Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 283
"Thật xin lỗi!" Đột nhiên Diêu Phương nhận lỗi với cô, bà biết lần này Du Thần Ích đã làm thương tổn thật sâu tới Văn Hinh, bà cũng biết Văn Hinh tuyệt đối sẽ không tha thứ cho đứa con trai này của bà nữa.
Nhưng mà, hôm nay bà tới, một là muốn thay mặt con trai của bà nói lời xin lỗi cô, hai là cũng vì đứa nhỏ trong bụng cô, muốn thuyết phục cô trở về, dù sao đây cũng chính là cốt nhục của nhà họ Du.
Du Thần Ích không tin đứa bé ấy là của nó, nhưng mà bà tin tưởng, bà tin tưởng tuyệt đối Văn Hinh không phải là người như vậy, cô sẽ không làm chuyện như vậy.
“ Bà không làm gì sai, tại sao lại xin lỗi tôi?” Thấy Diêu Phương tới cô đã đoán được mục đích của bà.
Nhưng mà lần này, cô tuyệt đối sẽ không quay trở lại nhà họ Du, trừ phi…
"Nha đầu, người kia là ai?" Thím Trương đứng bên cạnh nghi ngờ hỏi Văn Hinh, bà cảm thấy người tới nhất định là có thân phận cao quý.
“ Không phải thím biết bà ấy chứ?” Văn Hinh làm bộ hết sức kinh ngạc, “ Bà ấy là mẹ của tổng giám đốc tập đoàn Overlord!” Cô cố ý khoa trương nói, mặc cho người nghe cũng nghe ra ý tứ châm chọc trong lời nói của cô.
Quả nhiên, sắc mặt của Diêu Phương lập tức trở nên khó chịu, gương mặt lúc đỏ lúc trắng, nhưng vẫn không nói lại câu nào.
Văn Hinh thấy hai tay bà nắm chặt cùng ánh mắt do dự có vẻ giãy dụa, cô biết mình nói vậy là có chút quá mức. Nhưng mà, cô như ngày hôm nay, tất cả cũng không bằng một phần vạn khi ở nhà họ Du .
Cô đoán, Diêu Phương hẳn là cực hận cô, còn có người đàn ông kia. Một người luôn kiêu ngạo, cao cao tại thượng, bị đối đãi như vậy hẳn là rất khó chịu.
“ Thì ra là mẹ tên tiểu tử đó, khó trách đều rắm thúi như nhau.” Thím Trương biết Diêu Phương là mẹ của Du Thần Ích thì bĩu môi, bày ra bộ mặt khinh thường.
Nghe vậy, Văn Hinh lập tức sửng sốt, chợt nhớ tới nhà họ Tề và nhà họ Du có thù truyền kiếp mấy đời, nhìn lại thần sắc của thím Trương, đột nhiên cô cười to.
Thấy Thím Trương chuẩn bị thao thao bất tuyệt, cô vội vã nói: “ Được rồi, thím Trương thím đừng nói nữa , hiện giờ cháu có chuyện cần nói với bà ấy, thím về nhà nghỉ ngơi chút đi ạ. Đúng rồi, buổi tối nay cháu muốn ăn cá hấp thím làm, thím làm cho cháu được không?” Cô biết, chỉ cần làm nũng với thím Trương, thím tuyệt đối sẽ chịu.
“ Chỉ biết có ăn thôi.” Thím Trương đưa tay nhẹ nhàng gõ trán Văn Hinh, bất đắc dĩ yêu thương nói, “ Vậy cô nhất định phải chú ý, ngàn vạn lần đừng để lộn xộn, tôi về làm bữa tối cho cô.” Bà nói xong liền đứng lên, xoay người rời đi, lúc chuẩn bị đi, thấy Diêu Phương đứng đó, sắc mặt bỗng chốc biến đổi, “ Tôi cảnh cáo bà, nếu như Văn Hinh nhà tôi có chuyện gì không hay, thiếu gia nhà chúng tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho nhà họ Du các người.” Nói xong, bà mạnh mẽ lườm Diêu Phương một cái, sau đó mới rời đi.
