìm cách chối cãi, ánh mắt anh lạnh như băng, tròng mắt đen lộ rõ vẻ chán ghét
Lần này, Lạc Tình không hề biện hộ ình nữa, nháy mắt nhăn nhó, trong mắt cô ta lộ ra vẻ tuyệt vọng
Du Thần Ích thấy vậy, rốt cuộc cũng buông lỏng cánh tay cô, mặc cho Lạc Tình đang như quả bóng bị xì hơi trước mặt mình, “ Cút! Từ nay trở đi, cô lập tức cút khỏi nhà tôi, đừng để tôi nhìn thấy cô!” Nói xong, anh không thèm nhìn Lạc Tình nữa, trực tiếp đi lên lầu
Diêu Phương bị những chuyện này làm kinh động, bà cũng cảm thấy tức giận, nhưng chưa từng nghĩ muốn đuổi Lạc Tình ra khỏi nhà, vì vậy bà vội vã tiến lên kéo Du Thần Ích lại, vì Lạc Tình mà xin Du Thần Ích: “ Con cũng biết, con bé đã sớm không còn người thân, bây giờ con đuổi nó, về sau nó biết làm sao? Dù sao nó cũng là em họ con…”
“ Từ lúc cô ta xuất hiện ở nhà chúng ta, cô ta có coi con là anh họ của cô ta/” Du Thần Ích không đợi Diêu Phương nói hết lời đã lạnh lùng cắt ngang bà, vẻ mặt của anh lúc này đầy kiên quyết không dễ để người khác phản kháng
Nghe vậy, Diêu Phương lập tức nghẹn lời
Thấy Diêu Phương còn đang sững sờ, Du Thần Ích nhanh chóng đi vào thư phòng, tiếng đóng cửa mạnh khiến Diêu Phương lập tức tỉnh lại, sau đó quay đầu nhìn Lạc Tình, lại khiếp sợ phát hiện, không thấy Lạc Tình
Tập đoàn Gấm Vinh, Tề Nhân Kiệt ngồi đối diện Lạc Tình, tự nhiên mở miệng nói: “ Xin hỏi Lạc tiểu thư, lần này cô tìm tôi có chuyện gì?” Anh vừa hỏi vừa xoay bút, vẻ mặt nhàn nhã, thoạt nhìn có vẻ bất cần đời
“Cô cho rằng cô chỉ làm duy nhất chuyện này à?” Du Thần Ích nhìn khuôn mặt ngây thơ trong sang trước mắt, anh vẫn không thể ngờ được, cô ta lại lừa gạt tất cả mọi người được, đúng là lòng dạ rắn rết mà
"Cái gì?" Lạc Tình sửng sốt, ngơ ngác nhìn Du Thần Ích, không hiểu mình còn làm chuyện gì nữa
“ Sao thế, nhanh như vậy mà đã quên mình từng làm chuyện gì rồi à?” Chỉ cần nghĩ tới cô ta đã ba lần bốn lượt muốn hại Văn Hinh, anh hận không thể bóp chết người phụ nữ trước mặt này, “ Lần trước Văn Hinh suýt ngã từ trên lầu xuống, là cô đổ dầu vào cầu thang chứ gì? Còn nữa, Văn Hinh bị ngã ở trong phòng ngủ, những viên đá nhỏ kia, cũng là cô đặt vào?” Mặc dù anh đang hỏi, nhưng giọng nói lại khẳng định chắc nịch
Những viên đá nhỏ đó, là anh vô tình nhìn thấy lúc Lạc Tình uống cà phê, nên đột nhiên nghĩ ra Những viên đá thật nhỏ khi được lấy từ tủ lạnh ra, sẽ tan ra rất nhanh, cho nên Văn Hinh mới không tìm được hung thủ khiến mình té ngã
Nghe vậy, Lạc Tình vẫn muốn giải thích gì đó, nhưng lại vô lực, nói: “ Anh họ, em không có…”
“ Cô không làm? Vậy tôi hỏi cô, Văn Hinh và mẹ tôi kí hiệp định sao lại phải kí ở trong phòng cô?” Du Thần Ích nhìn Lạc Tình vẫn đang cố gắng tìm cách chối cãi, ánh mắt anh lạnh như băng, tròng mắt đen lộ rõ vẻ chán ghét
Lần này, Lạc Tình không hề biện hộ ình nữa, nháy mắt nhăn nhó, trong mắt cô ta lộ ra vẻ tuyệt vọng
Du Thần Ích thấy vậy, rốt cuộc cũng buông lỏng cánh tay cô, mặc cho Lạc Tình đang như quả bóng bị xì hơi trước mặt mình, “ Cút! Từ nay trở đi, cô lập tức cút khỏi nhà tôi, đừng để tôi nhìn thấy cô!” Nói xong, anh không thèm nhìn Lạc Tình nữa, trực tiếp đi lên lầu
Diêu Phương bị những chuyện này làm kinh động, bà cũng cảm thấy tức giận, nhưng chưa từng nghĩ muốn đuổi Lạc Tình ra khỏi nhà, vì vậy bà vội vã tiến lên kéo Du Thần Ích lại, vì Lạc Tình mà xin Du Thần Ích: “ Con cũng biết, con bé đã sớm không còn người thân, bây giờ con đuổi nó, về sau nó biết làm sao? Dù sao nó cũng là em họ con…”
“ Từ lúc cô ta xuất hiện ở nhà chúng ta, cô ta có coi con là anh họ của cô ta/” Du Thần Ích không đợi Diêu Phương nói hết lời đã lạnh lùng cắt ngang bà, vẻ mặt của anh lúc này đầy kiên quyết không dễ để người khác phản kháng
Nghe vậy, Diêu Phương lập tức nghẹn lời
Thấy Diêu Phương còn đang sững sờ, Du Thần Ích nhanh chóng đi vào thư phòng, tiếng đóng cửa mạnh khiến Diêu Phương lập tức tỉnh lại, sau đó quay đầu nhìn Lạc Tình, lại khiếp sợ phát hiện, không thấy Lạc Tình
Tập đoàn Gấm Vinh, Tề Nhân Kiệt ngồi đối diện Lạc Tình, tự nhiên mở miệng nói: “ Xin hỏi Lạc tiểu thư, lần này cô tìm tôi có chuyện gì?” Anh vừa hỏi vừa xoay bút, vẻ mặt nhàn nhã, thoạt nhìn có vẻ bất cần đời
Bình luận facebook