Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 72
Hiện tại, em đang phát triển một website và app điện thoại về taxi và xe ôm. Người dân chỉ cần có điện thoại thông minh (smartphone), có kết nối mạng 2G hoặc 3G là có thể truy cập vào website hoặc app điện thoại để yêu cầu gọi xe.
Những người taxi hoặc xe ôm sẽ đăng ký tài khoản, cần phải nộp một khoản phí khoảng 500.000 đồng. Họ sẽ nhận được bộ quần áo và mũ bảo hiểm đồng phục của Thịnh Thế Transporter. Sau đó họ sẽ tìm trên web hoặc app những ai có nhu cầu gọi xe, nếu họ ở gần, họ sẽ nhận đơn gọi xe đó. Mỗi đơn được họ xác nhận, sẽ tính 10% chi phí của đơn vào tài khoản của công ty.
Ngoài ra, đối với khách hàng còn có các chương trình khuyến mãi cho những ai đặt 50 đơn, 100 đơn, 150 đơn…
Đối với người đăng ký làm thành viên của Thịnh Thế Transporter nhận được ít nhất 100 đơn hàng/ tháng, thì cứ 3 tháng sẽ được kiểm tra sức khỏe xe 1 lần, thay dầu miễn phí, hỗ trợ 20% giá thiết bị hỏng cần thay mới.
Nhiều ưu đãi là vậy, nhưng em cần mỗi chiếc xe đăng ký đều được ghi lại biển số xe, và có giấy chứng nhận xe an toàn của công ty vận tải Nhật Cường.
Thiết kế đồng phục em nhờ chị Vân Tú làm nhé, em thấy chị rất có con mắt chọn đồ đấy.
Chi tiết cụ thể thế nào, em sẽ gửi mail cho Trần Bằng, mọi người mai tới công ty sẽ cùng thảo luận, có ý kiến đóng góp gì có thể gửi mail lại cho em. Mỗi ý kiến đáng giá em sẽ thưởng thêm 300.000 đồng. Hì. Mọi người ráng mà nghĩ nha.
- Cậu rất biết cách bóc lột sức lao động của mọi người nha.
- Không có món quà nào là cho không mà chị.
- Ok. Mà có anh chị nào quen người bên công an huyện không? Em muốn làm CMND.
- Việc này đơn giản, dù sao em cũng đủ tuổi làm rồi, mai em thi xong thì đi theo chị, chị có quen người bạn đang làm công an. Anh ấy sẽ xác minh thông tin, em chỉ cần mang theo sổ hộ khẩu là được.
- Ok. Em cảm ơn chị. Được rồi, chúc mọi người buổi tối vui vẻ.
- Ừm, được tăng lương là phải vui rồi. Hì. Bye ông chủ.
Lâm Tiểu Di mãi mới nói được một câu thì lại là câu chào tạm biệt.
“Cuối năm có Honda- SH125 rồi. Tranh thủ đi làm CMND, rồi chứng thực tài sản chút, sau đó đi thi bằng lái. Xe vừa ra mua vừa đẹp. Ừm, cũng nên mua cho cha mẹ mỗi người một chiếc xe máy mới.”
Hắn đang định đi học thì điện thoại gọi tới, Dương Tuấn Vũ nhanh tay bắt máy, trong điện thoại là giọng Mai Tuyết Yên còn hơi mệt:
- Anh Tuấn Vũ à. Em Mai Mai đây, em vừa tỉnh được một lúc, định gọi cho anh nhưng mà cha nói anh đang họp. Anh họp xong rồi chứ?
- Ừm, anh vừa xong. Lần sau em cứ gọi nhé, gia đình là trên hết.
- Vâng, em cũng đỡ đau nhiều rồi, chân vẫn đang hơi tê tê, ngón chân em cũng cử động được 1 chút rồi… hức.. hức… em cảm ơn anh.
- Con bé ngốc này, chân em sẽ mau khỏe thôi, được rồi, đừng khóc nữa, vừa phẫu thuật xong em nên giữ tâm lý vui vẻ, không nên nghĩ về những chuyện buồn đã qua nữa biết không?
- Vâng, em vui quá nên mới khóc thôi.
- Em gái anh dạo này mít ướt quá rồi, ừm, em có đói không? Nhớ hỏi bác sĩ xem khi nào thì ăn được.
- Bác sĩ Vũ nói là bao giờ bụng reo, trung tiện được thì có thể ăn rồi. Khi nãy lúc tỉnh lại em cũng trung tiện rồi. Giờ cha đang đi mua cháo cho em.
- Ừm, vậy là tốt rồi. Em có khó khăn gì thì cứ nói với cha mẹ nha. Đừng có giấu, bây giờ em cần phải được chăm sóc rất cẩn thận nhớ chưa?
- Vâng, đi tiểu có chút bất tiện nhưng bệnh viện có khung che nên em cũng không sao.
- Ừm, chịu khó chút. Em cũng nhớ dặn cha mẹ ăn uống đầy đủ, có hai người thì cũng chia ra mà nghỉ ngơi. Đừng để chăm người bệnh mà cũng bị ốm theo.