Nhưng mà, hôm nay bà tới, một là muốn thay mặt con trai của bà nói lời xin lỗi cô, hai là cũng vì đứa nhỏ trong bụng cô, muốn thuyết phục cô trở về, dù sao đây cũng chính là cốt nhục của nhà họ Du.
Du Thần Ích không tin đứa bé ấy là của nó, nhưng mà bà tin tưởng, bà tin tưởng tuyệt đối Văn Hinh không phải là người như vậy, cô sẽ không làm chuyện như vậy.
“ Bà không làm gì sai, tại sao lại xin lỗi tôi?” Thấy Diêu Phương tới cô đã đoán được mục đích của bà.
Nhưng mà lần này, cô tuyệt đối sẽ không quay trở lại nhà họ Du, trừ phi…
"Nha đầu, người kia là ai?" Thím Trương đứng bên cạnh nghi ngờ hỏi Văn Hinh, bà cảm thấy người tới nhất định là có thân phận cao quý.
“ Không phải thím biết bà ấy chứ?” Văn Hinh làm bộ hết sức kinh ngạc, “ Bà ấy là mẹ của tổng giám đốc tập đoàn Overlord!” Cô cố ý khoa trương nói, mặc cho người nghe cũng nghe ra ý tứ châm chọc trong lời nói của cô.
Quả nhiên, sắc mặt của Diêu Phương lập tức trở nên khó chịu, gương mặt lúc đỏ lúc trắng, nhưng vẫn không nói lại câu nào.
Văn Hinh thấy hai tay bà nắm chặt cùng ánh mắt do dự có vẻ giãy dụa, cô biết mình nói vậy là có chút quá mức. Nhưng mà, cô như ngày hôm nay, tất cả cũng không bằng một phần vạn khi ở nhà họ Du .
Cô đoán, Diêu Phương hẳn là cực hận cô, còn có người đàn ông kia. Một người luôn kiêu ngạo, cao cao tại thượng, bị đối đãi như vậy hẳn là rất khó chịu.
“ Thì ra là mẹ tên tiểu tử đó, khó trách đều rắm thúi như nhau.” Thím Trương biết Diêu Phương là mẹ của Du Thần Ích thì bĩu môi, bày ra bộ mặt khinh thường.
Nghe vậy, Văn Hinh lập tức sửng sốt, chợt nhớ tới nhà họ Tề và nhà họ Du có thù truyền kiếp mấy đời, nhìn lại thần sắc của thím Trương, đột nhiên cô cười to.
Thấy Thím Trương chuẩn bị thao thao bất tuyệt, cô vội vã nói: “ Được rồi, thím Trương thím đừng nói nữa , hiện giờ cháu có chuyện cần nói với bà ấy, thím về nhà nghỉ ngơi chút đi ạ. Đúng rồi, buổi tối nay cháu muốn ăn cá hấp thím làm, thím làm cho cháu được không?” Cô biết, chỉ cần làm nũng với thím Trương, thím tuyệt đối sẽ chịu.
“ Chỉ biết có ăn thôi.” Thím Trương đưa tay nhẹ nhàng gõ trán Văn Hinh, bất đắc dĩ yêu thương nói, “ Vậy cô nhất định phải chú ý, ngàn vạn lần đừng để lộn xộn, tôi về làm bữa tối cho cô.” Bà nói xong liền đứng lên, xoay người rời đi, lúc chuẩn bị đi, thấy Diêu Phương đứng đó, sắc mặt bỗng chốc biến đổi, “ Tôi cảnh cáo bà, nếu như Văn Hinh nhà tôi có chuyện gì không hay, thiếu gia nhà chúng tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho nhà họ Du các người.” Nói xong, bà mạnh mẽ lườm Diêu Phương một cái, sau đó mới rời đi.
Bình luận facebook