Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 329
Về đến nhà, Du Thần Ích thấy Lạc Tình đang ngồi trên ghế salon xem ti vi, cô ta đang nở nụ cười ngây thơ, vô hại như trẻ con vậy. Nhưng mà, người nở nụ cười tưởng chừng vô hại ấy, lại bán đứng anh. Còn nữa, cô đã vô số lần định hãm hại Văn Hinh, lần trước xô ngã khiến Văn Hinh thiếu chút nữa sảy thai.
Nghĩ tới đây, thù mới hận cũ, lửa giận trong Du Thần Ích bỗng hừng hực cháy lên.
“ Anh họ, anh về rồi ạ!” Bộ dạng Lạc Tình như bình thường, Lạc Tình vừa nhìn thấy Du Thần Ích, lập tức bày bộ mặt vui vẻ chào đón, nụ cười xinh đẹp như búp bê, cô ta hưng phấn mong đợi khiến người khác nhìn vào không khỏi nảy sinh thương tiếc.
“ Tại sao em lại làm như vậy?” Đợi cô ta đi tới bên cạnh mình, đột nhiên Du Thần Ích bắt lấy một cánh tay Lạc Tình, anh nhìn chằm chằm vào mắt cô ta, lạnh giọng chất vấn.
Lạc TÌnh kinh ngạc, vẻ bối rối thể hiện rõ trong mắt cô ta, rất nhanh, cô ta vẫn làm bộ ngu ngốc , vô tội, “ Anh họ, anh đang nói gì vậy, em nghe không hiểu!” Chẳng lẽ… anh ấy biết?
“ Không hiểu à/”
Lực đạo trên cánh tay Lạc Tình lập tức tăng thêm Du Thần Ích bóp mạnh tay khiến Lạc Tình kêu lên thành tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn bắt đầu nhăn nhó, “ Anh họ, đau!” Cô nhìn Du Thần Ích, trong mắt lạc Tình bắt đầu xuất hiện nước mắt. thoạt nhìn đã thấy đáng thương, khiến cho tất cả đàn ông đều có ý muốn bảo vệ, che chở, tuy nhiên lúc này nước mắt của cô không hề nhận được chút đồng tình nào từ người đàn ông đang đứng trước mặt này.
Du Thần Ích thấy cô vẫn giả bộ ngu, anh định nói rõ tất cả, anh nhìn chằm chằm vào mắt Lạc Tình, nói từng câu từng chữ: “ Mấy tháng trước, cô đã kí hợp đồng với Tề Nhân Kiệt, giúp anh ta lấy tài liệu cơ mật của công ty, đợi anh ta đánh đổ tôi, anh ta sẽ trả cô 1 tỷ , đúng không?”
Nghe vậy, sắc mặt Lạc Tình bỗng chốc tái đi, cô vội vàng lắc đầu nói: “ Anh họ, em không có, thật đấy, anh nhất định phải tin tưởng em!” Chuyện này chỉ có cô và Tề Nhân Kiệt biết, sao anh họ lại biết ?
"Tin tưởng cô?” Du Thần Ích híp mắt, “ chính Tề Nhân Kiệt đã nói, cô bảo tôi tin tưởng cô thế nào?” Anh thế nào cũng không thể tin được, có ngày mình lại bị chính người thân bán đứng!
Lần này, Lạc Tình đã ngây ngốc, không ngờ rằng, mình lại bị Tề Nhân Kiệt lừa. Cô ta nhìn khuôn mặt đang vô cùng giận dữ của Du Thần Ích, rốt cuộc cảm thấy sợ hãi, vì vậy, mở miệng cẩu khẩn: “ anh họ, thật xin lỗi, em sai rồi, từ nay về sau em không dám nữa, xin anh tha thứ cho em được không ạ?’