Dương Tuấn Vũ nghe thấy giọng mẹ hắn trong điện thoại nói:
- Mẹ biết rồi, con ở nhà cũng chú ý chút.
- Vâng, con ở nhà ăn chơi sung sướng, chắc lại tăng thêm mấy cân rồi.
- Ừm, thôi cúp máy đi, mẹ cho em con ăn cháo, cha con mua đồ ăn về rồi.
- Chúc anh mai thi tốt nhé.
- Ừm, con biết rồi. Ừm, vẫn còn nhớ mai anh thi là tốt rồi. Mau khỏe về đây xem anh của em đi kiếm giải nhất học sinh giỏi tỉnh này.
- Hì, vâng. Em sẽ mau về thôi. Bye anh.
- Ok. Bye bye em.
………..
Ngày hôm sau, Dương Tuấn Vũ chỉ dùng 140 phút làm cái đề 180 phút. Sau khi làm xong, kiểm tra bài lại một lượt. Hắn đứng lên nộp bài đầu tiên. Rồi xin phép cô về trước có việc.
Dương Tuấn Vũ gọi điện cho Vân Tú, rồi đợi cô đi cùng đến phòng trực công an huyện. Hôm nay anh công an này được nghỉ nhưng vẫn đến giúp hắn.
Nhìn anh chàng này nhiệt tình nói chuyện, nhưng không phải là nói chuyện với hắn- người cần làm giấy tờ, mà cái gì cũng hỏi Vân Tú. Dương Tuấn Vũ nhìn là biết ngay ông anh này đang theo đuổi Vân Tú. Đúng là xinh đẹp, khéo léo như chị ấy thì nên có nhiều người theo đuổi mới là hợp với lẽ trời a.
Nhìn Vân Tú thì cũng nhiệt tình trả lời câu hỏi của hắn về thông tin của Dương Tuấn Vũ thật đấy, nhưng mà không có trả lời những câu hỏi ngoài lề của anh ta. Làm anh chàng này khá ngượng ngùng. “Người ta kiêu ngạo cũng là đúng thôi, con gái bây giờ không thích nói nhiều, mà phải làm nhiều, thể hiện ra là mình quan tâm tới họ, chứ đừng chỉ nói không như thế. Ài. Chia buồn với ông anh”.
Kệ họ trao đổi cái gì, miễn là làm nhanh gọn, ừm, công nhận hiệu suất rất cao, anh ta chỉ cần 2 phút để làm cái CMND, rồi ngồi tán dóc với chị Vân Tú. Sau đấy còn hẹn chị ấy tuần sau có thể đến lấy rồi, chứ cũng chẳng hẹn người chủ thẻ là hắn tới nhận.
Hiệu suất phải nói là nhanh lè lưỡi.
- Ài, anh ta tốt thật đấy, nhưng nói quá nhiều. Chị không thích người nói nhiều như vậy.
Sau khi ra khỏi cửa công an huyện, Vân Tú nói với hắn.
- Anh ta có vẻ rất nhiệt tình đấy chứ. Chị không cho người ta cơ hội à?
- Nếu mà ưng thì chị đã cho anh ta cơ hội từ 8 năm trước rồi.
- Thì ra là bạn học cấp ba của chị.
- Ừm, hồi đó anh ta cũng thích chị, nhưng tính anh ta nói quá nhiều, chị cảm thấy rất đau đầu.
Chưa kể gia đình nhà anh ta cũng khá, có người nhà trong ngành nên anh ta cũng khá nhàn nhã. Nhàn rỗi sinh nông nổi mà. Anh ta chỉ hợp với làm việc nhỏ thôi, việc lớn thì không được, vì hắn không có chịu được khổ.
Đàn ông tốt không phải chỉ cần cái mồm là được, phải có chí tiến thủ chứ.
- Chị nhìn xinh đẹp, giỏi giang, khéo léo thế này chắc có nhiều người theo đuổi lắm.
- Hì. Em cũng miệng rất dẻo, nhưng ít ra còn có chí lớn. Miễn cưỡng đủ tiêu chuẩn của chị.
- Em chưa có học lái máy bay nha. Chị hơn em 8 tuổi đấy.
- Ài, chị cũng già rồi. Nếu cứ thế này chắc là chị Forever Alone thôi.
- Chị kén chọn quá rồi.
- Mặc kệ, không tìm được người mình toàn tâm toàn ý thì cưới cũng chỉ là hơn nhau tờ giấy thôi. Sau đó mà không hợp nhau thì lại khổ. Thà không lấy chồng còn hơn lấy tạm.
- Được rồi, chị đừng quá bi quan. Nếu tìm được người tốt em sẽ giới thiệu cho.
- Vậy thì phải cảm ơn em rồi.
- Không sao, em lấy phí không đắt. Nếu được sau này chị có thể bớt cho em tiền đi đám cưới.
- Này, ông chủ nhỏ, không đến nỗi keo kiệt thế chứ?
- Hì. Em đùa thôi. Nếu có người khiến bà chị của em từ bỏ được cuộc đời FA thì em còn tặng cho anh chị 1 chiếc xe ý chứ.
- Nhớ nói được phải làm được đấy.
- Ok.
….