Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 190
Cô cũng không phải người ngu, không có việc gì cũng không dại đi tìm phiền toái cho mình. Cho nên lúc vào công ty, cô thấy mọi việc đều do một tay Diêu Phương quản lí, quả thực là mệt chết đi, cũng do bà ấy cầu xin cô, cho nên cô mới đành đáp ứng.
Nhưng mà sau khi vào công ty, cô lại có chút hối hận. Bời vì cô phải đối mặt với Lạc tình, ngồi đối diện với bàn làm việc của cô ta, mà lạc Tình lại không ngừng trừng mắt với cô, bộ dạng hận không thể nuốt chửng cô vậy.
Buổi trưa, giám đốc Vương tới, chỉ đích danh muốn gặp Văn Hinh. Văn Hinh đem bản hợp đồng mới được in lại đưa cho hắn xem, giám đốc Vương nhìn kĩ bản hợp đồng rồi kí tên mình xuống, sau đó cầm chi phiếu Diêu Phương kí rời đi, chuyện này cứ như vậy kết thúc tốt đẹp.
Thế nhưng chuyện này vừa mới được giải quyết, Lạc Tình bên kia lại gây ra chuyện rắc rối khác. Lần trước là chưa được sự đồng ý của Diêu Phương, đã tự mình đồng ý cho siêu thị bán đi một số sản phẩm, kết quả là đều bị trả hàng lại, hơn nữa có mấy khách hàng còn tố cáo lên trung tâm phục vụ khách hàng, nên ảnh hưởng rất lớn tới công ty, khiến cho bất kì sản phẩm nào của công ty việc tiêu thụ cũng bị đình trệ.
Diêu Phương nhận được tin đó, gọi Lạc Tình vào phòng làm việc rồi hung hăng dạy dỗ một trận, sau đó lại cho gọi văn Hinh.
“ Cô cũng biết chuyện này chứ?” Đợi Văn Hinh vào phòng, Diêu Phương bèn trực tiếp hỏi cô.
Văn hinh gật đầu , thấy chân mày Diêu Phương vẫn khóa chặt, vì vậy mới nói: “ Thật ra thì chuyện này công ty phải đứng ra xin lỗi khách hàng, ngoài ra còn phải bồi thường cho những khách hàng đã mua những sản phẩm kia. Không chỉ vậy, vì chuyện này, mọi người có xu hướng mất niềm tin đối với sản phẩm của công ty, cho nên tốt nhất công ty nên thực hiện hoạt động thúc đẩy tiêu thụ, chỉ cần từ nay về sau không xuất hiện vấn đề giống như vậy nữa, tôi tin với danh tiếng của công ty, nhất định sẽ lấy lại được niềm tin nơi người tiêu dùng.
Nghe vậy, trên mặt Diêu Phương rốt cuộc vẫn nở ra nụ cười nhàn nhạt, chân mày vốn đang nhíu chặt rốt cuộc cũng từ từ giãn ra, “ Việc này giao cho cô làm đi.”
"Tốt!" Văn hinh gật đầu đồng ý,.
Sau đó, theo như Văn Hinh chỉ đạo, tất cả những khách hàng mua phải sản phẩm lỗi đều được bồi thường, hơn nữa kết quả xử lí tốt được khách hàng tỏ vẻ hài lòng, nên tiếp tục sử dụng sản phẩm của công ty.
Cô thảo luận với phòng kế hoạch, công ty quyết định tiến hành một hoạt động bán tháo, tất cả sản phẩm đều được hạ giá xuống, hơn nữa còn có sản phẩm tặng kèm. Hoạt động được tiến hành trong 3 ngày, bởi vì trước nay danh tiếng của công ty vẫn rất tốt, cho nên trong mấy ngày đó tất cả các sản phẩm đều được bán sạch sẽ.
Cứ như vậy, cùng với sự nỗ lực của Văn Hinh và toàn thể nhân viên, rốt cuộc chuyện này cũng được giải quyết, sản phẩm của công ty một lần nữa trở thành sản phẩm được tiêu thụ mạnh ở các siêu thị.