Lúc này, Diêu Phương đã nghe cuộc đối thoại của hai người họ từ lâu, bà thất kinh ( kinh ngạc+ thất vọng), không ngờ rằng đứa cháu gái bà vốn hết mực yêu thương lại bán đứng công ty mình. “ Tình nhi, con….” Bà khó tin nhìn Lạc Tình, trên mặt tỏ rõ sự đau lòng và thất vọng….
Nghĩ tới đây, thù mới hận cũ, lửa giận trong Du Thần Ích bỗng hừng hực cháy lên.
“ Anh họ, anh về rồi ạ!” Bộ dạng Lạc Tình như bình thường, Lạc Tình vừa nhìn thấy Du Thần Ích, lập tức bày bộ mặt vui vẻ chào đón, nụ cười xinh đẹp như búp bê, cô ta hưng phấn mong đợi khiến người khác nhìn vào không khỏi nảy sinh thương tiếc.
“ Tại sao em lại làm như vậy?” Đợi cô ta đi tới bên cạnh mình, đột nhiên Du Thần Ích bắt lấy một cánh tay Lạc Tình, anh nhìn chằm chằm vào mắt cô ta, lạnh giọng chất vấn.
Lạc TÌnh kinh ngạc, vẻ bối rối thể hiện rõ trong mắt cô ta, rất nhanh, cô ta vẫn làm bộ ngu ngốc , vô tội, “ Anh họ, anh đang nói gì vậy, em nghe không hiểu!” Chẳng lẽ… anh ấy biết?
“ Không hiểu à/”
Lực đạo trên cánh tay Lạc Tình lập tức tăng thêm Du Thần Ích bóp mạnh tay khiến Lạc Tình kêu lên thành tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn bắt đầu nhăn nhó, “ Anh họ, đau!” Cô nhìn Du Thần Ích, trong mắt lạc Tình bắt đầu xuất hiện nước mắt. thoạt nhìn đã thấy đáng thương, khiến cho tất cả đàn ông đều có ý muốn bảo vệ, che chở, tuy nhiên lúc này nước mắt của cô không hề nhận được chút đồng tình nào từ người đàn ông đang đứng trước mặt này.
Du Thần Ích thấy cô vẫn giả bộ ngu, anh định nói rõ tất cả, anh nhìn chằm chằm vào mắt Lạc Tình, nói từng câu từng chữ: “ Mấy tháng trước, cô đã kí hợp đồng với Tề Nhân Kiệt, giúp anh ta lấy tài liệu cơ mật của công ty, đợi anh ta đánh đổ tôi, anh ta sẽ trả cô 1 tỷ , đúng không?”
Nghe vậy, sắc mặt Lạc Tình bỗng chốc tái đi, cô vội vàng lắc đầu nói: “ Anh họ, em không có, thật đấy, anh nhất định phải tin tưởng em!” Chuyện này chỉ có cô và Tề Nhân Kiệt biết, sao anh họ lại biết ?
"Tin tưởng cô?” Du Thần Ích híp mắt, “ chính Tề Nhân Kiệt đã nói, cô bảo tôi tin tưởng cô thế nào?” Anh thế nào cũng không thể tin được, có ngày mình lại bị chính người thân bán đứng!
Lần này, Lạc Tình đã ngây ngốc, không ngờ rằng, mình lại bị Tề Nhân Kiệt lừa. Cô ta nhìn khuôn mặt đang vô cùng giận dữ của Du Thần Ích, rốt cuộc cảm thấy sợ hãi, vì vậy, mở miệng cẩu khẩn: “ anh họ, thật xin lỗi, em sai rồi, từ nay về sau em không dám nữa, xin anh tha thứ cho em được không ạ?’
Lúc này, Diêu Phương đã nghe cuộc đối thoại của hai người họ từ lâu, bà thất kinh ( kinh ngạc+ thất vọng), không ngờ rằng đứa cháu gái bà vốn hết mực yêu thương lại bán đứng công ty mình. “ Tình nhi, con….” Bà khó tin nhìn Lạc Tình, trên mặt tỏ rõ sự đau lòng và thất vọng….
Bình luận facebook