Nhưng mà , chuyện này vừa mới xong xuôi, Lạc Tình dường như cố ý đối kháng với Văn Hinh, liên tiếp phạm sai lầm, không thể tự mình giải quyết vấn đề, cuối cùng toàn bộ lại đổ trên người văn Hinh.
Nhưng mà sau khi vào công ty, cô lại có chút hối hận. Bời vì cô phải đối mặt với Lạc tình, ngồi đối diện với bàn làm việc của cô ta, mà lạc Tình lại không ngừng trừng mắt với cô, bộ dạng hận không thể nuốt chửng cô vậy.
Buổi trưa, giám đốc Vương tới, chỉ đích danh muốn gặp Văn Hinh. Văn Hinh đem bản hợp đồng mới được in lại đưa cho hắn xem, giám đốc Vương nhìn kĩ bản hợp đồng rồi kí tên mình xuống, sau đó cầm chi phiếu Diêu Phương kí rời đi, chuyện này cứ như vậy kết thúc tốt đẹp.
Thế nhưng chuyện này vừa mới được giải quyết, Lạc Tình bên kia lại gây ra chuyện rắc rối khác. Lần trước là chưa được sự đồng ý của Diêu Phương, đã tự mình đồng ý cho siêu thị bán đi một số sản phẩm, kết quả là đều bị trả hàng lại, hơn nữa có mấy khách hàng còn tố cáo lên trung tâm phục vụ khách hàng, nên ảnh hưởng rất lớn tới công ty, khiến cho bất kì sản phẩm nào của công ty việc tiêu thụ cũng bị đình trệ.
Diêu Phương nhận được tin đó, gọi Lạc Tình vào phòng làm việc rồi hung hăng dạy dỗ một trận, sau đó lại cho gọi văn Hinh.
“ Cô cũng biết chuyện này chứ?” Đợi Văn Hinh vào phòng, Diêu Phương bèn trực tiếp hỏi cô.
Văn hinh gật đầu , thấy chân mày Diêu Phương vẫn khóa chặt, vì vậy mới nói: “ Thật ra thì chuyện này công ty phải đứng ra xin lỗi khách hàng, ngoài ra còn phải bồi thường cho những khách hàng đã mua những sản phẩm kia. Không chỉ vậy, vì chuyện này, mọi người có xu hướng mất niềm tin đối với sản phẩm của công ty, cho nên tốt nhất công ty nên thực hiện hoạt động thúc đẩy tiêu thụ, chỉ cần từ nay về sau không xuất hiện vấn đề giống như vậy nữa, tôi tin với danh tiếng của công ty, nhất định sẽ lấy lại được niềm tin nơi người tiêu dùng.
Nghe vậy, trên mặt Diêu Phương rốt cuộc vẫn nở ra nụ cười nhàn nhạt, chân mày vốn đang nhíu chặt rốt cuộc cũng từ từ giãn ra, “ Việc này giao cho cô làm đi.”
"Tốt!" Văn hinh gật đầu đồng ý,.
Sau đó, theo như Văn Hinh chỉ đạo, tất cả những khách hàng mua phải sản phẩm lỗi đều được bồi thường, hơn nữa kết quả xử lí tốt được khách hàng tỏ vẻ hài lòng, nên tiếp tục sử dụng sản phẩm của công ty.
Cô thảo luận với phòng kế hoạch, công ty quyết định tiến hành một hoạt động bán tháo, tất cả sản phẩm đều được hạ giá xuống, hơn nữa còn có sản phẩm tặng kèm. Hoạt động được tiến hành trong 3 ngày, bởi vì trước nay danh tiếng của công ty vẫn rất tốt, cho nên trong mấy ngày đó tất cả các sản phẩm đều được bán sạch sẽ.
Cứ như vậy, cùng với sự nỗ lực của Văn Hinh và toàn thể nhân viên, rốt cuộc chuyện này cũng được giải quyết, sản phẩm của công ty một lần nữa trở thành sản phẩm được tiêu thụ mạnh ở các siêu thị.
Nhưng mà , chuyện này vừa mới xong xuôi, Lạc Tình dường như cố ý đối kháng với Văn Hinh, liên tiếp phạm sai lầm, không thể tự mình giải quyết vấn đề, cuối cùng toàn bộ lại đổ trên người văn Hinh.
Bình luận facebook